Cảm ơn mấy bài thơ Một Kiếp Tàn Hơi của anh, tuy có vẻ trào phúng nhưng vẫn nói lên khí phách nam nhi đại trượng phu..hề, khiến HM hơi chút bùi ngùi nhớ về một thời trai trẻ vẫy vùng & dọc ngang. Đồng thời cũng khiến HM liên tưởng đến bài thơ Nhớ Rừng của Đinh Hùng (dù là 2 dạng thơ khác nhau)...
Anh nợ chi HM đâu, nhân có thơ vui thì thả qua bên anh thôi mà.
Chúc anh vui nhiều.
Huyền Minh
DOI
Khuya về tủi phận nhớ người thương
Kẻ ngủ ngoài hiên bỏ trống giường
Để ả sôi tình đêm tĩnh mịch
Còn chàng mài bút sáng tinh sương
Hoa tàn bướm rủ theo làn gió
Bướm đến hoa tươi nở kín tường
Chợt sóng nung lòng ông gõ cửa
Khoe tài cởi ngựa gã ghìm cương
Vancali 5.8.09
GIÓ SƯƠNG
Nhắc nhớ làm chi ghét với thương.
Quanh năm hậm hực chốn loan giường.
Có bao giờ hưởng ơn thanh tịnh.
Hay biết bao lần hứng gió sương.
Giữ vững tay chèo khi bão táp
Khi mềm chân chống phải khôn tường.
Biển êm là lúc đang say sóng.
Nào nhớ gì đâu ngựa với cương
Trần Mạnh Hùng
TÌNH THƠ CHO EM
Tình thơ anh viết gởi em thương
Xa cách trùng dương trống khoảng giường
Hiu quạnh phòng không chăn gối lạnh
Đơn côi bóng chiếc cảm mù sương
Lòng yêu trăm nhớ tằm giăng mối
Tâm động ngàn thương nhện tỏ tường
Giọt nắng bên trời - em có hiểu?
Vắng người anh tựa ngựa không cương
Huyền Minh
Houston, Oct.07/09
TtlT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2009 12:34:59 bởi Huyền Minh >