Phở
Phở là đặc sản của quê hương
Danh tiếng vang lừng khắp bốn phương
Trong đục tự nơi lần luộc thịt
Dở ngon tùy ở cách hầm xương
Ớt, chanh khoe mẻ nhìn duyên dáng
Ngò, quế khép mình thấy dễ thương
Nam, nữ, trẻ, già, sang, quý, tục
Một lần nếm thử vị hoài vương
Một lần nếm thử vị hoài vương
vắng phở lâu ngày sẽ nhớ thương
Tái nạm, tái ngầu, chưa tái giá
Nhừ gân, nhừ thịt, chửa nhừ xương
Sụn, gồi mát dạ người xa xứ
Béo, ngọt thơm lòng khách viễn phương
Quốc túy, quốc hồn danh bất hủ
Phở là đặc sản của quê hương!
Chu Hà
r
PHỞ HÀ NỘI
Đây món Hà Thành đậm quốc hương
Vang danh Phở Bắc tự mười phương
Nạm, gầu dai bở thơm mùi thịt
Tái, chín tươi mềm ngọt nước xương
Cậu ấm lưng tô thì nói đủ
Cô chiêu nửa bát đã cười thương
Nam thanh nữ tú ai mà chẳng
Nếm thử một lần đã vấn vương…
Nếm thử một lần đã vấn vương
Quê nhà chữ phở thật thân thương
Dai mềm đã luỵ tay chần thịt
Trong ngọt bởi nhở cách chọn xương
Có bắp có gầu là có phở
Thêm hành thêm ớt ấy thêm hương
Món ăn dân dã xưa truyền lại
Say cả dân mình lẫn thập phương…
17 February 2009
Đuyên Hồng
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 17:30:34 bởi Huyền Băng >