xúc cảm
trong một ngày chờ đợi sự trở về của một người , cảm xúc của ta đi theo cùng với sự biến chuyển của thời gian,nhất là khi màn đêm dần buông xuống,ta thật sự cô độc trong bóng tối của không gian, trong cái rệu rã của thời gian, và rồi ánh trăng chợt rọi đến như xua đi nỗi nhớ ,mở ra cho ta một hi vọng , một niềm tin của sự trở về,bất chợt ánh trăng bị che lấp,ta lại trở về với khoảng lặng của chính mình
Xúc cảm Quay cuồng Mê man Ầm ào Lặng lẽ Nhịp thời gian , dại điên nhung nhớ Đợi chờ ,chờ đợi, ầm ầm sôi Rách toạc không gian Chiều buông Hoàng hôn phủ bóng Khoảng trống tâm hồn không điền đầy Vỡ vụn… Rả rích mưa rơi, rào rào nỗi nhớ Xa xăm, mộng mị , vơ vẩn bóng mờ Màn đêm Sương lạnh Tối tăm Quạnh quẽ Trăng mở lối sáng bừng không gian thuỷ tinh Xoảng vỡ… Sợ hãi trăng vụt chạy Tĩnh lặng trở mình Đêm đen trỗi dậy.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: