Rừng thơ
Lại mùa xuân
Lại mùa xuân
lại lần nữa mùa xuân
Thơ về thăm
mà sao vẫn thiếu vần
Đời đẹp quá
ta thì thường lẩn thẩn
Vui hay buồn?
chẳng biết!
cứ phân vân ...
Gửi Nắng Mùa Đông
Hãy gửi về em chút nắng hồng
Cho hồn sưởi lại lúc vào đông
Bầy chim nhảy nhót trên hàng lá
Lũ sóc tung tăng giữa cánh đồng
Suối biếc soi hình tràn giọt nhớ
Hoa vàng lộ dáng lấp đồi thông
Làn môi son phấn ngày đêm đợi
Một nụ hôn say thật ấm nồng
ABHA 12-2008
r
Gửi nắng mùa xuân
Nụ hôn tìm lại cánh môi hồng
Nắng ngả vào thơ ấm cuối đông
Búp nhớ chờ hoa trong sắc cỏ
Chồi yêu đợi lá giữa hương đồng
Mây qua núi lặng mơ màng liễu
Gió lộng đồi nghiêng réo rắt thông
Én đã về rồi em có thấy
Cùng anh uống nhé rượu xuân nồng
Hoàng Sa - 12/2008
r
Nhận Chút Hơi Xuân
Em nhận từ anh một đóa hồng
Ướp bằng hương nắng buổi tàn đông
Hoa môi đã thắm tràn hương sắc
Suối tóc như thơm thoảng ruộng đồng
Đợi gió qua bờ nghiêng ngã bóng
Chờ trăng đậu nhánh sáng soi thông
Mai vàng tô điểm mùa Xuân vọng
Nhân thế mừng vui chén rượu nồng
ABHA 01-09
r
Hương Xuân
Đường hoa lững thững gót sen hồng
Ấm áp xuân về tiễn giá đông
Bướm lượn xôn xao tà áo gấm
Chim chuyền lảnh lót tiếng tơ đồng
Mong người khắp xứ tình duyên mãn
Chúc họ muôn nhà số phận thông
Thiếu nữ tươi cười môi chúm chím
Nôn nao rộn rã nhịp tim nồng.
Tóc mai 01-09
r
Tình Xuân
Ánh mắt long lanh má thật hồng
Em về ấm lại một chiều Đông
Theo mây, dáng cũ len vào phố
Mượn nắng, hương xưa trải khắp đồng
Khúc nhạc gió đưa lời đã trọn
Bài thơ anh viết chữ chưa thông
Thôi thì cứ nhận tình xuân vậy
Để thoáng nghe say chút mặn nồng
Hoàng Sa - 01.09
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2009 09:44:21 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: hoang_sa
Em có về mùa xuân?
Em có là nàng xuân
Đến bên đồi gió lạnh
Để chiều thôi hiu quạnh
Mảnh rừng bớt hoang vu
Lá đã theo mùa thu
Người đi rồi xa vắng
Còn giọt buồn trong nắng
Rơi vào xuân long lanh
Nỗi nhớ trôi vào anh
Em có về trong gió
Hay chỉ vì hoa nở
Nên anh ngỡ là xuân
Em về mùa xuân Em không là nàng xuân
Chỉ là hương của gió
Chiều chiều mang nhung nhớ
Về mảnh rừng hoang vu Em từ một mùa thu
Về tìm anh trong nắng
Mang thơ từ mây trắng
Dệt trời xuân mong manh Em lại về với anh
Mang nỗi niềm của lá
Hoa nở nhiều, nhiều quá
Anh ơi ... là mùa xuân
Chào Nhi Anh
Cám ơn Nhi Anh đã họa thơ. Lúc này có gì vui không?
Trăng mùa xuân Trăng lại đến
nhìn ta lặng lẽ
Chút gió buồn
khe khẽ đòi thơ
Hình như chiếc lá nằm mơ
Nghe trong cõi nhớ cung tơ nhịp nhàng Như thấy sợi nắng vàng óng ả
Từ góc trời mùa hạ xa xôi
Gởi vào đêm
nỗi chơi vơi
Mùa xuân bỗng lạnh
trăng ơi
ta buồn
Trích đoạn: hoang_sa
Một chút buồn
Khi sớm mai phố phường co ro lạnh
Trái tim mình bỗng đập nhịp quen quen
Có niềm vui trở về từ đâu đó
Và chút buồn muôn thuở chẳng có tên
Chút ưu tư thấm đẩm màu nhung nhớ
Nhớ hoa vàng nở rộ cõi ngây thơ
Nhớ thềm xưa rạo rực những đợi chờ
Nàng xuân đến ... bao lần ... nàng xuân đến
Vẫn là nắng mơn man hoa trìu mến
Vẫn là xuân dịu ngọt với nồng nàn
Em lại đến, sao niềm vui ngơ ngác
Nhìn nỗi buồn lặng lẽ đếm thời gian
Hoàng Sa
Tú Yên cứ vào phá cho vui nha. Để cho HS quên đi một chút buồn cứ lảng vảng đến hoài.
Cái buồn !
Cái buồn lảng vảng - ghét ghê !
Loanh quanh chỉ một lối về - chông chênh.
Cái buồn lảng vảng - kề bên
Không ai chia nỗi buồn mênh mang buồn !
Cái buồn như giọt mưa tuôn
Lặng lờ theo bóng trăng suông bên trời.
...
Buồn ơi !
Xin hãy đi chơi...
Cho ta một chút thảnh thơi - đi mà !
Tú_Yên
Hì... Tại HS nên đầu năm lại nhắc...buồn. Nhưng thơ chỉ là thơ, không được bắt chước mà...lảng vảng buồn đó nhé.
Có nhiều thứ buồn lắm Tú Yên à, mỗi thứ một chút, cứ lảng vảng hoài... cũng không sao
Đùa với cái buồn cũng vui chứ
Buồn buồn Tảng buồn rơi xuống từ trời
Làm cho dậy sóng, bồi hồi dòng sông
Tơ buồn treo giữa mênh mông
Vắt qua mây trắng bềnh bồng mộng mơ
Màu buồn nhòe nhoẹt vần thơ
Chữ sau, chữ trước ngẩn ngơ giấy mềm
Hương buồn lướt nhẹ qua đêm
Như là anh đã ... nhớ em lâu rồi r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2009 09:30:33 bởi Huyền Băng >
Hãy theo anh về
Hãy theo anh về thăm vườn cũ
Nơi có hoa xinh như đóa môi cười
Cỏ xanh ngời
Mây trắng
Cho anh nắm tay về lưng đồi vắng
Mùa hạ hồng gió khẽ hát ru
Nơi anh trồng một thảm hoang vu
Đầy nắng
Đi theo anh về em nhé ngày xưa
Bên góc đời tí tách nhạc mưa
Miền có tóc em dài buông xỏa
Hương say
Theo anh một lần ngồi dưới bóng cây
Lá của rừng hoang một lần xào xạc
Có trái tim một lần ngơ ngác
Hình như ...
Em không chịu ...thế thì thôi vậy
Anh sẽ mời nỗi nhớ đi theo
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2009 09:28:50 bởi Huyền Băng >
Bài thơ em viết
Có áng thơ nào viết cho anh
Mang hương gió nhẹ thật trong lành
Vương màu nắng ấm đầy nhung nhớ
Giống thật như là chiếc lá xanh
Có áng thơ nào vang khúc nhạc
Như đôi chim nhỏ hót trên cành
Như trăng rơi xuống dòng sông vắng
Để nước trôi về một bến anh
Có áng thơ nào ngọt như môi
Hôn lên giấc mộng góc hiên đời
Trái tim anh nở, tình anh nở
Một đoá hoa hồng ... chỉ thế thôi
Có áng thơ nào em đã viết
Vần yêu lấp lánh cả khung trời
Cho anh nhặt lấy mà thương nhớ
Một chút tình say ... một chút thôi
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.04.2009 17:20:46 bởi Huyền Băng >
Mở
Mở ra gói mộng
Tình bay lên trăng
Đêm tràn cơn sóng
Buồn trôi mênh mang
Mở ra năm tháng
Mưa về với mây
Bụi về với nắng
Lá về với cây
Mở ra nỗi nhớ
Ai tìm thấy ai?
Không có em
Sao mắt em tròn như mắt nai
Sao môi em mọng tóc em dài
Mà em hờ hững không nhìn nắng
Để bức tranh chiều chẳng có ai
Lối gió buồn thiu chờ gót ngọc
Vườn hoa mong đợi dáng trang đài
Thôi em đã chẳng về đây nữa
Lá của rừng mơ sắc úa phai
Rơi
Em rơi
xuống một buổi chiều
Bên vườn thu vắng mây nhiều nắng thưa
Lá rơi
rơi hết một mùa
Trái tim anh vẫn như vừa thu sang
Mưa rơi
ngập bãi lá vàng
Còn nghe bước nhỏ nhẹ nhàng trong mơ
Nắng rơi
cháy cả vần thơ
Đồi hoang cỏ úa mãi chờ áo em
Tình rơi
trên mái tóc mềm
Em mang đi mất bỏ thềm hoang vu
Anh rơi
vào một mùa thu
Con thuyền lạc bến tương tư xa vời
Một mình
rơi mãi chơi vơi
Nhớ cơn ảo mộng, nhớ người hư vô
r
http://quyendi.com/mp3/qdweb/pages/roi.html
(Hoàng Sa chính là Phạm Không Trùng)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2009 17:32:35 bởi Huyền Băng >
Có bao giờ Có bao giờ em thấy trăng màu tím
Thấy giọt buồn chợt nhảy nhót trong đêm
Thấy anh về ngồi cạnh bên em
Và ngàn sao xoay quanh thềm hoa đỏ
Có bao giờ em thấy mây biết nhớ
Phủ lên chiều màu xanh thẳm yêu thương
Gió đong đưa mấy điệu nhạc hoang đường
Rồi mái tóc rơi vào vai người lạ Có bao giờ sắc hồng vương trên lá
Mùa hạ về nhiều mảnh nắng màu xanh
Em có nghe tiếng mưa như lời hỏi
Có bao giờ ... bao giờ em nhớ anh
Tiếng ru trưa
tiếng ru trưa
lung lay tàu chuối
quanh quẩn hàng cau
ầu ơ ví dầu
giọng buồn mênh mang trong nắng
như gọi ai từ xa vắng
quay về chiếc võng ấu thơ gà gáy bâng quơ
gió mơn lùm cỏ
bướm vờn hoa trang trước ngõ
một miền yêu dấu xa xưa
trôi về trong tiếng ru trưa ngọt ngào
đâu đây còn nhánh ca dao
rụng rồi tiếng mẹ
buồn sao là buồn
Nắng vàng mỗi lúc chiều buông nắng lại vàng
tôi còn nhớ mãi chuyến đi hoang
xuân đi hạ đến người quên hẹn
mây gió nhìn nhau thoáng ngỡ ngàng
nắng của ngày xưa mơ mộng lắm
khi em chợt đến kéo thu sang
tôi mang sắc nắng về ươm nhớ
đâu biết vần thơ phải úa vàng
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2009 17:35:36 bởi Huyền Băng >
Lời của gió Nếu đóa hoa không thích lời của gió
Thì đành thôi cơn gió cứ rong chơi
Đợi thu về xào xạc khúc chơi vơi
Để cho lá ngập một miền nhung nhớ Tóc không ưa gió qua làm tóc rối
Thôi thì mây sẽ đón gió mỗi chiều
Mùa thu sang gió tìm chốn mưa nhiều
Nhớ thương trôi về vùng xa dịu vợi Tay không nắm, mắt không nhìn sợi gió
Vậy thì thôi gió dệt mảnh trời thu
Mảnh áo vàng lãng đãng chuyện phù du
Tan thành khói chút hương tình một thuở
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: