trái tim Việt Nam
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 80 bài trong đề mục
Cao Nguyên Việt 28.03.2009 19:54:11 (permalink)
0
không

cứ kể như mình chẳng có chi
danh đành không, lợi chẳng còn gì
ngày sinh, quê quán - ghi trên giấy
nhẹ vóc trần, "sinh ký tử qui"!

mà rõ khổ, "qui" về đâu chứ
quê đã không, nhà cửa cũng không
chỉ còn nhớ cánh đồng quá khứ
thương luống cày, ngô lúa trỗ bông

quá niềm đau tầm vong vạt nhọn
ngập nỗi buồn bom đạn ghim sâu
đất vỡ mạch, máu trào đỏ hỏn
người hoá điên, bỏ trốn ruộng vườn

ta bỏ quên ta từ độ ấy
nên chi giờ, chỉ thấy cái không
chẳng biết ai giống mình như vậy
làm bạn chơi, quấy quả qua đông!


Cao Nguyên
#46
    Cao Nguyên Việt 28.03.2009 19:56:05 (permalink)
    0
    chờ mai

    hôm nay lên trên phố
    tìm thăm bạn thân quen
    rộn ràng mà bỡ ngỡ
    theo chân người lấn chen

    kiếm ra đường cũng khó
    đêm tối đường nhập nhoè
    biết là không lộn ngõ
    gọi hoài không ai nghe

    đành gởi người lời nhắn
    (tui có về qua đây
    người bạn thời xa vắng
    thời chân đất luống cày!)

    *

    không biết người còn nhớ
    trong thời gian lưu đày
    bọn mình thường nhắc nhở
    đừng quên ngày hôm nay

    ngày những vòng tay ốm
    ôm tấm thân quá gầy
    thở vào nhau cho ấm
    áo quần trơ gấu vai

    ngày gió Lào tây bắc
    thổi buốt rừng Lào Kay
    những thằng tù đối mặt
    hát bài ca: chờ mai

    *

    chờ mai rồi cũng đến
    hành trang buồn trên vai
    giong thuyền ra cửa biển
    vào mù khơi quê ai

    giữa nay ngày tháng mọn
    ta tìm người nơi đâu
    trên phố phường chộn rộn
    trong lòng người bể dâu

    dẫu gì ta cũng đã
    một thời khổ nhục qua
    tựa vào nhau khỏi ngã
    sao giờ như vội xa?

    *
    chờ mai, chờ mai nữa
    dẫu mình đi về đâu
    cũng đừng quên ánh lửa
    giữa lòng ta đêm sâu

    khi nào người cảm thấy
    rảnh và nhớ đến ta
    cứ về qua nơi ấy
    nhà bên cạnh rừng già

    mình hâm bình rượu cũ
    uống hương mật quê nhà
    trong sương mù viễn xứ
    ta biết ta còn ta!




    Cao Nguyên
    #47
      Cao Nguyên Việt 29.03.2009 20:30:48 (permalink)
      0
      lời thơ khắc đá


      xa rừng tiếc ánh hoả châu
      soi từng gương mặt gọi tao với mày
      bát cơm vun ngọn lửa đầy
      lời thơ khắc đá mượn ngày ru đêm

      bi hùng tráng khúc trường thiên
      ngêu ngao hát dọc theo triền vết đau
      rượu tình ướp ngọt đồng dao
      rót nồng qua cửa chiến hào mời em

      say nghiêng từng giọt bình yên
      cạn lời cho ráo hồn nhiên góc đời
      uống đầy khoảnh khắc sương rơi
      biết mình còn giữa cuộc chơi đá vàng!

      Cao Nguyên
      #48
        Cao Nguyên Việt 29.03.2009 20:31:55 (permalink)
        0
        vượt đêm
         


        phúc đời tên gọi là thơ
        gốc người Bách Việt, tuổi chờ vạn niên
        xưa rong chiến mã khắp miền
        gió trăng đưa đón, thảo nguyên là nhà

        kể từ hồng thủy can qua
        nhà tan, núi vỡ, sông ca đoạn trường
        ngựa chồn chân giữa tang thương
        lạnh mùa chinh phụ, tủi hồn chinh nhân

        mượn sao đếm cuộc trầm tư
        nương dòng ly quốc tìm người tri âm
        nghiêng trăng soi chỗ thơ nằm
        đọc lời ủy thác trong phần mộ quen

        tựa trăng thổi buốt điệu kèn
        giục ngày thức dậy vượt đêm, khơi nguồn
        khai dòng cho mạch sống tuôn
        đổ vào trăm họ Lạc Hồng dặm xa.

        Cao Nguyên
        #49
          Cao Nguyên Việt 29.03.2009 20:33:23 (permalink)
          0
          giấc mơ tuyệt vời

          em chừ ở đó, nơi đất khách
          dõi mắt tìm nhau, xa quá xa
          anh ở nơi này, quê chẳng thật
          đêm ngày lui tới, đất người ta

          người với ta - khác da, lạ máu
          gặp gỡ - cười, ra dấu chào nhau
          mười mấy năm làm thuê, ở đậu
          quanh quẩn hoài, ngõ lối không quen

          ai biểu em rời xa quê Ngoại
          ai khiến anh bỏ Nội mà đi
          khi Cha Mẹ lâm chung hấp hối
          biết được tin, Người đã mất rồi

          nỗi niềm ấy tìm ai để nói
          anh và em, mỗi đứa một nơi
          quê nhà ngóng, tình xa vời vợi
          xóm làng chờ, hương khói buồn hiu

          đêm mơ thấy ở nhà mình thật
          sáng nhìn quanh, toàn đất quê người
          ôi giấc mơ tuyệt vời như thế
          làm sao mình giữ để đời vui!?

          Cao Nguyên

          #50
            Cao Nguyên Việt 31.03.2009 01:50:01 (permalink)
            0
            trầm mặc Huế



            chiều nghe tiếng dế trong Thành Nội
            hát giữa khe hoang phế Hoàng Cung
            lời Mệ ru trăm năm vời vợi
            hồn trống chiêng thức đợi bao năm

            đêm Thần Kinh gập ghềnh ngói vỡ
            cờ đào khua Thiên Mụ chuông ngân
            cửa Thượng Tứ khói tàn lỗ chỗ
            điện Thái Hoà ảo vỗ Quân Thần

            nương ngọn gió Mậu Thân trẩy hội
            rưng giọt buồn cuộn khói Nam Giao
            nét rực rỡ chừ nghe đã mỏi
            nát câu hò nghẹn lối Sông Hương

            Huế trầm mặc trăng buồn Bến Ngự
            nghiêng nón chào nhạt chữ tâm thơ
            lượm di chứng điêu tàn Cổ Sử
            nhờ Nghệ Nhân khắc chữ Bi Thương!


            Cao Nguyên



            #51
              Cao Nguyên Việt 31.03.2009 01:51:38 (permalink)
              0
              Việt Nam trong giấc mơ tôi


              Việt Nam ơi! Việt Nam ơi!
              Mẹ còn mớm sữa ru đời con không
              đêm con mơ: sông núi hồng
              cha nghiêng vai gánh cánh đồng lúa xanh

              nắng chiều vàng rực mái tranh
              gạo khoe hạt trắng, mừng anh chị về
              tiếng hò chạy dọc chân đê
              gàu giai đón mạch sơn khê nước chờ

              tay con, lau sậy làm cờ
              tựa lưng bia đá đợi giờ ngựa bay
              hốt nhiên lửa ngập chân mây
              Trường Sơn rụi cháy, khói đầy áng thư

              rùng mình, mơ chết sững người
              Việt Nam đâu hỡi! Mẹ ơi! con buồn
              thơ yên lặng, khóc giữa hồn
              chờ mai mơ được giữa rừng núi ca!

              Cao Nguyên

              #52
                Cao Nguyên Việt 31.03.2009 01:52:41 (permalink)
                0
                tiếc

                (thương kính gởi thiên thần Phạm Huấn)

                tiếc
                lúc gặp anh, Tây Nguyên mùa rực lửa
                hẹn rồi chờ, rượu chưa bữa mời nhau
                đêm thao thức chờ cổng thành rộng mở (*)
                đón bạn về từ giữa núi rừng sâu

                tiếc
                những tráng khúc, anh mơ chưa viết được
                ngọn bút tình nghẹn chết giữa tim đau
                bạn đang giữa trùng vây chưa bỏ cuộc
                mà khăn tang ai cố buộc trên đầu

                tiếc
                sự tàn nhẫn không thể nào hiểu được
                giữa lương tri và cứu cánh làm người
                trên đất lạ anh mãi còn thao thức
                nhìn xuyên đêm tìm kiếm lại nụ cười

                tiếc
                những nụ cười xưa, giờ đã mất
                trên chính anh và của bạn bè anh
                vậy mà lúc hoàng hôn anh sắp tắt
                nhìn cháu con, ánh mắt chợt long lanh

                tiếc
                khi anh đi, mình lại không được gặp
                nhìn anh thôi, không dám nhắc gì đâu
                chỉ lời nói còn trong tim là thật
                còn mọi điều, rất tiếc - đã là không!

                Cao Nguyên
                5/12/2005
                --------
                (*) Thành Pleime/Pleiku

                #53
                  Cao Nguyên Việt 01.04.2009 20:30:24 (permalink)
                  0
                  có gì buồn hơn


                  có gì buồn hơn, Mẹ vì con khóc
                  suốt một đời khó nhọc cuộc mưu sinh
                  đứa bỏ xứ ra đi, đứa rùng mình bán máu
                  sống cho qua thời giật gấu vá vai!

                  có gì buồn hơn, Mẹ vì nước khóc
                  bốn nghìn năm khai quốc, núi sông nghiêng
                  xương chất đống, máu chảy tràn mặt đất
                  đời đắng cay, người chỉ biết căm hờn!

                  có gì buồn hơn, Mẹ vì đời khóc
                  mua lợi danh, người rao bán linh hồn
                  văn miếu, chùa đình, không màng được mất
                  mồ mả tổ tiên, bán được, đã không còn!

                  *

                  có gì buồn hơn, con nhìn Mẹ khóc
                  dưới trời mưa, nước mắt chảy ròng ròng
                  nước mắt Mẹ, nước mưa Trời hợp nhất
                  liệu có xóa đi thống khổ, đau thương?

                  có gì buồn hơn, đất nghe Mẹ khóc
                  sỏi đá khô cằn ngấm nước mắt cay
                  mùa nghịch chướng, hạt gieo, mầm rữa nát
                  ruộng rẫy buồn, rừng núi xác xơ cây

                  có gì buồn hơn, Sài Gòn Mẹ khóc
                  mặt đất rung, trời rả rích mưa tuông
                  dòng sông thiêng hợp triệu nguồn nước mắt
                  triệu đứa con theo Mẹ, khóc Việt Nam!


                  Cao Nguyên
                  #54
                    Cao Nguyên Việt 01.04.2009 20:33:24 (permalink)
                    0
                    những tấm lòng


                    cám ơn Mẹ
                    đã cho con được gặp
                    những tấm lòng thao thức
                    giữa hôm nay
                    trên phố người
                    ly rượu đắng trên tay
                    ba mươi năm
                    chưa bao giờ uống cạn!

                    vỗ vai- mày
                    nhớ ngay thời súng đạn
                    chân đạp mìn, chông, lửa... vẫn hăng say
                    chỉ tiếc nỗi
                    cỏ cây buồn cúi mặt
                    trước đêm dài hun hút vượt qua ngày


                    khi con mắt căm hờn đang ngún cháy
                    người vội đi
                    cửa khép vội một bên
                    một bên cửa còn mở hờ ngóng đợi
                    những giọt nồng
                    trong ly rượu ngày mai

                    nhưng giọt đắng
                    vẫn chảy hoài, tươi rói
                    giữa lòng mình
                    trên đất mới, hôm nay
                    chỗ quá khứ và tương lai gặp mặt
                    nghẹn giữa chừng,
                    nửa ly rượu chờ say

                    rỉ rả uống trong không gian khắc nghiệt
                    và thời gian tha thiết những hồi sinh
                    mong, nhớ, đợi
                    những tấm lòng gặp mặt
                    nhìn, ngắm nhau
                    se thắt mộng làm người
                    từ bữa Mẹ rặn đau
                    rồi thức đợi
                    nối bước cha
                    theo sứ mạng vào đời

                    cha lỡ đứng
                    dưới trời thu đổ nát
                    con bước vào
                    mùa lửa hạ tràn thân
                    theo bạn hát những bài ca vỡ đất
                    mong có ngày được những luống cày xanh
                    tiếc gieo hạt
                    nhằm vào thời đốn mạt
                    kẻ giữ đồng bị quỉ ám vong thân
                    người thợ gặt cũng bàng hoàng bỏ cuộc
                    ly rượu đời đang ngọt đã thành cay

                    khập khễnh bước
                    trên phố người, chân mỏi
                    những tấm lòng thao thức
                    đợi nhau đây
                    chia cùng với những tháng ngày vụn gãy
                    là những mảnh tiếng cười
                    còn sót lại sau lưng!

                    Cao Nguyên


                    #55
                      Cao Nguyên Việt 01.04.2009 20:35:04 (permalink)
                      0
                      mùa xuân không có mặt trời


                      (cho Bé dấu yêu)


                      thêm một ngày buồn nữa, Bé ơi
                      khi anh vừa viết xong niệm khúc
                      về mùa xuân không có mặt trời
                      và loài người vui trong tiếng khóc
                      nghe lầm than rong ca quanh đời

                      thêm một bài thơ không vui, Bé ơi
                      khi ý, lời mãi còn bối rối
                      về tin yêu giữa người và người
                      đã không vì chân thành mà tới
                      nên làm sao lòng vơi ưu tư

                      ngồi xuống đây cùng anh, Bé ơi
                      nghe lời thơ trôi buồn vời vợi
                      qua bao đêm thức đợi mặt trời
                      rồi nhìn ngày bình minh bão nổi
                      trong vòng quay đời qua xa xôi

                      hay thôi đừng nghe thơ anh, Bé ơi
                      sẽ vơi đi những dòng nước mắt
                      khi xuyên đêm đi tìm mặt trời
                      tìm giữa đời nụ cười đã mất
                      tìm trong ta một chút niềm vui

                      hứa với anh, mai em không khóc
                      buồn hôm nay rồi thôi, Bé ơi
                      anh thôi viết cho đời niệm khúc
                      về mùa xuân không có mặt trời
                      vì loài người đã khô nước mắt
                      và vì em, trái tim tuyệt vời!

                      Cao Nguyên

                      #56
                        Cao Nguyên Việt 03.04.2009 20:44:02 (permalink)
                        0
                        ta mở cửa ta


                        (viết trong thời điểm ánh sao Huy Quang vừa chợt tắt
                        để tưởng nhớ những người Anh, người Bạn đã ra đi)

                        ta mở cửa ta, để nhìn được mất
                        được không nhiều mà mất đếm hụt hơi
                        bằng hữu cũ vơi dần hơn quá nửa
                        mỗi một ngày thêm một ánh sao rơi

                        ta mở cửa ta, vào cuộc vui dang dở
                        rượu cạn khô, bình vỡ giữa thềm hoang
                        chỉ những đóa hoa, trên điêu tàn vẫn nở
                        nhờ thấm dòng nước mắt tưới quanh năm

                        ta mở cửa ta, tạ ơn người thiếu phụ
                        bền lòng ru tình ngủ cõi thiên thu
                        lời nồng thắm sâu tận cùng vũ trụ
                        mặc nhân gian mưa lũ hận cuồng quay

                        ta mở cửa ta, thêm ngày buồn mới tới
                        một vì sao thương mến đã vừa sa
                        nỗi khắc khoải trong ta đầy quá đỗi
                        vỡ bờ tim, đời giá lạnh tràn qua

                        ta mở cửa ta, thấy mình ngồi khóc
                        mà chẳng còn nước mắt tưới cho hoa
                        rồi mai mốt trên điêu tàn không cỏ mọc
                        cuộc vui xưa cô độc một hồn ta!

                        121205

                        Cao Nguyên
                        #57
                          Cao Nguyên Việt 03.04.2009 20:45:38 (permalink)
                          0
                          rồi mặt trời cũng mọc ở phương đông

                          khi con khóc, mẹ không còn hạt sữa
                          chỉ nuôi con từng bữa với nước rau
                          phập phồng lo, sợ nước rau nhiễm độc
                          hoá chất đời, nuôi lớn tuổi thơ đau

                          tội cho con, sinh giữa thời khó nhọc
                          mẹ kiếm bữa ăn, tóc dễ bạc màu
                          mai mốt lớn, con làm sao đi học
                          chiếc quần rách của con, mẹ vá chưa xong

                          đừng khóc nữa, nằm yên nghe mẹ hát
                          từng khúc buồn, dòng lục bát của ba
                          người đã mất cả một thời khao khát
                          quê hương xanh với những bản tình ca

                          con sẽ lớn trên cung sầu rất thật
                          ca dao hồng im bặt những rung ngân
                          bầy chim bỏ lời ca trên mặt đất
                          hửng hờ bay, nhờ gió lốc nương thân

                          mai mẹ chết, đời vui không vướng nợ
                          tội con ngoan đã vỡ giấc mơ hồng
                          yên chí ngủ con ơi, đừng hoảng sợ
                          rồi mặt trời cũng mọc ở phương đông!


                          Cao Nguyên
                          #58
                            Cao Nguyên Việt 04.04.2009 19:24:40 (permalink)
                            0
                            bờ môi em
                            hồng ánh hỏa châu



                            (tặng những thằng Bạn
                            mất còn đều thấy tiếc)


                            khi chữ Tình viết trên báng súng
                            bờ môi em hồng ánh hoả châu
                            trước cái chết không cần lý luận
                            anh hôn em - sẽ thật bất ngờ

                            khi nụ hôn còn trong nghi vấn
                            cuộc tình mình chấp nhận rủi may
                            bởi ai biết con đường số phận
                            chọn chiều nào tránh hướng đạn bay

                            khi cuộc chiến còn chưa ngã ngũ
                            em dễ dàng nhận thiệp báo tang
                            trong khoảnh khắc nụ hôn bị vỡ
                            giữa đêm đen còn gì cho nhau

                            khi cuôc sống bị đời bức tử
                            mong gì anh nhận được đoá hồng
                            em nghĩ đi - còn chi quyến rủ
                            trong tình thơ viết giữa chiến trường

                            @

                            bữa nay nhớ đêm tàn quá khứ
                            kể em nghe chuyện thuở hồng hoang
                            nhìn rõ mặt nguyên nhân viễn xứ
                            anh tưởng mình đang dạo nghĩa trang

                            chút hồn phách bạn bè còn lại
                            treo trên đầu huyền sử vinh quang
                            nên em nhớ những gì tồn tại
                            cũng chỉ là bèo bọt thời gian.

                            Cao Nguyên

                            #59
                              Cao Nguyên Việt 04.04.2009 19:27:00 (permalink)
                              0
                              gởi tình cho Huế
                               
                               



                              ơn người thao thức cùng ta
                              nghe chuông Thiên Mụ vọng xa nghìn trùng
                              mắt nhìn đau đáu Hoàng Cung
                              chợt mơ chiến mã hí lừng vó câu

                              sơn hà, xã tắc, công hầu
                              lẽ đâu cũng bạc theo màu thời gian
                              triều cương, thành quách điêu tàn
                              lạnh âm sắc vỡ theo tràng hạt rơi

                              Mệ buồn ngóng hút chân trời
                              mong con về Nội nghe lời ru xưa
                              Trời dầm Huế đẫm trong mưa
                              người qua phố lặng giữa mùa lệ rưng

                              Vân Lâu tâm khách bỗng chùng
                              đàn xưa ngân phím chập chờn cố nhân
                              ơn người thương khúc giao âm
                              thuyền xuôi Vĩ Dạ sóng trầm tâm kinh!

                              Cao Nguyên

                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 80 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9