MÁI CỎ HOANG
Thở ra đời mệt nhọc,
Là vầng trán ưu phiền ,
Em mỗi chiều hong tóc ,
Soi trong vạn thiên niên ,
Phận tình ta trằn trọc ,
Giếng nước xanh thâm hoài ,
Giật mình tìm sợi tóc ,
Bềnh bồng những sớm xưa.
Cạnh ngỏ tiếng chuông chùa ,
Ru hồn ai lãng xứ...
Em ướp hồn xữ nữ ,
Vào bát trà cút côi ,
Miên man ta nhấp môi ,
Ngày xanh bên mái cỏ.
Lều thơ ta ở trú ,
Hương sen quyện mái đình ,
Búp trắng ngần nhung nhớ ,
Búp hồng son ý thơ.
Thời gian nản đợi chờ ,
Nên tỏ lòng kiêu bạc ,
Mi chưa chùng giấc hạc ,
Chiêm bao đã thúc vào.
Ta thấy như tiền kiếp ,
Ta,nàng yêu như điên.
Nay xin được diện tiền ,
Cõi riêng nào chăn gối.
Nhưng mà trông với đợi ,
Thoắt ra bóng mây hồng ,
Loãng thành làn khói mỏng ,
Chỉ còn đây nổi nông !
Chỉ sót đây giấc nồng ,
Cội đa già trăm tuổi ,
Một chú Cuội ăn năn ,
Nằm dài van Nhật ,Nguyệt ,
Quên những lời dối gian ,
Thưở đùa hoa ,giỡn Nguyệt.
" Bao bài thơ tâm huyết ,
Riêng một người mà thôi.!"
Lều thơ đã mấy mùa ,
Vắng môi hồng bếp lửa ,
Tro tàn ai khêu nữa ,
Mơ lòng xin thôi đưa.
Vũ Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2007 21:24:28 bởi Vũ Nguyên >