Thơ rơi
Tàn thu Ta hờ hững nghe cõi lòng băng lạnh Chẳng còn đâu thương nhớ với khát khao Những nồng nàn mãnh liệt của hôm nào Không là thật khi người theo người khác Ta chưa hỏi sao thu buồn héo hắt Nhưng dường nghe gió bắc đã tràn về Ngày âm u, đêm trống vắng tái tê Ai mộng mị trong vòng tay kẻ lạ Ta càng nghĩ càng thấy lòng buốt giá Thu yêu thương ngày xưa đã phai màu Cớ làm sao yêu thế lại xa nhau Lời trăng gió người thiết tha… còn đó. Ta chẳng muốn khóc than tình dang dở Ở ngoài kia ong bướm vẫn dập dìu Nếu một ngày hiểu hết nghĩa chữ Yêu Là tất cả cũng hoàn toàn ngừng lại
ONLY
Đã đưa vào Trang Thơ [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/E47E0E5B9DEF47D299D9C021F9C8DB51.jpg[/image]
CHỮ QUÊN
Và từ nay ta hóa người xa lạ
Chẳng còn gì cùng mặc cả với nhau
Mùa cuối thu hoang dã lạnh sắc màu
Tình ? ừ, cũng chỉ là mây cuối phố …
Yêu chưa tận, hồn chợt nhiên thành cổ mộ
Rong rêu phủ đầy những thố lộ hôm xưa
Vút tận trời cao tuôn đổ cơn mưa
Gió lăn tròn theo nỗi đau, chiều tàn úa …
Giấc mơ chung nay héo mòn mục rữa
Nuối tiếc làm gì một nửa tiếng Yêu
Ghen hờn vì nhau hỏi đã đủ nhiều ,
Sao lại rót ra chi thêm tràn chén nhớ ?
Ký ức hòa tan trong từng nhịp thở
Nhưng biết mở lời than thở cùng ai
Là của riêng em theo năm tháng nối dài
Dù cay đắng nghe từ ai lời trách móc
Đời đã dạy ta trăm nghìn bài học
Nhưng không bài nào giải hóa đựợc chữ quên …
Tóc Nâu
Đã đưa vào Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2011 02:02:55 bởi Nguyên Đỗ >
CHỮ QUÊN
....
Đời đã dạy ta trăm nghìn bài học
Nhưng không bài nào giải hóa đựợc chữ quên …
Tóc Nâu
Học quên Chưa từng biết có thể nào lựa chọn Buồn hay vui cũng bởi tại tâm tư Có tri giao thì cũng có giã từ Đời là mộng, mộng với đời thay đổi Trong ý niệm không rõ ràng đầu – cuối Kiếp tha nhân chìm - nổi cõi vô thường Vòng luân hồi sinh – diệt tựa khói sương Ta gặp gỡ phải chăng là định mệnh Yêu người lắm … chén sầu dâng sóng sánh Cung đàn buồn đưa tiễn nợ và duyên Thôi từ đây chia hai ngả bến – thuyền Này mỏi mệt, này chênh vênh… ta nhận Đường muôn nẻo có đường nào vô tận Đưa ta đi cho hết giận thôi hờn Bài học nào cố nhớ để mà quên Ta sẽ học nhớ thương người mãi mãi ONLY
Tóccccccccccccc Nâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu
anh Lynh nè nhỏ uiiiiii....
cho em 3 cây viết, tha hồ mừ họa..thơ !
nhận quà ký tên nhen !
Ối giời QUÊN cái gì mà quên?
hông quên được thì NHỚ nghen !
http://www.box.net/s...1xlh9lckxo96hfz
THƠ và EM...
thơ Dzuylynh_ tác giả phổ nhạc & trình bày
Album " Như Giọt Buồn Nhung "_ Half Moon Bay.Nov.1.2011
( tặng ThươngGiang.TócNâu.TàÁoXanh )
http://www.box.net/s...1xlh9lckxo96hfz
THƠ và EM...
thơ Dzuylynh_ tác giả phổ nhạc & trình bày
Album " Như Giọt Buồn Nhung "_ Half Moon Bay.Nov.1.2011
( tặng ThươngGiang.TócNâu.TàÁoXanh )
***
Tóc xin cảm ơn món quà dễ thương từ anh Lynh thiệt nhiều.
Chọn cây bút với ngòi và Tóc mượn tiêu đề Thơ và Em của anh Lynh luôn thể để đáp lễ nha !
***
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/1E4BDCB5FFF34193A5FF7520FB7185BE.jpg[/image]
THƠ VÀ EM
Thơ và Em : đôi bạn thân tình không tên, không tuổi
Em và Thơ : khúc tâm tình gởi gió thoảng , mây bay
Thơ là Thơ : ngôn ngữ đẹp vốn dĩ hằng vô tội
Em là Em : tha thiết với hồng trần dù lắm những đổi thay
Thơ với Em, cùng dung hòa vui buồn Tận_ Khởi
Em lẫn Thơ là hai dây tầm gởi sống nhịp điệu đơn sơ
Nhờ Thơ nên những giấc Mơ Tâm còn hiện hữu
Nhưng chẳng phải cho riêng Em, Thơ tích tụ thương yêu …
Tóc Nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2011 01:05:16 bởi Tóc nâu >
Học quên
...
Đường muôn nẻo có đường nào vô tận
Đưa ta đi cho hết giận thôi hờn
Bài học nào cố nhớ để mà quên
Ta sẽ học nhớ thương người mãi mãi
ONLY
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/85207A2D49934D25AE2BF6FDA1B0220A.jpg[/image]
NIỀM LẮNG ĐỌNG
Phải chi nỗi nhớ quên như …
mây trời phiêu lãng
Thơ thẩn lưng đồi rồi lặn ở đầu non
Thì thương yêu kia sẽ được héo mòn
Theo năm tháng với nỉ non mùa cuối !
Cầm nhánh lá trên tay hỏi tròn bao tuổi ,
Yêu đến lúc nào mà đổi sắc thay thân ?
Còn ta và người tương giao mộng
chưa trọn một lần
Lại đeo mang cuộc tình tan muôn thuở …
Sao gió không dâng lên …
cuộn trôi đi những niềm trăn trở
Và mưa , sao không đổ ào...
gội sạch bao tiếng thở dài
Xin ký ức xưa kịp võ vàng trong màu mắt ai
Để người đừng học chi thêm
nghĩa nhớ quên thực thụ.
Ừ, ta hãy chôn sâu những lời thơ tình tự
Ở đáy mộ sầu cùng quá khứ chứa đầy ưu tư
Bởi vì thuyền giờ chỉ là chiếc bóng huyễn hư
Nhưng niềm lắng đọng của bến tương tư còn đẹp lắm ...
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2011 19:26:58 bởi Tóc nâu >
NIỀM LẮNG ĐỌNG
…
Ừ, ta hãy chôn sâu những lời thơ tình tự
Ở đáy mộ sầu cùng quá khứ chứa đầy ưu tư
Bởi vì thuyền giờ chỉ là chiếc bóng huyễn hư
Nhưng niềm lắng đọng của bến tương tư còn đẹp lắm ...
Tóc nâu
Mộng tình
Dường một thoáng cũng đủ nhiều thay đôi
Ta lãng quên tình trong giấc ngủ mê
Tuyết giăng giăng… kìa… đông đã lại về
Ai có lạnh hay mình ta biết lạnh
Giấc cô miên ru lắng sầu hiu quạnh
Này thì thôi… đừng hờn giận ghen tuông
Này thì quên những mệt mỏi chán chường
Đời không phải quá dài mà hờ hững
Người ra đi bỏ lại đây khoảng trống
Nợ tang bồng ta trả mãi chưa xong
Nhớ và thương đành chôn kín trong lòng
Còn duyên nợ thì vẫn còn hy vọng
Bến tương tư cứ nghe cồn cào sóng
Mượn tơ loan cùng dệt mộng vô thường
Chẳng thể nào mà dứt hết tơ vương
Hỡi người ơi … yêu tận cùng cuộc sống
ONLY
Mộng tình
...
Bến tương tư cứ nghe cồn cào sóng
Mượn tơ loan cùng dệt mộng vô thường
Chẳng thể nào mà dứt hết tơ vương
Hỡi người ơi … yêu tận cùng cuộc sống
ONLY
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/89F8216C9A44495094BD7176B1DA30DE.jpg[/image]
TIẾNG LÒNG ƠI !
Tiếng lòng ơi, ngỡ đã từng chết lịm
Giữa lắng sâu đôi bờ vực yêu thương
Và con tim mê mãi giấc miên trường
Hồn khép kín, thôi vấn vương ngày cũ .
Nhẹ nhàng rơi, thơ người gọi quá khứ
Giòng tương tư lại sóng lũ vỡ bờ
Khoảng đời nào đánh mất một giấc mơ
Tưởng đã tận! Ồ không (còn) đơn sơ nồng ấm !
Thiết tha ơi, là một lần sâu đậm
Đến nghìn năm vẫn thăm thẳm ẩn tình
Mặc sóng đời vỗ điệp khúc điêu linh
Người , muôn thuở tôn vinh tình diệu vợi …
Mùa không tan, niềm miên man nhắn gởi
Chút lửa hồng soi rọi buổi chiều đông
Mong trả người được ít nợ tang bồng
Khi môi hồng đã khép lời yêu dấu …
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2011 04:18:15 bởi Tóc nâu >
TIẾNG LÒNG ƠI !
....
Mùa không tan, niềm miên man nhắn gởi
Chút lửa hồng soi rọi buổi chiều đông
Mong trả người được ít nợ tang bồng
Khi môi hồng đã khép lời yêu dấu …
Tóc nâu
Tình nhân ơi... Ơi dấu yêu… tình còn nguyên vẹn đó Gọi tên người theo nhịp thở thời gian Nắng hay mưa đâu phải chuyện đá vàng Ta đã chọn yêu người … không hối tiếc Xin hãy tin có tình yêu bất diệt Tìm thấy nhau như định mệnh an bài Dù hiểu rằng cõi thế sẽ tàn phai Vẫn cứ yêu cho đến ngày sau cuối Chưa hết mệt những bước chân hồ hải Còn phiêu du mê mải cuộc tình trần Nợ và duyên … thôi toan tính phân vân Cho đi nữa là nhận về tất cả Môi mềm môi nếm vị đời vô giá Dìu nhau đi cho thỏa những đam mê Bến Tầm Dương sóng êm ái vỗ về Tình chan chứa cung thương đàn nhỏ lệ Tiếng lòng ơi… mãi còn nhau người nhé ONLY
Tình nhân ơi... Ơi dấu yêu… tình còn nguyên vẹn đó Gọi tên người theo nhịp thở thời gian Nắng hay mưa đâu phải chuyện đá vàng Ta đã chọn yêu người … không hối tiếc ...
Tiếng lòng ơi… mãi còn nhau người nhé ONLY [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/07675B6659EF4FE385F8595CE136EAB8.jpg[/image]
BÓNG VỠ CỦA THỜI GIAN … Lúc hờ hững đến cả mây trời phải khóc Những lạnh lùng như tên độc bắn vào tim Lời thoát khỏi môi tưởng bão nổi , mây chìm Đáp lại trách móc là ... những lặng im vô tận ! Khi nồng nàn … ngọt như sương buổi sáng Êm dịu nào bằng lời tản mạn người dâng Vũ trụ an nhiên cũng lắm lúc bàng hoàng Khi tiếng gió quyện thì thầm câu thương nhớ
Đặt giả thuyết lối đời ta chung ngỏ Bối cảnh chuyện tình là hoa cỏ nở ngàn năm Bầu không gian chẳng gợn sóng thăng trầm Đã chưa hẵn niềm vui thoát thanh tột bực …
Nhưng hai lối sầu , ta muôn lần thổn thức Hạt mưa đời ray rức mãi người ơi Chép sử tình lên vạn cánh thơ rơi Gởi vào nắng, vào mây… cùng những mùa đầy vơi tiếc nuối !
Bao giờ là chia ly lần cuối Em sẽ về gom hờn tủi đem chôn Hòa lệ buồn vào nồng thắm nụ hôn Và khép chặt cánh hoa lòng muôn thuở Đừng nói với em “ Tình còn nguyên vẹn đó “ Khi chuyện mình là bóng vỡ của thời gian …. Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2011 22:59:41 bởi Tóc nâu >
BÓNG VỠ CỦA THỜI GIAN …
...
Khi nồng nàn … ngọt như sương buổi sáng
Êm dịu nào bằng lời tản mạn người dâng
Vũ trụ an nhiên cũng lắm lúc bàng hoàng
Khi tiếng gió quyện thì thầm câu thương nhớ
...
Tóc nâu
Thiên thu tình Ta đã nói muôn vàn lời dấu ái Vạn ca từ nằm trong trái tim yêu Biết ghen tuông hờn giận cũng đã nhiều Từng cung điệu có gió trăng làm chứng. Nỗi yêu thương thăm thẳm sâu, cháy bỏng Nhạc và thơ... mượn con chữ dối lòng Tình thiết tha mang gửi chốn hư không Là tại bởi người phũ phàng trả lại. Nồng nàn kia lẽ nào vương lấy tội Rồi nhạt phai theo cát bụi thời gian Mộng trăm năm chưa thắm đã vội tàn Hoài trôi nổi giữa hợp - tan phù phiếm Sẽ còn gì khi thuyền không về bến Cuối con đường là lối rẽ phân ly Mộ tình chung âm vọng tiếng hẹn thề Ai đã nguyện vì ai... thiên thu đợi ONLY
Thiên thu tình
...
Nồng nàn kia lẽ nào vương lấy tội
Rồi nhạt phai theo cát bụi thời gian
Mộng trăm năm chưa thắm đã vội tàn
Hoài trôi nổi giữa hợp - tan phù phiếm
....
ONLY
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/4AF12892EDC8452292EA7D879F12507D.jpg[/image]
NƠI HUYỀN DIỆU
Nếu cõi này ta xa nhau vĩnh viễn
Mộ tình chung là điểm hẹn thiên thu
Trái tim người lúc ấy đủ nhân từ
Quên được lỗi kẻ phụ tình năm cũ ?
Thời gian trôi vẫn đầy câu trách cứ ,
Tình và thơ : màu hoa nhủ yêu thương
Tâm nhụy vươn ngàn cay đắng muôn trùng
Và sắc nhớ , vết thương lòng chẳng khép
Chút riêng tư giữa giòng đời hạn hẹp
Dành cho nhau, quên đi kiếp sầu đau
Hãy xem tình như một giấc chiêm bao ,
Chiêm bao mộng không bao giờ tỉnh thức …
Đến một ngày thôi hoài nghi ngờ vực
Mùa không còn những giá buốt đơn côi
Hẵn đôi hồn đã tách khỏi bến đời
Về thỏa mộng ở một nơi huyền diệu .
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2011 22:04:35 bởi Tóc nâu >
NƠI HUYỀN DIỆU
....
Chút riêng tư giữa giòng đời hạn hẹp
Dành cho nhau, quên đi kiếp sầu đau
Hãy xem tình như một giấc chiêm bao ,
Chiêm bao mộng không bao giờ tỉnh thức …
....
Tóc nâu
Muôn trùng dấu yêu Từ lâu lắm thu úa vàng nhung nhớ Nắng tàn phai quên ngõ hạnh hôm nào Biết lấy gì hờn oán trách cứ nhau Tình chia lối và nỗi đau chìm lắng Như chiếc lá oằn mình trong một thoáng Rồi buông trôi giữa chạng vạng cõi đời Gió cùng mưa không thương tiếc dập vùi Hồn với xác đã chia lìa trời – đất Hẹn lai sinh ta vẹn duyên cầm sắc Chẳng công hầu, không khanh tướng chi chi Được của nhau là khởi hiện vô vi Muôn trùng nhớ gọi muôn trùng khao khát Người yêu hỡi … mãi là người duy nhất Ta đã yêu và vạn kiếp còn yêu Nước mắt rơi … tan như bóng mây chiều Cho ta biết một nơi nào huyền diệu ONLY
Muôn trùng dấu yêu
Từ lâu lắm thu úa vàng nhung nhớ
Nắng tàn phai quên ngõ hạnh hôm nào
...
Người yêu hỡi … mãi là người duy nhất
Ta đã yêu và vạn kiếp còn yêu
Nước mắt rơi … tan như bóng mây chiều
Cho ta biết một nơi nào huyền diệu
ONLY
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/F36D244AD7C2422F8763316656426CEC.jpg[/image]
HOÀI CÔNG DỆT MONG CHỜ …
Em yêu nắng nhạt chiều thu vàng
Như lời vừa ngỏ tuổi xuân xanh …
Dấu chân mòn mỏi người phiêu lãng
Vẫn đấy tình riêng trọn đa mang
Và thương yêu lắm cổ mộ tình
Nằm trên triền nhớ khắc tuổi tên
Gối chăn là những vần thơ lạnh
Sưởi ấm hồn hoang với lặng thinh
Yêu đến tận nguồn giòng dư lệ
Tuôn từ ký ức chửa tàn phai
Rơi trên đá sỏi buồn lặng lẽ
Tô nét rong rêu tháng năm dài
Giấc trần ta lạc bóng đường mơ
Ngày mai làn tóc ấy bạc phơ
Biết có còn không niềm trăn trở
Hay chỉ hoài công dệt mong chờ …
Tóc nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.11.2011 03:44:30 bởi Tóc nâu >
HOÀI CÔNG DỆT MONG CHỜ …
…
Yêu đến tận nguồn giòng dư lệ
Tuôn từ ký ức chửa tàn phai
Rơi trên đá sỏi buồn lặng lẽ
Tô nét rong rêu tháng năm dài
…
Tóc nâu
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68266/159F42484DCA4E00A0DDF2ECB33C3F2C.jpg[/image]
Lời tình Lời chưa thốt đã nghe lòng đau nhói Khắc vào tim điệp khúc vạn cổ sầu Buồn miên man chẳng biết gửi về đâu Nỗi niềm riêng nói làm sao cho thấu Đi đi mãi chưa qua miền giông bão Bước mỏi mòn không thấy chốn dung thân Nào phải đâu tham luyến cõi phù vân Vì như thế nghĩa là cần nhau lắm Người cũng hiểu còn yêu còn vương vấn Nhưng dường nghe vẫn hờn giận quá nhiều Chữ tình kia phải lựa chọn bao nhiêu Chưa thấy đủ nên mãi còn trăn trở Ta thì sẽ hoài đa mang mắc nợ Một lần thôi rồi cứ nhớ cứ mong Nói rằng đi mà chẳng thể dối lòng Đưa bước người đến tận cùng cô quạnh ONLY r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2011 07:41:30 bởi Huyền Băng >
Lời tình ...
Người cũng hiểu còn yêu còn vương vấn Nhưng dường nghe vẫn hờn giận quá nhiều Chữ tình kia phải lựa chọn bao nhiêu Chưa thấy đủ nên mãi còn trăn trở ...
ONLY [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/29839/6FA7B9DD8E42456C93D56CB3B56AD085.jpg[/image]
CẢM ĐỀ.... Có những ngữ ngôn chẳng bao giờ thoát khỏi bờ môi Và trong tận cùng ký ức, dấu vết cuộc tình chẳng phai nhòa theo bước nhịp đời Cứ thế và cứ thế … cho đến ngày linh hồn nhuộm vàng màu hoang cổ Em và Người sẽ đối mặt tính sổ nợ nghìn xưa ! Ừ, có những cơn giông bão cuồng nộ tận đáy lòng Nhưng nét mặt và ánh nhìn vẫn tịnh lạnh như không Vì yêu nên người nhìn ra bản thể...
Và vì thương , nên hờn giận là hệ mẫu số nhân trăm ! Nếu như đủ thăng trầm thì sao không dứt tiếng từ biệt nhau vĩnh viễn ? Em sẽ không khóc van vì nợ vay đã đủ , trả trọn người những cũ mới đa mang … * Cũng chỉ vì một nu cười ngày hôm ấy Mà dường như trời giận lẫy đôi ta … Hai lối đường, hai bến nhớ ngày càng xa Tim rét mướt giữa đông mùa tuyết phủ ! Tóc nâu Ps: TN sẽ rất chậm bắt nhịp cùng thơ trong thời gian tới, mong được lượng thứ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2011 01:13:31 bởi Tóc nâu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: