ĐẤT NƯỚC MÙA XUÂN!
T.T.T 25.03.2007 22:22:14 (permalink)
0
SAU CHIẾN TRANH


Chiến tranh ai được và ai mất
Chỉ thấy máu người đỏ non sông
Chỉ thấy thây vun thành gò đống
Buồng the lặng lẽ gái không chồng
 
Chiến tranh sau đó kẻ làm quan
Kẻ lại về quê kiếp dân quèn
Đất đai quy hoạch quan chiếm cả
Tha hương đành sống phận phu phen...
 
Chiến tranh khu 4 đạn bom chường
Dân dỡ nhà riêng bắc cầu đường
Nay tàu đi qua nhìn cát trắng
Quê nghèo con cái phải  tha hương...
 
Chiến tranh súng đạn của Nga Xô
Mua chịu bao năm vét sạch bồ
Quốc gia ngân khố đành cạn kiệt
Trả nợ cho tiền đám xương khô...
 
Chiến tranh xong lũ nắm cường quyền
Quên cả dân thường chuyện áo cơm
Tham nhũng, sưu cao rồi thuế nặng
Bất công chẳng được mở mồn rên...
 
Ba mươi năm ấy mở mắt  xem
Nhật Bản Triều Tiên thành quốc cường
Ba mươi năm lẻ Sài Gòn đẹp
Hòn ngọc Viễn Đông hóa đất bùn...
 
Bao nhiêu năm giun vẫn hoàn giun
Tiếc giống Lạc Long chẳng hóa rồng
Non sông gấm vóc người thông thái
Sao chịu cùm gông sống mỏi mòn?
 
T.T.T

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2008 11:12:40 bởi T.T.T >
#1
    Nguyên Thạch 27.03.2007 20:35:19 (permalink)
    0
    Ai về.


    Ai về Ải Bắc cho xin gởi.

    Một mối tin yêu chút nỗi lòng.

    Cắm hộ mồ xưa hoa màu tím.

    Khắc lên thành cổ nỗi chờ trông.


    Ai về Hà Nội gởi ước mong.

    Ai gọi tim ai dục bước lòng.

    Nước Hồ vẫn đục đau lòng Nước.

    Lắng giúp cho đời mảng nước trong.


    Ai về lối cũ Sài Gòn mưa.

    Niềm đau nỗi nhớ nói sao vừa.

    Đêm khuya giá lạnh nơi hè phố.

    Vuốt nhẹ dùm tôi những trẻ thơ.


    Ai về đất Việt để dấn thân.

    Cho tôi được gởi mối ân cần.

    Sinh viên trí thức đời son trẻ.

    Tự Do Dân Chủ sóng trào dâng.

     
    Nguyên Thạch.
    Mùa chiến đấu.





     





    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2007 09:37:57 bởi Nguyên Thạch >
    #2
      hongsang 15.06.2007 13:48:25 (permalink)
      0
      Bạn  Tôi, Sau  Cuộc  Chiến.
       
      Cuộc chiến tàn thôi, anh trở về.
      Trên đôi nạng gỗ kéo lê thê.
      Một chân gửi lại sa trường đó.
      Anh về buồn tủi với chiều quê...
       
      Dựng lên lều nhỏ ở ven đường.
      Làm thợ sửa xe trông thảm thương.
      Khách qua, toàn những người đi bộ.
      Anh thợ sửa xe cũng chán chường...

      Năm đó quê tôi bị mất mùa.
      Dân làng mỗi lúc lại càng thưa.
      Kẻ lên thành phố,người lục tỉnh.
      Cơn gió chiều buồn...man mác đưa...

      Tôi cũng dắt con lên thị thành.
      Lây lất qua ngày với tuổi xanh.
      Nuôi con thơ dại buôn hàng chuyến.
      Từ lục tỉnh lên đến thị thành...

      Một chiều dừng chân nơi bến phà.
      Văng vẳng đâu đây có tiếng ca.
      U buồn nức nở thê lương quá.
      Quay mặt nhìn qua mắt lệ nhòa...

      Người bạn năm xưa với cây đàn.
      Trên đôi nạng gỗ bóng chiều tan.
      Manh áo sờn vai đời lận đận.
      Giọng buồn ai oán...như khóc than...

      Hồng Sang 


      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2007 20:37:02 bởi Viet duong nhan >
      #3
        hongsang 15.06.2007 14:57:40 (permalink)
        0
        Nỗi  Đau  Tột  Cùng
         
        Tôi đứng đó, xếp hàng theo thứ tự.
        Đến phiên mình,nghe tiếng gọi "Hồng Sang"
        Lòng thật buồn,buồn đến nỗi bàng hoàng ,
        Sợ con đói...đành bậm gan tiến bước...
         
        Chuyện cách đây mới vài ngày hôm trước.
        Tôi bị tịch thu hết chuyến hàng rồi.
        Bao vốn lời đã bị họ nuốt trôi.
        Giờ hết sạch...đứng ngẫn ngơ mà khóc...
         
        Căm giận kẻ tham tàn đang cướp bóc.
        Thương con khờ đợi Mẹ về nấu cơm.
        Các con ngồi chờ Mẹ đến đầu hôm.
        Mẹ biền biệt...chưa về...hàng mất sạch...
         
        Thôi-hết rồi,giờ chỉ còn một cách.
        Bán máu thôi , làm vốn chuyến buôn sau.
        Lần đầu tiên đem bán giọt máu đào.
        Lòng uất nghẹn...nghe tim mình rướm máu...
         
        Thịt da này do Mẹ Cha cấu tạo.
        Dòng máu này Phụ Mẫu đã cho con.
        Con không ngoan,không giữ được vuông tròn.
        Lâm cảnh khốn nên con đành bán máu...
         
        Chiếc mùng lớn của Chú cho từ dạo.
        Đem bán đi lấy tám chục ngàn đồng.
        Rồi đến chiếc xe đạp cũng không xong.
        Con cầm nốt...để lấy tiền thêm vốn...
         
        Cha Mẹ hỡi ! thân con sao khốn đốn.
        Tội tình gì,bất hạnh phủ đời con.
        Chồng bị tù lúc tuổi hãy còn son.
        Bầy con dại...mỏi mòn chờ Mẹ trẻ...
         
        Đêm nay buồn, nhìn vì sao đơn lẻ.
        Có phải chăng sao ấy chính là con.
        Một ngày dài dành giựt với áo cơm.
        Con mệt lã lịm mòn vào giấc ngủ...
         
        Trong cơn mơ con thấy dòng nước lũ.
        Cuốn trôi con lành lạnh đến thịt da.
        Tĩnh giấc ra, đây không phải là nhà.
        Nơi tồn trữ những hàng là "quốc cấm"
         
        Nhìn tờ "kiểm điểm" trong lòng buồn lắm.
        Chủ nghĩa gì mà cướp giựt trên tay.
        Lòng thật buồn, đành cố nén thở dài.
        Thôi - bỏ hết...ngày mai đi bán máu...
         
        Hồng Sang
         
        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2007 20:46:26 bởi Viet duong nhan >
        #4
          T.T.T 06.12.2007 08:53:41 (permalink)
          0
          TỔ QUỐC RÙNG MÌNH
          TRONG CƠN NHẬU NHẸT



          Còn ai kêu cho những cây thông không biết nói
          Khi nhà thơ bị bóp cổ nghẹn lời
          Rừng nguyên sinh vung lưỡi rìu quỉ đói
          Rắc rắc cây xô cốc chạm quỉ vang cười



          Chúng nó nhậu từng cánh rừng dải núi
          Từng khoảng trời miệt đất lòng khơi
          Nhậu tất cả từ Vua Hùng để lại
          Nhậu đến nàng Tô Thị rã thành vôi



          Chúng nó nhậu trên thân em trinh bạch
          Trên lưng mẹ già còm cõi một đời bom
          Con mất xác dưới chân thành Quảng Trị
          Mẹ khoét hầm nuôi tiếp biết bao con



          Kìa mẹ về run rẩy dưới mưa tuôn
          Qua cửa vi-la thấy đàn con ngồi nhậu
          Những đứa con thoát chết vụ khui hầm
          Đang tưng bừng nâng cốc tụng nhân dân



          Tổ Quốc rùng mình trong cơn nhậu nhẹt
          Có nghe chăng con cháu ngợi ca Người
          Và hạ bút ký hợp đồng cái rẹt
          Hợp đồng này giầu đẹp lắm Người ơi !



          Đà Lạt 1993
          Bùi Minh Quốc

          #5
            T.T.T 23.12.2007 21:44:24 (permalink)
            0
            NGƯỜI LÍNH TRỞ VỀ


            Người lính trở về sau chiến tranh
            Bỏ lại phía sau mình tuổi trẻ
            Gửi lại cả những bạn bè đã ngã
            Và một phần máu thịt của mẹ cha!



            Sau chiến tranh trở lại quê xưa
            Đứa con trai đang sống nhà người khác
            Mẹ tóc bạc dáng gầy như thác
            Người vợ xưa không dám nhận mặt chồng…



            Nhét cuộc đời vào chiếc ba lô không
            Người lính trở về nơi xuất phát
            Chỉ còn nửa nụ cười trên khuôn mặt!

            #6
              T.T.T 02.02.2008 11:03:22 (permalink)
              0
              CHÚC XUÂN
               
              Đầu Xuân chúc bình yên hiện hữu
              Đất nước tươi thành tựu bốn mùa vui
              An khang tài lộc khắp nơi
              Non sông gấm vóc đời đời bình an…
               
              Bình an nhé nước giàu dân mạnh
              Người người tươi lấp lánh năm châu
              Dáng duyên chữ S – địa cầu
              Nước non Việt ấy cùng nhau đồng hành…
               
              Đồng hành bước  tự do dân chủ
              Niềm an vui phúc đủ dân yên
              Quan tham đừng hiếp dân đen
              Độc quyền xin bỏ nhân quyền hãy tăng…
               
              Hãy tăng nữa tiếng lòng bá tánh
              Vạn người chung phước hạnh sẽ về
              Xuân sang cùng một câu thề
              Nước non dân chủ tứ bề yên vui...!
               
              Yên vui đến giữa lòng tâm đạo
              Tu giữa đời láo nháo khó thay
              Hỡi ai còn nặng lòng ngay
              Xin đừng lo lắng chuyện đầy chuyện vơi….
               
              Đầy vơi chỉ là tâm mộng tưởng
              Ai nắm tay được hưởng suốt ngày
              Xin đừng hoan lạc bi ai
              Mùa xuân Di Lặc sẽ hồi tự tâm…

              r
              #7
                T.T.T 13.04.2009 21:18:10 (permalink)
                0
                THÁNG TƯ
                Tháng tư máu đỏ đẫm gươm đao
                Đứt ruột Việt Nam cảnh chiến hào
                Kinh tế từ đây nghèo tụt hậu
                Máu xương độ đó uổng làm sao
                Tự do ánh sáng càng xa thẳm
                Tiến bộ nhân sinh đã thoái trào
                Dân tộc Lạc Hồng đau độc đảng
                Mong quyền dân chủ biết khi nao?
                April 4, 2009
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2009 21:29:52 bởi T.T.T >
                #8
                  T.T.T 02.11.2009 11:22:28 (permalink)
                  0

                   

                  TỔ QUỐC NHÌN TỪ BIỂN

                  Nếu Tổ Quốc đang bão giông từ biển

                  Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
                  Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
                  Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa

                  Đất Tổ Quốc chập chờn khi bóng giặc
                  Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
                  Biển Tổ quốc chưa một lần yên giấc
                  Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn....

                  Nếu Tổ Quốc hôm nay nhìn từ biển
                  Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
                  Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
                  Trong mỗi người có ngọn sóng nào không?

                  Nếu Tổ Quốc nhìn từ bao quần đảo
                  Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
                  Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
                  Máu xương này con cháu mãi khắc ghi!

                  Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
                  Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
                  Thương Cồn Cỏ gối đầu trên sóng dữ
                  Thương Hòn Mê bão tố phía âm u...

                  Nếu Tổ Quốc nhìn từ bao thương tích
                  Những đau thương trận mạc đã qua rồi
                  Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
                  Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi,,,,

                  Nếu Tổ Quốc nhìn từ bao hiểm hoạ
                  Đã bao lần giặc đến tự biển Đông
                  Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
                  Lũ Thoát Hoan run rẩy khiếp trống đồng!

                  Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
                  Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
                  Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
                  Bao xác người dưới sóng mặn, vùi thân....

                  Nếu Tổ Quốc neo mình đầu sóng cả
                  Những chàng trai ra đảo đã quên mình
                  Một sắc chỉ về Hoàng Sa thủa đó*
                  Còn truyền đời con cháu giữa tâm linh!

                  Nếu Tổ Quốc nhìn từ bao mất mát
                  Máu xương kia dằng dặc suốt bao đời
                  Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
                  Hoá con tàu vẫn mãi hướng ra khơi!

                  NGUYỄN VIỆT CHIẾN
                  (Trại viết Hạ Long 4-2009)
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 08:24:25 bởi T.T.T >
                  #9
                    T.T.T 04.11.2010 08:25:32 (permalink)
                    0
                    ANH BA SÀM
                    *
                    Ngày xưa có anh Ba Sàm

                    Ăn sắn ăn khoai đánh giặc
                    Một lòng vì dân vì nước
                    Hiên ngang luôn ngẩng cao đầu
                    *
                    Hôm qua có anh Ba Sàm

                    Đọc báo giùm dân yêu nước
                    Báo kêu giữ từng tấc đất
                    Báo đòi dân chủ tự do
                    *
                    Hôm nay kẻ thù giết anh

                    Tin tặc treo "Sinh tử lệnh"
                    Cả nước để tang Ba Sàm
                    Anh hùng toàn dân phong tặng
                    *
                    Ngày mai nhiều anh Ba Sàm

                    Sắp hàng trùng trùng đội ngũ
                    Cả dân tộc thành Liệt sĩ
                    Máu đào thắm đất cha ông
                    *
                    Đất lại sinh con đẻ cái

                    Ba Sàm trùng điệp tái sinh
                    Kẻ thù làm sao giết được
                    Muôn năm ý chí dân mình...
                    Hà Nội, 2.11.2010
                    NGUYỄN TRỌNG TẠO
                    #10
                      BĂNG NGUYỆT 04.11.2010 13:37:37 (permalink)
                      0
                      Chào TTT, đọc tới đọc lui hong hiểu đây là thơ sáng tác với nhiều bút danh hay là thơ sưu tầm của nhiều tác giả .

                      Mấy năm rồi mới quay lại đăng bài cũng là điều vui mừng cho dd VNTQ, nhưng nếu đây là thơ sưu tầm thì có box riêng TTT hén, Chào mừng bạn và chúc vui khi tham gia cùng dd nha .
                      #11
                        T.T.T 14.04.2015 19:30:56 (permalink)
                        0
                        THÁNG TƯ
                        Tháng 4 hoa loa kèn nở rộ
                        Tháng đeo tang chế độ cộng hòa
                        Rồi từ đó nước Vệt càng đau khổ
                        Đang dần thành một huyện của Trung Hoa
                         
                        Tháng 4 hoa loa kèn trắng
                        Trắng vành khăn cảnh nước mất nhà tan
                        Người vượt biển, kẻ giam nơi tù ngục
                        Bao triệu người đau nấc chẳng dám than
                         
                        Kể từ đó bạo tàn lan khắp nẻo
                        Kiếp thường dân bị bịt miệng lấp tai
                        Chỉ chúng nó một loài quỷ đói
                        Ăn thịt người cướp bóc cả tương lai
                         
                        Chỉ chúng nó theo ma vương dẫn lối
                        Bán biên cương biển đất nước nhà ta
                        Hoàng Sa hỡi bao giờ nguôi quốc hận
                        Bóng giặc Tàu lấp lấn ở Trường Sa
                         
                        Ải Nam Quan xưa là là nơi trấn quốc
                        Hòn vọng phu còn nhắc giặc bắc phương
                        Bây chừ đó, Chi Lăng còn hay mất
                        Đâu tượng đài nước Việt thắng Bắc Kinh
                         
                        Bốn mươi năm  dân xứ mình lạc hậu
                        ĐI làm thuê khắp bốn biển năm châu
                        Người chết nhục ở Đài Loan, Hàn Quốc
                        Kẻ bán mình tại Căm Bốt, Mã Lai
                         
                        Bốn mươi năm chuyện thương đau dài lắm
                        Mấy chục triệu dân oan, mấy chục triệu đầu sai
                        Chỉ nung núc béo một bầy tham nhũng
                        Đang đi mau đến đoạn đầu đài!
                        T.T.T
                         
                        #12
                          Chuyển nhanh đến:

                          Thống kê hiện tại

                          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                          Kiểu:
                          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9