Những mảnh ghép không logic - Thơ Trương Trọng Nghĩa
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 25 bài trong đề mục
ThoLamVuon 21.03.2007 19:11:27 (permalink)
0
Phía  sau làng
 
Tôi trở về bắt những con cà cuống ngoài đồng
Ngày xưa bữa cơm chiều
Mẹ nướng dầm nước mắm
Mùi rơm rạ len vào miền sâu thẳm
Kí ức tuổi thơ…

Ruộng rẫy bây giờ
Không còn những chú cua đồng
Ngày xưa nhiều như rơm rạ
Đêm đồng bằng nghe lời ru buồn bã
"À ơi!…
Về rẫy ăn còng…
Về sông ăn cá về đồng ăn cua…"

Những chú ếch đồng ngày xưa
Bây giờ mùa mưa không còn kêu nữa
Trẻ em lớn lên nghe kể về loài cà cuống
Bắt đầu bằng: “Ngày xửa ngày xưa…”

Tôi đi về phía tuổi thơ
Giẫm lên dấu chân
Những đứa bạn đã rời làng kiếm sống
Đất không đủ cho sức trai cày ruộng
Mồ hôi chẳng hóa thành bát cơm no…
Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca
Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa…
Cánh đồng làng giờ nhà cửa chen chúc mọc
Đâu còn những lũy tre ngày xưa…

Tôi đi về phía làng
Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 19:21:18 bởi ThoLamVuon >
#1
    ThoLamVuon 21.03.2007 19:14:26 (permalink)
    0
    Viết ở  một làng nghề

    Ông nói vui mà tôi nghe thật buồn
    “Bây giờ cha truyền nhưng con cái chắc gì chịu nối...”
    Sông càng chảy càng xa nguồn cội
    Con sãi ở chùa chẳng còn quét lá đa

    Những chàng trai bỏ làng lên phố
    Khát cháy giấc mơ đổi đời
    Nửa đêm giật mình
    Câu “Nhất nghệ tinh...” vẫn còn đau.

    Bàn tay người thợ tài hoa
    Năm tháng lấm lem bùn đất
    Không thể nặn nên những giấc mơ có thực
    Mồ hôi rơi...
    Mặn chát môi người
    Vá víu một đời
    Nguyên vẹn đam mê.

    Những cụ già sống bằng kí ức
    Nửa đêm trở dậy nhóm lửa lò
    Ngày mai đất sẽ nở hoa
    Hết đêm nắng lại chan hòa đấy thôi...
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 19:19:45 bởi ThoLamVuon >
    #2
      ThoLamVuon 21.03.2007 19:17:53 (permalink)
      0
      Ký ức sông
       
      Hoa mướp vẫn vàng bến sông ngày tôi trở lại
      Hàng dừa nước lao xao những bàn tay vẫy
      Con cá thòi lòi ngơ ngác - tuổi thơ tôi…
       
      Nơi dòng sông đi qua
      Tình yêu tôi còn cồn cào đôi bờ bãi
      Tuổi thơ trôi qua biết bao mùa lũ
      Hạt phù sa in dấu hình hài.
       
      Trong giấc mơ hằng đêm
      Ký ức tuổi thơ lại trở về nguyên vẹn
      Khúc sông hiền hòa những buổi trưa hè ngụp lặn
      Bắt con chuồn chuồn cắn rún tập bơi.
       
      Hoa bần xưa giờ vẫn còn trôi
      Cần vó treo tuổi thơ tôi mắc cạn
      Khúc sông nhỏ mà tình yêu thì vô hạn
      Nên miên man ở phía bãi bồi.
       
      Tôi - chú cá lìm kìm mãi đùa bóng nước
      Biết ai giữ giùm con sóng nhỏ ngày xa?
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2007 19:20:12 bởi ThoLamVuon >
      #3
        ThoLamVuon 21.03.2007 19:22:59 (permalink)
        0
        Điều không thể nói cùng em
         
        Rồi em cũng có chồng có con
        Ngày gặp lại, anh thành người cũ
        Thương em suốt một đời lam lũ
        Lặn lội thân cò mặn giọt mồ hôi...

         
        Đành im lặng thế thôi
        Trước cuộc sống vốn nhiều giới hạn
        Anh như là kẻ trộm
        Sợ cả con chó đá trước đình làng.

         
        Tháng giêng xanh biếc nụ tầm xuân
        Vườn nhà em rụng đầy hoa bưởi
        Anh về đứng giữa trời gió nổi
        Bước phía nào cũng thấy chông chênh.

        #4
          ThoLamVuon 21.03.2007 19:26:41 (permalink)
          0
          Đôi bàn tay mẹ
           
          Cầm tay mẹ đưa lên mũi
          Con nghe mùi bùn non những ngày mẹ cấy đồng sâu ruộng cạn
          Có mùi khét nắng những buổi trưa đổ lửa
          Và mùi hoa bưởi thoang thoảng mẹ gội đầu lúc chiều hôm
          Có mùi tanh nồng của những con sặc con rô mẹ bắt ngoài đồng
          Có hương gạo mới trên bếp hồng mỗi tối
          Có mùi khói nồng nàn rơm rạ
          Và mùi dầu phong thấp mẹ xoa mỗi đêm…
           
          Bàn tay có ngón vắn, ngón dài
          Nhưng tình thương mẹ dành cho đứa nào cũng vậy
          Đôi bàn tay suốt đời lam lũ
          Suốt một đời mẹ chẳng đi đâu
          Chỉ quanh quẩn, xóm làng ruộng rẫy…
           
          Đôi bàn tay mẹ
          Dẫu đầy những vết chai lồi lõm như bờ ruộng tháng ba
          Khi áp vào má bỗng thấy mình bé lại
          Đôi bàn tay vuốt tóc con êm như ru…
           
          Đôi bàn tay mẹ
          Dẫu ngón trỏ bám phèn
          Ngón giữa lấm lem
          Ngón út dính đầy mủ chuối
          Mẹ vẫn luôn dạy các con giữ mình sạch trong…
          #5
            BĂNG NGUYỆT 22.03.2007 01:27:12 (permalink)
            0
            Hé lu thợ làm dzường...........ops TLV hihi...big weocom nè, thi cử xong chưa "đệ"....ghé nhà em rùi đó nha....chúc vui và có nhiều time cộng tác cùng vntq hà hà,,
             
            Phía sau làng nhỏ.
             
            Phía sau làng,tre thôi xanh bóng
            Ao sâu khô cạn trơ gốc lục bình
            Ta quay đi xoá nhanh sầu đọng
            Dù bên kia chẳng phải bình minh.
             
            Phía sau làng tản lạc khói lam
            Mái tranh đâu, tháng ngày thanh đạm
            Con cá rô thiếu cánh đồng trú tạm
            Đành thoi thớp chờ nắng hạn chết khô.
             
            Phía sau làng tuổi thơ mưng vỡ
            Hoa mua tím ko còn, trăn trở mùa đi
            Từ em gái nhỏ bước vu qui
            Aó tang màu trắng chưa gì đã phai.
             
             
            #6
              ThoLamVuon 22.03.2007 17:42:55 (permalink)
              0
              Rất cảm ơn sự chào đón rất ư nhiệt tình của bạn Băng Nguyệt. Có vẻ như chúng ta cùng một ký ức làng quê nhỉ?
              #7
                ThoLamVuon 22.03.2007 17:49:14 (permalink)
                0
                Email cuối cùng cho N.




                “Ngày mai,
                Dù anh vẫn đứng ngoài cuộc sống của em
                Nhưng tất cả đã đổi khác
                Dù anh vẫn yêu em như ngày đầu
                Mình cũng chẳng thuộc về nhau...”

                Tôi logout khỏi một ngày mưa bão
                Khi những con virus bắt đầu phát tán nỗi buồn
                Chatroom chật chội không đủ chỗ để trái tim tôi nhảy múa
                Đêm nay, trên weblog không còn nơi trú ngụ bình yên.
                 
                Người đã login vào cuộc đời tôi
                Nhẹ nhàng như một cái click chuột
                Người đánh sập trái tim tôi bằng email và tin nhắn
                Rồi lặng lẽ logout không để lại dấu tích
                Từ đó trái tim tôi nghẽn mạch yêu thương.
                 
                Online đêm
                Mình tôi lạc giữa bồng bềnh không gian ảo
                Tự gửi cho mình một message
                Vẫn không vơi bớt nỗi buồn.
                 
                Làm sao format những giận hờn, yêu thương
                Đôi khi tưởng dễ dàng như quên một cái nick từng có trong friendlist
                Đã send email cuối cùng
                Vẫn không được chút bình yên...
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2007 17:50:51 bởi ThoLamVuon >
                #8
                  ThoLamVuon 25.03.2007 18:31:26 (permalink)
                  0
                  Nghệ thuật
                   

                  Như một nghệ sĩ tài ba
                  Người lái máy cày vẽ lên mặt ruộng
                  Những bức tranh trừu tượng
                  Những đường loằng ngoằng…
                  Những nét lổm chổm…
                  Những gam màu nâu đen…
                   

                  Tôi mường tượng trên bức tranh kia
                  Những vụ mùa tươi tốt,
                  Những mầm xanh từ mặt đất nâu đen
                  Vươn lên
                  Và tôi ước mình hóa thân hạt giống
                  Gieo mùa vàng.
                   

                  Những đường loằng ngoằng vô tận
                  Những đường cong
                  Đất lấp lánh ánh bạc
                  Giọt mồ hôi cũng lấp lánh ánh bạc
                  Những luống cày hình xoắn ốc
                  Nở hoa…
                   
                  TRƯƠNG TRỌNG NGHĨA
                  #9
                    Đăng Từ 26.03.2007 11:48:52 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: ThoLamVuon

                    Nghệ thuật
                     

                    Như một nghệ sĩ tài ba
                    Người lái máy cày vẽ lên mặt ruộng
                    Những bức tranh trừu tượng
                    Những đường loằng ngoằng…
                    Những nét lổm chổm…
                    Những gam màu nâu đen…
                     

                    Tôi mường tượng trên bức tranh kia
                    Những vụ mùa tươi tốt,
                    Những mầm xanh từ mặt đất nâu đen
                    Vươn lên
                    Và tôi ước mình hóa thân hạt giống
                    Gieo mùa vàng.
                     

                    Những đường loằng ngoằng vô tận
                    Những đường cong
                    Đất lấp lánh ánh bạc
                    Giọt mồ hôi cũng lấp lánh ánh bạc
                    Những luống cày hình xoắn ốc
                    Nở hoa…
                     
                    TRƯƠNG TRỌNG NGHĨA


                    Tuyệt tác bạn ơi! Ước gì tôi cùng bạn đứng đó, vào khoảng khắc đó, để mà thả hồn được như anh bạn đây hen, sau đây chỉ là một phần của trí nhớ, mà chính do bài thơ của anh đã đưa tôi về không gian đó, xin cám ơn nghen.

                    Tình Bồng Lúa

                    Bông lúa ơi! Bông lúa ơi!
                    Bông lúa vàng, bông lúa vàng lơi! Vàng lơi!
                    Có nắng trên trời! Nắng rực đời tôi!

                    Ngã nghiêng theo nhịp gió đùa
                    Cho hồn tôi ngất ngây chưa
                    Thưa rằng: "Bao nhiêu cho đủ..."
                    Bồng bềnh ru đám mây mơ

                    Bông lúa ơi! Bông lúa ơi!
                    Bông lúa vàng, Bông lúa vàng lơi! Vàng lơi!
                    Có mộng từ trời! Làm đẹp đời tôi!

                    Đầu mùa có cơn mưa sa
                    Cuối mùa thì vàng ra hoa
                    Hết mùa là mơ đi qua
                    Sang mùa chỉ còn mình ta

                    Thôi thì vui nốt giữa rừng vàng
                    Chậm chân nghe hồn miên man
                    Gió lùa cho bông lúa hát
                    Tôi nhịp tình nghe tình tang

                    Đăng Từ
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2007 11:51:20 bởi Đăng Từ >
                    #10
                      ThoLamVuon 27.03.2007 20:23:15 (permalink)
                      0
                      Cảm ơn bạn Đăng Từ đã chia sẻ. Mình thấy bạn rồi! Bạn đang nở nụ cười rất tươi giữa cánh đồng lúa chín vàng.
                      #11
                        ThoLamVuon 27.03.2007 20:28:34 (permalink)
                        0
                        Nghe vọng cổ trên sông
                         

                        Nửa đêm trên sông
                        Ai ngâm nga mấy câu vọng cổ
                        Giật mình
                        Con cá thòi lòi quẫy đuôi vào nỗi nhớ
                        Đám dừa nước lao xao
                        Nghẹn ngào…
                        Thuyền chòng chành trên sông trăng
                         

                        Không có tiếng đàn
                        Mái chèo khuya hòa nhịp
                        Văng vẳng xa
                        Mấy điệu xàng xê nghe mênh mông…
                         

                        Thuyền bồng bềnh như chiếc lá
                        Rặng bần đom đóm lập lòe
                        Đám lục bình trôi…
                        Khe khẽ
                        Tựa hồ như cùng lắng nghe.
                         
                        TRƯƠNG TRỌNG NGHĨA
                        #12
                          ThoLamVuon 28.03.2007 11:56:59 (permalink)
                          0
                          Một ngày bình thường
                           
                          Buổi sáng bình yên bằng sự giả tạo
                          sự tĩnh lặng nấp giữa lòng cơn bão
                          những giọt cà phê đen ngòm
                          tan  tan  t  a  n . .  .
                           
                          Tôi đối mặt một ngày mới
                                  bằng những bộn bề lo toan
                                           những buồn vui vụn vặt
                          một ngày như mọi ngày...
                          thế thôi!
                           
                          Chẳng có điều gì khác hơn
                          cho một ngày khác hơn
                          dù chỉ trong thời khắc
                          của một phút giây khác hơn
                          tại sao một ngày mới cứ phải bắt đầu
                               bằng những tia nắng chán phèo
                                       le lói trên những tầng cao thành phố
                          và dòng người rượt đuổi nhau
                                      bằng sự hối hả giữa nhập nhằng xe cộ?
                          thật phi lý để ngồi mãi
                          nơi quán cà phê quen thuộc
                          chẳng để làm gì...
                          chỉ có tiếng nhạc não tình nghe rất sến
                          tan chảy vết cà phê
                          vẽ lên mặt bàn
                          những đường loằng ngoằng vô nghĩa
                          một ngày lặng lờ trôi...
                           
                          Những điều lâu ngày trở thành thói quen
                          ý tưởng đóng băng trong những mặc định
                          đặt vào lòng tôi một sự ám ảnh
                          ngày bão hòa trong sự vô cảm
                          như chưa từng tồn tại
                          hư ảo một gương mặt người.
                           
                          Tôi vẫn ngồi
                          ngày lặng lờ  trôi
                          theo  quán   tính .  .   .
                           
                          TRƯƠNG TRỌNG NGHĨA
                          #13
                            Đăng Từ 29.03.2007 01:20:01 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: ThoLamVuon

                            Một ngày bình thường
                             
                            .......
                             
                            Tôi đối mặt một ngày mới
                                    bằng những bộn bề lo toan
                                             những buồn vui vụn vặt
                            một ngày như mọi ngày...
                            thế thôi!
                             
                            .........
                             
                            Những điều lâu ngày trở thành thói quen
                            ý tưởng đóng băng trong những mặc định
                            đặt vào lòng tôi một sự ám ảnh
                            ngày bão hòa trong sự vô cảm
                            như chưa từng tồn tại
                            hư ảo một gương mặt người.
                             
                            Tôi vẫn ngồi
                            ngày lặng lờ  trôi
                            theo  quán   tính .  .   .
                             
                            TRƯƠNG TRỌNG NGHĨA

                             

                              Nghe vọng cổ trên sông
                             

                            Nửa đêm trên sông
                            Ai ngâm nga mấy câu vọng cổ
                            Giật mình
                            Con cá thòi lòi quẫy đuôi vào nỗi nhớ
                            Đám dừa nước lao xao
                            Nghẹn ngào…
                            Thuyền chòng chành trên sông trăng 
                              
                            ........ 

                            Thuyền bồng bềnh như chiếc lá
                            Rặng bần đom đóm lập lòe
                            Đám lục bình trôi…
                            Khe khẽ
                            Tựa hồ như cùng lắng nghe.


                             
                            Hai bài thơ trên nghe rất giản dị và thật ghê anh bạn ạ!  Anh làm tôi nhớ về quê hương quá đi mất.  Không biết anh có phải ở sài gòn hay không? Những buổi sáng ở sài gòn, tôi nghĩ, thì mới thấy được sự tranh đua nhau cho một ngày mới và tranh nhau tìm kiếm những hy vọng.  Tuy ồn ào nhưng lại tĩnh lặng, tuy nhộp nhịp nhưng lại bình thãn, phải không anh bạn?  Cả bài "Nghe Vọng Cổ Trên Sông", Ngoại tôi ở dưới quê, nên tôi nhớ rất là nhiều.  Thôi chúc anh bạn vui nhé
                            #14
                              ThoLamVuon 04.04.2007 20:27:59 (permalink)
                              0
                              Anh đóan đúng rồi đấy! Thợ là dân Tiền Giang sông nước. Bài "Một ngày bình thường" TLV viết trong những ngày trọ học ở Sài Gòn. Cảm ơn anh đã đọc và chia sẻ nhé! Quê anh ở đâu nhỉ?
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 25 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9