BÁN TUỔI
Trước cửa tiền không tuổi thọ nhiều
Ai mua nhường bớt kiếm tiền tiêu
Nghị non nhát quạu giành hai bụm
Giáo trẻ thèm oai dặn nửa niêu
Ba móm muốn thêm ria mép trắng
Bảy ròm đòi lấy cặp chân xiêu
Bán xong còn lại đâu hai chục
Gặp gái mười lăm … cứ hỏi liều !
Lá chờ rơi
*******************************************************
vui họa Bán Tuổi
Nhận Tuổi Trời ban hứng thọ hỏi chi nhiều Bạc tỷ vàng trămcũng phải tiêu Lão khất cửu tuần mong mấy cắc Phú hào ngũ thập bỏ muôn niêu Đầu năm một tiếng bao người sợ Cuối tháng không lời chỉ nó xiêu Chớ phí dù còn hăm mấy lẻ Gái tơ?....run rẩy…đến là liều * 

Hi Hi hi hi hi

Minh Đông
Kính hoạ Bán Tuổi với bác Lá , đồng thời tiếp tục kể lể cho Minh Đông nghe 

Bác Bán Đồng Mua
Bác bán Đồng mua để sống nhiều
Vì vầy chắc sẽ sớm tàn tiêu
Giục thì chẳng dậy buồn đau ruột
Kiếm vợ không ra tủi ngập niêu
Tánh nhát đêm ngày phơi gió độc
Tình chân năm tháng đợi nàng xiêu
Thân sầu bởi tuổi luôn mười bảy
Gặp gái là run hổng dám liều
Đồng Lão
Đã bao năm rồi mà tuổi luôn 17 không lớn thêm được , biết phải làm sao 

!!!!
quàng xiên cùng Đồng Huynh cho Vui nhá >>>>>
Mười bảy
Cứng cáp chân đi chẳng phải liều
Cầm bằng mỏi gối sợ chi xiêu
Vướng chiều mộng mị ôm giường chiếu Chiêu nạn tơ tình bán chạn niêu
Tiếc thọ Đồng huynh đành tỏ thiệt
Xiêu tài Lão chủ phải xài tiêu
Mua năm mua tháng vừa thêm tuổi
Mười bảy sừng trâu gãy đuợc nhiều
Minh Đông




SẮC NƯỚC
Nguyệt hoa, hoa nguyệt có đâu nhiều(*)
Quen nết bốc rời quá trớn tiêu (*)
Sớm mận , tối đào tình cá nước(*)
Mây tần,mưa sở hợp vung niêu. (*)
"Hoa xuân đương nhụy" càng thân thiết(*)
"Mưa gió dập diù" thấm ý xiêu (*)
Nửa cảnh, nửa tình say sắc nước(*)
Hoa sao, hoa khéo chuốc duyên liều(*)
Trần Mạnh Hùng
(*) Kiều Nguyễn Du
Nguyệt hoa, hoa nguyệt não nùng.
Đêm xuân ai dễ cầm lòng được chăng...
Thúc Sinh quen nết bốc rời.
Trăm nghìn đổ một trận cười như không...
Sớm mận tối đào lân la.
Trước còn trăng gió sau ra đá vàng...
Mặc người mưa sở mây tần.
Những mình nào biết có xuân là gì...
một người dễ có mấy thân
Hoa xuân đương nhụy, ngày xuân còn dài
Nàng rằng mưa gió dập diù.
Liều thân, thì cũng phải liều đó thôi
Bẽ bàng mây sớm đèn khuya
Nửa tình, nửa cảnh như chia tấm lòng...
Giá đành trong nguyệt trong mây.
Hoa sao, hoa khéo đọa đầy bấy hoa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2008 08:08:58 bởi Trần Mạnh Hùng >