KỂ CHUYỆN NGÀY XƯA
NHẮN BÁC LCR
Bác bận cứ đi mặc mọi người
Nơi nào trà rượu đến chung hơi
Thói xưa ai nói đời đen bạc
Nếp cũ cầu noi chẳng lội đời
Sau trước chữ tình nào nỡ phụ
Thủy chung cái nghĩa nhớ lần chơi
Thơ hay bút giỏi ai nhiều chữ
Phận số không duyên cũng rối rời
TAM MÃ
CẢNH CŨ NGƯỜI XƯA
Cái thói đua chen với kiếp người
Đêm ngày tính toán chẳng còn hơi
Chung mang trong dạ tình thơ phú
Xướng họa thả tâm nghĩa với đời
Cổng trước đón xuân người tụ hội
Hiên sau thu tiễn ,chẳng còn chơi
Người đem cảnh cũ hòa mơ ảo
khiến Kẻ đến sau thấy rã rời.
TAM MÃ
<Lăn lộn -Giang hồ...
>
NGƯỜI TRONG MƠ...
Xuân xanh xếp đủ nét thanh huyền
Tuổi thắm tròn trăng dáng giống tiên
Răng trắng môi hồng tô thục nữ
Tóc đen tim đỏ ,thắm tâm thiền.
giọt châu chưa nhỏ lần cung cấm
Lời đá chưa nguyền chốn kết duyên
Tình vẫn còn mơ nơi cõi ảo
Duyên đưa mây gió xếp cung nguyền.
TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 15:23:50 bởi tamma >
CẢM THU...
Mù dăng thấp thoáng lối đi
Cỏ hoa thắm sắc ,cũng vì giọt sương
Tiếng chim gọi bạn trên đường
Mơ hoa ,mắt dõi người thương chốn mờ.
Ai làm ra cảnh hồn thơ
Gió rơi lay lắt ,mây chờ thang cao.
Bình minh chưa trải hồng hào
Mơ sương ướp lạnh...bước vào mùa thu.
TAM MÃ
Tuổi mộng...tìm ta. Hôm nao tóc đuôi gà Ra đồng giúp mẹ cha Dép không dám đi thử Sợ hỏng dép xót xa. Tuổi thơ như hoa cỏ Mọc hoang lạnh mưa sa Tuổi thơ cha mẹ khó Vẫn cười vui ngập nhà. Bây giờ khi tìm lại Tiếc ngày xưa hiền hòa Trách đói nghèo cơ cực Đè nặng vai mẹ cha. Trắng tóc thời gian pha Da xoăn màu đất nhà Con đường xưa đã mất Quẩn quanh mãi trong ta. Ôi tuổi thơ kế tiếp Hãy tha thiết từng ngày Đừng như hạt mưa bay Bọt tan rơi mộng ảo. Hãy làm con chim sáo Vui hát với từng bầy Hãy làm cơn gió thảo Xoa dịu đời đắng cay. TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 22:08:32 bởi tamma >
PHONG THU
Phong vàng sầu héo trải lưng trời
Xin gió đừng gieo cảnh lá rơi
Cơn đổ ngày Ngâu còn xám lạnh
Nắng đem mùa nhớ trải vàng phơi.
TAM MÃ
TÍM VƯƠNG
Chiều loang vạt nắng bên đường
Bước chân ta muốn tìm phương đất lành
Hỏi nắng chỉ thấy mong manh
Hỏi mây...Mây mãi bồng bềnh lặng câm...
Chiều thu lặng đếm âm thầm
Vào trang thơ cũ gửi tâm đôi điều
Ơi người ta mến ta yêu
Có nghe tiếng gọi ,cuối chiều tím thương.
TAM MÃ
CHỌC GAN...TRỜI
Không thích thì thôi ,sao xướng nhỉ
Chẳng thèm đâu phải tính hay ghen
lòng người dài ngắn nơi dày mỏng
Mặt mũi vuông tròn khác sắc nhan
Thơ ghẹo mùa trăng còn đợi mộng
Vần trêu thư quán cứ xa gần
Mới hay nhiều chữ hay buôn chuyện
Chẳng họa thì thôi... mãi chọc gan...
TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2007 21:13:37 bởi tamma >
CƠN BÃO LÒNG.
Muôn chiều lá xếp gió thu rơi
Một tím sắc mây ngóng cuối trời
Khắc khoải bao năm tìm bóng bạn
Bâng khuâng một thoáng đã tan rời
Thu ươm cảnh thắm trăng mơ mộng
Mưa lũ sầu Ngâu đẫm lệ rơi
Thơ thả trong vừơn sao chậm chảy
Tại tâm hay bút...Khóc than đời.
TAM MÃ
THƠ VỚI ĐỜI...
Yêu nhau xin chớ phân tình lý
Chung ý họa thơ chớ lạc đề
Hạnh phúc đầy tâm hai giống một
Tri âm vắng bạn lặng sơn khê
Con đông cháu đống do chung sức
Kẻ vắng người thưa tại mối kề
Thơ thả chung lòng vui xướng họa
Kém gì trăng dọi bóng phu thê.
TAM MÃ
NHẮN BÁC- LÁ CHỜ RƠI
Thu sang lá thắm nhớ đừng rơi
Gió réo xung quanh chớ rụng rời
Thẳng chéo trăm lời nơi xướng họa
Dọc ngang nghìn chữ chiếu thơ chơi
Anh Hùng nhớ bạn nên làm quấy
Bác Lá lặng hơi tiếc nhớ thời
Bản nháp bút chen ngày lắm bạn
Vườn thơ mực cạn...Dạ tơi bời.
TAM MÃ
kính chúc cả nhà vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2007 14:41:19 bởi tamma >
Trích đoạn: tamma
PHONG THU
Phong vàng sầu héo trải lưng trời
Xin gió đừng gieo cảnh lá rơi
Cơn đổ ngày Ngâu còn xám lạnh
Nắng đem mùa nhớ trải vàng phơi.
TAM MÃ
Gió Thu
Gió Thu nhẹ lướt lá lung lay
Phủ khắp muôn nơi nét uá gầy
Trời dất bày chi xa cách mãi
Người cây phải chịu cảnh chia tay
Hồn Thu thổn thức sầu ai oán
Tan nát cõi lòng nhìn gió, cây
Hiu hắt phố buồn ngày ảm đạm
Xạt xào lá khóc nắng tàn phai
Sương Anh
TÍM VƯƠNG
Chiều loang vạt nắng bên đường
Bước chân ta muốn tìm phương đất lành
Hỏi nắng chỉ thấy mong manh
Hỏi mây...Mây mãi bồng bềnh lặng câm...
Chiều thu lặng đếm âm thầm
Vào trang thơ cũ gửi tâm đôi điều
Ơi người ta mến ta yêu
Có nghe tiếng gọi ,cuối chiều tím thương.
TAM MÃ
Hỏi Ai...???!
Lời ai vang vọng cuối đường
Làm tim se thắt vấn vương chạnh lòng
Hỡi người tình mộng nghe không
Em đang khản giọng gọi mong anh về
Hỏi ngày ngày tránh không về
Hỏi đêm đêm khóc trăng thề quay lưng
Hỏi mây mây đứng ngập ngừng
Hỏi gió gió bảo thôi đừng rộn ta
Hỏi trời hỏi đất bao la
Hỏi ai...ai biết ...tình ta đâu rồi?
Đêm sương xuống lạnh người ơi!
Đâu là bến đậu... một đời bình yên...?
Sương Anh
Hỏi Ai...???!
Lời ai vang vọng cuối đường
Làm tim se thắt vấn vương chạnh lòng
Hỡi người tình mộng nghe không
Em đang khản giọng gọi mong anh về
Hỏi ngày ngày tránh không về
Hỏi đêm đêm khóc trăng thề quay lưng
Hỏi mây mây đứng ngập ngừng
Hỏi gió gió bảo thôi đừng rộn ta
Hỏi trời hỏi đất bao la
Hỏi ai...ai biết ...tình ta đâu rồi?
Đêm sương xuống lạnh người ơi!
Đâu là bến đậu... một đời bình yên...?
Sương Anh
_____________________________
TÌM TRĂNG... Mưa thu đếm giọt dịu hiền Nỗi buồn trong dạ triền miên thói lười Hôm qua uống rượu vui tươi Bạn anh, bảo giống trâu cười luộc ghê. Giật mình soi bóng gương kề Xót thương môi má bốn bề hanh heo Vì ai -Nụ thắm cảnh nghèo Tại ai -Nứt nẻ thân theo úa tàn... Thu vàng soi dáng trần gian Gió heo gỉeo tấm lòng tan rối bời Trâu cười là số phận tôi Cây đa chú cuội chung đời...tìm trăng. TAM MÃ CHÚC SA VUI VÀ LUÔN SÁNG TÁC HAY NHA
GHÉT THƯƠNG.
Gió vương tóc vẫy hồn ai
Người vơ tay vuốt bạt tai tặng liền.
Chỉ vì mơ chốn cung tiên
Bạt tai cho bớt muộn phiền sầu thu.
Từ ngày có chút tai ù
Mới hay tiếng gió...Tâm tư thế nào...
Người chiêm bao...Hồn xanh xao
Hôm qua vừa tát...Nay chào nụ hôn.
TAM MÃ
HỒN TRANH
Đuốc trăng soi biển ngóng Những đám mây hiền hòa Gió ru hồn con sóng Cuốn bóng trăng đi xa. Một nỗi buồn trời xa Anh vẽ vào nỗi nhớ Một bóng trăng quê nhà Lệ rơi...Vùng trăn trở... TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2007 14:54:43 bởi tamma >
TIẾNG YÊU...1
Đần đẫn anh em với cứng đờ
Nheo nheo có họ với ngong chờ
Hơi phong gào thét khi phong độ
Đứt gió ,hơi tàn lúc xác xơ
Tang tảng sương rơi mời sáng lại
Lơ mơ lá phủ níu mây mờ
Trai lành đã hiểu tình da diết
Gái giỏi tình trao ,tựa phất cờ.
TAM MÃ
TIẾNG YÊU 2.
Gái giỏi tình trao tựa phất cờ
Buôn vàng lãi ngọc thỏa mong chờ
Năm canh mấy bận tâm phành phạch
Bốn khắc bao lần nghĩ ớ...ơ
Cả Đẫn chân tay quờ quạng gớm
Hai Ngây mặt mũi nghĩ rằng khờ
Mấy lần giả hàng địch không chịu
Bấy lượt nó lườm mắt lẳng lơ...
TAM MÃ
HỎI ĐỜI.
Sao cứ thầm thì chốn lá lay
Sao không trò chuyện với trăng gầy
Non cao mỗi tối trăng về ngủ
Biển thắm sáng đầy trời thả tay
Nắng trải ngó nghiêng nơi giọt đọng
Sương gom tàn tạ trốn lùm cây
Đời mơ sướng khổ ra là thế
Xuân sắc đâu bền với nhạt phai.
TAM MÃ
Hỏi Trăng Lạnh
Đường luật thả thơ ý mãi tròn
Bút hiền mực thảo dẫu vần non
Kẻ hay người dở tâm khăng khí
Đón đỡ vần nhau chẳng mỏi mòn
Nhật rọi bút trao nơi trí tuệ
Nguyệt soi thơ gửi nỗi đa đoan
Mưa thu mấy lượt đếm buồn nhỉ
Trăng lạnh hồn thơ hỏi có còn.
TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2007 20:44:23 bởi tamma >
NGỨA NỌC
Cái chuyện buồn vui ở chốn này
Chẳng phân chú tiểu với sư thày
Phong ba mấy lượt sân đầy lá
Gió bão trăm lần nóc sạch mây
Kẻ bước qua chân thường ngứa nọc
Tri âm ngồi chiếu thả vần hay
Chợ đâu có phải ,vườn thơ đó
Bán thuốc cãi nhau...phải chốn này ?
TAM MÃ
BẢY TẦNG RA RÍT 7
Ôm được thì ôm chớ đẩy ra
Vòng tay cho chắc kẻo qua đà
Trăng thu thả bóng trên mơ ảo
Gió lạnh gom heo tiếng rít ra
Vai tựa vai nhau đầu cộc chuyện
Tay đan tay ngón tựa bàn xoa
Tình xuân trao gửi hồn thu cuối
Hạnh phúc mấy cao lọ mới là
TAM MÃ
yêu dáng lom khom
Phong ba tình ái ai người khom
Lớp lớp sương đêm chẳng phải dòm
Cặp mắt láu lia như hổ đói
Vành môi nhằm vội tới mồi thơm
Bao ngày dán bụng ai nào biết
Thử nhịn mới hay khổ cái mồm
Tình trải mấy mùa qua cuộc chiến
Mới yêu dáng đứng ,mỗi lần khom
TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2007 19:48:48 bởi tamma >
THẢ NỖI ĐỜI
Thơ tếu đang vui lại phải lui
Thích lòng tâm đạo ai khen môi
Bút khua mấy chữ cho là đạo
Vần xếp đôi câu tưởng đủ đời
Yêu ghét dấu mình trong ních mới
Gièm pha cấu xé phận con người
Xuân Hương còn sống giờ thì khổ
Thơ viết mộng tình, trách lối chơi.
TAM MÃ
Học Lễ Làm Văn
Xướng họa vui chơi thỏa chí này
Vào ra chưa biết đã tôn thầy
Lệ làng tiên lễ tai ù gió
Phép nước làm vua thói bạc mây
Lời nói tao nhân buồn phận chữ
Đong đưa kẻ lạ vui lòng hay...
Văn hoa nói giữ tay dìm bỏ
Khinh chốn tao nhân đứa nọ này.
TAM MÃ.
BẢY TẦNG RA RÍT <lần thứ 11 >
Một Kiếp Chung Tình.
Trở gót đào Nguyên chẳng thấy nhà
Thời gian chớp mắt chạnh lòng sa
Người xưa một thuở trong tình thắm
Trăng cũ còn treo bóng đã nhòa
Ai biết cuộc đời nơi cát bụi
Còn vui ra rít giống ngày qua
Trăm năm có phải là đi vội
Một kiếp chung tình ta nhớ ta.
TAM MÃ
CHUNG VỚI ĐỜI.
Ôm sát bờ vai nhỏ dại khờ
Cuối mày liếc mắt thật là rơ
Nhịp tim thổn thức hơn chân bước
Giọng nói ngu ngơ tay thả chờ.
Gió giật mưa rơi trời ướp lạnh
Thân rung nhiệt tỏa góp mê tơi
Bầu trời mơ ước nơi nào nhỉ
Có phải hòa tan với thói đời
TAM MÃ
CHỢ... Luật ở đâu ra hỏi chốn này Nếu thông thuộc lý cứ làm thầy Người ngu thành đạt nhờ tâm đức Đứa giỏi mộng tan tựa kiếp mây Gần lối trách Nhân không nghĩ Kỷ Đường xa hỏi trẻ phải là hay Xướng họa gieo vần nơi xó chợ Cá cua ai bán ở nơi này. TAM MÃ TẬP KHÍ CÔNG.
Tập thiền khai kinh mạch lưu thông Kích động nội tâm mở cánh lòng Máu đỏ đi về mang sức sống Khí hanh thông tuệ nỗi cầu mong Mũi cao ai ví như hòn núi Nhật Nguyệt ai bì mắt tuyệt không? Lông tóc có tình như cỏ lá Điều hòa khí huyết hãm cuồng ngông. TAM MÃ đệ vào góp với huynh bài này -mong các huynh vui nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2007 22:03:58 bởi tamma >
Trách Phút Giao Mùa
Lạnh đông còn níu chốn mơ hồng
Chăn chiếu còn ôm góc vợ chồng
Sương phủ màn che thân nhớ lối
Gió lùa hơi ấm thỏa lòng mong
Ngoài trời đông tuyết còn lưu luyến
Góc ấm phòng trong thắm bế bồng
Kề cận hai mùa đi với ở
Trách phút giao mùa ấm lại không.
TAM MÃ
Bốn Mùa ơi...
Buồn chất lên cao tận núi xanh
Thơ ngâm mấy khúc dạ không lành
Tương tư muôn nỗi dày tâm bạc
Trục trặc oán người phụ mộng xanh
Tạo hóa cởi trăng về lại sáng
Càn khôn buộc tuổi hết khuynh thành
Xuân Thu gối mộng nơi đầu ngõ
Đông Hạ tình reo gió chạy quanh.
TAM MÃ
Thề nguyền anh gửi có làm chi
Một mảnh trăng treo ước mộng thì
Câu nói phong tình riêng một cõi
Bờ môi nụ gói phủ xuân chì
Mưa thu khắc khoải trong màn nhớ
Gió bấc lạnh lùng dưới tuyết đi
Kỷ niệm ban đầu xin chớ phụ
Duyên trao phút cuối mới là gì. ?
TAM MÃ
ngư tiều >
Sơn khê chướng khí quyện mây mù
Biển sóng mênh mang chốn gió ru
Lưới thả theo dòng chăm bắt cá
Cưa mang lưỡi sắc hạ cây mu
Chú tiều chặt gỗ về làm củi
Bắt cá ngư ông ướp vại lu
Con Tạo sinh đời ,đời nảy nghiệp
Tiều Ngư chia thói ,thói cùng tu.
TAM MÃ
TIẾNG YÊU 7
Đắm say -ngu ngơ Địa lợi chưa hòa đã đứt tơ Tình duyên mới thắm đã thờ ơ Canh khuya mấy bận đan trằn trọc Khắc tối lệ rơi đếm thẫn thờ Cửa đóng gió vào như chẳng đóng Hiên che trăng ngả bóng không mờ Tiếng yêu trao gửi lần cho nhớ Say đắm muôn trùng với ngẩn ngơ. TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2007 21:45:09 bởi tamma >
Nguyệt hay Trăng...
Đồ mặc đồ ăn cũng gọi đồ
Đồ che mưa nắng gọi là ô
Phàm trần bỏ tiếng theo người hiểu
Tục thánh buông lời bảo quá thô
Một kiếp phong ba trong bể chữ
Vài giây bão táp lúc ra mồ
Trăng đơn cũng bảo mùa thu đó
Nguyệt lẻ thu sầu kệ bé to
TAM MÃ
Yêu hoa muốn hái nhành hồng thắm
Tình thực gai đâm lúc cắt cành
Hồn đắng như đau nơi máu chảy
Tâm sầu đan mãi khúc mơ xanh...
TAM MÃ
vì sao.
Tại sao chồng lại hơn trời nhỉ
Chắc chắn hơn trời có tứ chi
Cứ tưởng hiên sau cùng thẳng tuốt
Ai hay ngõ trước mọc thêm gì
Ngả nghiêng vọng cảnh nơi cung nguyệt
Tha thướt dõi trông bóng quế bì
Ước được rộn ràng nơi bể ái
Mơ sầu im vắng nhỏ tì ti
TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2007 14:56:05 bởi tamma >
CHỐN...VỌNG THU
Đêm thu lá rụng đếm hồn anh
Buổi sáng mưa Ngâu tìm cõi sanh
Người cũ đam mê tình trở lại
Bóng xưa tiếc nuối dáng hình thanh
Tri âm trầm bổng câu thơ xướng
Họa sĩ nhặt khoan nét vẽ tranh
Kẻ viết vu vơ mùa lá rụng
Người tô phóng túng lúc thu quanh.
TAM MÃ
Kính chúc cả nhà cùng vui
GIỌT THAN...
Nghe thoáng bảo ta sắp lấy chồng
Đoán rằng cái lỗi tại Bà... Ông
Vin cành non tuổi còn đang thắm
Bẻ cánh hoa niên mộng mất tong
Má phấn đang mơ người bút họa
Mày ngài chịu lễ kẻ tình không
Lời thơ than thở nơi màn trướng
Nghĩa chữ tương tư thả chốn bồng.
TAM MÃ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2007 15:48:30 bởi tamma >
Trích đoạn: tamma
CẢNH CŨ VẮNG NGƯỜI XƯA 
Anh đâu ! mà khói mây mù.
Anh đâu ! để cả trời Thu đượm buồn...
HS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2007 08:29:09 bởi hongsang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: