LỎNG CỐT
Ðương khi tám lạng đổi cân tròn
Vẫn ngóc cao nên ngỡ hãy còn…
Lỏng cốt cán cân ông tạo hóa *
Khó lòng cạy miệng túi càn khôn
Trậm trầy trước ngỏ chờ thơ thẩn
Lồng lộn bên trong đợi mỏi mòn
- Sao chẳng xéo đi cho khuất mắt
Ai thèm nếm thử thứ không ngon.
Lá chờ rơi
* Cán cân tạo hóa rơi đâu mất
Miệng túi càn khôn thắt lại rồi . Hồ Xuân Hương
Chào quí bác, mới sáng banh mắt đã mở hàng rùi...
"Cùng Bạn PHỤC LINH tui vô cùng ngưỡng mộ bạn , tài DÊ của bạn không kém tài DÊ của bác LÁ. KÍNH PHỤC. KÍNH PHỤC, kinh nghiệm bản thân DÊ của bạn quả là đặc sắc, diễn tả sống động , tả chân rất lâm ly ướt át. Tài DÊ của bạn so với bác LÁ kẻ 8 lạng người một cân." (TMH)
Mến chào bạn Trần Mạnh Hùng, Phuc Linh xin đa tạ bạn đã quá nhún nhường. Phuc Linh đã dạo sơ vườn và nhìn thấy ở đây có rất nhiều DÊ CỤ hihihiihi Phục Linh không dám hihihhihi hehehehehehe bebebebe...
Nửa cân tám lạng Nàng bảo ngóc cao, tớ ráng tròn Cân ngày, cân tối hỏi chi còn Cung càn mãi mở hao cung chấn Cửa cấn hay mời tốn cửa khôn Cảnh cũ ưa hơi...còn bắt tiếng Đường xưa quen lối... lại chê mòn Nửa cân tám lạng so chi mãi Nàng hích lườm tui bảo: chửa ngon! Phuc Linh Chào Phục Linh người Bạn Mới,
Minh Đông thấy PL "gành" ăn chơi nhất là "Dê" mà phục quá trời...MD mấy bữa nay chờ hồi sức nên nhập sòng cho đủ món ăn chơi tứ đổ tường mong Bác Lá và anh Hùng cùng Phục Linh chỉ điểm sao cho cao tay hơn để cạnh tranh với các tay chơi xứ...thượng à quên...thượng lưu nha !!!mến
Đánh Bài Bài trưng đợi chú cứ bung tròn Bắt cụ bù cơ hết chẳng còn Chặt cái đôi già, tung hết vốn Hù con chú ách, lộ liền khôn Binh qua tố mãi, chung còn đợi Đánh lại ngừng thôi, hết chẳng mòn Bại dở đôi lần, theo mới giỏi Mai dù chủ đợi, cũng làm ngon *** Minh Đông ***chủ nợ
NGON
Đã thương củ ấu méo ra tròn.
Cạn kiệt khi yêu cũng phải còn....
Thiếu hụt tạm xong nhờ đắp khéo...
Ngu ngơ mấy chốc ráng liền khôn...
Lo chi bụng rỗng trưa chiều tối.
Chẳng đóai tấm thân tóp,héo, mòn.
Tận sức, tận cùng mà thống khóai.
Em cười anh thật quả là ngon
Trần Mạnh Hùng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2007 05:16:41 bởi Trần Mạnh Hùng >
"Thơ là trừu tượng, tình cảm là hư cấu được cấu tạo rất vô tư trong hồn thơ
Nếu ý thơ đi quá mức giới hạn của tình cảm, đó là sự hồn nhiên của thơ, xin đừng giận, sự giận dữ làm mất đi vẻ đẹp của thơ".
Trần Mạnh Hùng