Nào ai biết có những lúc 1 mình khóc !
DạoChơi 14.03.2007 14:23:31 (permalink)
Tôi tin hầu như rất nhiều người đã từng ngân nga..."Nào ai biết có những lúc một mình khóc....." bài hát một thời rất thịnh.Người ta hát nó chứ không ai đi cảm nó.....nhưng sau biến cố nhiều tháng trước,khi mà tôi mất đi 1 người bạn thân,một người yêu thương thì.....tôi đã không khóc nữa vì....hình như nước mắt tôi đã cạn.Hôm nay cô em lại tiếp tục tâm sự,từ ngày nó quen bạn trai tôi chưa thấy nó vui bao giờ....nếu không muốn nói một cách đắng cay là số lần tôi thấy nó vui trở nên qía ít ỏi và những lần ấy nếu để ý một chút tôi cũng thấy được chút gì đó bùn trong ánh mắt của nó,nó cố bám víu lấy một chút tình cảm còn lại vì nó tự cho rằng...bên cạnh nó đã không còn bạn bè và nếu nó mất anh thì xem như cuộc sống mất phương hướng dù rằng nó biết rồi nó sẽ đau.Tôi chỉ biết ngồi mỉn cười phía bên này màn hình vì.....dù tôi có khuyên như thế nào nó cũng cố chấp đi theo con đường nó lựa chọn,dù sao nó cũng là 1 đứa con gái,nó sợ hãi và yếu đuối và từ khi bắt đầu tôi đã không tán thành chuyện tình của nó như bài hát "From The Frist Until Now!" nhưng lựa chọn là quyền của nó,tôi chỉ biết cầu chúc cho nó vui vẻ và hạnh phúc và sẽ không một mình hát câu ca "nào ai biết có những lúc một mình khóc......"
Hôm nay tôi nhận được một đơn đặt hàng viết về các cao thủ game của thành phố...cũng vui vui vì có thể đưa một ít gì đó về thông tin cho mọi người nhưng....có lẽ tôi quá cao ngạo,tôi không muốn viết chút nào khi không tìm được một sự đồng cảm của nhiều người ngoài những người hiểu tôi,hiểu những gì tôi đã và đang làm,tôi ghét những người chỉ biết nói và không có những kinh nghiệm thực tế,tôi buồn và tiếp tục chạy qua những nơi mà tôi cho là....những người đó thực sự hiểu tôi muốn gì và hiểu những định nghĩa của tôi,tôi buốn bã nhìn những suy nghĩ chậm tiến của những tay game xung quanh mình với những ước mơ nhỏ nhoi và cố chấp,từ đầu tôi đã không chấp nhất với họ và mọi việc gây ra chỉ một mục đích,quảng bá cho trang web của tôi và tìm những người cùng chí hướng....phổ biến game,sau cùng mọi chuyện tương đối xong và tôi lại tiếp tục con đường của mình,như câu nói của tay webmaster mà tôi tham gia,hắn luôn làm tôi khâm phục và bất ngờ...dù cho trong tim có bất an như thế nào đi chăng nữa...vẫn chân thành tin vào con đường mình đã chon lựa.... game. Câu nói này đã làm tôi lay động và sự thật không thể không công nhận làng game VN đã bị thế giới bỏ quá xa,thật sự là quá xa.Liệu tôi còn cố gắng được bao nhiêu để đi khai thông mọi người khi mà....tôi đã bắt đầu phải bươn chải cho cuộc sống và dành thời gian cho người tôi thương,tôi phải làm sao xoá bỏ những ảo tưởng của những tay game luôn bằng lòng với trình độ của mình hiện tại,để họ thấy được hình bóng của những gamer thật thụ?Liệu thời gian của tôi còn lại là bao lâu,hy vọng vậy...vì tôi luôn tự hào khi chơi game,bất chấp tất cả những dị nghị và thành kiến,những trận đòn của bố mẹ,những giọt nước mắt của quá khứ,của những trận đòn đã không còn lăn trên gò má nữa.....vâng ....dù cho trong tim cảm thấy bất an như thế nào đi nữa,tôi vẫn chân thành tin vào con đường mình đã lựa chọn...gamer!
Những ngày nay tuy luôn tất bật với công việc và những ý định cải tổ lại cái shop....nhưng hầu như trong lòng vẫn rất vui......từ ngày đi HN về lúc nào cũng thấy sảng khoái,sảng khoái vì đã thấu đáo nhiều việc,vui vì em...vì em đã không còn lạnh nhạt với tôi như trước kia...tôi thật lòng.....em biết mà.Những ngày ở HN luôn làm tôi dằn vặt...tôi muốn quên em đi...quên bằng mọi cách nhưng....không thể,nó như những gì tôi viết trong "Fly In Dance".....nhớ một người như thể ta đang thở vậy,hơi thở có thể tạm ngưng nhưng không thể không tiếp tục.....tôi có thể tạm thời dối lòng là không nhớ em nhưng....tôi không thể tiếp tục không nhớ em,một lần rồi một lần nữa tôi dời ngày về TP cho tới lúc tôi gặp em trên YIM chat và.....tôi biết tôi phải làm gì,sáng hôm sau tôi vào chợ Đồng Xuân mua quà cho em cùng cái quyết định trong đầu là ngày về gặp em,tôi biết dù sao...dù sao đi nữa tôi vẫn thương em.Gặp em tôi vẫn cố tỏ ra bình thường vì...tôi không muốn em ngại nhưng tôi chắc chắn rằng em không ngốc đến nỗi không biết tôi muốn gì,những ngày nay hầu như mọi chuyện vẫn êm đềm,dù tôi có nghe những dự định về tương lai của em đi nữa tôi vẫn tin rằng ngày mai sẽ tươi sáng vì tôi tin vào năng lực của mình,nếu lúc đó em đi tôi hoàn toàn đủ sức đối phó mọi chuyện kể cả việc đi thăm em nhưng...tương lai đó hãy còn xa.Em biết tôi thương em,bạn bè biết tôi thương em,mọi người biết tôi thương em...tôi không sợ em biết,không sợ bạn bè biết,không sợ mọi người biết.....chỉ sợ em không chịu để....tôi thương em
Nhưng anh tin em không nỡ như thế phải không,cái kính tán sắc cho anh thêm 2 tháng nữa nhé,anh hiểu em là một cành trúc anh hiểu mà.

"NÀO AI BIẾT CÓ NHỮNG LÚC MỘT MÌNH KHÓC..." tôi sẽ không bao giờ hát câu đó nữa vì....tôi đã trưởng thành,tôi phải là kẻ mạnh,tôi sinh ra để bảo vệ gia đình,để che chở cho người tôi thương,để giúp đỡ bạn bè và để cống hiến cho đời
#1
    binhphuong 29.03.2007 18:08:01 (permalink)

    Trích đoạn: DạoChơi

    Tôi tin hầu như rất nhiều người đã từng ngân nga..."Nào ai biết có những lúc một mình khóc....." bài hát một thời rất thịnh.Người ta hát nó chứ không ai đi cảm nó.....
    "NÀO AI BIẾT CÓ NHỮNG LÚC MỘT MÌNH KHÓC..." tôi sẽ không bao giờ hát câu đó nữa vì....tôi đã trưởng thành,tôi phải là kẻ mạnh,tôi sinh ra để bảo vệ gia đình,để che chở cho người tôi thương,để giúp đỡ bạn bè và để cống hiến cho đời



    Mạnh mẻ quá nhỉ? mong rằng bạn sẻ như thế. Khóc không có nghỉa là yếu đuối , còn khóc được là còn biết thế nào là nổi đau. Từ đó sống đúng hơn , sống biết san sẻ với mọi người. Khóc không đồng nghỉa với yếu đuối...
    #2
      BĂNG NGUYỆT 08.04.2007 01:12:50 (permalink)
      Dương Hồng Nhung 
       
      D ang dở từ ấy đến nay
      Ư ơm từng sợi nhớ mong ngày gặp em
      O anh vàng giọng nói mượt mềm
      N àng ơi có hiểu từng đêm anh chờ
      G ặp em người vẫn uớc mơ
      H oa tình thắm đỏ, câu thơ tỏ lòng 
      O án cao xanh cách núi sông 
      N úi cao sông rộng tình không đổi dời
      G iờ đây anh nói ra rồi
      N ổi lòng mong đợi hỡi người anh yêu
      H uớng về em mỗi buổi chiều
      U yên ương ngóng bạn buồn hiu một mình
      N gười ơi nối tiếp chữ tình
      G iao mùa xuân thắm là mình cưới nhau.

       
      Tặng em trai nè, đừng khóc nữa nha...ngoan chị thuơng hihi


      #3
        thythy 09.04.2007 20:56:31 (permalink)
        watwte
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2007 17:34:27 bởi thythy >
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9