Con chuột
Mai Trắng 24.03.2007 08:37:11 (permalink)
 CON CHUỘT
(Truyện vui )
 
Nửa đêm .
Lạch cạch. Lịch kịch .
Rích rích..
Im lặng .
Mấy phút trôi qua.
Choang !
Lại im lặng.
Độ 5 phút sau .
Xoảng.
Rầm.
            Anh chồng bật dậy, đồng thời bật ráo các loại đèn, tưởng như có trộm vào nhà. Nhưng chẳng thấy gì sất. Anh ta liền kiểm tra một vòng, thấy trong bếp một cái vung xoong nằm lăn chiêng dưới nền nhà. Trên kệ bếp chiếc xoong  thịt bị đổ nghiêng. Thịt thà đang làm một cuộc vượt ngục khỏi sự giam hãm của chiếc nồi.
 
            Sau khi lục lọi mãi không thấy tăm hơi một tên tội phạm nào ẩn nấp trong khu vực bếp núc ấy, anh chồng hậm hực tắt đèn đi ngủ.
-         Gì thế - Chị vợ thấy anh chồng quàng tay qua bụng mình, giật mình tỉnh ngủ.
-         Con chuột . Anh chồng trả lời. – Làm mất giấc ngủ của người ta. Khỉ thật .Mình này….
-         Gì ?
-         Chiều…chiều…chiều anh tí .
-         Buồn ngủ lắm, để yên cho người ta ngủ. Cứ lục sục mãi thôi.- Chị vợ càu nhàu
-         Đi- Anh chồng lại nài nỉ. – Lát nữa rồi ngủ . Đi !
-         Nỡm ạ . Chị vợ nhân nhượng . -Một tý thôi đấy nhé.
 
                        Phụt. Chút ánh sáng cuối cùng từ chiếc đèn ngủ vụt tắt. Trong nhà tối thui. Lại có nhiều tiếng động lạ phát ra. Ở cả dưới bếp và trên nhà. Tuy nhiên cả người và chuột đang  bận bịu với công việc của  mình., không ai để ý đến ai sất cả. Bọn chuột sau đó thoải mái quậy phá , mà không bị gián đoạn giữa khúc vì ông bà chủ từ bấy trở đi ngủ say như chết như thể trong nhà không hề có một kẻ quấy rối nào.
 
                        Mấy hôm sau, quen mui lũ chuột lại quần thảo. Chúng cứ liên tục phá phách giấc ngủ của anh chồng .Chị vợ mới đầu thì hơi khó chịu với việc ...đuổi chuột của chồng, nhưng càng về sau càng lấy làm hài lòng, vui vẻ hẳn lên, tươi tỉnh hẳn ra, ý chừng mùa màng có vẻ bội thu. Chị bật cười với ý nghĩ chợt đến trong đầu .”Ai bảo lũ chuột chỉ có hại ? Có lúc chúng cũng có lợi ra phết đấy chứ ! Giả sử như nhà không có chuột , thì mình đâu được …tính tình tang…nhiều đến thế!” Cho nên chị vợ ngầm đứng về phe lũ chuột, nhiều khi cố tình sắp đặt sự hớ hênh bằng cách không đậy điệm những thứ đồ ăn thức đựng trên bếp để mong có sự hiển diện thường xuyên của chúng.
 
                        Về phần anh chồng, cứ nửa đêm lại phải tỉnh giấc để… đuổi chuột. Lúc đầu thì cái việc đuổi chuột làm anh rất thích thú, nhưng rồi càng về sau càng sinh ra khó chịu. Riết một tuần liền như thế, anh chồng nom cứ phờ phạc hẳn ra, điệu bộ lử đử lừ đừ, con ruồi đậu vào mép cũng không buồn đuổi. Tội nghiệp . Chuột đâu không đánh được, chỉ thấy hai cái đầu gối sắp long cả ra như hai củ lạc rang . Thấy tình thế không thể có tài thánh nào mà chịu được lâu hơn nữa, anh ta bèn nghĩ kế bẫy chuột, bắt kẻ tội phạm ăn cắp sinh lực của anh ta một cách gián tiếp kia phải đền tội.
 
                        Tan sở, anh ta ghé qua chợ mua về một cái bẫy chuột . Trước khi đi ngủ, anh ta giăng bẫy , rồi leo lên giường , phấp phỏng chờ đợi. Lũ chuột ngờ nghệch tối hôm ấy  không hề có ý phòng bị gì cả,  lại kéo nhau vào đánh chén, tưởng như người ta vẫn luôn dành cho nó một đặc ân.
Nửa đêm.
Phập..Chít chít chít.
Kíu.Kíu . Kíu
 
                        Anh chồng bật dậy . Lần này thì một trong những tên trộm đã bị bắt quả tang. Nó bị nhốt chặt trong cái nhà lao bằng lưới sắt , dù có vùng vẫy điên cuồng nhưng không có tài nào thoát ra được.
-         Ha ha ha . Có thế chứ. Dám đùa với ông à ?- Anh chồng cười khùng khục .- Mình ơi , xem anh bắt được tên trộm này . Vui không ?
-         Vui gì mà vui ! Làm mất giấc ngủ của người ta. - Chị vợ bực bội càu nhàu. – Có mỗi con chuột mà làm rối cả lên. Để yên cho người ta ngủ.
-         Hì hì hì! Từ nay, mình cứ tha hồ mà ngủ ngon nhé- Không mất giấc ngủ nữa đâu.
 
                        Cỡ nữa tháng sau đó, ngôi nhà tịnh không thấy bóng dáng một con chuột nào. Lũ chuột đồng bọn được chứng kiến cảnh đồng loại bị xử trảm bằng nước sôi, nhe răng trắng nhởn, kinh hãi không dám bén bảng. Nhưng chính sự đắc thắng của anh chồng làm cho chị vợ lại thấy “ tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn “. Lý do là vì anh chồng kia tối đến cứ ngủ say như chết không màng gì đến chính sự nữa, dù cho chị vợ có véo tai, ngoáy mũi, hay khều chân, khều tay, gì gì đi chăng nữa, nhưng thảy đều vô hiệu.
 
                        Thế là chị vợ lại trở thành người bị mất ngủ. Một hôm chị vợ chợt mơ màng thấy thập thò một cái mặt choắt , tai dơi, với mấy sợi râu dài lưa thưa , đôi mắt tròn xoe như hai hạt đỗ đen, ngó ngó ngiêng nghiêng ngoài cửa . Hình như đó là một con chuột trinh sát. Lũ chuột là giống mau quên, vả lại, cái xã hội mặt choắt tai dơi đương kỳ cực thịnh ở thành phố, dân số đông đảo có tới xấp xỉ một triệu nhân khẩu, thì liệu có chỗ nào mà chúng không định cư cho được?
 
                        Chị vợ lại đắc thắng, bụng bảo dạ. “ Trẫm báo cho khanh biết, liệu khanh có cách gì bẫy hết được lũ chuột trong thành phố này  chăng ?”
                        Rồi xem ! Liệu khanh có ngủ say như chết được nữa hay không !
                        Ghét cái mặt ! ”
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9