Đón dâu sau mùa lũ-Thu Hiền diễn đọc
Thu Hiền 12.03.2007 09:17:14 (permalink)
Rất dung dị mà cảm động "cô dâu trẻ đồng bưng" ngày xuất giá vẫn "nhón gót trần qua ruộng" vì "thương hạt ngọc của trời". Mùa lũ đi qua để lại xóm làng xơ xác, để lại nỗi cơ cực cho người dân. Nhưng cơn lũ vẫn không ngăn được những đôi bạn trẻ đến với nhau "tụi mình nghèo mang tình yêu ra thử sức".
 
Sau cơn lũ những tín hiệu của cuộc sống lại đâm chồi nảy lộc mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
 
 
 

 
ĐÓN DÂU SAU MÙA LŨ
 
Con nước rút lấp xấp
Phù sa lềnh chân mạ
Đám cưới “chạy đồng”
Thương quá đỗi cô dâu
Buổi vu qui
Vạt áo vắt ngang đầu
Quần xắn ống
Nhón gót trần qua ruộng.
Dưới chân em lúa sạ ngầm
Đang trở mình nẩy mộng
Thương hạt ngọc của trời
Em bước nhẹ
Dù giữa lúc sang ngang
Cơn lũ đi qua, xơ xác xóm làng.
Cầu tre lắc lẻo
Đã dập dềnh theo sóng nước.
Bờ ruộng, vồng khoai, đoạn còn đoạn mất.
 

Tam bản xé lường
Chẳng qua nổi em ơi
Người ta đón dâu:
Ghe bầu, tắc ráng, máy nổ rền trời.
Anh đón em, lội lủm chủm
Mồ hôi rớt trên bờ vùng, bờ thửa.
Thương đôi mái đầu xanh
Nghiêm đường hai bên thì thầm to nhỏ
“Buổi ban đầu tụi nó quá gian nan”.
Không nhề chi – em ơi!
Như lửa thử vàng
Tụi mình nghèo
Mang tình yêu ra thử sức.
Múc nước đìa cho em rửa chân.
Nghe tiếng cười khúc khích
Thương quá chừng …
Cô dâu trẻ đồng bưng.
                   
                              Nguyễn Lê Quỳnh Như
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9