Thơ rơi
MƯA ...
Mưa ở đâu mà mưa mãi thôi
Những hạt li ti thấm ướt đời
Như than , như khóc ngày qua vội
Như tiễn đưa về nơi xa xôi...
Phố vắng, người thưa dưới cơn mưa
Ghế trống, bàn trơ đến dư thừa
Xa mờ hò hẹn chiều hôm trước
Trôi mất cả rồi ... kỷ niệm xưa!
Ai ngồi xếp lại những tầng mây,
Chải lại yêu thương thuở xum vầy
Treo lên vạt nắng thời thơ mộng ...,
Hay đã rơi tàn mưa chiều nay ?!
Mưa ở nơi đâu như mưa lòng,
Giọt sầu dai dẳng, cuối mùa đông
Rơi đi ..., rơi mãi trong thầm lặng
Để những ân tình phủ rêu phong ...
Tóc nâu
... Tôi Về
Mưa rơi ... rơi mãi ... như thơ em
Trách móc chuyện xưa chẳng êm đềm
Hay vì nhớ quá ... người năm ấy
Mà hạt chẳng ngừng rơi trong đêm
Ướt hết gối chăn ... ướt cả lòng
Ướt hàng mi nhỏ ngập dòng sông
Mưa nhiều đến thế ...thôi tôi hiểu ...
Hẹn gặp đêm này em chịu không ?
Hình như gió nhẹ ... mưa thôi rơi
Em đã nghe tôi ... đã nhận lời
Tôi về lặng lẽ cùng đêm vắng
Vỗ giấc yên bình theo sóng khơi
Em đã ngủ ngoan ... ánh đèn mờ
Đôi mi khép nhẹ thật là thơ
Nhìn em thoáng chốc thôi cũng đủ
Hạnh phúc cùng em len vào mơ
jacaranda
R
VỀ LẠI QUÊ HƯƠNG
Ta về đây một chiều vàng hanh nắng
Dấu gót hài lấm tấm bụi đường xa
Bước diễn hành ta qua từng xứ lạ
Nhớ rất nhiều quê hương hoa thảo dã
Dừng bước chân khi rừng thu thay lá
Triền dốc dài vàng vọt nắng nghiêng nghiêng
Áng mây bay mang mãi chút ưu phiền
Chao cánh nhạn vương niềm người lữ thứ
Một nỗi niềm của người đi xa xứ
Trở về thăm bến Ngự dòng sông Hương
Dù ra đi xa cách mấy muôn phương
Vẫn nhớ mãi mọi nẻo đường đất nước
Ta về thăm quê hương cây xanh mượt
Gió ru buồn lá trút rụng đầy sân
Nao nao lòng sao quá đổi bâng khuâng
Ta nhìn mãi vệt dài hoa nắng rải
Cảnh quê hương sao mà đẹp mãi
Hương quế nồng bốc khói bát chè tươi
Cô bé xưa gặp lại chúm chím cười
Ôi trìu mến dâng tràn lên khoé mắt
Ta ra đi từ bao mùa thu trước
Tìm tương lai mơ ước trên đường dài
Bước chân đi tìm ước vọng ngày mai
Bờ bến mộng miệt mài nơi xứ lạ
Và hôm nay về thăm khu phố cổ
Hoa ven đường trổ muôn sắc màu mơ
Hồng sắc thắm phô ánh ngời tươi sáng
Ôi quê hương một vùng trời sáng lạng
Ta yêu người và yêu cả quê hương.
Hàn Băng
Người tôi yêu người . . .
Dưới nắng hồng mở lòng bàn tay ấy
Mùi hương hoa tỏa ngan ngát quyện mây
Hơi yêu thương vào tim nỗi nhớ đầy
Những kỷ niệm một thời tràn dấu ái
Tình yêu tôi trao người không ngần ngại
Chỉ thật lòng tha thiết hồn đam mê
Hoàng hôn rơi sóng biển cuốn vỗ về
Tim nồng nàn khắc sâu tình cảm ấy
Người tôi yêu yêu màu hoa tym tým
Yêu thướt tha suối tóc xõa bờ vai
Hai tà áo dài - ngây ngất chơi vơi
Mạch sóng tim dạt dào nguồn cảm xúc
aB - Feb 2009
TRỜI HỒNG
Đã Quên Hay Còn Nhớ
Lâu không gặp có nghiã là đã cũ?
Như hàng cây héo rũ giưã muà đông
Có còn không anh một chữ tình nồng
Dành cho em trong trái tim lãng tử
Đã lâu lắm không nhận thêm một chữ
Suối yêu thương có lẽ đã khô rồi?
Hai đưá giờ xa cách ở đôi nơi
Người còn đó hay đã rời phương ấy
Lòng như vọng âm vang con sóng dậy
Ngầm cào sâu gầm thét đáy đại dương
Một hòn sỏi rơi chao động lạ thường
Sự đau đớn tràn dâng lên cực độ
Anh đã quên rồi hay vẫn còn nhớ
Đến một người con gái ở phương xa
Chẳng biết tình yêu có còn mặn mà
Như thuở trước khi ta vưà mới gặp?
Sương Anh
TRÙNG PHÙNG NỖI NHỚ
Em giận chi cho mây buồn che nắng
Dỗi vì ai để lệ nặng bờ mi
Gió cũng như em, ngưng những thầm thì
Cả trời đất ôm ghì màu bi thiết.
Nếu em biết những bài thơ tôi viết
Là tâm tình dành riêng biệt cho em
Như gấm hoa mơ mộng rải bên thềm
Như nỗi nhớ dịu êm khi xa cách.
Em buông ra câu giận hờn oán trách
Tưởng rằng tôi đã quên sạch chuyện chung?!
Gặp gỡ đầu tiên cho đến phút cuối cùng
Chỉ mỗi em tôi trùng phùng Nỗi Nhớ...!
Yêu thương ơi! Tuy dặm trường cách trở
Thì còn đây chút duyên nợ ta mang
Giữ cho nhau vần thơ chẳng muộn màng
Bay khắp chốn hát vang lời yêu thật...
Tóc nâu
Hổng có quên cưng của Tóc đâu... [sm=blowing%20kisses.gif]
Giờ thì thuở ấy đã xa
Em ơi! nửa mảnh trăng tà...ngày xưa
Thương yêu nói mấy cho vừa
Miễn lòng mình vẫn nhớ về Quê hương
Dù đi trăm vạn nẻo đường
Tình quê vẫn giữ vẫn thương trọn tình
Miễn sao không thẹn lòng mình
Thì Quê hương bỏ sao đành phải không
Tặng em một sớm nắng hồng
Đức Bà như vẫn còn mong em về
ĐT
LÃNG ĐÃNG TÌM AI... !
Em sẽ về, hỏi ai còn nhớ lại
Những con đường xào xạt rợp bóng cây
Khi tan trường, tà áo trắng bay bay
Ngoan ngoãn lắm với vòng tay ôm vở...
Em sẽ về hỏi ai còn một thuở
Rất dại khờ, chút bỡ ngỡ vu vơ
Chiều, chiều nghiêng... mộng với nắng thẩn thờ
Thả trong gió những giấc mơ vụng dại
Lúc em về hỏi bao điều tồn tại ?
Hay mất rồi và xa mãi ngày xưa
Chẳng còn ai buồn dõi những nhịp mưa
Bài thơ cũ... chắc đã vào quên lãng !
Lúc em về... thì phố buồn thay dáng
Hỏi có còn ai lãng đãng tìm ai...?
Tóc nâu
Còn đắm say . . .
Không phải đâu - dẫu sông ngăn cách trở
Dẫu thời gian hun hút bặt tin nhau
Nụ hôn đam mê trao gởi đêm nào
Vẫn còn đó vùng trời yêu say đắm
Chẳng phải thế - cũng không vì số phận
Chia cách mình để mòn mỏi nhớ thương
Cổ tích xưa nàng Chức Nữ Ngưu Lang
Dẫu hai nơi - vẫn hoài mong khao khát
Môi tình yêu trên cánh môi Hương ngát
Nụ hoa Mai ngan ngát toả hương trầm
Vòng tay nồng tan băng giá tuyết đông
Thân chới với như lướt Cung điện Nguyệt
Không cần lựa chọn, tình này xin dâng hiến
Ngõ thiên đường hoa quyến rũ gọi mời
Còn đắm say hương mặn nồng tuyệt mỹ
Uống giọt nồng mê đắm hạt ngất ngây
aB - March 2009
TRÙNG PHÙNG NỖI NHỚ
Em giận chi cho mây buồn che nắng
Dỗi vì ai để lệ nặng bờ mi
Gió cũng như em, ngưng những thầm thì
Cả trời đất ôm ghì màu bi thiết.
Nếu em biết những bài thơ tôi viết
Là tâm tình dành riêng biệt cho em
Như gấm hoa mơ mộng rải bên thềm
Như nỗi nhớ dịu êm khi xa cách.
Em buông ra câu giận hờn oán trách
Tưởng rằng tôi đã quên sạch chuyện chung?!
Gặp gỡ đầu tiên cho đến phút cuối cùng
Chỉ mỗi em tôi trùng phùng Nỗi Nhớ...!
Yêu thương ơi! Tuy dặm trường cách trở
Thì còn đây chút duyên nợ ta mang
Giữ cho nhau vần thơ chẳng muộn màng
Bay khắp chốn hát vang lời yêu thật...
Tóc nâu
Hổng có quên cưng của Tóc đâu... [sm=blowing%20kisses.gif]
HAI ĐẦU NỖI NHỚ
Em bên này, anh bên kia...ngỡ mất!
Bởi hai đầu nỗi nhớ rất xa xăm
Nhìn trăng sao mà gửi mộng âm thầm
Mong một ngày tình trăm năm hoà hợp
Biển sóng xanh vỗ dập dồn lớp lớp
Khiến cho bờ choáng ngợp những lời yêu
Nhớ thương anh vần thơ gửi gió chiều
Nhờ mang đến tỏ đôi điều tâm sự
Tình đôi ta hai phương trời viễn xứ
Sáng và đêm lai khứ khác biệt nhau
Thế cho nên hồn thơ luôn nhuốm sầu
Những vần điệu mang một mầu buồn bã
Yêu dấu ơi! có khi nào ta xa lạ
Tình bỗng bay như chiếc lá muà thu
Lời yêu thương vọng từ cõi xa mù
Là thực tế hay mộng hư, anh nhỉ?!
Ta có nhau cuộc đời thêm thú vị
Và vần thơ đầy mỹ ý thiện chân
Lời thắm thiết trao nhau những ân cần
Dẫu còn xa nhưng mình gần như một
Sương Anh
Nói thiệt hôn? bảo hổng wên mà đi mãi hông dzià...ghét wá hà...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2009 04:43:49 bởi SuongAnh >
TRÙNG PHÙNG NỖI NHỚ
Em giận chi cho mây buồn che nắng
Dỗi vì ai để lệ nặng bờ mi
Gió cũng như em, ngưng những thầm thì
Cả trời đất ôm ghì màu bi thiết.
Nếu em biết những bài thơ tôi viết
Là tâm tình dành riêng biệt cho em
Như gấm hoa mơ mộng rải bên thềm
Như nỗi nhớ dịu êm khi xa cách.
Em buông ra câu giận hờn oán trách
Tưởng rằng tôi đã quên sạch chuyện chung?!
Gặp gỡ đầu tiên cho đến phút cuối cùng
Chỉ mỗi em tôi trùng phùng Nỗi Nhớ...!
Yêu thương ơi! Tuy dặm trường cách trở
Thì còn đây chút duyên nợ ta mang
Giữ cho nhau vần thơ chẳng muộn màng
Bay khắp chốn hát vang lời yêu thật...
Tóc nâu
HAI ĐẦU NỖI NHỚ
Em bên này, anh bên kia...ngỡ mất!
Bởi hai đầu nỗi nhớ rất xa xăm
Nhìn trăng sao mà gửi mộng âm thầm
Mong một ngày tình trăm năm hoà hợp
Biển sóng xanh vỗ dập dồn lớp lớp
Khiến cho bờ choáng ngợp những lời yêu
Nhớ thương anh vần thơ gửi gió chiều
Nhờ mang đến tỏ đôi điều tâm sự
Tình đôi ta hai phương trời viễn xứ
Sáng và đêm lai khứ khác biệt nhau
Thế cho nên hồn thơ luôn nhuốm sầu
Những vần điệu mang một mầu buồn bã
Yêu dấu ơi! có khi nào ta xa lạ
Tình bỗng bay như chiếc lá muà thu
Lời yêu thương vọng từ cõi xa mù
Là thực tế hay mộng hư, anh nhỉ?!
Ta có nhau cuộc đời thêm thú vị
Và vần thơ đầy mỹ ý thiện chân
Lời thắm thiết trao nhau những ân cần
Dẫu còn xa nhưng mình gần như một
Sương Anh
Đây Tương Tư ... Kia Nỗi Nhớ
Đây tương tư ... và kia là nỗi nhớ
Hai đầu buồn đêm ngày sợ mất nhau
Chút ghen tuông cũng bởi sợ phai màu
Thương nhau lắm mới thốt lời hờn giận
Bởi quá yêu nên hờn ghen xen lẫn
Lạ chi đâu chút lấn cấn ngọt ngào
Dòng thơ tình ai sơn phết xuyến xao
Cho nỗi nhớ quay về theo ngây dại
Bởi yêu thơ ... nên tình còn vương mãi
Sẽ bên người đâu quảng ngại trắng đêm
Mượn lời yêu... ru tình ngủ êm đềm
Trăm cơn mộng vẫn nồng nàn như thế
Vượt trùng dương ... băng qua ngàn dâu bể
Tim chung tình mượn thơ kể em nghe
Bốn mùa trôi Thu, Đông lại Xuân Hè
Ta vẫn thế ... yêu nhau trong nỗi nhớ
jacaranda
Lâu lắm rồi... vì quá bận hôm ni họa chung với hai cưng một bài nha...yêu mãi không hề phai ... vậy ha
Còn đắm say . . .
Không phải đâu - dẫu sông ngăn cách trở
Dẫu thời gian hun hút bặt tin nhau
Nụ hôn đam mê trao gởi đêm nào
Vẫn còn đó vùng trời yêu say đắm
...
Còn đắm say hương mặn nồng tuyệt mỹ
Uống giọt nồng mê đắm hạt ngất ngây
aB - March 2009
Bài ca ngăn cách
Nắng ngày xuân- Mùa tình , em trao gởi
Từ phương xa... xa đến ngút ngàn xa
Vượt đèo mây, sông nước... bóng trăng ngà
Về bến nhớ đan mượt mà ý mộng
Mộng thăng hoa giữa hương nồng..., tôi ngóng !
Cảm xúc tràn đến lặng cả từ ngôn
Bước cô đơn, sao dạ quá bồn chồn
Chắc tại nắng vương hồn em run rẩy...
Run rẩy ấy mơ hồ..., nhưng tôi thấy
Như dạt dào cánh bướm lẫy tình ơi!
Cách xa nhau là mấy giữa giòng đời
Cho ta mãi hát bài ca ngăn cách?!
Tóc nâu
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/91327F6B0D464726AC0558FC9668ADDF.jpg[/image]
VẪN XA MỜ... Phải em gieo từ bao muôn kiếp trước Hạt tương tư giữa sóng nước yêu thương Nay nẩy ra bao đoá mộng diệu thường Ngàn nụ thắm dâng hương thơm kiều mị... Có những lúc tim không nghe lý trí Vì tình em... kỳ bí chốn hư vô Quyện hồn tôi, vốn dĩ kẻ tội đồ Trước Thánh Giá quỳ chờ mong cứu rỗi Chúa thương tôi nên Ngài tha muôn tội Em vì yêu nên giận dỗi, ghen tuông Kinh hằng đêm nguyện tâm sáng tỏ tường Niềm nhung nhớ cho em_bài thơ hoạ... Bay về đâu áng mây tình em thả? Tôi nơi này... vẫn trắng cả miền mơ Biết là không ! Em chẳng thể hững hờ... Sao vẫn thấy thật xa mờ dáng mộng ! Tóc nâu
r
Trích đoạn: SuongAnh
Nói thiệt hôn? bảo hổng wên mà đi mãi hông dzià...ghét wá hà...
Lâu lắm rồi... vì quá bận hôm ni họa chung với hai cưng một bài nha...yêu mãi không hề phai ... vậy ha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2009 21:12:04 bởi Huyền Băng >
Yêu thương ơi! Tuy dặm trường cách trở
Thì còn đây chút duyên nợ ta mang
Giữ cho nhau vần thơ chẳng muộn màng
Bay khắp chốn hát vang lời yêu thật...
Tóc nâu
Ta vẫn biết một lần yêu ngây ngất
Duyên nợ này mang nặng cả đời nhau
Và tháng năm tình xa nhưng chồng chất
Ta vẫn mang, nhưng cách trở lòng sầu
Em phương ấy mơ về thời vụng dại
Ta suy tư tìm lại thuở xa nào
Bước đường đời đã xui mình xa mãi
Vần thơ muộn màng xin gửi lại cho nhau
ĐT
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/9E5B76657C8643298EAE648C3F157ACC.jpg[/image]
HOA XUÂN
Em khoác lên người chiếc áo xuân
Màu xanh non mạ đẹp vô ngần
Con nắng bên trời chợt tỉnh thức
Giật mình chú bướm liếc qua sân...
Ngây thơ hàm tiếu, cỏ ngẩn ngơ
Vàng em ánh mắt thật dại khờ
Chao nghiêng trong gió, tình như lạ
Mơn trớn hương nồng toả ước mơ.
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2009 17:03:12 bởi Tóc nâu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 12 bạn đọc.
Kiểu: