Rừng thơ
Hương gió thu Anh gửi hồn anh trong gió thu
Lạc loài cơn gió của phù du
Mênh mang thương nhớ và ... thương nhớ
Khe khẽ mỗi chiều một khúc ru Gió của mùa thu hiu hắt quá
Mang hương lá cỏ miền hoang vu
Anh mang mùi nắng cài lên tóc
Em chớ giật mình ... hương gió thu
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2007 09:33:07 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: hoang_sa
Hương gió thu
Anh gửi hồn anh trong gió thu
Lạc loài cơn gió của phù du
Mênh mang thương nhớ và ... thương nhớ
Khe khẽ mỗi chiều một khúc ru
Gió của mùa thu hiu hắt quá
Mang hương lá cỏ miền hoang vu
Anh mang mùi nắng cài lên tóc
Em chớ giật mình ... hương gió thu
Cài Mái Thu Xưa Ừ thì cài một chút hương Để cho thu khỏi vô thường trong ai Ừ thì cài một chút mai Để cho xưa củ khỏi phai mặn nồng Em cài lên mái hư không Một cành hoang dại, một dòng phù du Em cài lên cả lời ru Thấy trong vô tận vàng thu hết rồi... Quãng Nhẫn
Lặng lẽ cuối thu Mưa chiều nay đã cuối thu rồi
Vẫn giọt buồn ngân tiếng chơi vơi
Vẫn hắt hiu vùng tim trống vắng
Và vu vơ lặng lẽ cùng tôi Trôi qua đi một mùa thu nữa
Bao lá vàng lại đếm thời gian
Tôi đã mơ mấy lần hư ảo
Buồn vương đầy cỏ úa rừng hoang r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2007 14:33:54 bởi Huyền Băng >
Thu khói sương
Tôi vẫn cứ mơ vẫn cứ buồn
Tơ trời bao sợi cứ vấn vương
Quên quên nhớ nhớ như mưa nắng
Thu vẫn mơ màng trong khói sương
Chiếc lá còn yêu chiều gió nhẹ
Không đành rơi xuống cỏ nhung mềm
Mây trời lơ đễnh trong vàng úa
Nhung nhớ đong đầy một tiếng Em
Trích đoạn: hoang_sa
Thu khói sương
Tôi vẫn cứ mơ vẫn cứ buồn
Tơ trời bao sợi cứ vấn vương
Quên quên nhớ nhớ như mưa nắng
Thu vẫn mơ màng trong khói sương
Chiếc lá còn yêu chiều gió nhẹ
Không đành rơi xuống cỏ nhung mềm
Mây trời lơ đễnh trong vàng úa
Nhung nhớ đong đầy một tiếng Em
Lưng chừng thu Buổi chiều sao bỗng vàng như lụa Có phải cuối mùa thu không anh ? Em nghe một chút gì héo úa Một chút gì mong manh... mong manh ! Em vẫn đi hoài không tới được Giấc mơ vẫn cứ mãi... lưng chừng Dẫu trói lòng ai bằng mộng ước Vậy mà sao mắt cứ rưng rưng ? Ngày mai xa lắc rồi... hư ảo Anh bỗng đi về với khói sương Sắc hoa tím nhuộm lên màu áo Thu vẫn lưng chừng sao nhớ thương ? r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2007 14:35:46 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Dạ Quỳnh
Lưng chừng thu
Buổi chiều sao bỗng vàng như lụa
Có phải cuối mùa thu không anh ?
Em nghe một chút gì héo úa
Một chút gì mong manh... mong manh !
Em vẫn đi hoài không tới được
Giấc mơ vẫn cứ mãi... lưng chừng
Dẫu trói lòng ai bằng mộng ước
Vậy mà sao mắt cứ rưng rưng ?
Ngày mai xa lắc rồi... hư ảo
Anh bỗng đi về với khói sương
Sắc hoa tím nhuộm lên màu áo
Thu vẫn lưng chừng sao nhớ thương ?
r
Cuối thu Đã cuối mùa thu rồi đó em
Mưa giờ không thổn thức bên thềm
Gió đang trở lạnh ngoài hiên vắng
Anh thấy tim mình ngập bóng đêm Mơ mộng lười về thăm giấc ngủ
Vần thơ rời rạc giữa hư không
Lưng chừng ... thu chẳng lưng chừng nữa
Ngoan nhé em ơi ... đêm thật hồng
Cuối thu rồi sao anh? Đã cuối mùa thu rồi sao anh ?
Gió vẫn ru em giấc mộng lành
Mây vẫn dịu dàng như áo lụa
Và thời gian vẫn ngan ngát xanh
Em nhặt một vài mơ ước cũ
Bỗng thấy đời dài thêm muộn phiền
Đâu giọt nắng khuya buồn ủ rũ
Để trăng soi tỏ một niềm riêng ?
Héo khô
Nhung nhớ đã hao mòn trái tim
Tìm ai anh cứ mãi đi tìm
Đông sang lạnh lẽo về trong nắng
Gió cũ còn mơ một cánh chim
Đã hết lá thu rồi em ạ
Buồn rơi vàng úa cả chiều mơ
Anh gom nỗi nhớ chìm trong lá
Ướp lại vùng tim đang héo khô
Em đến làm chi chiều hiu quạnh
Lại môi, lại mắt, tóc nhung mềm
Gieo chi mấy nỗi niềm hư ảo
Anh héo khô rồi ... lại héo thêm
Chỉ có vậy thôi
Vần thơ này
không phãi của tôi
Chì là cơn gió dịu dàng
vẫn thường thích thổi về em
như ly kem
những chiều nhiều nắng
như ngụm cà phê đắng
nhửng đêm mưa
Không có tôi đi theo những lời thơ dịu ngọt
Chỉ là gió
có lẽ làm cho tóc em thêm thơm mượt
Là mây
làm nền cho đôi mắt đen lấp lánh
Là nắng nhè nhẹ ừng má hồng
Thơ tôi bềnh bồng
để dáng em thêm kiêu kỳ bay trên ngọn sóng
Vần thơ mộng
vì trái tim nhung nhớ
hương yêu cứ bay theo gió
Không có tôi đi theo câu chữ buồn
vì sợ những bước chân khô xào xạc
sẽ quấy rầy giấc ngủ dễ thương
Chiều nào cũng gió
Thơ tôi cứ trôi
Chỉ có vậy thôi
tôi nhủ thầm
chỉ có vậy thôi
Giấc mơ thu Sắc vàng đã phủ giấc mơ thu
Mây xám giăng giăng chốn mịt mù
Làn gió thờ ơ con phố cũ
Người xưa bỏ phế chốn hoang vu
Giấc mơ gói lại vùi trong lá
Cỏ úa im lìm ... cỏ úa khô
Ảo ảnh đi qua chiều tím ngắt
Bướm vàng trong nắng nhạt bơ vơ
Vàng thu xưa Tôi vẫn còn mơ hương tóc mây
Gió lay từng sợi xỏa vai gầy
Long lanh đôi mắt chiều hư ảo
Một cõi thu buồn xam xám mây
Rồi gió đông về bên giấc mộng
Chắc là hương cũ vẫn còn say
Giá băng vẫn đượm màu nhung nhớ
Một sắc vàng xưa vương áo ai
Trích đoạn: hoang_sa
Giấc mơ thu
Sắc vàng đã phủ giấc mơ thu
Mây xám giăng giăng chốn mịt mù
Làn gió thờ ơ con phố cũ
Người xưa bỏ phế chốn hoang vu
Giấc mơ gói lại vùi trong lá
Cỏ úa im lìm ... cỏ úa khô
Ảo ảnh đi qua chiều tím ngắt
Bướm vàng trong nắng nhạt bơ vơ
Giấc ngủ đông
Trắng xóa trùm lên giấc ngủ đông
Lạnh lùng vây lấy cõi hư không
Giọt sương hờ hững rơi thềm vắng
Mây cũ giờ quên nắng ửng hồng Mơ mộng chìm sâu trong tuyết trắng
Ánh trăng lơ đãng ... ánh trăng mờ
Em qua quấy rối đêm thầm lặng
Vì muốn cùng anh dệt áng thơ
Nhè nhẹ Em đã đến, một chiều đông nhẹ gió
Nhẹ nhàng mây, nhè nhẹ tóc nhung bay
Mắt mộng mơ, đôi mi cong chớp khẽ
Anh bồng bềnh, nghe tim bỗng nhẹ lay Mùa đông nâu hiu hắt dáng cỏ gầy
Chợt ửng hồng vì chạm phải thơ ngây
Chân trời xám mịt mờ vầng trăng cũ
Bỗng đượm vàng, vương nhẹ khói tình say
Kính Chúc Hoàng Sa và Gia Đình
Mùa Lễ Giáng Sinh Vui Vẻ
Một Năm Mới Hạnh Phúc
Nguyên Đỗ
MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR
Cám ơn Nguyên Đỗ và các bạn bè đã gửi những lời chúc trong dịp Giáng Sinh. Hoàng Sa chúc mọi người trong thư quán luôn yên lành và hạnh phúc.
Cuối năm Thời gian vừa gõ một hồi chuông
Mấy ánh sao xa nheo mắt buồn
Mấy sợi gió đông rung tiếng thở
Lạnh lùng quyện lấy một đêm sương Dáng nàng xuân đã về trong mộng
Chờ nắng hồng sang hoa ngát hương
Chiếc áo trần gian buồn tiếc nuối
Tơ tình năm cũ vẫn còn vương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: