![[Helpful answer received]](app_themes/Classic/image/helpfulA.gif)
QUÁN THƠ ĐƯỜNG LUẬT - ĐUYÊN HỒNG
        
 
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              VÓC DÁNG VIỆT NAM                       Vóc dáng quê mình vẻ thướt tha     Lưng cong thoắt mở rộng hai tà     Tà trên núi dựng mây thêu lá     Dải dưới sóng lòa nước trải hoa     Bắc Bộ phập phồng phô ngực đẹp     Miền Trung thon thả thắt eo ngà     Cửu Long sữa mẹ nuôi châu thổ   Chữ "S"  dịu dàng đất Việt ta 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2007 11:56:23 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NGÀY XUÂN THƠ RƯỢU           Trời đất sinh ta rượu với thơ 
   Không thơ không rượu sống như thừa 
   Công danh hai chữ mùi men nhạt 
   Sự nghiệp trăm năm nét mực mờ. 
   Mạch nước sông Đà tim róc rách 
   Ngàn mây non Tản mắt lơ mơ. 
   Còn thơ còn rượu còn xuân mãi 
   Còn mãi xuân, còn rượu với thơ.     Tả Đà           RƯỢU THƠ           Đã rượu sao còn có cả thơ?     Còn thơ có rượu chẳng đâu thừa     Khi vui thơ rượu vui càng ngọt     Lúc chán rượu thơ chán cũng mờ      Vọng nguyệt bút chai thơ gọi rượu     Tìm văn thơ phú rượu thành mơ     Say sưa rót chữ quanh thơ rượu     Chớ ở trên đời thiếu rượu thơ!    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hoa sen nở trước nhất đầm           Trong đầm gì lại đẹp bằng sen, 
   Một đoá hoa kia nở trước tiên. 
   Mặt nước chân trời thân gái lạ 
   Đài xanh cánh trắng nhị vàng chen. 
   Xôn xao bay rồi đàn con bướm, 
   Đủng đỉnh bơi xa một chiếc thuyền. 
   Đã trót hở hang khôn khép lại. 
   Lại còn e nỗi chị em ghen.     Tản Đà                 HOA SEN           Trên bùn dưới nước nhất là sen     Lá thắm hoa hồng đẹp tựa tiên     Ngó nõn đài non bông tỏa ngát     Hoa thơm hương đượm nhụy đua chen     Bông quỳ đẫm ướt đong sương sớm     Cánh trắng đung đưa vẫy chiếc thuiyền     Chẳng vướng hôi tanh xinh đẹp mãi     Hương trời sắc đất dễ gì ghen!          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thăm thằng bù nhìn           Lơ láo kìa ai đứng cạnh bờ 
   Trần ai tri kỷ đã ai chưa? 
   Ba thu mưa gió người trơ mộc 
   Bốn mặt giang sơn áo phất cờ. 
   Được việc thế thôi, cày chẳng biết, 
   Khinh đời ra dáng, gọi không thưa. 
   Lâu nay thiên hạ văn minh cả, 
   Bác mấy ngàn năm vẫn thế ư?     Tản Đà                 VỊNH THẰNG BÙ NHÌN           Mỏi mắt trông chi đứng mãi bờ     Tình trần đắng chát rõ hay chưa     Tê chân bụi gió đâu hình thỏ     Cứng cẳng hơi sương chẳng bóng cờ     Bạch phếch mày râu trơ dáng mỏng     Lơ phơ thể xác trụi lông thưa     Bao thu hỡi kẻ chờ không nói     Nước đổi non vần chẳng biết ư? 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2007 21:42:39 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Đuyên Hồng 
   
  Thăm thằng bù nhìn 
   
   
  Lơ láo kìa ai đứng cạnh bờ 
  Trần ai tri kỷ đã ai chưa? 
  Ba thu mưa gió người trơ mộc 
  Bốn mặt giang sơn áo phất cờ. 
  Được việc thế thôi, cày chẳng biết, 
  Khinh đời ra dáng, gọi không thưa. 
  Lâu nay thiên hạ văn minh cả, 
  Bác mấy ngàn năm vẫn thế ư? 
  Tản Đà 
   
   
  VỊNH THẰNG BÙ NHÌN 
   
   
  Mỏi mắt trông chi đứng mãi bờ 
  Tình trần đắng chát rõ hay chưa 
  Tê chân bụi gió đâu hình thỏ 
  Cứng cẳng hơi sương chẳng bóng cờ 
  Bạch phếch mày râu trơ dáng mỏng 
  Lơ phơ thể xác trụi lông thưa 
  Bao thu hỡi kẻ chờ không nói 
  Nước đổi non vần chẳng biết ư? 
  
       Thằng Bù Nhìn   Nghênh ngang áo mão đứng bên bờ 
  Nghễnh ngãng mày râu phận biết chưa 
  Múa máy chân tay tung với gió 
  Mù mờ thân xác vẫy theo cờ 
  Chim đàn hoảng sợ vì giây giật 
  Ngày tháng ơ hờ chẳng móng thưa 
  Giấy vẽ nên danh nào có biết 
  Bù nhìn hồ hởi thỏa lòng ư? 
    
  MINH ĐÔNG 
   
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2007 00:21:29 bởi Minh Đông >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHỮ DANH      
     Tự cổ rồi kim chết bởi  danh     Người khôn kẻ dại chớ khoe mình     Oanh hay giọng hót oanh nằm cũi     Rắn độc nọc châm rắn bỏ bình     Mía ngọt nên cây đành trụi gốc     Hoa thơm ấy nụ phải lìa cành     Vô tư giống gió trời xanh thẳm     Tới ở ai nào níu được anh    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
Trích đoạn:  Minh Đông
 
   
  Thăm thằng bù nhìn 
   
  Lơ láo kìa ai đứng cạnh bờ 
  Trần ai tri kỷ đã ai chưa? 
  Ba thu mưa gió người trơ mộc 
  Bốn mặt giang sơn áo phất cờ. 
  Được việc thế thôi, cày chẳng biết, 
  Khinh đời ra dáng, gọi không thưa. 
  Lâu nay thiên hạ văn minh cả, 
  Bác mấy ngàn năm vẫn thế ư? 
  Tản Đà 
   
  VỊNH THẰNG BÙ NHÌN 
   
  Mỏi mắt trông chi đứng mãi bờ 
  Tình trần đắng chát rõ hay chưa 
  Tê chân bụi gió đâu hình thỏ 
  Cứng cẳng hơi sương chẳng bóng cờ 
  Bạch phếch mày râu trơ dáng mỏng 
  Lơ phơ thể xác trụi lông thưa 
  Bao thu hỡi kẻ chờ không nói 
  Nước đổi non vần chẳng biết ư? 
  
      Thằng Bù Nhìn      Nghênh ngang áo mão đứng bên bờ   Nghễnh ngãng mày râu phận biết chưa   Múa máy chân tay tung với gió   Mù mờ thân xác vẫy theo cờ   Chim đàn hoảng sợ vì giây giật   Ngày tháng ơ hờ chẳng móng thưa   Giấy vẽ nên danh nào có biết   Bù nhìn hồ hởi thỏa lòng ư?      MINH ĐÔNG      *Kim Giang rất thích chùm thơ này, cho KG hoạ với:      THIÊN DI VÀ CHÚ BÙ NHÌN      Sóng mắt miên man vỗ bến bờ   Đồng mơ giữa ngọ đứng, quên chưa   Thiên Di nhớ bạn ngưng lời hát   Nắng gió thương ai gội dáng cờ   Một bóng  bù nhìn tri kỷ  mãi   Cây đời ngọt trái chớ lưa thưa   Duyên kia thấm thoắt mùa ai gặt   Phó mặc ông trời sắp đặt ư...      Kim Giang       
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CẢM CẢNH           Ngán ngẩm ai ơi việc ở đời     Lên voi xuống chó chuyện đùa chơi      Hơn ăn hí hửng cười nửa miệng     Kém miếng xo ro chửi cả trời     Có của thời khinh người đói rách     Giàu sang thích kiếm bạn vừa đôi     Qua cầu rút ván thay đen trắng     Bạc đếm tình trao rõ mạt thời    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2007 18:10:50 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THĂM THẰNG BÙ NHÌN      Lơ láo kìa ai đứng cạnh bờ  
  Trần ai tri kỷ đã ai chưa?  
  Ba thu mưa gió người trơ mộc  
  Bốn mặt giang sơn áo phất cờ.  
  Được việc thế thôi, cày chẳng biết,  
  Khinh đời ra dáng, gọi không thưa.  
  Lâu nay thiên hạ văn minh cả,  
  Bác mấy ngàn năm vẫn thế ư?  
  Tản Đà  
     Bài họa 1         
VỊNH THẰNG BÙ NHÌN       Mỏi mắt trông chi đứng mãi bờ  
  Tình trần đắng chát rõ hay chưa  
  Tê chân bụi gió đâu hình thỏ  
  Cứng cẳng hơi sương chẳng bóng cờ  
  Bạch phếch mày râu trơ dáng mỏng  
  Lơ phơ thể xác trụi lông thưa  
  Bao thu hỡi kẻ chờ không nói  
  Nước đổi non vần chẳng biết ư?  
  Đuyên Hồng 
     Bài họa 2      
THẰNG BÙ NHÌN      Nghênh ngang áo mão đứng bên bờ  
  Nghễnh ngãng mày râu phận biết chưa  
  Múa máy chân tay tung với gió  
  Mù mờ thân xác vẫy theo cờ  
  Chim đàn hoảng sợ vì giây giật  
  Ngày tháng ơ hờ chẳng móng thưa  
  Giấy vẽ nên danh nào có biết  
  Bù nhìn hồ hởi thỏa lòng ư? 
  Minh Đông 
           Bài họa 3      
THIÊN DI VÀ CHÚ BÙ NHÌN       Sóng mắt miên man vỗ bến bờ  
  Đồng mơ giữa ngọ đứng, quên chưa  
  Thiên Di nhớ bạn ngưng lời hát  
  Nắng gió thương ai gội dáng cờ  
  Một bóng  bù nhìn tri kỷ mãi  
  Cây đời ngọt trái chớ lưa thưa  
  Duyên kia thấm thoắt mùa ai gặt  
  Phó mặc ông trời sắp đặt ư...  
  Kim Giang 
        Bài họa 4      
  NHỚ BẠN     Cảnh cũ sông nay lạnh những bờ  
   Người đi mộng lớn thỏa hay chưa  
   Bước ra nguyện ước tung đôi cánh  
   Trở lại thầm mong vẫy ngọn cờ  
   Một phút gũi gần tình mãi luyến  
   Ngàn trùng cách biệt nhớ nào thưa  
   Tri âm thưở ấy chia tâm tưởng 
    Sự nghiệp tang bồng đã đạt ư?  
      
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2008 14:12:58 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              KHÔNG ĐỀ         Người đi cách biệt chốn trời mây  
   Nhớ quá ai ơi, tiếc lắm thay  
   Rượu đắng hòa chung lời ngọt đắng  
   Men cay trộn lẫn tiếng chua cay  
   Trời Nam gió nhạt mây đen khuất  
   Biển Bắc mù trôi tuyết lạnh bay  
   Chẳng biết khi nao ngày hạnh ngộ  
   Chim bằng mỏi cánh bởi tình say          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐÁNH CỜ      Ngồi buồn gọi bạn đánh cờ chơi 
  Sau trước mỗi bên chỉ một người 
  Pháo vọt qua cầu  ta mở trận 
  Xe sang thẳng đích địch im hơi 
  Mã đi lắt léo khi xuôi ngược 
  Tốt lụt dọc ngang lúc gặp thời 
  Tướng hết quân che đành vỡ mặt 
  Cờ tàn vua chẳng khác bề tôi!  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2007 17:47:07 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Thu             1 
     Bóng núi ngả dài mặt nước loang     Đường xa hoang hoãi ánh trăng vàng     Thuyền chờ ai đó buông chèo đợi     Khách mải trông gì chẳng vội sang            
     2 
  Cố quốc chân trời mỏi cánh bay 
    Hoàng hôn đất nhạt ánh trăng gầy 
    Thiên di vọng tiếng trên trời vắng 
    Bạn cũ xa vời giữa bóng mây 
      
    3 
   
  Trưa sang nắng mỏng bóng mù tan 
    Mây trắng lửng lơ giữa núi ngàn 
    Rặng liễu ờ hờ trong lặng lẽ 
    Đường xưa lá đổ úa thời gian 
      
    4 
   
  Sáng đẫm sương mai khóm cúc hồng 
    Người đi mỏi mắt ngóng bên song 
    Gió lay lá rụng buồn ngơ ngác 
    Áo mỏng ai kia phủ bụi trần 
       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2007 21:20:39 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NON SÔNG GẤM VÓC     SƠN THỦY HỮU TÌNH           NON cao sừng sững đứng ngang trời     SÔNG biếc dịu dàng uốn lượn chơi     GẤM cỏ trải mình mờ mắt ngắm     VÓC tùng ngả bóng thỏa lòng soi      SƠN xanh vờn gió, bướm đùa bay     THỦY bạc đưa thuyền, lá rụng trôi      HỮU cảnh dừng chân kìa khách lạ     TÌNH thơ chưa gọi đã đưa lời!    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHIA BUỒN NGƯỜI NGÃ NGỰA 
     
   
  Vì chưng cảm mến chuyện văn chương 
  Tiếc mảnh hồng nhan xoạc giữa đường 
  Ngẫm cảnh tung hê lưng tuấn mã 
  Còn mong thít chặt mặt yên cương 
  Người xinh cái ấy sao không kẹp 
  Ngựa tốt đồ kia cũng khác thường 
  Cũ chán thời tầm hàng mới cưỡi 
  Sầy lưng cám cảnh nghĩ mà thương                
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2007 07:42:42 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MẸ          Bao ngày mang nặng đến sinh đau  
  Mưa nắng quanh năm mẹ dãi dầu  
  Đói khổ hao mòn khuôn mặt đẹp  
  Gió sương dầm dãi mái đầu nâu  
  Mẹ cười đợi trẻ mau khôn lớn  
  Mẹ khổ mong con chóng sướng giầu  
  Một kiếp thân cò nơi quãng vắng  
  Đời con tạc dạ nhớ tình sâu 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2009 23:49:09 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: