Xướng
NGHĨ THƯƠNG CON ỐC
Mình ốc mang rêu khó sánh ai
Lấy chi đo núi rộng sông dài ?
Nhìn chim tung cánh không bò sát
Ngắm cá đua thuyền chẳng nín hơi
Ốc muốn đứng chơi không chỗ dựa
Ốc toan nghỉ mệt chẳng bàn ngồi
Hổ thân trơ trụi đành che mặt
Ai gọi ai mời quyết chẳng chơi !
Lá chờ rơi
Bài họa 1
THÂN ỐC
Thân mang kiếp ốc sánh, so ai
Có cọc thì leo mặc ngắn dài
Luống thẹn nhìn chim bay sải cánh
Tuồng quen ngắm cá quẫy tung hơi
Dầm mưa chót lưỡi siêng đi lại
Dãi nắng đầu môi biếng đứng ngồi
Chậm chạp người chê tôi chẳng hổ
Cần cù biết phận quyết không chơi