QUÁN THƠ ĐƯỜNG LUẬT - ĐUYÊN HỒNG
THU VỊNH
Trời thu xanh thẳm mãi trên cao
Lành lạnh hơi may tự phía nào
Khói phủ sông mây trăng chẳng hiện
Sương giăng bến gió bạn chưa vào
Hoa xưa dậu trước bao bông nở
Nhạn cũ tầng không mấy ả chào
Ngẫu hứng cũng toan cầm bút hoạ
Ngẫm ra chẳng viết được câu mào*
*Câu mào: câu bắt đầu (mở đề)
September 5, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2007 19:02:28 bởi Đuyên Hồng >
ĐÊM THU CẢM TÁC Giang sơn bốn mặt lặng như tờ Bàng bạc trời khuay một ả nga Ngọn gió hững hờ chao chiếc lá Bên thềm trăng lạnh nhớ quê xa September 8, 2007
TỰ SỰ Ở đời ngẫm lại sống cho tươi Tớ cũng ham vui cũng chuộng cười Rượu quý xài hoài say lại tỉnh Tiền nhiều tiêu mãi có thì vơi Nhiều khi mượn gió vào thăm Nguyệt Những lúc chở hoa đến ghẹo Trời Chả biết phong lưu ai đấy vậy Yêu thời hãy lại ghét thôi chơi! September 9, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2021 21:49:59 bởi Đuyên Hồng >
Trích đoạn: Đuyên Hồng
TỰ SỰ
Ở đời ngẫm lại sống cho tươi
Tớ cũng ham vui cũng chuộng cười
Rượu quý xài hoài say lại tỉnh
Tiền nhiều tiêu mãi có thì vơi
Đôi khi mượn gió vào thăm Nguyệt
Lắm lúc chở hoa đến ghẹo Trời
Chả biết phong lưu ai đấy tá
Yêu thời ghé lại ghét thời thôi
September 9, 2007
Yêu thời ghé lại ghét thời thôi Ngẩm nghỉ mà đau cái sự đời Chim chuyền líu lo nơi cành ớt Mãng cầu lá rụng xót xa rơi * Gió mượn bẽ bàng khơi lòng Nguyệt Hoa vay buốt xốn rủ hồn Trời Tiêu dao chưa thỏa nào ai biết Yêu yêu, ghét ghét thế mà thôi. * Mượn ý câu ca dao: chim chuyền cành ớt líu lo Mãng sầu cây bạn ốm o gầy mòn Vài dòng nhạt họa mua vui Quãng Nhẫn
Chào Quang Nhẫn! Rất vui khi bạn ghé chơi và họa thơ...
Chúc bạn vui và có nhiều sáng tác với vnthuquan! QUYỂN SÁCH Chàng ơi sao lại quá nhiêu khê Ngày ngắm chưa xong lại tối kề Lúc hứng vân vê càng thỏa thích Khi buồn sờ soạng cũng đê mê Muốn mong được việc nhanh tay lật Chớ để toi công uổng sức bê Nghiệp lớn đừng quên lời thiếp nhé Thành nhờ bền chí... mặc ai chê...
Trích đoạn: Quãng Nhẫn
Trích đoạn: Đuyên Hồng
TỰ SỰ
Ở đời ngẫm lại sống cho tươi
Tớ cũng ham vui cũng chuộng cười
Rượu quý xài hoài say lại tỉnh
Tiền nhiều tiêu mãi có thì vơi
Đôi khi mượn gió vào thăm Nguyệt
Lắm lúc chở hoa đến ghẹo Trời
Chả biết phong lưu ai đấy tá
Yêu thời ghé lại ghét thời thôi
September 9, 2007
Yêu thời ghé lại ghét thời thôi
Ngẩm nghỉ mà đau cái sự đời
Chim chuyền líu lo nơi cành ớt
Mãng cầu lá rụng xót xa rơi *
Gió mượn bẽ bàng khơi lòng Nguyệt
Hoa vay buốt xốn rủ hồn Trời
Tiêu dao chưa thỏa nào ai biết
Yêu yêu, ghét ghét thế mà thôi.
* Mượn ý câu ca dao:
chim chuyền cành ớt líu lo
Mãng sầu cây bạn ốm o gầy mòn
Vài dòng nhạt họa mua vui
Quãng Nhẫn
Phuc Linh xin chung vui cùng hai thi huynh Đuyên Hồng và Quảng Nhẫn, Hoa: Tự Sự Gây giống, chọn giòng lựa tốt tươi Ham vui một phút để người cười Tiền tài bọt nước mau tan rã Nhân nghĩa biển đầy mãi chẳng vơi Ghẹo nguyệt coi chừng cây búa cuội Trêu hoa chớ trách ngọn roi trời Phong lưu, lả lướt, phong tình gặp Thích thời cũng thích, sợ... đành thôi! Phuc Linh
Xin chào và cám ơn Thi Hữu Phục Linh đã ghé qua trang thơ ĐH!
Nếu có thời gian mời Thi Hữu họa thơ cho vui nhé!
Bài xướng
TỰ SỰ Ở đời ngẫm lại sống cho tươi
Tớ cũng ham vui cũng chuộng cười
Rượu quý xài hoài say lại tỉnh
Tiền nhiều tiêu mãi có thì vơi
Đôi khi mượn gió vào thăm Nguyệt
Lắm lúc chở hoa đến ghẹo Trời
Chả biết phong lưu ai đấy tá
Yêu thời ghé lại ghét thời thôi
Đuyên Hồng
Bài họa 1: Hoa: Tự Sự
Gây giống, chọn giòng lựa tốt tươi
Ham vui một phút để người cười
Tiền tài bọt nước mau tan rã
Nhân nghĩa biển đầy mãi chẳng vơi
Ghẹo nguyệt coi chừng cây búa cuội
Trêu hoa chớ trách ngọn roi trời
Phong lưu, lả lướt, phong tình gặp
Thích thời cũng thích, sợ... đành thôi!
Phuc Linh
Bài họa 2
Giống này xấu củ cũng xanh tươi Bởi lẽ từng yêu một tiếng cười Nhân ái quả đời chia chẳng hết Bạc tiền lộc đức bớt không vơi Mang thơ ghẹo Nguyệt đâu màng Cuội Lấy chữ đùa Mây há sợ Trời Cợt nhả mua vui dăm câu lẻ Thích thì kết bạn chán thì thôi Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2007 11:40:57 bởi Đuyên Hồng >
Trích đoạn: Đuyên Hồng
Xin chào và cám ơn Thi Hữu Phục Linh đã ghé qua trang thơ ĐH! Nếu có thời gian mời Thi Hữu họa thơ cho vui nhé!
Bài xướng
TỰ SỰ
Ở đời ngẫm lại sống cho tươi
Tớ cũng ham vui cũng chuộng cười
Rượu quý xài hoài say lại tỉnh
Tiền nhiều tiêu mãi có thì vơi
Đôi khi mượn gió vào thăm Nguyệt
Lắm lúc chở hoa đến ghẹo Trời
Chả biết phong lưu ai đấy tá
Yêu thời ghé lại ghét thời thôi
Đuyên Hồng
Bài họa 1:
Hoa: Tự Sự
Gây giống, chọn giòng lựa tốt tươi
Ham vui một phút để người cười
Tiền tài bọt nước mau tan rã
Nhân nghĩa biển đầy mãi chẳng vơi
Ghẹo nguyệt coi chừng cây búa cuội
Trêu hoa chớ trách ngọn roi trời
Phong lưu, lả lướt, phong tình gặp
Thích thời cũng thích, sợ... đành thôi!
Phuc Linh
Bài họa 2
Giống này xấu củ cũng xanh tươi
Bởi lẽ từng yêu một tiếng cười
Nhân ái quả đời chia chẳng hết
Bạc tiền lộc đức bớt không vơi
Mang thơ ghẹo Nguyệt đâu màng Cuội
Lấy chữ đùa Mây há sợ Trời
Cợt nhả mua vui dăm câu lẻ
Thích thì kết bạn chán thì thôi
Đuyên Hồng
Phuc Linh xin có lời cảm ơn sự tiếp đãi nông nhiệt của Huynh Cụng thì cụng Củ xấu, cành suy khó tốt tươi Chẳng qua vui gượng, gượng vui cười (phải dzị không) Có lòng đâu luận câu còn hết Thâm nghĩa màng chi chuyện thiếu vơi Hứa cuội đây không, không hứa cuội Kêu trời đằng ấy, chớ kêu trời Huynh mời, tui cụng... nào vô nhé! Cạn chén, vơi bầu.... xĩn mới thôi... Phục Linh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 01:23:49 bởi Phuc Linh >
Trích đoạn: Phuc Linh
Trích đoạn: Đuyên Hồng
Xin chào và cám ơn Thi Hữu Phục Linh đã ghé qua trang thơ ĐH! Nếu có thời gian mời Thi Hữu họa thơ cho vui nhé!
Bài xướng
TỰ SỰ
Ở đời ngẫm lại sống cho tươi
Tớ cũng ham vui cũng chuộng cười
Rượu quý xài hoài say lại tỉnh
Tiền nhiều tiêu mãi có thì vơi
Đôi khi mượn gió vào thăm Nguyệt
Lắm lúc chở hoa đến ghẹo Trời
Chả biết phong lưu ai đấy tá
Yêu thời ghé lại ghét thời thôi
Đuyên Hồng
Bài họa 1:
Hoa: Tự Sự
Gây giống, chọn giòng lựa tốt tươi
Ham vui một phút để người cười
Tiền tài bọt nước mau tan rã
Nhân nghĩa biển đầy mãi chẳng vơi
Ghẹo nguyệt coi chừng cây búa cuội
Trêu hoa chớ trách ngọn roi trời
Phong lưu, lả lướt, phong tình gặp
Thích thời cũng thích, sợ... đành thôi!
Phuc Linh
Bài họa 2
Giống này xấu củ cũng xanh tươi
Bởi lẽ từng yêu một tiếng cười
Nhân ái quả đời chia chẳng hết
Bạc tiền lộc đức bớt không vơi
Mang thơ ghẹo Nguyệt đâu màng Cuội
Lấy chữ đùa Mây há sợ Trời
Cợt nhả mua vui dăm câu lẻ
Thích thì kết bạn chán thì thôi
Đuyên Hồng
Phuc Linh xin có lời cảm ơn sự tiếp đãi nông nhiệt của Huynh
Cụng thì cụng
Củ xấu, cành suy khó tốt tươi
Chẳng qua vui gượng, gượng vui cười (phải dzị không)
Có lòng đâu luận câu còn hết
Thâm nghĩa màng chi chuyện thiếu vơi
Hứa cuội đây không, không hứa cuội
Kêu trời đằng ấy, chớ kêu trời
Huynh mời, tui cụng... nào vô nhé!
Cạn chén, vơi bầu.... xĩn mới thôi...
Phục Linh
DUYÊN CHUNG
Củ xấu cành suy nếu khéo vun Mai này lộc nãy , lá xanh um Hết-còn đâu màng chi không - biết Thiếu- vơi chãng tính chuyện cắc -cum Đã chơi sợ gì câu hứa cuội Còn thích đâu ngại tiếng nổ bùm Cạn chén , vơi bầu cho thỏa chí Đi ở cũng là cái duyên chung. Quãng Nhẫn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2007 08:50:51 bởi Quãng Nhẫn >
CÕI HUYỀN Nhẹ gánh trần ai nhập cõi Huyền
Vô vi tự tại khác gì Tiên
Tâm không chẳng vướng câu kinh kệ
Trí thả đâu say chuyện dưỡng thiền
Danh lợi phù du cơn mộng ảo
Giàu sang bèo bọt chữ kim tiền
Hà hơi chuyển khí thân trường cửu
Chẳng đến Bồng Lai cũng Phật miền
Trích đoạn: Đuyên Hồng
CÕI HUYỀN
Nhẹ gánh trần ai nhập cõi Huyền
Vô vi tự tại khác gì Tiên
Tâm không chẳng vướng câu kinh kệ
Trí thả đâu say chuyện dưỡng thiền
Danh lợi phù du cơn mộng ảo
Giàu sang bèo bọt chữ kim tiền
Hà hơi chuyển khí thân trường cửu
Chẳng đến Bồng Lai cũng Phật miền
Nhàn Tâm Thơ vui rượu ấm cũng mơ huyền Thả bước phong trần đó cõi tiên Trí thảnh tâm an, không mệt trí Thiền lo dạ rối, rõ ưu thiền Bon chen lấy tiếng, thua phiền não Lặn ngụp tìm danh, khổ nhãn tiền Chẳng ngại người chê, tình bạc bẽo Nghêu ngao xướng họa khắp muôn miền Minh Đông
Trích đoạn: Minh Đông
Trích đoạn: Đuyên Hồng
CÕI HUYỀN
Nhẹ gánh trần ai nhập cõi Huyền
Vô vi tự tại khác gì Tiên
Tâm không chẳng vướng câu kinh kệ
Trí thả đâu say chuyện dưỡng thiền
Danh lợi phù du cơn mộng ảo
Giàu sang bèo bọt chữ kim tiền
Hà hơi chuyển khí thân trường cửu
Chẳng đến Bồng Lai cũng Phật miền
Nhàn Tâm
Thơ vui rượu ấm cũng mơ huyền
Thả bước phong trần đó cõi tiên
Trí thảnh tâm an, không mệt trí
Thiền lo dạ rối, rõ ưu thiền
Bon chen lấy tiếng, thua phiền não
Lặn ngụp tìm danh, khổ nhãn tiền
Chẳng ngại người chê, tình bạc bẽo
Nghêu ngao xướng họa khắp muôn miền
Minh Đông
Hai huynh thật là hạnh phúc, Phục Linh đến bây giờ vẫn còn lẩn quẩn trong vòng danh lợi, chắc là ra không nổi hic hic... Nẻo đạo cao thâm lắm ảo huyền Mấy ai ngộ được, chứng thần tiên Không mơ bất tử, không vào thất Chẳng ước trường sinh, chẳng nhập thiền Xét lại thấy mình còn thích lợi Rà qua tự nghĩ vẫn mê tiền Thung dung tự tại sao mà khó Mất việc ngày mai chắc đổi miền! Phục Linh
CÕI HUYỀN Nhẹ gánh trần ai nhập cõi Huyền
Vô vi tự tại khác gì Tiên
Tâm không chẳng vướng câu kinh kệ
Trí thả đâu say chuyện dưỡng thiền
Danh lợi phù du cơn mộng ảo
Giàu sang bèo bọt chữ kim tiền
Hà hơi chuyển khí thân trường cửu
Chẳng đến Bồng Lai cũng Phật miền
Đuyên Hồng
Bài họa 1
NHÀN TÂM
Thơ vui rượu ấm cũng mơ huyền
Thả bước phong trần đó cõi tiên
Trí thảnh tâm an, không mệt trí
Thiền lo dạ rối, rõ ưu thiền
Bon chen lấy tiếng, thua phiền não
Lặn ngụp tìm danh, khổ nhãn tiền
Chẳng ngại người chê, tình bạc bẽo
Nghêu ngao xướng họa khắp muôn miền
Minh Đông
Bài họa 2 Nẻo đạo cao thâm lắm ảo huyền
Mấy ai ngộ được, chứng thần tiên
Không mơ bất tử, không vào thất
Chẳng ước trường sinh, chẳng nhập thiền
Xét lại thấy mình còn thích lợi
Rà qua tự nghĩ vẫn mê tiền
Thung dung tự tại sao mà khó
Mất việc ngày mai chắc đổi miền!
Phục Linh
Bài họa 3
Không cao không thấp cũng đâu huyền Đạo ở trong đời chẳng phải tiên Tâm trí thanh nhàn vô bệnh tật Hình hài khỏe mạnh chẳng ưu phiền Vui câu xướng họa nào danh lợi Đẹp chút thi ca lọ bạc tiền Lúc giận khi đùa như gió thoảng Thung dung thả bước khắp trăm miền Đuyên Hồng
THU HẸN Lá đổ chiều mang nhạt sắc hồng Hoa vàng lối cũ nở từng bông Trời xanh thoảng thớt bờ mây dạt Ngõ nhỏ hanh hao cột khói trồng Gió thổi từng cơn về chẳng đợi Người đi mấy bận đến hoài trông Ai quên hẹn ước năm xưa ấy Đã mấy thu nay bặt cõi lòng October 5, 2007
Trích đoạn: Đuyên Hồng
THU HẸN Lá đổ chiều mang nhạt sắc hồng Hoa vàng lối cũ nở từng bông Trời xanh thoảng thớt bờ mây dạt Ngõ nhỏ hanh hao cột khói trồng Gió thổi từng cơn về chẳng đợi Người đi mấy bận đến hoài trông Ai quên hẹn ước năm xưa ấy Đã mấy thu nay bặt cõi lòng October 5, 2007 Thu
Gió dạt từng không chuyển lá hồng
Lùa qua khóm cúc ghẹo nàng bông
Buồn cây trụi cả cành thôi nhớm
Vướng cỏ vàng như cảnh mới trồng
Nhẹ bước trong thu hồn bỏ ngỏ
Len tình chút nắng cuối còn trông
Theo mây lãng đãng bao sầu nhớ
Dõi bóng chim xa buốt cả lòng
Minh Đông
Thu 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2007 19:48:27 bởi Minh Đông >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: