Cho người tình xa !
Hiền Văn Trần 16.03.2007 22:05:25 (permalink)
.................................................. ...............................ĐN .7 /11/ 06 - Lá thư thứ nhất

Gởi người tôi yêu !
Khi anh ngồi viết cho em những dòng chử này có lẽ nỗi nhớ của anh đã vượt qua khoảng cách của không gian để đến bên em , em có nghe những lời yêu thì thầm anh muốn nói ...
Tàn thu rồi đó em , em có nghe cái se lạnh của đầu đông ...!? Đêm nay căn phòng bổng trở nên rộng quá , những bài hát mở lên hình như da diết hơn , anh đăng nhập vào yahoo với hi vọng nhìn thấy nick name của em sáng lên dù biết rằng em đã tạm chia tay với cái thế giớ ảo này một thời gian. Chơi vơi quá , anh không xác định được cảm xúc của mình lúc này nửa . Nhớ nhung, lo lắng , mong đợi ,hi vọng và xen lẫn chút hoài nghi .Anh biết mình đã yêu nhưng có lẽ anh là kẻ đến sau khi mà trái tim em đã không còn chổ trống , trái tim em quá bé nhỏ đã chứa đầy hình bóng của ai kia . Anh chẳng trách em đâu em ạ ! Mà nói cho ra vẽ cao thượng thế thôi chứ anh có quyền gì mà trách móc khi mà trái tim luôn có lí lẽ riêng của nó . Anh yêu em và em yêu một người khác một sự sắp xép trêu ngươi của số phận phải không em . Anh chẳng biết làm gì hơn trong lúc này và trong tương lai nhưng nếu được quay ngược lại thời gian anh sẽ thay đổi tất cả những gì ngăn cách chúng ta .
Sẽ là những ngày tháng buồn và nhớ khi không còn được nói chuyện cùng em , không còn ai họa lại những bài thơ vớ vẫn anh viết . Em đã đi xa , mà thật trước nay em cứ xa như thế , xa hàng ngàn cây số . Anh mơ ước một lần được nhìn khuôn mặt em cười nói , anh muốn được nắm tay em đi dạo trên những con phố đông vui của Sài Gòn nơi em ở . Có gì là quá xa vời đâu phải không em nhưng anh cũng không làm được, em vẫn cứ xa xôi như một điều mộng ảo .
Anh biết giờ này em cũng thấy cô đơn , buồn bả và nhớ nhung nhưng không biết có bao nhiêu phần là vì anh và cho anh .Dù sao thì cũng cảm ơn em đã đến bên đời anh như một cơn sóng vỗ về trên mặt biển vốn đã bao năm bình lặng - hồn anh . Anh vẫn hằng ước mong và hi họng một ngày con sóng đó sẽ tan ra thành trăm con sóng nhỏ để mãi mãi còn vỗ về trên biển yêu thương. Anh vẫn hằng yêu em ...

#1
    Hiền Văn Trần 16.03.2007 22:09:37 (permalink)
    .....................................................................DN , 8 / 11 06

    Dấu yêu...!
    Cả ngày hôm nay trời mưa không dứt , em biết mưa luôn làm anh thấy buồn đúng không em ?! Nhưng hôm nay anh không buồn vì mưa mà chính là vì nổi nhớ em đã vượt khỏi sự kiểm soát của anh , anh nhớ đến cồn cào quay quắt . Không biết giờ này em đang làm gì , có khi nào em tạm gác lại những công việc thường nhật để nhớ tới anh không em ?
    Trống vắng quá em ơi , chỉ thiếu mỗi mình em mà anh cảm thấy như thế gian chả còn ai . Không còn ai để anh chia sẽ những buồn vui , không còn ai hờn giận để anh gọi là " bé ngôc". Thời gian như ngưng đọng , đường phố dường như không ai qua lại, tất cả như đang chìm vào trong nổi nhớ xôn xao.
    Em ơi ,nếu có một ngày thực sự không còn em bên đời , không còn gì để anh hi vọng thì có lẽ với anh cuộc đời là vô nghĩa .Có thể anh chỉ là kẻ ngộ nhận , có thể em chưa từng hề yêu anh nhưng đừng bao giờ nói rằng sẽ xa anh nghe em . Cho dẫu là dối gian , cho dẫu là mãi mãi sẽ hững hờ thì cứ để anh sống trong mộng tưởng bởi hạnh phúc của anh chính là được nghe em nói , được nhìn em hơn dỗi . Đừng bao giờ nói rằng anh ngốc nghếch bởi anh là kẻ điên rồ em ạ ! Điên rồ vì yêu em , điên rồ vì nổi nhớ lúc này ứ nghẹn trong tim .
    ".....
    Không cần biết đêm dài sâu
    Không cần biết bao gầy hao
    Ta ngồi đếm tên thời gian

    Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi
    Như xa xôi nay quay về gần gụi
    Yêu em khi chỉ biết đó là em ..."
    #2
      Hiền Văn Trần 17.03.2007 12:24:56 (permalink)
      Dấu yêu !
      Đêm qua anh không ngủ được , nằm nghe tiếng mưa rơi rì rào ngoài hiên vắng , lặng đếm thời gian trôi chậm rãi như một kẻ keo kiệt . Sáng nay trời vẫn âm u lắm nhưng giờ thì đỡ hơn , nắng đã bất đầu trải đều trên những con phố ồn ào và náo nhiệt . Bất giác anh bỗng thấy mình lẽ loi ! Còn sót lại một chút mùa thu trên những chùm hoa sữa nở muộn vì bão , một chút để anh níu kéo những hi vọng mong manh . Mai mốt những chùm hoa sữa kia cũng lụi tàn anh lấy gì để hi vọng hả em !
      Em , người tôi yêu ơi , em bây giờ xa quá , không một lời nhắn , không một bài thơ , không có gì để anh nguôi ngoai một phần nổi nhớ về em . " Em cứ đến cứ đi và lặng lẽ / tháng năm trôi như một giấc mơ hồng " .Anh không dám trách em vô tâm hờ hững nhưng đôi lúc nó làm anh cảm thấy xót xa , như bây giờ ....Anh nhớ có lần em để hai câu thơ :" không yêu những kẻ yêu mình / mà yêu những kẻ thấy mình làm ngơ " lên trên yahoo anh bực mình không thèm nói chuyện . Như để khuyên giải anh đã đề lên hai câu :" hãy yêu những kẻ yêu mình / đừng yêu những kẻ bỏ mình bơ vơ ". Còn giờ này thì ai khuyên giải anh , anh lại rơi vào ngay tâm trạng của em " mà yêu những kẻ bỏ mình bơ vơ".
      Không biết bây giờ em thế nào rồi hả em ! Căn bệnh hiểm nghèo có hành hạ và làm em mệt mỏi . Còn anh ,như một kẻ bất tài ,anh chỉ biết ngồi đây nguyện cầu và viết những lá thư với hi vọng một ngày nào đó em sẽ vượt qua bệnh tật và ngồi đọc những tâm sự này của anh .Anh tin rằng những đấng tối cao sẽ chứng giám cho tình cảm chân thành của anh và mang đến cho em mọi điều tốt lành . Anh sẽ chờ đến khi em hiểu được lòng anh ... yêu dấu à...!

      .................................................. .Đ N , 10/11/06 - lá thư thứ 4
      #3
        lbebygones 22.03.2007 20:02:48 (permalink)
        Em! Đã biết bao ngày bên em,
        Là anh đã có bấy nhiêu ngày yêu em.
        Nhưng em vẫn ngây thơ không biết tình anh,
        thầm yêu em nên tim đau rã rời.

        Anh đã thấy bao người yêu em,
        Tim anh đã nhức nhối yên lặng bên em.
        Nhìn em yêu tuy ngay đây nhưng rất xa xôi,
        vì tim em đã trót trao ai rồi.

        ĐK:

        Tinh yêu dấu kín trong anh đã bao ngày thầm lặng,
        Nhìn em không nói nên câu nói chi đây.
        Lòng xót xa đi bên đời em
        và thấy em chịu nhiều đắng cay
        mà tim anh đây vi yêu em nên đau rã rời.

        Vì em đã trót yêu ai nên mãi vô tình không nhận ra
        Tình yêu anh đã trao em bấy lâu nay.
        Một trái tim bên lề rất đau
        vi biết em chẳng hề biết đâu
        Tình yêu anh đã trao em rồi.

        Anh hai ui, bài hát này Lbe rất thích nè , hổng biết coppy vào đây cho anh hai có làm anh buồn hông?Nhưng đọc những lá thư tình gửi cho " Dấu yêu "nghe buồn quá , mong rằng đọc được lời bài hát này anh hai sẽ ko còn thấy buồn nữa nhé. Chúc anh mãi vui và mạnh khoẻ , yêu đời và được đời yêu lại hén !
        #4
          Hiền Văn Trần 30.03.2007 12:23:59 (permalink)
          Dấu yêu....!
          Có phải tất cả chỉ là một giấc mơ không em,cuộc đời anh ,tình yêu của anh và những gì chúng ta đã có !? Vâng , anh mong muốn nó chỉ là một giấc mơ buồn để khi tỉnh giấc sẽ không còn gì nửa , không buồn , không vui , không ngậm ngùi chua chát. Anh muốn mình được tan thành cơn gió để lang thang đây đó như một chàng lãng tử không lo lắng muộn phiền vì cuộc sống này nửa. Nhưng anh biết mình thật điên rồ , điên rồ như cuộc đời mộng ảo của anh.
          Thời gian vẫn cứ trôi đi lặng lẽ từng giờ nhưng với anh hình như thời gian đang trôi ngược về quá khứ , anh nhớ em...anh nhớ những ngày bên nhau....anh nhớ đến nổi không còn chổ để anh có thể biết anh đang làm gì hôm nay. Mọi người nói anh như người mất hồn , thật ra anh đang đi lạc trong vườn kí ức mà không tìm thấy lối ra. Một ngày thật dài và nặng nề khi ta quá cô đơn , cuộc sống thật vô vị khi mình không có ai đó để yêu , không có gì để hi vọng và thậm chí là không biết sẽ làm gì.
          Có lẽ anh cần phải thay đổi cách sống , có lẽ anh cần phải dồn nén những cảm xúc này lại , có lẽ...
          Đôi khi anh cảm thấy mình là kẻ vô dụng bởi anh không thể vượt qua chính mình , đứng trước cái bóng của mình anh luôn là kẻ thất bại và anh thật thất vọng vì điều đó. Có nên ôm giử và níu kéo một tình yêu mang đầy ảo vọng...?!Em là ai...và anh là ai...!? Dấu yêu ơi...phải chăng anh quá dại khờ....?!
           
           
          #5
            lbebygones 07.05.2007 08:17:14 (permalink)

            Trích đoạn: Hiền Văn Trần

            .................................................. ...............................ĐN .7 /11/ 06 - Lá thư thứ nhất

            Gởi người tôi yêu !
            Khi anh ngồi viết cho em những dòng chử này có lẽ nỗi nhớ của anh đã vượt qua khoảng cách của không gian để đến bên em , em có nghe những lời yêu thì thầm anh muốn nói ...
            Tàn thu rồi đó em , em có nghe cái se lạnh của đầu đông ...!? Đêm nay căn phòng bổng trở nên rộng quá , những bài hát mở lên hình như da diết hơn , anh đăng nhập vào yahoo với hi vọng nhìn thấy nick name của em sáng lên dù biết rằng em đã tạm chia tay với cái thế giớ ảo này một thời gian. Chơi vơi quá , anh không xác định được cảm xúc của mình lúc này nửa . Nhớ nhung, lo lắng , mong đợi ,hi vọng và xen lẫn chút hoài nghi .Anh biết mình đã yêu nhưng có lẽ anh là kẻ đến sau khi mà trái tim em đã không còn chổ trống , trái tim em quá bé nhỏ đã chứa đầy hình bóng của ai kia . Anh chẳng trách em đâu em ạ ! Mà nói cho ra vẽ cao thượng thế thôi chứ anh có quyền gì mà trách móc khi mà trái tim luôn có lí lẽ riêng của nó . Anh yêu em và em yêu một người khác một sự sắp xép trêu ngươi của số phận phải không em . Anh chẳng biết làm gì hơn trong lúc này và trong tương lai nhưng nếu được quay ngược lại thời gian anh sẽ thay đổi tất cả những gì ngăn cách chúng ta .
            Sẽ là những ngày tháng buồn và nhớ khi không còn được nói chuyện cùng em , không còn ai họa lại những bài thơ vớ vẫn anh viết . Em đã đi xa , mà thật trước nay em cứ xa như thế , xa hàng ngàn cây số . Anh mơ ước một lần được nhìn khuôn mặt em cười nói , anh muốn được nắm tay em đi dạo trên những con phố đông vui của Sài Gòn nơi em ở . Có gì là quá xa vời đâu phải không em nhưng anh cũng không làm được, em vẫn cứ xa xôi như một điều mộng ảo .
            Anh biết giờ này em cũng thấy cô đơn , buồn bả và nhớ nhung nhưng không biết có bao nhiêu phần là vì anh và cho anh .Dù sao thì cũng cảm ơn em đã đến bên đời anh như một cơn sóng vỗ về trên mặt biển vốn đã bao năm bình lặng - hồn anh . Anh vẫn hằng ước mong và hi họng một ngày con sóng đó sẽ tan ra thành trăm con sóng nhỏ để mãi mãi còn vỗ về trên biển yêu thương. Anh vẫn hằng yêu em ...


            Tình ngỡ đã quên đi , nhưng tình bỗng lại về. Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang... Ôi cô đơn ơi ! Có biết chăng lời thì thầm của ta gửi đến em..Em biết không em...?
             Ta như con sóng vỗ vào bờ miệt mài... Con sóng lòng ta cứ dạt vào bờ rồi cuốn đi vài hạt cát cô đơn...
            Thôi đành đi về dòng sông đó , Từ bao năm ta đi mãi không quay về....
            Em cứ mải ra đi , không hề biết ta vẫn từng ngày đợi chờ mong mỏi bước chân em.Hỡi em ! Trong ta vẫn còn mãi cô đơn...đến bao giờ...?
             
            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9