VẪN XA MỜ...
Phải em gieo từ bao muôn kiếp trước
Hạt tương tư giữa sóng nước yêu thương
Nay nẩy ra bao đoá mộng diệu thường
Ngàn nụ thắm dâng hương thơm kiều mị...
Có những lúc tim không nghe lý trí
Vì tình em... kỳ bí chốn hư vô
Quyện hồn tôi, vốn dĩ kẻ tội đồ
Trước Thánh Giá quỳ chờ mong cứu rỗi
Chúa thương tôi nên Ngài tha muôn tội
Em vì yêu nên giận dỗi, ghen tuông
Kinh hằng đêm nguyện tâm sáng tỏ tường
Niềm nhung nhớ cho em_bài thơ hoạ...
Bay về đâu áng mây tình em thả?
Tôi nơi này... vẫn trắng cả miền mơ
Biết là không ! Em chẳng thể hững hờ...
Sao vẫn thấy thật xa mờ dáng mộng !
Tóc nâu
Dáng Mộng
Bởi tương tư nên mãi hoài mơ mộng
Muốn đi tìm cái bóng dáng yêu thương
Nhưng dòng đời có lắm ngả nhiều đường
Trời đất mênh mông biết đâu mà kiếm
Niềm hy vọng bừng lên rồi tắt lịm
Khiến lòng buồn hoài niệm mãi chữ yêu
Tình nào khác như những áng mây chiều
Lúc quây quần, lúc tiêu điều, tan tác...
Phật Trời thương không nỡ lòng nào phạt
Vì nhớ nhung nên xao lãng kệ kinh
Tâm tưởng luôn xáo trộn bởi chuyện tình
Luôn tự hỏi bao giờ mình chung lối?!
Vẫn mờ xa dáng mộng hằng mong đợi
Thơ rải đầy trên lối nhỏ vườn thi
Mong ai kia nhìn thấy _ Thật diệu kỳ!
Cho khỏi tủi tình si bao năm tháng!
Sương Anh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2009 01:51:02 bởi Viet duong nhan >