QUÁN THƠ ĐƯỜNG LUẬT - ĐUYÊN HỒNG
CHIA TAY (1) Chia ly lời nói chẳng nên câu
Mắt nặng bờ mi những giọt sầu
Đã biết không thành duyên sớm tối
Thì đành giữ lại nghĩa thâm sâu
Nỗi lòng đứt đoạn giăng lưu luyến Tấc dạ chung tình ngậm đớn đau
Người hỡi kiếp sau mình tái ngộ
Tình ta đẹp mãi buổi ban đầu…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2007 18:17:31 bởi Đuyên Hồng >
CHIA TAY (2) Em buồn lệ nhỏ tựa trời ngâu Em khóc tình xưa đã nhạt màu Em biết lòng son quên chẳng được Em hờn duyên bạc nhớ nên đau Em thương phận mỏng sao chua chát Em tủi tình cay chẳng ngọt ngào Em xót đôi đường chừ cách biệt Em hoài tiếc thuở sống bên nhau r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2007 07:50:14 bởi Đuyên Hồng >
Tự Vịnh Quanh năm suốt tháng cứ say sưa
Mẹ mắng cha la vẫn cãi bừa
Thấy rượu như là lân thấy pháo
Thèm bia ví thể hạn thèm mưa
Dù cho lủng phổi ghiền không bỏ
Dẫu có xơ gan tật chẳng chừa
Thử hỏi xưa nay trong nghĩa địa
Bia nào ghi nhậu chết hay chưa ? Thứ Lang THÚ UỐNG RƯỢU Còn thơ còn phú cứ say sưa Ta nhậu vì thi chẳng uống bừa Lấy rượu tìm văn văn tựa suối Nhờ bia khơi hứng hứng như mưa Khi vui bạn hữu sao không có Lúc thú anh em lọ phải chừa Sống ở dương trần chơi thỏa đã Hoàng tuyền biết tửu bán đâu chưa?
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2009 20:29:05 bởi Đuyên Hồng >
BÁT THẬP XUÂN Rượu nhạt nâng ly được mấy tuần?
Tám mươi ngẫm lại nỗi ai truân
Dọc ngang một thuở xua kình dữ
Vùng vẫy đôi phen cưỡi gió thuần*
Sống chết nhẹ lòng niềm ái quốc
Giàu sang bỏ mặc nỗi trầm luân
Tóc dầu đã bạc tâm còn trẻ
Bát thập thu, nào đã hết xuân! *Lời Bà Triệu: "Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở Biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang san, cởi ách nô lệ, chứ tôi không chịu khom lưng làm tỳ thiếp người ta".
THƯ EM Vần thơ em viết gửi cho anh Có ước mơ vui có mộng lành Nỗi nhớ đong đầy trang giấy trắng Niềm yêu tỏa rạng mái đầu xanh Tấm lòng lưu luyến tim khao khát Ngọn bút bồi hồi chữ mỏng manh Cách biệt núi non mình vẫn đợi Như dòng sông vợi bóng trăng thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2007 22:08:34 bởi Đuyên Hồng >
RỪNG CHIỀU Nắng chiều nhàn nhạt lá vàng bay Hồng hạc ngang trời vượt bóng mây Gió lộng vờn cây đào thả cánh Thác rung động suối bướm vui bầy Tùng reo dọc núi tùng che trúc Cúc nở xõa đường cúc nấp mai Hương ngát rừng thơm chim lảnh lót Đào Nguyên có phải chốn này đây?
Trích đoạn: Đuyên Hồng
RỪNG CHIỀU
Nắng chiều nhàn nhạt lá vàng bay
Hồng hạc ngang trời vượt bóng mây
Gió lộng vờn cây đào thả cánh
Thác rung động suối bướm vui bầy
Tùng reo dọc núi tùng che trúc
Cúc nở xõa đường cúc nấp mai
Hương ngát rừng thơm chim lảnh lót
Đào Nguyên có phải chốn này đây?
Bài Hoạ
Sầu Chớm Hạ
Chớm hạ trời buồn thoảng gió bay Cõi lòng vương vấn mắt tầm mây
Tìm ai buổi ấy tình chung lối
Vọng dáng xưa nao nhạn lẽ bầy
Tiếc thuở duyên kề nơi bóng trúc Thương ngày mộng thắm cạnh hàng mai
Đời vui chưa thỏa đành tan vỡ
Nỗi nhớ khi về lại chốn đây Đông Hòa
11.06.07
@ Đông Hòa: Lâu lắm không thấy Đông Hòa làm thơ Đường, hôm nay tái xuất giang hồ…! Xin chúc mừng!
RỪNG CHIỀU Nắng chiều nhàn nhạt lá vàng bay Hồng hạc ngang trời vượt bóng mây Gió lộng vờn cây đào thả cánh Thác rung động suối bướm vui bầy Tùng reo dọc núi tùng che trúc Cúc nở xõa đường cúc nấp mai Hương ngát rừng thơm chim lảnh lót Đào Nguyên có phải chốn này đây? Đuyên Hồng Bài Hoạ 1
Sầu Chớm Hạ Chớm hạ trời buồn thoảng gió bay
Cõi lòng vương vấn mắt tầm mây
Tìm ai buổi ấy tình chung lối
Vọng dáng xưa nao nhạn lẻ bầy
Tiếc thuở duyên kề nơi bóng trúc
Thương ngày mộng thắm cạnh hàng mai
Đời vui chưa thỏa đành tan vỡ
Nỗi nhớ khi về lại chốn đây
Đông Hòa Bài Hoạ 2
ĐỢI Thả lòng theo ngọn gió bay bay Bạn cũ xa vời khuất nẻo mây Những tưởng sum vầy vui xướng chữ Nào hay cách biệt rã tan bầy Người đi đi miết bao hôm trước Kẻ nhớ nhớ hoài những buổi mai Đôi nẻo Tương Giang chờ đợi mãi Ngày nao bóng nhạn mới về đây?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2007 21:10:22 bởi Đuyên Hồng >
Ngậm Ngùi Cố Sự
Lảo đảo năm canh lệ mấy hàng
Ngậm ngùi cố sự bóng lưu quang
Cuối thu mưa nát lòng dâu bể
Ngày muộn chuông đau chuyện đá vàng
Chán ngắt gia tình sầu ngất ngất
Già teo thân thế hận mang mang
Thẹn cùng trời đất mòn xuôi ngược
Chí lớn không đầy một tấc ngang
Thâm Tâm
NGẬM NGÙI THẾ SỰ
Năm canh lệ chảy cả đôi hàng
Thế sự hữu tình bóng ảo quang
Mưa nặng bùi ngùi cơn gió lửa
Tình đen bạc bẽo chốn tiền vàng
Lòng sầu quốc cảnh bao đau xót
Thân thẹn ngàn thu mãi khắc mang
Chí lớn chưa thành đầu đã bạc
Hận đời bóng ngựa chẳng tầy gang
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2009 20:31:48 bởi Đuyên Hồng >
HỘI NGỘ Nửa vòng trái đất gặp nơi đây Tay nắm tay nhau thỏa những ngày Cứ tưởng câu văn vời bóng mộng Nào ngờ ánh mắt đã lòng say Trăm chai khách rượu vơi rồi rót Nghìn chén bạn thơ cạn lại đầy Mới biết hữu duyên thì hạnh ngộ Tri âm nào phải cách Đông-Tây
Xuân Hứng
Non sông ngàn dặm ngắm càng xinh
Ừ tết năm nay thật hữu tình
Pháo nổ nổ tan luồng thất nghiệp
Xuân về về ghẹo khách ba sinh
Hoa tươi sáng với thiên kiều gái
Cảnh đẹp dường như thủy mặc tranh
Cao hứng đã toan cầm bút vịnh
Đào nguyên đâu lại thoảng qua mành
Hàn Mặc Tử MÙA XUÂN Đất trời ai vẽ nét tươi xinh Có phải nàng xuân đến tỏ tình Muôn nẻo hoa cười hoa nở rộ Ngàn cây lá nõn lá lai sinh Mưa giăng mong mỏng sông như vẽ Núi đứng trầm ngâm bóng tợ tranh Một tiếng vàng anh đâu hót khẽ Thoảng như người ngọc bước ngang mành
BỐ KÍNH YÊU Kính Tặng Bố nhân ngày lễ Cha 17/06/2007
Công Cha cao tựa đỉnh Hoành Sơn Nâng bước con đi những dặm trường Cả gánh sơn hà vai trĩu nặng Thâm tình phụ tử dạ hoài thương Con thơ cha dạy điều hay được Trẻ dại cha bày lẽ thiệt hơn Vì nước một lòng tình nghĩa vẹn Đời con tạc dạ mãi ghi ơn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 22:17:18 bởi Đuyên Hồng >
BỢM NHẬU Nâng chén dốc bầu một cuộc đây Nam nhi thỏa chí cạn chung này Núi trời hỏi chốn cung phong nguyệt Gạn biển đòi nơi điện ngọc mây Dương thế rượu này say đã đã Hoàng tuyền tửu ấy có hay hay Chưa vơi chưa thể là trai được Thiếu gió cờ nào có thể bay?* *Ngạn ngữ: Nam vô tửu như kỳ vô phong!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2007 22:10:42 bởi Đuyên Hồng >
THẢ LÒNG Thả lòng mới được phút an tâm Cứ để buồn vui mặc bổng trầm Sự việc đến đi không oán trách Tâm tình được mất chẳng bi sân Sao chưa bỏ kệ tham si biến Lại để vấn vương hận tủi thầm Cõi tạm ta bà đừng níu giữ Thả lòng mới được phút an tâm *Tham, sân, si (tham lam, nóng giận và vô minh) là tam độc (3 thứ độc) theo nhà Phật phải bỏ.
GIỌT BUỒN Giọt rơi lả chã trĩu mi gầy Giọt rớt xuống thềm nhẹ mắt cay Giọt chảy bờ môi đau vết phấn Giọt lăn gò má rợn cơn say Giọt tan sương gió nao nhân thế Giọt đếm thời gian ngược tháng ngày Giọt đổ âm thầm theo dĩ vãng Giọt tràn tâm sự trả tình vay
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: