.
87 TỰ LUẬN
Thất thập niên tiền thập thất niên
Ơn trời tim mạch vẫn bình yên
Ngày ăn ba bữa đôi khi thiếu
Tối ngủ năm canh một giấc liền
Vui với nàng thơ cây bút ngọng
Say cùng men rượu bước chân nghiêng
Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ *
Thư Quán vườn thơ lắm bạn hiền.
Lá chờ rơi 25/12/2014
* Mượn thơ xưa
VUI 87
(Ghẹo cụ Lá)
Tám bảy niên tròn lại đến niên
Hơn gì sức lực vẫn còn yên
Gà non gặm nhẵn, gừng cay thế*
Đào trẻ xực ngay, nhậu tới liền
Thơ vịnh hàng đường hay bẻ vẹo
Văn đề thư quán khó xô nghiêng
Nghề xưa nghe bảo ngành tàu lượn
Con cháu đầy sân có rể hiền!!!
Đuyên Hồng
*Gừng càng già càng cay (tục ngữ VN
NOI GƯƠNG THÁNH
Bây giờ qua hết tuổi hoa niên
Nên những tình si đã tạm yên
Có lúc bạn kêu chưa đến kịp
Nhưng khi rượu gọi lại vô liền
Tửu phùng tri kỷ thời thong thả
Thoại bất tâm đồng chớ ngửa nghiêng
Bần cư náo thị vô nhơn vấn
Thì cứ noi gương bậc thánh hiền.
Lá chờ rơi 26/12/2014
LẠI TẤT NIÊN
Đón tết vừa qua lại tất niên
Dòng đời phẳng lặng sống bình yên
Cưa sừng làm nghé chưa vừa độ
Trống bỏi già chơi thúc tới liền
Tóc bạc kề xanh trời dậy sóng
Tay thon ôm cổ đất xiêu nghiêng.
Và làn thở ấm phà trên mặt
Thoáng nhớ vậy thôi ý rất hiền
Trần Mạnh Hùng
LẠI MỘT NIÊN (Ghẹo bác Lá)
Năm mới Xuân về tám bảy niên
Thơ văn lão tướng vẫn lên yên
Vần từ ngó ngoáy luôn liên-tục
Câu chữ trào tuôn cứ tiếp liền
Mỹ tửu bao chai còn rót cạn ?
Mỹ nhân mấy ả mới chào nghiêng ?
Đọc vần thi phú mà suy ngẫm
Niên thiếu "tình tang" chắc chẳng hiền
RĐinh
BẠN HIỀN
Thắm thoát thế mà cũng mấy niên
Mình cùng bác Lá mãi hòa yên
Tình chân bút mực dù chưa gặp
Nghĩa thắm văn chương vẫn đến liền
Bằng hữu đề huề không nghịch đãi
Lầu thơ vững chắc chẳng hề nghiêng
Thâm sâu tấc dạ luôn gìn giữ
Chẳng để Đường thi mất bạn hiền
Sương Anh