Trích đoạn: Đuyên Hồng
KIỀU VIẾNG MỘ ĐẠM TIÊN
Thương người bạc mệnh thác nơi này
Lạy nấm mồ hoang rũ liễu bay
Ngọc ấy vẹn toàn hoa thẹn nguyệt
Tình kia cỡn bợt bướm vờn cây
Nào chăng phước mỏng nên duyên hẩm
Chẳng lẽ nghiệp dày phải vạ lây
Ngẫm cảnh thân mình sau có phải
Chiều tà bóng ruổi giục đường tây
XẾ TRỜI TÂY
Thu xưa cũng dưới ánh trăng này.
Hai đứa bên nhau chắp cánh bay.
Có cỏ, có hoa , cùng tiếng suôi
Có trăng, có nước với ngàn cây.
Lời thề còn đó vang trong núi
Câu hẹn trôi theo gió lất lây.
Trăng vẫn đep, ngàn hoa vẫn đẹp.
Tình đôi ta nắng xế trời tây
Thảo My
Vào thăm anh, họa với anh một bài, thích hỉ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2007 06:15:54 bởi Tôn Nữ Thảo My >