Tặng anh!
Người anh hùng của biên cương súng lửa
Một thời vẫy vùng
Sống chết tựa hồng mao...
Anh ơi...chiến tranh qua rồi nhưng chẳng dịu nỗi đau
Những bà mẹ cô đơn đốt đèn thâu đêm ôn chuyện cũ
Người cha buốt mình khi trở trời lạnh lẽo
Đứa bé dại khờ trong chất độc màu da cam
Em vẫn nhớ về cái thuở xa xăm
Lịch sử vẫn chưa ghi nổi những anh hùng áo vải
ngã xuống bỏ quên đồng sâu, dầu máy
Lấy thân mình để đổi lấy tự do
Thôi anh!
Chiến tranh đã không còn là chuyện của riêng ai
Khi cành hoa không đủ dịu xoa giấc ngủ người nằm xuống
Kẻ ở lại nệm êm giấc ngủ muộn
Chẳng bao giờ hiểu được nghĩa hy sinh!
Xin chào anh Nguyên Thạch, hôm nay mới có dịp ra mắt cùng anh, chúc anh luôn vui vẻ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2007 05:06:16 bởi Tiếc Thu >