Không có gì
Mưa cuối thu Vắng vẻ im lìm một góc đêm Gió khuya buồn bã nhẹ lay rèm
Mưa còn mộng mị làn môi thắm
Gió vẫn mơ màng mái tóc êm
Bao giọt nhớ loang thềm đá cứng
Một dòng yêu ngập trái tim mềm
Đêm thu đã lạnh ... đông đang đến
Anh giữ ấm lòng ... để nhớ em
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2008 03:36:26 bởi hoang_sa >
Mưa cuối thu Mưa cuối thu buồn trong mắt ai
Giọt nào rơi xuống cõi trần ai
Giọt nào rơi ướt đêm không ngủ
Có giọt nào rơi, sao ướt vai ?
Em không quen làm thơ Đường luật nên chỉ góp vui với anh 4 câu thơ 7 chữ này thôi. Thế mà cũng đã hết mùa thu rồi thi sĩ nhỉ?
Thơ rụng rồi Chẳng là thi sĩ đâu em
Là rơi rơi chữ
là êm êm vần
Là ghi lại
chút bâng khuâng
Là mưa
là gió
những lần ghé chơi
Mùa thu
giờ đã qua rồi
Thơ anh rụng hết
buồn ơi
là buồn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2007 07:58:14 bởi hoang_sa >
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2007 08:39:42 bởi Oanh Oanh >
Trích đoạn: Oanh Oanh
Mưa chớm đông
Chất ngất đông về…có nhớ em?
Mưa khuya lất phất nhẹ xuyên rèm
Tình vương giấc mộng bờ mi thắm
Nhớ đắm cung sầu ánh mắt êm
Rả rich mưa buồn gieo đất cứng
Lê thê gió buốt lướt vai mềm
Lòng riêng một thoáng nghe day dứt
Chẳng biết anh giờ….có nhớ em?
Oanh Oanh
Nỗi nhớ mùa đông Anh yêu tóc rũ một trời mơ
Sợi nhớ đong đưa ... nhớ thẫn thờ
Nắng trải lối xưa màu héo hắt
Mây trôi trời cũ dáng bơ vơ
Lỡ thương một thuở miền hư ảo
Đành nhớ nghìn năm chốn mịt mờ
Anh nhốt em vào tim cháy bỏng
Đông về sưởi ấm mấy vần thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2007 03:34:47 bởi hoang_sa >
Lưng chừng con dốc
Con dốc tình quanh co
buồn vương trên đám cỏ
anh giờ chân bước lỡ
nửa dốc lưng chừng mơ
Nghiêng ngã mấy trời chiều
ngập ngừng cơn sóng yêu
chồm lên triền dốc đứng
nghe nát nhừ rong rêu
Chỉ lưng chừng cơn gió
sợi tóc nào vương vương
sương khói mờ đôi mắt
lưng chừng giọt yêu thương
Trên đỉnh buồn mây phủ
anh lưng chừng áng thơ
em ơi khoan biến mất
đừng đóng lại vu vơ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2007 18:39:18 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: hoang_sa
Thơ rụng rồi
Chẳng là thi sĩ đâu em
Là rơi rơi chữ
là êm êm vần
Là ghi lại
chút bâng khuâng
Là mưa
là gió
những lần ghé chơi
Mùa thu
giờ đã qua rồi
Thơ anh rụng hết
buồn ơi
là buồn
Tìm đâu? Vần thơ xưa
đã rụng rồi
Còn bay bay gió
còn rơi rơi buồn
Còn đâu đó
chút vấn vương
Còn thương
còn nhớ
nẻo đường chiêm bao
Mùa thu
đã hết từ lâu
Lá vàng xa vắng
tìm đâu
mà tìm
Trích đoạn: Nhi Anh
Mùa thu
đã hết từ lâu
Lá vàng xa vắng
tìm đâu
mà tìm
Lại làm thơ Mùa thu
đã hết từ lâu
Lá vàng xa vắng
tìm đâu
mà tìm (*)
Lưng trời
ngơ ngác
cánh chim
Tìm không thấy
chỗ lặng im
để buồn
Đã mơ
bao giấc hoang đường
Bây giờ tỉnh dậy
lạc đường
ngẩn ngơ
Em à
ta hãy làm thơ
Lại mơ
lại mộng
lại bơ vơ sầu
(*) thơ Nhi Anh
Trích đoạn: hoang_sa
Thơ rụng rồi
Chẳng là thi sĩ đâu em
Là rơi rơi chữ
là êm êm vần
Là ghi lại
chút bâng khuâng
Là mưa
là gió
những lần ghé chơi
Mùa thu
giờ đã qua rồi
Thơ anh rụng hết
buồn ơi
là buồn
THƠ ƠI
Hoa Quỳnh
Thơ
đừng rụng
lá mùa thu
Trải đầy nỗi úa
sầu ưu
em buồn
Thơ thoa
vạt nắng ửng hồng
̉Cho em nhặt lấy
Ủ lòng
Em vui
Em xin
một chút
vậy thôi
Thơ chìu em nhé
để môi
đỏ bừng
Và em
len lén ...
ngập ngừng
Hôn thơ
thật khẽ
Thơ đừng ...
Chối em
Khẽ thôi ...
cho mộng
êm đềm
Như ngoài kia ấy
bên thềm
trăng _ hoa
Lời thơ Cho thơ
mượn mái tóc mềm
Để thơ
nằm ngủ
êm đềm
mộng mơ Môi hồng
lướt nhẹ
trên thơ
Trăng rơi
vào cõi thẫn thờ
mông lung Ngỡ ngàng
mấy cánh hoa rung
Bên thềm gió nhẹ
ngập ngừng
thơ trôi Cho anh giữ chút bồi hồi
Ướp vần thơ ngọt
ướp lời thơ say r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2007 18:35:59 bởi Huyền Băng >
THÔI ĐỪNG BUỒN NỮA THƠ ƠI
Hoa Quỳnh
Lá kỳ ghê vậy , sao mà khóc
Khi gió thu về khua bước chân
Lá nín đi nha , đừng dỗi nữa
Gió dìu lá nhé , dạo lang thang
Thơ buồn ai thế , mà thơ khóc
Giống hệt lá vàng của gió thu
Nũng nịu thơ hờn , thơ nhõng nhẽo
Thơ chờ ai đó cất lời ru
Lá có nghe không lời gió nói
Mình yêu nhau nhé suốt thu vàng
Gió nâng cánh lá bay nhè nhẹ
Chầm chậm đong đưa thật khẽ khàng
Ai ơi xin hiểu lời em ngõ
Xóa giúp nỗi buồn đọng ý thơ
Để mãi trong thơ toàn nét diễm
Của mùa thu đẹp tựa trong mơ
THƠ AI....
Lụa là
thơ ngọc của ai
Phủ quanh vườn nhỏ
gót hài
em qua
Thế rồi
chả hiểu vì sao
Đêm về
em nhớ
ngọt ngào câu thơ
Thẹn thùng
dấu ánh trăng mờ
Hẹn thơ
trong giấc mộng mơ
em chờ
Thương em
Thơ chớ hững hờ
Ghé qua
dẫu chút vu vơ
cũng là....
NHI ANH
Ầu ơ
Ầu ơ
ru ngọt
vần thơ
Ru cho nỗi nhớ
bơ vơ cuối trời
Ru tình
lạc lõng chơi vơi
Cánh chim thần thoại
bên đời
mộng du
À ơi
một khúc thiên thu
Êm như mộng ảo
buồn như
gió chiều
Ầu ơ
có phải tình yêu?
...
Em là mùa xuân
Em là mùa xuân
mang gió về lung lay nắng hạ
xanh xanh cây lá
bâng khuâng Em mang nắng vào thu
xuyên qua mấy lớp mây mù
mưa hòa với nắng
nhạc tương tư Em mang trăng vào đông
cho đêm dài ngắn lại
và dòng sông
ngừng chảy Rồi em tan vào mùa xuân
cho anh tìm mãi
trong nỗi nhớ nhung màu huyền thoại
chỉ thấy hoa buồn
từng cánh vấn vương
chỉ thấy gió bơ vơ trong nắng
nắng thơ thẩn trên đường
con đường đi vào hoang vắng
tìm nẻo yêu thương
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: