KỂ CHUYỆN NGÀY XƯA
--
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2009 04:03:17 bởi NuocMatMuaThu >
BÃO CHIỀU THU. Cơn dông bão tràn khoảng trời xứ lạ Giọt mưa thu rơi nghiêng ngả đường chiều Chợt nhớ về một góc nhỏ thân yêu Thương còn gửi chốn quê nghèo vời vợi. Giọt mưa đến mang từng cơn gió nổi Hoa mùa thu cành lá rối đất trời Sắc cúc vàng uớt đẫm cảnh phai phôi Cây hồng đỏ đang rụng rời cánh nhỏ Giá như mưa không đem về bão tố Thì cơn mưa chẳng giống cảnh giận hờn Giá như đời có cuộc sống đẹp hơn Vần thơ viết chẳng chập chờn ánh lệ . Cơn bão chiều như nỗi niềm dâu bể Một đêm thu tàn phế cả trăng sao Một đêm thu như tiếng nấc nghẹn ngào Bao trông đợi...Như vì sao tắt lịm. TAM MÃ R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 20:12:44 bởi Viet duong nhan >
Quán vắng. . .
Những lần hẹn hò ngày xưa đâu
Ly cà phê lạnh đếm u sầu
Mưa tàn phố nhỏ bàn ghế trống
Yêu dấu cà phê mặn biển sâu
Ngọn đèn ảo mờ trao nụ hôn
Đậm đà ngọt đắng lẩn vào hồn
Đắng giọt cà phê, ngọt môi thắm
Tình ai dối lừa tim vỡ tan
Biết người bây chừ đà sang ngang
Hạnh phúc cùng ai đêm nồng nàn
Không còn tìm nhau trao khoảnh khắc
Không còn gào thét trách, đau, hờn
Bên ly cà phê khói vấn vương
Tiễn bước chân ai - rẽ lối đường
Em ngồi miên man cà phê ấm
Bước tình thiết tha đang rất gần
aB - Jan 2009
LI CÀ PHÊ NHỚ... Cà phê đắng giúp ta thêm trầm lặng Khói thuốc cay cho chốn vắng thêm hình Buồn hay vui mình với chốn im thinh Thả hơi thuốc cố vẽ hình thân thuộc. Cà phê đắng trộn khói cay hơi thuốc Uống từng đêm như quen thuộc bao giờ Uống để rồi tìm dịu ngọt câu thơ Uống để nhớ...Mắt tràn bờ lệ thảm. Nước mắt con trai mang hương vị dũng cảm Như sương khuya nên ít chảy ra ngoài Nước mắt con gái như giọt mưa buổi sáng Chảy ra ngoài lai láng bến bờ thương. Bao nhiêu đêm uống với canh trường Nỗi da diết nhớ cố hương khó tả Vị cà phê của quê người khác quá Dịu ngọt béo bùi chẳng đắng giống quê ta. Không hoa quỳnh...Mà chỉ có Hằng Nga Nghiêng ánh mắt thả gió tà lạnh nguội Không vị đắng....Nên hồn không đắm đuối Nhớ buổi bên em...Ban Mê Thuột gọi mời. TAM MÃ. Chúc Ab vui nhiều nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2009 03:38:43 bởi tamma >
SẦU...BUỒN Tháng ngày ngủ tối nằm trưa Quanh năm cặm cụi thơ mưa ướt hồn Hạ xanh biếu nắng vàng thơm Cho ta phơi tãi dỗi hờn tình đau. Đông buồn ,sầu đến muôn sau Ta buồn một thoáng ,đã nhàu tâm can TAM MÃ
GIÁ NHƯ... Giá đừng trao tặng nụ cười Thì tôi đâu có thành người ngây ngô Giá đừng ra thẩn vào thơ Thì tôi chẳng giống Cuội mơ cung Hằng. Bao năm còn giữ vuông khăn Gói hồn trinh nữ đêm rằm Nguyệt treo TAM MÃ Chúc HỒNG SANG IU...ĐỜI VÀ QUÊN TUI NÈ...HE
Trích đoạn: tamma
GIÁ NHƯ... Giá đừng trao tặng nụ cười Thì tôi đâu có thành người ngây ngô Giá đừng ra thẩn vào thơ Thì tôi chẳng giống Cuội mơ cung Hằng. Bao năm còn giữ vuông khăn Gói hồn trinh nữ đêm rằm Nguyệt treo TAM MÃ Chúc HỒNG SANG IU...ĐỜI VÀ QUÊN TUI NÈ...HE Giá như đừng có chiến tranh Và đừng có cảnh hoà bình lao đao Hai ta chưa nói câu nào Người đầu , kẻ cuối chờ nhau suốt đời . Nhủ lòng rằng cố quên thôi Dẫu sao đi nữa cũng rồi - thời gian Đền cho em , vạt nắng vàng Gởi theo cánh gió về sang bên này... HONGSANG
Giá như đừng có chiến tranh
Và đừng có cảnh hoà bình lao đao
Hai ta chưa nói câu nào
Người đầu , kẻ cuối chờ nhau suốt đời .
Nhủ lòng rằng cố quên thôi
Dẫu sao đi nữa cũng rồi - thời gian
Đền cho em , vạt nắng vàng
Gởi theo cánh gió về sang bên này...
HONGSANG
TÌNH KHÓC CƯỜI.
Giá đừng hoa đỏ hạ say
Giá đừng tóc rối vương đầy hương thu
Giá đừng ngõ cụt... mù u
Bướm vàng chẳng nhớ như sư nhớ chùa...
Thời gian nắng gió chạy đua
Tình tôi xuống phố trăm mùa đông băng
Người còn gương lược...tôi khăn
Mà soi cúi mặt ,mà nằm tóc đau.
Đường xưa vắng mặt đã lâu
Phải đâu sóng rộng ,sông sâu, đắm đò
Quên nhau ,sầu để ai lo
Nhớ nhau thì cũng tò vò đơn côi.
Thở than cũng hết kiếp người
Khóc càng thấy dở...cười càng thấy đau.
TAM MÃ
CHÚC BẠN VUI NHÉ HỒNG SANG?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2010 01:06:22 bởi tamma >
DÒNG ĐỜI DÒNG SÔNG.
Ngỡ ngàng ngắm bóng dòng sông
Cũng mênh mông nước cũng bồng bềnh mây
Khác tên cho nỗi niềm cay
Nhớ con sông cũ ,thương ngày tha hương...
Vạn xuân nên nét quê hương
Hòa bình đem lại con đường năm châu
Đất lành có ghét người đâu
Làm con đất lạ ,thì sầu nguôi ngoai.
Quê hương giờ bỗng có hai
Nơi chôn nhau thuở hình hài mẹ cha
Nơi nuôi mơ ước tuổi già
Con sông xa lạ ,hiền hòa thiết tha.
Sen hồng nở muộn trong ta
Tâm tu chậm phúc,cũng là bình thân
Thì thầm tắm gió bên sông
Nhớ con sông cũ giọt lòng cay cay.
TAM MÃ
Kính Chúc chị Bảy vui vẻ cuối tuần
DỐI LÒNG
Tưởng rằng dứt áo ra đi ,
Niềm thương người ấy có khi...vơi dần
Ngờ đâu nhớ đến bần thần,
Lá thoảng rơi...ngỡ bước chân của người....
Biết rằng chẳng dễ ngoai nguôi.
Xa người mắt nói,miệng cười....tim đau.
Người ơi! Quên có dễ đâu?!?
Gần , xa tôi trọn câu...Yêu người...
Giờ xa cách nẻo đường rồi,
Lòng còn vương vấn mắt người hôm qua...
Dối lòng....tôi trốn thật xa.
Chỉ con tim vẫn thật thà nhớ thương...
Thương Giang
LẶNG CÂM .
Có điều không thể nói ra
Nó đơn giản giống như ta với mình
Giấu trong đáy mắt chữ tình
Làm sao mà biết tim mình có ta.
Bên trong giọng nói chan hòa
Ai hay chua xót làm ta mất mình
Mi cong dẩu hỏi im lìm
Mắt tràn đêm xuống lối tình không nhau.
Bảo tàng cư trú niềm đau
Thời gian thị thực, lấy màu thanh xuân.
Dối lòng dẫu có một lần
Mà dang dở với lặng câm đời người.
TAM MÃ .
Bài thơ thật hay/chúc bạn vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2010 16:52:02 bởi tamma >
quote:
DỐI LÒNG
Tưởng rằng dứt áo ra đi ,
Niềm thương người ấy có khi...vơi dần
Ngờ đâu nhớ đến bần thần,
Lá thoảng rơi...ngỡ bước chân của người....
Biết rằng chẳng dễ ngoai nguôi.
Xa người mắt nói,miệng cười....tim đau.
Người ơi! Quên có dễ đâu?!?
Gần , xa tôi trọn câu...Yêu người...
Giờ xa cách nẻo đường rồi,
Lòng còn vương vấn mắt người hôm qua...
Dối lòng....tôi trốn thật xa.
Chỉ con tim vẫn thật thà nhớ thương...
Thương Giang
LẶNG CÂM .
Có điều không thể nói ra
Nó đơn giản giống như ta với mình
Giấu trong đáy mắt chữ tình
Làm sao mà biết tim mình có ta.
Bên trong giọng nói chan hòa
Ai hay chua xót làm ta mất mình
Mi cong dẩu hỏi im lìm
Mắt tràn đêm xuống lối tình không nhau.
Bảo tàng cư trú niềm đau
Thời gian thị thực, lấy màu thanh xuân.
Dối lòng dẫu có một lần
Mà dang dở với lặng câm đời người.
TAM MÃ .
Bài thơ thật hay/chúc bạn vui
Cảm tác đêm trăng
Khen ai khéo chọn bức tranh này
Chẳng thể cầm lòng gửi lại đây
Đôi dòng cảm tác khi chiêm ngưỡng
Khung cảnh yên bình.Thật tuyệt thay!
Nền trời đen thẫm ,không ánh sao
Trăng rằm đầy đặn chẳng khuyết hao
Khóm trúc tắm mình dưới ánh bạc
Thân vàng óng ả , ngọn vươn cao!
Vầng trăng cổ tích -Vầng trăng mơ
Một ngọn trúc đào lá phất phơ
Gợi nên nét đẹp ,hồn quê Việt
Thanh bình ,lãng mạng...đầy chất thơ!
Thương Giang,2010 @-Cám ơn Tam Mã đã ghé thăm và tặng thơ.Mấy hôm nay TG bận và mệt quá nên không vào họa được. Cho TG khất lại bài thơ Tam Mã tặng nhé.Thay vào đó TG gửi tặng TM bài thơ này.Chúc TM sáng tác đều tay!
Cảm tác đêm trăng
Khen ai khéo chọn bức tranh này
Chẳng thể cầm lòng gửi lại đây
Đôi dòng cảm tác khi chiêm ngưỡng
Khung cảnh yên bình.Thật tuyệt thay!
Nền trời đen thẫm ,không ánh sao
Trăng rằm đầy đặn chẳng khuyết hao
Khóm trúc tắm mình dưới ánh bạc
Thân vàng óng ả , ngọn vươn cao!
Vầng trăng cổ tích -Vầng trăng mơ
Một ngọn trúc đào lá phất phơ
Gợi nên nét đẹp ,hồn quê Việt
Thanh bình ,lãng mạng...đầy chất thơ!
Thương Giang,2010
_____________________________
Trăng vàng treo ở ngọn tre Đêm thâu kẽo kẹt nằm nghe gió buồn Như lòng chín nhớ mười thường Bàn tay năm ngón vin đường ca dao. Câu thơ cháy bỏng ngọt ngào Ngắm nhìn bức ảnh cũng khao khát lòng... TAM MÃ Cám ơn bạn
THU CHẾT... Bóng thu vò võ bạc người Ánh trăng ,phai nhạt nụ cười hạ xanh Nước dòng dốc cạn sông xanh Nỗi buồn lảng vảng, kết vành suy tư. Câu thơ chữ viết ậm ừ Phải trăng mười bốn mà như thẹn thùng Dẫu đời xa xứ mông lung Còn trăng tròn khuyết theo cùng câu thơ. Thu vàng đau xót cơn mơ Đừng xem lá đổ thẫn thờ sương bay Coi như chiến trận trời bày Lá vàng ,gió lạnh trong ngày đánh nhau. Một lá rụng một niềm đau Khóc thu vàng mắt ,mộ sầu khôn nguôi. TAM MÃ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2010 01:03:05 bởi tamma >
Trích đoạn: tamma
THU CHẾT...
Bóng thu vò võ bạc người
Ánh trăng ,phai nhạt nụ cười hạ xanh
Nước dòng dốc cạn sông xanh
Nỗi buồn lảng vảng, kết vành suy tư.
Câu thơ chữ viết ậm ừ
Phải trăng mười bốn mà như thẹn thùng
Dẫu đời xa xứ mông lung
Còn trăng tròn khuyết theo cùng câu thơ.
Thu vàng đau xót cơn mơ
Đừng xem lá đổ thẫn thờ sương bay
Coi như chiến trận trời bày
Lá vàng ,gió lạnh trong ngày đánh nhau.
Một lá rụng một niềm đau
Khóc thu vàng mắt ,mộ sầu khôn nguôi.
TAM MÃ.
Bao năm thiếu vắng nụ cười
Nguồn vui chìm giữa dòng đời mênh mông
Mùa Thu gợi nhớ trong lòng
Mỗi mùa lá đổ phập phồng khôn nguôi .
Tha hương đất khách quê người
Màu mây ảm đạm khung trời tịch liêu
Thu vàng gió thổi buồn hiu
Mơ màng ta đứng đăm chiêu nhìn trời .
Rồi mùa Đông đến tuyết rơi
Ngẫn ngơ như cánh chim trời bay xa
Quê Hương , Đất Nước , Non Nhà
Xế chiều ngồi đếm tuổi già mấy mươi.
Quanh ta thiếu vắng nụ cười
Quê Hương xa lắc ai người đến thăm
Chợt nghe đau nhói trong tâm
Gục đầu ta khóc âm thầm mình ta...
=hongsang=
BẾN TÌNH. Bởi chưng chẳng nói ra lời Mới ra nông nỗi kiếp đời dở dang Buồn trông lá rụng thu tàn Ôm niềm đông lạnh cầm sang xứ người. Niềm vui bẻ vỡ mơ tươi Vu vơ gạn nỗi nụ cười lệ mong Thương ngày trăng gió bên song Tiếc ngày tuyết rụng đầy lòng giá băng. Người đi mang thuở tháng năm Tôi chờ khắc khoải mảnh trăng canh gà Tìm nhau vần chữ bôn ba Đem về ước muốn xây nhà bấy lâu. Người ơi nước chảy chân cầu Bao giờ thuyền ngược về đầu cội sông Hỏi người có nhớ tôi không Bồn chồn đã ngập chất chồng bến tương... TAM MÃ Cám ơn HS nhiều hén /gởi bạn đôi câu (dây thép )nè Sang ui...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 14:03:50 bởi tamma >
Em Là THƠ
Em là THƠ, đã đưa tôi
Qua sông, qua những núi đồi hiểm nguy
Lòng này luôn mãi khắc ghi
Nhờ em tôi được tứ thi giải sầu.
.........!
vdn
***
EM LÀ THƠ
Tặng vdn
Cảm tác sau khi đọc Mai ly
Em là hoa cuả nhiệm mầu,
Ươm thơ tươi thắm ,dạt dào ý xuân .
Em là mái tóc giai nhân,
Dệt trang tình sử muôn phần diễm trang.
Em về xuân cũng bàng hoàng,
Em đi thu cũng dung nhan héo mòn.
Thì thôi em , mộng phù vân .
Trăm năm thôi cũng có ngần ấy thôi .
Gặp nhau một thoáng bên đời,
Tiễn nhau một thuở bồi hồi nhớ thương .
Sông kia rồi cũng xa nguồn,
Bên dòng thơ chảy cánh buồm xa xa.
Ta về tắm giọt mưa sa,
Tìm trong kỷ niệm ánh tà huy bay.
Năm xưa ta đến chốn này;
Có dòng nước chảy có cầu lại qua.
Có vườn , có bướm , có hoa,
Có nàng thơ thẩn bên ta tháng ngày.
Rượu vào thơ dệt liền tay,
Sương sương nàng mới giải bày nhỏ to:
"Em xưa tiền kiếp nàng thơ,
Nhân duyên nên mới đợi chờ gặp anh,
Bây giờ hoa thắm lá xanh,
Cõi trăm năm đó duyên lành từ đây “
Ta về nhặt nắng hiên tây,
Gửi hương cho gió gửi mây cho ngàn.
Một ngàn năm, một vạn năm,
Con tằm vẫn kiếp con tằm vương tơ…
Em ơi ! ai dệt thành thơ,
Ai đưa con sáo bên bờ sang sông ?
Ai xui nàng đã có chồng ?
Ai đem con sáo sổ lồng bay xa ?
Chiều nghiêng bóng xế chiều tà,
Nàng nghiêng một thuở đời hoa héo tàn .
Cũng đành một kiếp hồng nhan.
Giận thay con tạo đa đoan trêu người …
Dương Lam
***
Anh DL thân,
Đọc bài thơ anh DL làm thật cảm động ! Nhưng Nàng THƠ của vdn không về - Vdn chịu thua... không nhảy ra "con cóc" nào hết ráo anh DL ơi ! Hẹn lại hôm nào...
Chúc anh vui khỏe và hồn thơ luôn lai láng.
Kính mến
vdn

TỨ THI YÊU. Tứ thi biết gửi về đâu Khi người cầm bến làm dâu xứ người Hỏi em để nhận nụ cười Như mơ theo gió bên người cung trăng. Người như một áng thơ văn Mây trôi nước chảy trong lòng chữ câu Hình như trong mỗi u sầu Nảy bao lộc biếc trong bầu tương tư... Cuộc đời chẳng có giá như Chữ duyên chẳng có hẹn từ...Trước sau Người như một áng thơ sầu Cho tôi đan mãi dại câu liếp vần. Thoát qua bao nỗi thăng trầm Bởi trong tâm lực có vần... Dở dang. TAM MÃ Em kính chúc chị Bảy cuối tuần vui vè và mạnh khỏe /cho em tá túc đôi vần với chị bảy và các anh trong bài thơ trên...chị Bảy hén...hiii ***...dại...Liếp...là những tấm phên đan bằng tre nứa...để che nắng cho những căn nhà của người xưa...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: