Mộng Bên Suối - Thơ Miên Kim
Trích đoạn: QUANG LÃNG
Hahaha, MK ạ có vào mới thấy toàn là thành viên đã từng...ăn mì của anh Thế Thôi trên bến không ha. Chúc mọi người vui vẽ luôn.
Dạ thưa anh QL, anh TT cho ăn mì hoài ngán quá nên mới chạy vô đây lánh nạn

. Chúc anh có những giây phút thoải mái trên VNTQ!
Trích đoạn: Mienkim
Trích đoạn: phamsitrung
CHIẾN TRANH VÀ TÌNH YÊU
Nhớ em thao thức bao đêm
Nhìn trăng sao trải êm đềm lòng anh
Con đường tình sử mong manh
Giờ đây còn lại mình anh ngỡ ngàng
Đường hoa nắng đổ thênh thang
Chiến y anh khoác ca vang khải hoàn
Bao nhiêu kỷ niệm miên man
Chợt choàng bừng tỉnh tiêu tan mộng vàng
Sa trường chiến thắng vinh quang
Vòng hoa chào đón nhẹ nhàng trao anh
Mắt em ngấn lệ long lanh
Khóc tình tan vỡ mộng lành dở dang
Phạm Sĩ Trung
Bài thơ này làm MK nhớ lại người anh họ ngày xưa đi lính đến ngày nghĩ phép muốn đến thăm người em cô cậu của mình (là chị cả của MK). Anh ấy đang đi trong rừng ở Đà Lạt thấy hoa mai đẹp quá, ảnh leo lên cây để cố ý hái tặng cho cô em một cành. Nhưng anh lại quá vắng số nên khi leo lên cây anh đã bị địch thấy và bị bắn chết. Chị của MK khóc và tiếc thương ảnh lắm!
Cám ơn anh Trung nhiều!
Thành thật chia buồn cùng chị cả của MK &MK!Cũng xin lỗi vì sự tình cờ của bài thơ!Nhưng đó là một sự thật trong thời chiến MK ạ! Chúc MK an lành cuối tuần nha!
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
*Về P.L(GL) Khung trời này mang hoàn toàn đổi khác.
Anh trở về đây sau cuộc băng rừng.
Phố thị buồn mưa đổ về thung lũng.
Gió núi rừng thổi vòng về đại lộ.
Bao xa cách chất chồng đầy nhung nhớ.
Anh về đây tìm kỷ niệm ngày xưa.
Những kỷ niệm đẹp như gấm thêu hoa.
Ngôi trường cũ và con đường hò hẹn.
Hoa "thùy vi" anh kết thành vương miện.
Hái sao trời làm sính lễ hỏi em.
Đem hoa tím cài lên suối tóc mềm.
Gom mây hồng cho em may áo cưới.
Em ơi em những ngày mình mong đợi.
Có thành không khi anh trở về đây?
Anh thích nhìn tà áo trắng tung bay.
Ngôi trường cũ và con đường kỷ niệm.
Hoa sao bay ngập khung trời sắc tím.
Trường tan học anh đưa mắt tìm em.
Nhưng chẳng thấy em với suối tóc mềm.
Anh trở về với nỗi buồn câm nín.
Phạm Sĩ Trung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2007 01:45:28 bởi phamsitrung >
Thành thật chia buồn cùng chị cả của MK &MK!Cũng xin lỗi vì sự tình cờ của bài thơ!Nhưng đó là một sự thật trong thời chiến MK ạ! Chúc MK an lành cuối tuần nha! Có gì mà anh phải xin lỗi! Đó cũng là một kỷ niệm đẹp những khi nhắc lại người đã ra đi!
Trích đoạn: phamsitrung
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
*Về P.L(GL)
................
................
Phạm Sĩ Trung
Bài thơ hay lắm! Cám ơn anh!
Trích đoạn: Mienkim
Trích đoạn: phamsitrung
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
*Về P.L(GL)
................
................
Phạm Sĩ Trung
Bài thơ hay lắm! Cám ơn anh!
Cám ơn MK đã quá khen!Bài thơ này đã lâu rồi! Và những bài thơ kế tiếp khi Quê hương trong chiến tranh khói lửa... BUỔI ẤY ANH ĐI *Gửi về PL(GL) Buổi ấy anh đi lá nhuộm vàng
Mưa bay lất phất lẫn sương mù
Hàng cây hiu hắt buồn im lặng
Heo may gió thổi lá bay vù
Buổi ấy anh đi nhạt nắng vàng
Xa thầy xa bạn với người yêu
Xa ngôi trường đó bao kỷ niệm
Mẹ già bịn rịn xót xa nhiều
Buổi ấy anh đi lắm nghẹn ngào
Hành trang là những nỗi phân vân
Thành đô bỏ lại bao vương vấn
Quê hương khói lửa chẳng ngại ngần
Buổi ấy anh đi giúp núi sông
Âm thầm em khóc lúc chia tay
Mong ngày đất nước tàn chinh chiến
Cùng sống bên nhau trọn tháng ngày
Buổi ấy anh đi khoác chiến y
Bao năm chinh chiến thú sông hồ
Người yêu đã bỏ tình yêu mất
Đường xưa lối cũ thấy bơ vơ Phạm Sĩ Trung
Trời Xanh Mượt Mà
Trời thật là xanh, xanh mượt mà
Hạ về tia nắng chiếu xa xa
Ươm đôi mắt ngọc long lanh sáng
Như hạt sao trời đượm thiết tha
Dù xuân tạ từ em vẫn giấu
Một cánh én bay ở cõi lòng
Mùa hạ về đây khoe sắc phượng
Đôi ta với lấy ánh trăng cong
Cánh én trời xanh thế giới ta
Hay đêm khuya khoắt lướt trăng tà
Thân ngà mềm mỏng anh chao động
Em gọn trong anh gió hát ca
Vô vọng không anh khi em mộng
Như là cánh én vụt theo mây
Hay ta cùng chụp từng tia gió
Hụt hẫng đôi lòng mà chẳng hay
Miên Kim
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2009 03:34:06 bởi Viet duong nhan >
Thấp Thỏm
Nắng rách phượng buồn không muốn nở
Cô đơn làm hạ cũng tan tành
Nhưng em sẽ sưởi bằng hơi thở
Đủ ấm lòng anh dẫu nắng hanh
Em cuộn cả hồn bằng suối tóc
Mơn man ngàn nụ tựa như thơ
Tay mềm ve vuốt từng con chữ
Thân rối trong nhau vô bến bờ
Lỡ nắng ngày mai thêm rách nữa
Vầng trăng lại khuyết giữa đêm trường
Trên trời tinh tú không còn chiếu
Tình có tan như những giọt sương ?
Nếu thật khi rằm trăng sáng lại
Môi em vẫn mọng lúc anh hôn
Bao cơn thấp thỏm mau tan biến
Nắng sẽ vì yêu mãi dập dồn
Miên Kim
Gởi Nắng
Cứ gởi cho em từng cụm nắng
Để tan giọt lệ mắt thôi cay
Con đường ta bước dù chưa vẹn
Tình vẫn xanh rì trong giấc say
Mong gió đừng bay, bay vạt nắng
Để hoàng hôn bớt chút mông lung
Hạ về em ngắm bao phượng nở
Dạ buồn khẻ trách sóng muôn trùng
Đêm khuya nắng tắt lòng sao lạnh
Gối chiếc em mơ một nụ hồng
Như giấy học trò mong mực tím
Hỏi trăng khắc khoải giữa đêm không?
Em hé hờ môi khi thức tỉnh
Bình minh màu nắng ngọt như hôn
Ngàn hoa tô điểm thêm màu nhớ
Cắn nắng mà tê cả cõi hồn
Miên Kim
Nhớ Én Xưa Bay
Xuân đã ra đi én hết bay
Nhưng anh có hiểu nỗi lòng này
Khi mùa hạ đến mang hơi nóng
Nung nấu tim em anh có hay?
Nắng có gắt gao làm phượng héo
Hay mùa tan hợp đỏ môi thêm
Mong anh ve vuốt từng cơn gió
Để cánh thôi đau giữa biển đêm
Xa cách muôn trùng em vẫn đợi
Dù cho se thắt trái tim rên
Trời xanh rực đỏ ngàn hoa phượng
Mong trọn đôi lòng khi nắng lên
Cơn mộng triền miên như rạch chảy
Thơ dài lai láng lúc chờ nhau
Mai này tan hợp em vẫn cứ
Nhớ én xưa bay dẫu cánh đau
Miên Kim
Tan Đi Cơn Lạnh
Màu nắng có hồng bên hướng tây
Sao trời man mác đến hao gầy
Miền đông vẫn lạnh dù đang hạ
Như cảm phương nào để mắt cay
Có thể vì ta đang vạn dặm
Nên cơn gió thổi vẫn hờn căm
Trời quên xanh biếc cho hoa phượng
Tô đỏ môi em lúc nhớ anh
Anh có buồn không vì xa cách
Đêm khuya có mộng phút gần em
Con tằm còn dệt đường tơ rối
Để hướng đông, tây quấn quít thêm?
Xa xa màu nắng ngàn tia chiếu
Có phải anh đang nhớ tới em
Mùa hạ bỗng nhiên càng rực rỡ
Phương em cơn lạnh nát bên thềm
Miên Kim
Trắc Trở
Chữ rũ vì thơ tràn nỗi nhớ
Lời oằn tại cứ cách xa nhau
Đêm khuya khắc khoải nằm không ngủ
Vì mộng chưa tròn bút mãi đau
Ai chia làm nửa cho trăng khuyết
Trắc trở bài thơ cứ lạc vần
Nhớ lắm dạ chùng hơn biển cạn
Phương nào có đượm chút phân vân?
Viết đại đôi dòng trên bến nhớ
Lời sầu mây cũng nhạt màu thêm
Cung đàn dìu dặt càng hiu hắt
Trăng tỏ cho lòng chút ấm êm
Vì nhớ thơ đau trăng cứ khuyết
Mặt trời quên chiếu lúc bình minh
Tơ lòng rối rắm trong cô quạnh
Sương đọng môi em chút giọt tình
Miên Kim
Ủ Sầu
Một nửa cơn sầu ra chợ bán
Không lời han hỏi chẳng người mua
Chiều trôi sáng nắng sầu không héo
Và nửa sầu kia lại được mùa
Em ủ cơn sầu bằng lẻ loi
Vắng anh mây phủ tận chân trời
Hoa đau lại trổ mùa mưa tới
Nỗi nhớ trùng trùng tựa biển khơi
Cơn sầu bén nhọn cứa vào da
Em nhớ anh nhiều nhớ thiết tha
Từng giọt sầu rơi anh có biết
Như đàn rỉ rả lúc trăng tà
Sầu rớt vào hồn theo giấc mộng
Cung tơ có lỡ tại sầu chăng
Mong sầu gãy cánh trời xa tít
Để Cuội ngàn năm nhớ chị Hằng
Miên Kim
Trăn Trở Trăn trở đêm nay lại nhớ người
Ngòai kia chốc chốc ánh sao rơi
Phải chăng đâu đó ai vừa vượt
Thóat kiếp lầm than đến cõi trời Trăn trở đêm trăng khuyết nửa vầng
Lòng buồn nhức nhói nỗi bâng khuâng
Vì đâu, sao nhỉ, bao câu hỏi
Giải quyết ra sao chất mấy tầng
Trăn trở nỗi lòng thương nhớ ai
Nửa giận nửa thương sẻ chia hai
Cái giận có khi không vì ghét
Luẩn quẩn loanh quanh biết đúng sai Trăn trở lim dim ác mộng về
Bên ngòai trời sáng vụt nhanh ghê
Một đêm thức trắng sè cay mắt
Nỗi nhớ thương mong khổ tứ bề Nguyên Đỗ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2007 13:38:12 bởi Huyền Băng >
Mắt Cay Trời ở phương anh cơn gió bay
Nhịp tim trầm bổng có ai hay
Vấn vương một bóng rồi nhung nhớ
Anh biết em đang ngây ngất ngây?
Em sang phương ấy rồi từ biệt
Một nửa con tim quên lối về
Chỉ tại vì anh mà quyến luyến
Để tim phân nửa vướng đê mê
Một nửa chân trời mây phủ kín
Chiều qua phi đạo nghiến hồn em
Như chim lạc lối vô bờ bến
Làm xám con tim lúc trở đêm
Em quay về lại trời phương bắc
Môi em mằn mặn mắt còn cay
Mong anh giữ hộ tim phân nửa
Mai mốt nối tròn giấc mộng say
Miên Kim
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: