trái tim Việt Nam
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 80 bài trong đề mục
Cao Nguyên Việt 08.03.2007 18:41:34 (permalink)
0







Dẫn Nhập




Có lẽ nên khởi đầu bằng bài "dòng thơ lưu vong". Bài thơ chỉ mới viết cuối năm 2007, vừa như để trả lời những thân hữu hỏi: Bao giờ thì Cao Nguyên in một tập thơ riêng của mình vậy?, vừa như để trả lời với chính tôi: đã đủ sự trân trọng mời người khác đọc thơ của mình chưa?
Sự trân trọng của tấm lòng đối với chữ nghĩa cũng ngang bằng với việc gởi chữ nghĩa của mình đến với người đọc.
Mượn tên tranh "nghìn đêm thao thức" của Họa Sĩ Vũ Hối để phóng lên sự "thao thức" của chính mình về riêng chủ đề "Tháng Tư": còn lắm bâng khuâng giữa những điều đã viết, như đang đi vẫn hỏi chuyện ngày mai, vẫn hỏi chuyện khởi đầu từ ấy... để lòng đau?
Nhưng vẫn viết như vẫn đi... dẫu đôi lúc tự hỏi: viết để làm gì? Để gió cuốn bay... lên những trang web!
In một tập thơ, nhiều lắm là 1000 cuốn gởi đến 1000 người đọc. Trong khi mình gởi thơ lên trời, thơ bay tám hướng bốn phương, người bắt gặp thơ mình chắc sẽ nhiều hơn. Điều đáng nói là cám ơn tấm lòng người với chữ nghĩa tôi.
Khi nào định hình được chữ nghĩa tôi giữa lòng người, thơ sẽ in như một di ngôn!


Dòng thơ lưu vong

Người ta in thơ ra rồi mới bán
tôi bán thơ trước khi in ra
vì muốn biết còn bao người thích đọc
dòng thơ lưu vong viết gởi quê nhà

vì muốn biết bạn bè ở quanh ta
có bao nhiêu người mang nỗi lòng Do Thái
dựng trong tim một dãi Sơn Hà
sống ở đâu cũng nhớ về đất Tổ

*

người ta in thơ ra rồi mới tặng
tôi tặng thơ trước khi in ra
vì muốn biết còn bao người say đắm
được ngắm mình trong ngôn ngữ Mẹ Cha

vì muốn biết giữa điệp trùng tiếng động
còn bao người nghe trầm sóng dòng sông
đang luân chuyển tấm lòng thơ mở rộng
vào mạch quê hương khát vọng tự do

*

sự chênh lệch giữa thơ mua và tặng
giá ước chừng hơn một tách cà phê
chữ để đọc hay chỉ là để ngắm
cũng bâng khuâng từ mỗi cuộc đi, về

người muốn mua thơ hay thích tặng
kẻ làm thơ cũng trân trọng cám ơn
vì đã biết còn tấm lòng cảm nhận
những yêu thương trên mỗi chặng căm hờn!

*

trân trọng viết hai chữ Việt Nam
nơi trang bìa của "dòng thơ lưu vong"
trên nền vàng của phi trường, cửa biển
nơi vẫy chào vĩnh viễn những tấm lòng

những tấm lòng đi viết thơ trên đá, cát
mỗi dòng thơ khao khát nghĩa hòa bình
viết mãi miết theo hành trình gió hát
những bài ca hùng tráng thuở bình minh!

Cao Nguyên






ba mươi năm - hơn mười nghìn đêm mất ngủ
không riêng tôi, riêng anh. Mà cả chúng ta
những người đã sống hơn bốn, năm thập kỷ
lúc chiến tranh yên nghỉ, đã mệt nhoài!
(Trường Ca Bi Tráng)

Quả là mệt nhoài và tôi hỏi em, hỏi bạn, hỏi những thân thương liệu mình còn mấy thời gian trên hành trình chữ nghĩa viết về tình người, tình núi sông?

Bao năm qua, tôi đã viết gì về Tháng Tư và những vòng xoáy đời quanh Tháng Tư với những Ấn Tượng nhói lòng? Không nhiều, nhưng đủ chứa cả môt góc nhìn se thắt từ chính mình, từ những thân quen!


Thưở mình đi ngược gió
Quê Hương ở đằng sau!
(tình khúc Sơn Hà)

...

Một Tây Nguyên mười năm vung kiếm
Một Việt Bắc mười năm lao tù
Một đất người mười lăm năm lưu vong
Một Quê Hương Việt Nam suốt đời không quên!

Tưởng cũng đủ nguyên nhân để gom về một nơi những trăn trở thương yêu với Người và Đất trong chủ đề Thao Thức.
Gởi đến người, gởi về nơi chốn đã cho tôi những ân tình khó quên.
Cám ơn đời, cám ơn người cho tôi chất liệu vực chữ nghĩa đứng lên và tiếp bước đi trên hành trình nhân ái.
Cám ơn những Ấn Tượng trong đời tạo sự rung cảm trong nguồn thơ tôi.


mai ba-mươi
bữa nay hai-chín
ta đếm thời gian
câm nín
ngược dòng!


Cao Nguyên

Virginia 29/4/2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:13:56 bởi Cao Nguyên Việt >
#1
    Cao Nguyên Việt 08.03.2007 18:48:43 (permalink)
    0


    tháng ba say





    tháng ba, ta bỏ rừng
    (trên đường về thăm biển?)
    không - ta bỏ rừng đi
    vì điêu tàn cuộc chiến

    vì ngọn lửa hận thù
    đốt Trường Sơn linh hiển
    đập vỡ tiếng cồng chiêng
    Giàng ơi! và Giàng ơi! *

    ba-mươi-mốt cái tháng ba
    ta rùng mình say khuớt
    khi hồn bạn theo ta
    qua núi đồi xuôi ngược

    Ôi đỉnh gió Chư Pao
    bình-đông đầy rượu đế
    rót giữa đáy chiến hào
    uống đi - rồi quạnh quẽ!

    Ôi Đức Cơ, Pleime
    cơm sấy và thịt hộp
    rượu cần pha nước khe
    uống say - rồi cúi mặt!

    Ôi Thuận Mẫn, Buôn Hô
    me khô và cóc ổi
    trộn lửa khói Bù Đăng
    uống đi - rồi thức đợi!

    đợi những tháng ba say
    theo hồn bay tám hướng
    tìm vất vưởng chân mây
    những vẫy chào lởn vởn!

    say cùng ta nhé em
    những tấm lòng sông suối
    của rừng núi cao nguyên
    trong nhiều đêm thức gọi:

    bạn ơi và rừng ơi!

    Cao Nguyên


    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:15:55 bởi Cao Nguyên Việt >
    #2
      Cao Nguyên Việt 08.03.2007 18:55:09 (permalink)
      0
       
      đi vẽ hòa bình






      đêm qua, em từ đất về
      hiển nhiên thân xác ê hề bụi vương
      hồn đau, phách đợi thiên đường
      kể từ em bỏ chiến trường ra đi

      đá buồn, mưa khắc chữ bi
      mờ trong xa lắc xanh rì cỏ rêu
      tuổi em hồi đó bao nhiêu
      chắc như vừa chỉ biết yêu lần đầu

      vậy mà đi hút vào sâu
      không lời kịp nhắn về đâu, chỗ nào
      nền trời vắng một vì sao
      lòng người nước mắt rưng đau dọc đời

      em về ngồi giữa chơi vơi
      uống trăng như thể rượu mời thuở xưa
      hỏa châu sáng mấy chưa vừa
      còn chong con mắt thắp thừa lòng tin

      (rằng ta đi vẽ hòa bình
      trên lưng cuộc chiến để tình thăng hoa!)
      rừng đang xanh bỗng lửa òa
      đất quằn trong lốc, khói nhòa bóng em!

      bao nhiêu năm nhân loại tìm
      chưa ra bản vẽ hòa bình của em
      tấm lưng cuộc chiến còn nguyên
      chỉ thêm vết đạn xuyên tim xoắn vào!

      Cao Nguyên



      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:17:07 bởi Cao Nguyên Việt >
      #3
        Cao Nguyên Việt 10.03.2007 12:08:53 (permalink)
        0
        q u á n g i ó



        ngồi đây nghe tiếng vó câu
        vang sâu thẳm, đáy cốc sầu rượu xưa
        chiến bào, màu hổ phách khua
        kiếm loang loáng sáng, đắng thừa chạm môi!

        ngồi đây ngắm cuộc lỡ, bồi
        trên thành quách cũ, nhói lời sử ca
        vỗ đêm rộn nhịp sơn hà
        đàn buông âm cuối, vỡ òa khúc mê!

        ngồi đây đếm cuộc đi, về
        trong lời thơ viết bên lề nhân sinh
        đi qua mười ngón nhục hình
        về trên gót rỗ ân tình bể dâu!

        ngồi đây nhắc chuyện công hầu
        rềnh rang nhân ảnh qua cầu khói sương
        chậm nhanh chung một lối đường
        lợi danh nặng nhẹ, cũng dường ấy thôi!

        ngồi đây, quán gió giữa trời
        rượu - hương nhật nguyệt, trà - lời cổ thi
        ngắm, nghe, nhắn với về, đi
        ta còn nợ khúc tương tri cùng người!

        Cao Nguyên

         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:18:11 bởi Cao Nguyên Việt >
        #4
          Cao Nguyên Việt 10.03.2007 12:17:41 (permalink)
          0
          thảo nguyên

          anh đang trên thảo nguyên Plateau Gi
          trong tay anh những cánh Dã Quỳ
          trong mắt anh màu xanh của lá và trời gộp lại
          trong trí anh những bước chân em trắng mịn
          nhè nhẹ trên thảm cỏ đọng sương long lanh
          trong đời anh một hồi tưởng rất hồng
          và một thiết tha của niềm hoài vọng...

          tất cả khởi đầu cho bản vẽ hôm nay

          anh muốn dành tặng riêng em
          một tâm hồn luôn sáng
          trên những niềm yêu thương gợi nhớ
          những góc cạnh quê hương xoáy tít
          trong những giấc mơ em
          những giấc mơ luôn trĩu nặng trong em
          dù chỉ là một chút của Biển, của Sông, của Rừng
          của Núi, của những cánh đồng, của những luống hoa..
          bởi vì em quá tham lam
          luôn nghĩ nhớ về đây
          nơi chốn chào đời em buông tiếng khóc
          nơi chốn mong cầu khi nhắm mắt vẫn còn ôm
          những mảnh đời thất tán
          từ một-trăm-cái -trứng sơ khai
          những vết cắt của thời gian
          của biến cố
          thân tâm em lúc lành lúc vỡ
          nước mắt em lúc ở lúc đi
          vẫn đỏ au tâm huyết cội nguồn...

          chiều đang xuống đó em
          những hoàng hôn vàng ệch như giấc tuổi anh, em
          những hoàng hôn như một dấu lặng
          ngưng đọng
          chờ đợi một chuyển giao
          giữa đêm và ngày
          giữa thế hệ chúng ta và con cháu
          ngưng đọng để nhớ về xương máu
          của Cha Ông
          của chính anh và bạn bè anh
          đã bón, đã tưới cho cây thêm xanh
          cho cành thêm hoa quả...

          đã đến lúc phải chuyển giao vào điệp khúc
          cố quên lòng thù hận
          cho tim mình khỏi bị ép chặc
          nghẹt thở
          con cháu chúng ta muốn được nghe
          từ khởi đầu của điệp khúc
          với nỗi cảm xúc tận cùng
          về huyết thống
          về danh dự của một Dân Tộc
          và luôn muốn ngẩng cao đầu
          trước mọi dị chủng
          để nói
          tôi là người Việt Nam

          Thời gian trôi nhanh quá
          từ lúc anh đặt nhát cọ đầu tiên
          trong bình minh, lên bản vẽ
          với tất cả những gì em khao khát
          anh đã vẽ xong trước hoàng hôn

          đêm đang xuống trên thảo nguyên
          tịnh yên trên tất cả
          nhưng chưa tịnh yên với anh
          khi anh dùng một game màu rất sáng
          vẽ qua những vì sao đêm
          những vệt cầu mong như tâm nguyện
          tất cả được bình yên
          trong một điệp khúc hồng
          ngân lên cùng lúc với tiếng chuông nhà thờ
          báo hiệu một bình minh mới...

          anh đang lắng nghe
          lắng nghe
          tiếng vỡ
          của thời gian chuyển mình
          khi lưng anh
          đang thấm lạnh sương thảo nguyên
          nhìn qua màn đêm
          nhìn suốt những vì sao
          anh nhớ em
          một tâm hồn rất Việt Nam.



          Cao Nguyên
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:21:05 bởi Cao Nguyên Việt >
          #5
            Cao Nguyên Việt 10.03.2007 20:30:02 (permalink)
            0
             
            Quê Hương vẽ từ ký ức



            trong cuộc hành trình tìm sống
            mình đã không mang được gì
            ngoài cái mạng của Anh,của Em
            và mấy đứa con
            nên cứ vào mỗi dịp cuối năm
            lại phải săm soi vào kỷ niệm

            bắt đầu nhớ - từ Em - về quê Ngọai
            những con đường đá sỏi chạy quanh thôn
            cái giếng nước bên góc cau cao vọi
            chỗ ghế đá này, mình hẹn hò nhau...

            bắt đầu nhớ - từ Anh - về quê Nội
            những cây dừa cao quá mái tranh
            phía trái căn nhà, hai cây vú sữa
            Ba vẫn thường mắc võng mỗi trưa Hè...

            Quê Hương đó vẽ từ ký ức
            ngày một dày thêm những nét thân yêu
            nên Quê Ngọai chập chùng đường nét vẽ
            Quê Nội bộn bề nhà cửa núi sông

            rồi mai mốt, Cháu Con ta tìm lại
            liệu có nhìn ra cảnh thật của quê xưa
            trí nhớ Mẹ Cha cũng nhạt nhòa như tranh vẽ
            Nội, Ngọai quê nhà năm tháng sợ phôi pha.


            Cao Nguyên
            #6
              Cao Nguyên Việt 10.03.2007 20:35:35 (permalink)
              0
              vết sẹo





              sẹo đã lành mà vết thương nóng hổi
              đầu đạn găm, còn bốc khói trong da
              tay mân nhẹ nghe hằng hà tiếng vỡ
              chiến trường xưa mà ngỡ mới hôm qua

              buồn mới quá, lòng cứ rân tiếng khóc
              đêm cựa mình, đời bấu chặt thơ ta
              sợ buông vội, tình nhoẹt nhòe nước mắt
              máu chợt hồng vỡ nấc vết thương xa

              này ngủ nhé, da ơi! lời vết sẹo
              buốt nhìn chi lẽo đẽo dấu thù xưa
              tên đồ tể thẹn đời, vừa cúi mặt
              nhìn bóng mình trong vụn đất bom khua

              cứ kệ hết, thơ tựa lòng ta ngủ
              vết sẹo xưa, để quá khứ lo giùm
              từ thuở ý vượt qua mùa háo hức
              những lời thương sợ nỗi nhớ ru nhầm!


              Cao Nguyên


               
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:19:51 bởi Cao Nguyên Việt >
              #7
                Cao Nguyên Việt 12.03.2007 04:31:07 (permalink)
                0
                giấc mơ tuyệt vời

                em chừ ở đó, nơi đất khách
                dõi mắt tìm nhau, xa quá xa
                anh ở nơi này, quê chẳng thật
                đêm ngày lui tới, đất người ta

                người với ta - khác da, lạ máu
                gặp gỡ - cười, ra dấu chào nhau
                mười mấy năm làm thuê, ở đậu
                quanh quẩn hoài, ngõ lối không quen

                ai biểu em rời xa quê Ngoại
                ai khiến anh bỏ Nội mà đi
                khi Cha Mẹ lâm chung hấp hối
                biết được tin, Người đã mất rồi

                nỗi niềm ấy tìm ai để nói
                anh và em, mỗi đứa một nơi
                quê nhà ngóng, tình xa vời vợi
                xóm làng chờ, hương khói buồn hiu

                đêm mơ thấy ở nhà mình thật
                sáng nhìn quanh, toàn đất quê người
                ôi giấc mơ tuyệt vời như thế
                làm sao mình giữ để đời vui!?

                Cao Nguyên
                #8
                  Cao Nguyên Việt 12.03.2007 04:33:35 (permalink)
                  0
                  giọt lệ hồng
                   

                  " chợt nghe từ đá hồn thương tích
                  vẳng tiếng kèn truy điệu mộng xưa "
                  (Thanh Nam)

                  đã có bao lần
                  em thấy
                  giọt lệ hồng
                  rơi!

                  đã có bao lần
                  em hiểu
                  vì sao
                  giọt lệ - hồng?

                  những giọt lệ pha máu
                  từ tim
                  chảy xuyên qua mắt
                  buốt đau theo giòng chảy
                  cay đắng suốt trăm năm

                  đã có bao lần
                  em biết
                  tại sao có giọt lệ hồng?

                  nó kết tụ bởi máu và nước mắt
                  từ những cái chết
                  vì muốn bảo vệ quê hương và đồng loại
                  vì muốn đối kháng với những quyền lực quỷ ám
                  vì muốn giữ lại lương tri trong nghiệt cay thù hận


                  em hiểu
                  tại sao hôm nay
                  anh bị chấn động
                  viết những dòng
                  không thường hằng có trong anh
                  bởi chỉ vì
                  hôm nay
                  anh muốn viết
                  về một thời đã qua
                  đầy nước mắt và máu
                  của bạn mình
                  chết bởi
                  một viên đạn
                  một liều thuốc độc
                  một dây treo cổ
                  ....
                  giọt lệ hồng
                  đang chảy trong anh
                  và chung quanh anh

                  *

                  có thể anh sẽ viết cho em
                  hiểu thêm những điều gì đó
                  về những giọt lệ hồng
                  trong tháng Tư đen và trước nữa
                  mà cũng có thể là không
                  vì anh sợ mình không vượt khỏi
                  những lần tim chảy máu
                  những giọt lệ hồng
                  mãi chảy
                  trong anh
                  trong đời bạn bè anh
                  trong giòng sống
                  trong giòng chết

                  giọt lệ hồng không ngưng tụ
                  trong đá sỏi
                  trong giá băng
                  trong câm lặng
                  mà chảy xuyên suốt qua mọi rào cản
                  của vô tri

                  bất giác
                  anh đang cảm thấy
                  lòng mình thổn thức
                  bên cạnh những ngôi mộ
                  chôn trong ký ức
                  từng dãy
                  từng hàng
                  xác của bạn anh
                  những người ruột thịt của anh
                  họ đã đứt ruột ra đi
                  họ đã chia thịt cho xứ sở
                  và máu họ trộn vào
                  không gian mưa lũ
                  đỏ au!

                  Em ơi
                  có thể đây là bài thơ tự do hay nhất
                  mà anh viết
                  có thể đây là một đoạn
                  trong bài điếu văn anh gởi cho bạn bè
                  cho những Cha, Chú, Anh, Em
                  đã nằm xuống
                  vì những chữ Tự Do, Bác Ái, Nhân Quyền

                  Bài viết hôm nay
                  em nhớ
                  không có lòng thù hận
                  chỉ có nỗi tiếc thương
                  cho những con tim
                  đã chảy
                  giọt lệ hồng

                  em cũng nhớ
                  không có sự bi thảm
                  vì người anh hùng không chết
                  cho những cưu mang lừa dối
                  và lòng thương hại


                  và em nên nhớ
                  sự ra đi
                  chững chạc và dứt khóat
                  của những con người
                  có trái tim chân chính
                  xuyên qua
                  những giọt lệ hồng.


                  Cao Nguyên

                   
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:22:44 bởi Cao Nguyên Việt >
                  #9
                    Cao Nguyên Việt 12.03.2007 04:41:28 (permalink)
                    0
                    niệm khúc hương trầm

                    tháng ba ta lại nhớ ta
                    vẫy tay chào bạn qua sông Ba, buồn *
                    đi qua tiếng nổ rợn hồn
                    đi qua vực thẳm vừa chôn phận người
                    đi qua lửa khói hận thù
                    đi qua nét mặt nụ cười vừa buông
                    đi qua vỡ nát làng thôn
                    đi qua mếu máo miệng còn sữa tươi
                    đi qua tàn khốc lòng người
                    đi qua hỏa ngục một thời dã man
                    đi qua tức tưởi kinh hoàng
                    đi qua tiếng thét mãi còn vọng âm!

                    ngày buồn của những trăm năm
                    ngồi nghe niệm khúc hương trầm mà đau
                    mở đêm thắp nến nguyện cầu
                    bình yên mai nhé, trên đầu quê ta!

                    Cao Nguyên

                    ------------
                    * sông Ba : điểm vượt tử thần
                    (tl7/Phú Bổn) trên đường triệt thoái
                    - tháng 3/75.
                    #10
                      Cao Nguyên Việt 12.03.2007 04:44:01 (permalink)
                      0
                      lữ khách vào xuân
                       


                      người Lữ Khách
                      trên đường vào Xuân
                      đôi chân trần
                      dung nhan ngày tháng cũ

                      những mảnh vỡ thời gian
                      rớt dọc đường đi
                      đủ sắc màu

                      mảnh đen này
                      tạc đời hoang phế
                      mảnh tím này
                      khắc cuộc bể dâu
                      mảnh đỏ này
                      ghi lời oán hận
                      mảnh nâu này
                      tình nghĩa xót xa
                      ....
                      Lữ Khách đi
                      mãi đi
                      với những bâng khuâng
                      và lòng tự hỏi
                      huy hoàng nào
                      thành quả Cha Ông
                      máu xương nào
                      một thời phung phí
                      quê hương nào
                      cày xới ngổn ngang
                      .....
                      Lữ khách đi
                      đi mãi
                      và lòng tự nghĩ
                      có gì vui
                      trên bước lưu vong
                      có gì vui
                      cuộc tình đã vỡ
                      có gì vui
                      những Tết xa nhà
                      có gì vui
                      bạn bè trôi nổi
                      có gì vui
                      trong men rượu cay
                      .....
                      Lữ Khách đi
                      đi mãi
                      chân đạp gai đời
                      rướm máu thịt da
                      thân chạm lòng người
                      nặng lời dối trá
                      tâm chạm tim người
                      vật vã đau thương
                      .....
                      Lữ Khách đi
                      đi mãi
                      lòng bồn chồn
                      giữa những điều may rủi
                      trong số phận làm người
                      giữa những vùng nghèo đói
                      trên khắp mặt địa cấu
                      giữa những lời bối rối
                      người gọi người hôm nay
                      .....
                      Lữ Khách dừng chân lại
                      nơi chốn ảo Ân Tình
                      uống chén trà Xuân nhạt
                      chữa lành vết chân đau

                      Để mai
                      Lữ Khách còn đi nữa
                      nhưng chưa biết
                      từ đâu
                      đi về đâu
                      nhà với quê xa lắc
                      sông biển nào chẳng sâu
                      thật sâu!




                      Cao Nguyên



                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2009 03:36:20 bởi Cao Nguyên Việt >
                      #11
                        Cao Nguyên Việt 13.03.2007 10:57:20 (permalink)
                        0


                        TẾT XA QUÊ







                         
                          Xuân Newyork, Xuân Paris... nắng có hồng lên
                          hay vẫn tuyết rơi trên bờ vai nhỏ
                          đường có thêm người vui Tết Việt Nam
                          nhắc em nhớ những ngày Xuân Quê Mẹ!?

                          Rượu, bánh, mứt... vừa mua từ Phố Chợ
                          vẫn nhạt mùi chăm chút của quê hương
                          lời mừng Xuân sao nghe chừng bỡ ngỡ
                          hương khói nồng mà mắt bạn rưng rưng!

                          Nỗi xa xót của những người viễn xứ
                          vẫn u trầm trong tiếng nhạc Xuân rơi
                          càng nén nhớ, càng đau niềm cô lữ
                          thân quyến xa, bè bạn đâu rồi?

                          Anh ở đây, đâu khác gì bên ấy
                          Tết của mình, đâu phải Tết người ta
                          nên vui được chút nào hay chút nấy
                          cứ xem như ta giữa Tết quê nhà!

                          Rượu xứ lạ dẫu tình vơi độ ấm
                          cũng nâng ly - Mừng: chén Tết, chén Xuân
                          uống đi nhé, quên nỗi buồn đang thấm
                          giữa lòng người, giữa Tết - xa Quê Hương!

                           

                           

                          Cao Nguyên
                        #12
                          Nguyên Đỗ 13.03.2007 13:17:28 (permalink)
                          0
                          Bức Tranh Quê Hương


                          Nguyên Đỗ



                          Anh cố vẽ bức tranh về quê Mẹ
                          Đã đổi thay chuyển biến khắp muôn nơi
                          Những trớ trêu, những chênh lệch muôn đời
                          Giữa khốn khổ và giàu sang cách biệt

                           
                          Sự cùng đau, mấy ai nhìn nhận biết
                          Của người nghèo vùng quê nhỏ xác xơ
                          Nếu chỉ đi thăm viếng phố nên thơ
                          Không vào đến vùng quê xa thành thị

                           
                          Ở thành phố lối ăn chơi xa xỉ
                          Kém gì đâu những phố thị văn minh
                          Ai biết đâu nỗi khổ của dân tình
                          Nơi hẻo lánh sống cuộc đời cùng khổ

                           
                          Anh đã về, đã đi từng xóm nhỏ
                          Thấy trẻ em lem luốc sống lang thang
                          Phố - thôn xưa nay ngăn cách đôi đàng
                          Chẳng như cũ, tìm đâu tranh xưa cổ

                           
                          Anh xin lỗi, vẽ hoài... đành xóa bỏ
                          Giọt lệ nhòa trên bức họa quê hương
                          Mai em về xin hãy rủ lòng thương
                          Đi tận đến vùng xa xôi để thấy

                           
                          Nguyên Đỗ 
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2007 04:05:01 bởi Nguyên Đỗ >
                          #13
                            Cao Nguyên Việt 13.03.2007 18:39:58 (permalink)
                            0
                            tái tạo



                            thời cha mẹ oằn vai khốn khó
                            con khát thèm ngủ giữa nôi xanh
                            những lời hát ân tình thuở nọ
                            mong mai còn nơi đó, mái tranh!

                            con muốn ôm ngọn nghành tuổi nhớ
                            ghì yêu thương vào giữa lòng đời
                            chuyện cổ tích ngàn đêm nức nở
                            đừng bao giờ kể nữa, mẹ ơi!

                            cha cũng thôi ngừng buông tiếng vỡ
                            vào giữa thơ trầm khúc bi ca
                            thắp giùm con thật hồng ánh lửa
                            xuyên dòng đêm thiêu rụi xót xa!

                            con đang viết những lời hùng tráng
                            thay dòng thơ nứt rạn của cha
                            chữ nghĩa con sẽ như viên đạn
                            bắn vỡ lòng dối trá ngày qua!

                            hoa rừng trên mộ đời quá khứ
                            mai con thay bằng đoá hồng tươi
                            dòng nước mắt những ngày thật cũ
                            nắng tràn qua, sáng rỡ lòng người!
                             
                            Cao Nguyên
                            #14
                              hoaidiephaphuong 20.03.2007 17:04:12 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: Cao Nguyên Việt

                              tái tạo



                              thời cha mẹ oằn vai khốn khó
                              con khát thèm ngủ giữa nôi xanh
                              những lời hát ân tình thuở nọ
                              mong mai còn nơi đó, mái tranh!

                              con muốn ôm ngọn nghành tuổi nhớ
                              ghì yêu thương vào giữa lòng đời
                              chuyện cổ tích ngàn đêm nức nở
                              đừng bao giờ kể nữa, mẹ ơi!

                              cha cũng thôi ngừng buông tiếng vỡ
                              vào giữa thơ trầm khúc bi ca
                              thắp giùm con thật hồng ánh lửa
                              xuyên dòng đêm thiêu rụi xót xa!

                              con đang viết những lời hùng tráng
                              thay dòng thơ nứt rạn của cha
                              chữ nghĩa con sẽ như viên đạn
                              bắn vỡ lòng dối trá ngày qua!

                              hoa rừng trên mộ đời quá khứ
                              mai con thay bằng đoá hồng tươi
                              dòng nước mắt những ngày thật cũ
                              nắng tràn qua, sáng rỡ lòng người!
                               
                              Cao Nguyên


                               
                               
                              Khơi thông mạch lượng máu về luân chuyển
                              Cho con tim nhịp đập cũng reo vui...
                              Bình minh kia, trời đã sáng lại rồi
                              An lòng thấy đổi thay, ngày đi tới!
                               
                              HĐHP
                               
                              Nhỏ Hạ ghé thăm đại sư huynh nè - chúc huynh luôn an vui
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 6 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 80 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9