Thơ rơi
Dường Như Sầu Canh Cánh
.....
Nơi em về ... dường như sầu canh cánh ?
Sao không vui cho sương lạnh tan mờ ?
Đem tình buồn ta hóa khúc nhạc thơ
Nghe sống lại bên nhau ngàn yêu dấu ...
jacaranda
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/ABDC29779E3C4021BF9B39333205C210.jpg[/image]
TIẾNG GỌI CỦA THỜI GIAN !
Em nghe tiếng gọi của thời gian
Trầm mặc trôi đi với muộn màng
Soi gương, lạc bóng... ngày xưa khuất
Cúi đầu mặc niệm chuyện dỡ dang.
Em mơ mộng khúc với cuộc đời
Tóc sầu dài mãi những chơi vơi
Nỗi buồn bám víu thành vôi đá
Tóc cắt, sầu dâng... dâng mãi thôi
Gợi lại cho nhau niệm khúc yêu
Nhắc lại với nhau đến vạn điều
Để nghe xa cách hoài xa cách
Mùa đi, mùa lại... khóc cô liêu
Đem khúc hư tình gởi vào thơ
Lời ru êm ái điệu đợi chờ
Âm vang vô vọng trên triền nhớ
Chiếc bóng hoàng hôn đứng ngẩn ngơ...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2009 23:53:11 bởi Tóc nâu >
Chẳng lẽ nào… Chẳng lẽ nào, nơi em về như thế giọng thơ buồn, nhưng vẫn ấm mầu thương dẫu đông sang, tuyết có trắng ngập đường nhưng hơi ấm, vẫn tỏa lan từng câu chữ Đông đã sang, lá chẳng vàng như cũ nhưng sau đồi, vẫn mái ấm nhà ai có tiếng ai ru, dẫu lẫn tiếng thở dài nhưng rất ấm, của một người đang hạnh phúc Đông lại qua, Tết lại sang xin được chúc chủ địa đàng, sẽ mãi mãi vui tươi trên đường về, sẽ rộn rã tiếng nói cười hoa xuân nở, những vòng tay ấm mãi… hoàng nguyên [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/36C8FFA15F4346D6AF338DD235B7794F.jpg[/image]
XÔN XAO LẮM...
Em cảm ơn anh những lời chúc đẹp
Khi Xuân về, không được phép buồn khơi
Thơ phải vui, tình nồng nhiệt với đời
Nụ cười nhỏ dâng ngút ngơi hạnh phúc!
Nhưng cứ thấy trong tận sâu tiềm thức
Chút muộn sầu cứ chờ chực trào dâng
Chút bâng khuâng khi thấy dáng xuân gần
Tiếng chim hót tưởng bản thân mình khóc...
Cuộc đời vui nhờ đôi tay bảo bọc
Của bạn đời trong cơn lốc tình riêng
Nhưng làm sao bôi xoá những muộn phiền
Của một kẻ tha phương từ thuở trẻ?!
Không đợi chờ mà xuân nồng vẫn ghé
Nắng mùa dâng giữa lặng lẽ tràn đông
Nhờ vần thơ, lời chúc tự tấm lòng
Sưởi ấm cả miền hư không thơ thẩn...!
Phải không anh mùa xuân miền cố quận
Nắng dịu dàng ướm bất tận trường ca
Nụ hồng, mai... nở rực khắp mọi nhà...
Xôn xao lắm, dù cách xa miên viễn !
Tóc nâu
Bài thơ của Tóc Nâu hay quá... chắc dưới chân đồi nhiều anh tự nguyện xin làm băng để phủ lối TN về...
bây giờ mới có dịp ghé thăm Tóc Nâu một chút đây. Chúc Tóc Nâu có nhiều niềm vui mới.
TN xin cảm ơn lời khích lệ của anh Hoàng Nguyên nha , dạ, ở dưới chân đồi chỉ có mỗi một anh chàng làm băng lạnh thôi mà TN té lịch bịch hoài đó anh ! Chứ mà như anh nói chắc TN thành như vậy nè... [sm=crutches.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2009 00:13:13 bởi Tóc nâu >
Tết lại đến lòng nao nao nhớ,
Hoa mai vàng, bánh mứt thênh thang
Đón giao thừa tiếng pháo rềnh vang,
Vận áo mới, cùng nhau mừng tuổi .
Mắt thơ ngây, tươi sáng nụ cười,
Chúc ông bà trường thọ, an khang
Chúc ba mẹ năm mới giàu sang
Luôn hạnh phúc và luôn như ý.
Chừ thương chúc bạn hiền vạn hỷ
Vạn an, vạn phước và vạn hạnh.
Tết tha hương, mùa đông giá lạnh
Sưởi ấm nhau tình nồng bằng hửu.....
Vui lên nhé bạn hiền Tóc Nâu rất thân thương, văn chương thơ phú của bạn gần rất gần với tâm trạng của bl đây lắm ...............
Lòng _ Lữ _ Khách
Cuối năm giá lạnh tràn tay
Gió buồn lay nhẹ cành cây hoa vàng
Tha huơng lữ khách mơ màng
NHớ ngày thơ ấu bên ngàn trời Nam
Chuyến tàu lỡ bước sang ngang
Người giờ xa mãi muôn ngàn sóng khơi
Tết về mang nỗi chơi vơi
Kêu thầm nỗi nhớ...người ơi nao lòng
Chị Nâu ngoan ngoan ,cười vui rồi mos cho kẹo :">
XÔN XAO LẮM...
Em cảm ơn anh những lời chúc đẹp
Khi Xuân về, không được phép buồn khơi
Thơ phải vui, tình nồng nhiệt với đời
Nụ cười nhỏ dâng ngút ngơi hạnh phúc!
Nhưng cứ thấy trong tận sâu tiềm thức
Chút muộn sầu cứ chờ chực trào dâng
Chút bâng khuâng khi thấy dáng xuân gần
Tiếng chim hót tưởng bản thân mình khóc...
Cuộc đời vui nhờ đôi tay bảo bọc
Của bạn đời trong cơn lốc tình riêng
Nhưng làm sao bôi xoá những muộn phiền
Của một kẻ tha phương từ thuở trẻ?!
Không đợi chờ mà xuân nồng vẫn ghé
Nắng mùa dâng giữa lặng lẽ tràn đông
Nhờ vần thơ, lời chúc tự tấm lòng
Sưởi ấm cả miền hư không thơ thẩn...!
Phải không anh mùa xuân miền cố quận
Nắng dịu dàng ướm bất tận trường ca
Nụ hồng, mai... nở rực khắp mọi nhà...
Xôn xao lắm, dù cách xa miên viễn !
Tóc nâu
Nồng cháy ! Lại lâng lâng, những tiếng lòng năm mới gió mùa xuân, nâng những buớc xuân đi đường thênh thang, xuân lại trỗi... những xuân thì dâng nỗi nhớ, đêm thương về niềm mơ ấy Mùa đã sang, cánh đào đang hồng dậy gọi mùa xuân, trên nỗi nhớ đang ngủ vùi xuân ơi xuân, xuân hãy đến cùng tôi để trái chín, trong vòng tay ủ ấm... Tiếng xuân sang, níu lòng tôi dù chậm ngược phía em, dòng suối tóc mùa thơ chắc bây giờ, những hạt tuyết ngây ngô vẫn rơi xuống khi tình em đang: Nồng cháy...
hoàng nguyên 011309
Lại Than Hộ ... cho anh chàng đắp chiến hào tuyết quanh nhà Tóc Nâu một chút nhé.
Chúc Tóc Nâu có nhiều niềm vui mới.
Thơ của mấy cô em gái trong đây qủa là trác tuyệt.
Xin bái phục...
Miền nhớ Bụi thời gian phủ dấu tình Khiến cho mãi mãi đôi mình xa nhau Lối xưa vương vấn hồn sầu Trăng thề chìm đáy nước sâu nhạt nhòa Tịnh yên cũng chỉ thoáng qua Chập chùng nắng nắng mưa mưa quanh đời Tàn đông mà tuyết cứ rơi Xuân đâu chẳng thấy thấy chơi vơi mùa Bời bời giông gió giữa thu Chang chang nắng cháy... ve ru hạ nồng Còn nghe thương nhớ chất chồng Tiếng thơ hay tiếng tơ lòng rưng rưng Biết là cách biệt nghìn trùng Mà sao mong vẫn hoài mong... hỡi người ONLY [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/603F649696F44122BAAA1CA111A3A7AE.gif[/image]
VẼ CÀNH HOA NHỚ...
Cung thương trầm bỗng đầy vơi
Nhịp rung rưng rức dâng lời ái ân
Xa nhau tầm mắt ! Tâm gần.
Nên chung cung điệu tơ tần vấn vương.
Nghe người thầm gọi mà thương
Em dạ ngoan ngoãn qua đường mây bay...
Người ơi, dang lấy vòng tay
Đón mây, hứng gió... chở đầy tình hoang
Xuân sang, đứng ngắm mai vàng
Là em trong dáng dịu dàng về chung
Đoá đào hồng rực cánh nhung
Làn môi còn thắm muôn trùng dấu yêu
Nắng xuân nơi đó vàng chiều
Mong người mãi ấm với bao nhiêu tình
Còn em ngồi giữa điêu linh
Vẽ cành hoa nhớ tặng mình ngày đông...
Tóc nâu
Sóng nhớ thét gào đau dang dở... hồn âm thầm nuốt lệ chia ly... tay cầm tay chẳng nói gì... yêu thương ngày cũ tìm về hư vô Em_ Người giữa vạn sóng xô... Thấm bao nhiêu lệ, sông hồ cạn đâu ! Thôi thì tặng những thương sầu... Về miền hư ảo còn nhau nỗi niềm...
Gần đây thấy học trò bận nhiều nên thầy thương thương lắm... không bắt làm nhiều bài tập, đã vậy còn không chịu hiểu... giờ dám dọa quậy phá nữa hả Học trò mừ hổng " đe doạ " thầy thì đi đe doạ ai bi chừ... Thầy cứ la wài, trò dìa mét người iêu với em Sương rồi cả đám kéo qua lớp học quậy cho thầy phát... khóc lên giờ !
ảnh st.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 22:10:17 bởi Tóc nâu >
Buồn cô đơn
Ta muốn hỏi vì sao người buồn mãi
Lại sợ phiền nên căm nín đắn đo
Hình như người vừa trễ một chuyến đò
Buồn khép kín vườn mơ từ dạo đó.
.....
Xuân sắp về hoa mai vàng trước ngỏ
Đào hồng mơ thêm nhung nhớ đợi chờ
Buồn nôn nao chảy dọc mãi vần thơ
Người nấc nghẹn bên dòng chờ trang mới.
-Hán Quân-
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/50911132376C46C3975871E514DE3DD7.jpg[/image]
BUỒN NGẨN NGƠ
Gió hỏi mây : sao vẫn hoài lãng đãng?
Trăng đêm thề khuyết lặn, lại tròn lên
Muôn thuở còn nghe sóng nước bập bềnh
Gieo tình tự của ngày, đêm luân vũ...
Nhớ hay quên? Hững hờ hay tư lự?
Làm thể nào cho ngôn ngữ tròn vuông?
Như giấc mơ xưa tựa cánh chuồn chuồn
Bay chấp chới theo tấn tuồng mưa nắng...
Giông bão đi qua, trả về tĩnh lặng
Như cuộc tình mặn đắng chứa niềm vui
Ánh mắt suy tư, môi tràn ngập nụ cười
Trong cô quạnh chen sắc tươi xuân mới!
Trang giấy vô tư, bút hiền mong đợi
Người đem tình trao gởi với hương thơ
Bay về đâu sợi tơ vướng bất ngờ?
Để nhành xuân buồn ngẩn ngơ đến lạ...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2009 22:12:23 bởi Tóc nâu >
Sắc hoa một thời . . .
Anh ơi! lệ đẫm mắt hoa
Mặt sông nức nở nhạt nhoà dấu yêu
Câu thơ vần ngữ liêu xiêu
Một thời say đắm nhuộm sầu hôm nay
Cuộc tình bỗng chốc đổi thay
Người quên lặng lẽ mặn cay môi đào
Trái tim ray rứt ngẹn ngào
Từng nhịp rơi vỡ mảnh đau xé hồn
Mộ tình chôn dấu niềm riêng
Màu hoa sim tým kẹp xuông tóc thề
aB - Jan 2009
CHO NHAU ...
Cho nhau suốt cõi đam mê
Em ôm hoài vọng - Tôi chê chán đời
Chia nhau giọt nước mắt rơi
Uống say cuồng nhiệt trong lời oán than !
Như chim mỏi cánh bạt ngàn
Tìm phương trời rộng gởi thênh thang tình!
Hết thời hoa bướm mộng xinh
Tàn cơn gió lốc ..., đôi mình còn chi?!
Đêm đêm nghe gió thầm thì
Là em nhắn gởi những gì niềm riêng...
Đưa tay đón ánh trăng nghiêng
Rã rời khối mộng, tôi nghiền nát mơ !
Thôi em đừng gọi, đừng chờ
Cho tôi còn được trải thơ dâng sầu
Em đừng lệ đổ mắt sâu
Tôi lại chết lịm giữa đau đớn lòng...
Tóc nâu
Màu xuân Dáng em thấp thoáng vườn hồng Hoa ghen khép cánh, lá không dám cười Ong đùa ,bướm lượn lả lơi Và anh thì cũng chơi vơi mơ màng Một trời xuân sắc mênh mang Nhìn em mới thật dịu dàng làm sao Làn môi hồng thắm hoa đào Tóc mây vờn gió với bao nhiêu tình Nghiêng vai nép nhẹ vào anh Mà say một cõi yên bình thơ ru Đêm khuya trăng lặn, sao mờ Quỳnh hương e ấp đợi chờ tri âm Anh dìu em tới thềm xuân Vòng tay ân ái ấm dần trong nhau Mắt soi đáy mắt nghẹn ngào Xin trăm năm chẳng úa nhàu tơ duyên ONLY Còn đây nặng mối sầu riêng... Chất chồng chồng chất ưu phiền xót xa... Đi đâu chỉ một mình ta... Về đâu cũng vẫn là ta một mình Humm, trò giỏi quá mà... giờ còn nuôi ý tưởng lôi kéo thêm đồng minh nữa hả... có phải trò thấy rằng ông thầy cuội già này hết hấp dẫn... không còn muốn thương nữa hả... grruummmmm...
Trích đoạn: Tóc nâu
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/C95C1315299C46F19BD26DBEF5EF2BB3.jpg[/image]
NƠI EM VỀ
Nơi em về, suốt mùa đông lạnh giá
Phố xá buồn, sương toả tận chân mây
Đêm lê thê dài như nỗi đoạ đày
Tình viễn xứ hoài mượn vay năm tháng!
Nơi em về, tuyết trời rơi lãng đãng
Trắng góc đời, lấp dáng cả tình riêng
Miền nhớ nhung vời vợi giữa ảo huyền
Đổ dạt xuống che bình yên cơn mộng!
Nơi em về, chỉ lẻ loi chiếc bóng
Thắp ngọn đèn rọi lộng những tàn phai
Bạc tóc mai, mắt đượm những u hoài
Còn vương lắm thời trang đài bay mất...!
Nơi em về có niềm đau rất thật
Đang gặm mòn tim chất ngất yêu thương...
Tóc nâu
r
Chốn cũ... Nơi anh về, ta có còn chờ nhau?
khung cửa cũ, tuyết càng ngày phủ kín
tiếng yêu xưa, còn trong nhau lưu luyến?
hay lạnh băng, những tháng năm chờ Lạnh cóng đường chiều, lạc lõng bơ vơ tôi thăm hỏi, người chẳng còn nơi cũ mầu thời gian, tuyết phủ thêm dang dở cho tôi bơ vơ, những nỗi nhớ một thời Căn nhà xưa, còn cất… tiếng em cười vẫn hơi ấm, của thời gặp nhau ấy dẫu thời gian, có tàn phai như vậy tôi vẫn nhớ từng giây xưa, sau cánh cửa em chờ Tết lại về, đào chẳng nở nơi cũ xưa bóng em phai, quanh tôi mầu tuyết trắng tiếng em xưa, vẫn đâu đây văng vẳng “ Nỗi nhớ anh, xôn xao lắm… người ơi !” hoàng nguyên Mến chào Tóc Nâu nhé, cảm ơn TN đã ghé thăm... thấy cánh cửa nhà cũ nhà ai trông quen quen... nên HN lại chạnh lòng nhớ tới người bên trong. Chắc cũng xôn xao lắm.... HN xao nặng mấy câu giúp vui, chúc TN có nhiều vui vẻ nha.
Trích đoạn: benlen
Chừ thương chúc bạn hiền vạn hỷ
Vạn an, vạn phước và vạn hạnh.
Tết tha hương, mùa đông giá lạnh
Sưởi ấm nhau tình nồng bằng hửu.....
Vui lên nhé bạn hiền Tóc Nâu rất thân thương, văn chương thơ phú của bạn gần rất gần với tâm trạng của bl đây lắm ...............
TN rất vui và cảm động vì những lời chúc của bl đó, hổng ngờ mình lại có cùng chung tâm trạng nữa !!! Thương chúc bl có những ngày Xuân ấm cúng và hạnh phúc với gia đình nha!
Ta cứ tưởng một mình ta xa cách
Đất Sài Thành một thuở tình yêu
Nhưng đâu đây có người nhớ thương nhiều
Thời thơ ấu Sài Gòn xuân đẹp quá
Chẳng khác gì đâu em, Sài Gòn luôn vội vã
Những trưa hè ồn ã Phố người đông
Nhưng vẫn còn tiếng rao của chị hàng rong
"Ai ăn chè đậu xanh nước cốt dừa, bột báng!!!"
Vẫn còn tiếng leng keng nửa đêm về sáng
Chú Ba Tàu hủ tiếu, hoành thánh ngậy hương thơm
Hỏi ai xa mà không nhớ Sài Gòn
Thời thơ ấu nghe hoài câu chửỉ thề bất hủ
Khi nghịch bấm chuông nhà người trưa đang ngủ
Con nhà ai "mất dại" bấm chuông "quài"
Sài Gòn ngày nay đang vươn tới tương lai
Tuy Sài gòn còn bộn bề trăm thứ
Sài gòn xa, gợi cho ta bao nỗi nhớ
Nhớ con người chân thật, lịch sự biết bao
Đường chật ních đua chen đụng vào nhau
Cả bên hai cùng nhìn, nở nụ cười xin lỗi
Sài Gòn đêm tối
Rực đèn màu, bao thiếu nữ đua chen
Không se sua, đúng mode, đẹp, hiền
Khi giận giữ "ê! Chọc tui quài cha nội!!!"
Sài Gòn đang vươn cao, Sài Gòn đổi mới
...
Xa rồi nhớ mãi, Sài Gòn ơi!
Và ta xa cả một bầu trời
Mà ở đó có một người mong ngóng
Nơi đây gió chiều lồng lộng
Dòng Sông buồn, dợn sóng, lục bình trôi
Nhớ quắt quay, Sài Gòn ơi! Người thương ơi!
ĐT
Thân tặng TN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2009 20:14:14 bởi Đình Thế >
Đất người lạnh lẽo cô liêu
Xuân sang chĩu nặng bao điều dứt day
Tha hương một kiếp lưu đày
Sống đời phiêu bạt mượn vay đất người
Ruột đau vẫn hé môi cười
Thân làm lữ khách người ơi đau lòng
Xuân về bao nỗi nhớ mong
Mẹ già vẫn đợi...lưng còng trông theo
Thanh Long
chị Nâu mà ký em về méc má cắt phần kẹo của chị luôn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2009 00:53:21 bởi moschino >
Sài Gòn trong đôi mắt em . . .
Bước chân về - Sài Gòn ngày nắng Hạ
Nắng ân cần hay thiêu đốt, trách nhau
Cùng tiếng Mẹ - mà hai đứa đôi đầu
Kẻ vất vưởng, người mang thân viễn xứ
Ngày quay về - Sài Gòn nay chật chội
Chen lấn nhau, tiếng nói lẫn tiếng cười
Tiếng rao hàng, tiếng còi xe hối hả
Thành Phố Sài Gòn như chưa từng, ngủ mê
Rất eo hẹp giờ cao điểm kẹt xe
Nhích chút xíu, kẻo đụng người em trước
Đêm Noel - trên đường như thác nước
Người với người và chỉ thấy người thôi
Nhưng thiếu vắng - bóng hình người yêu tôi
Corden Bléu, sân trần khách sạn Rex
Từng lời nhạc rơi vào lòng sâu thẳm
Luân vũ buồn lạc lõng từng nhịp chân
Thân thương Sài Gòn, thành phố của anh
Bao kỷ niệm thời sinh viên - áo trắng
Dáng giai nhân - vòng xe quay chuyển bánh
Bụi đường dầy, che khuất bóng tình thơ
aB - Jan 2009
* Thấy Tóc & anh ĐT thơ về SG hay quá thành ra aB xí xọn ké mấy dòng nha. Để hôm khác aB sẽ viết về SG dưới góc cạnh khác hihihi như là những quán cóc cafe nè....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu: