Không có gì
Chào bạn Yên Hà. Chúc bạn năm mới ngập tràn hạnh phúc.
Góc mùa đông Anh còn nhớ mùa đông xưa nắng nhẹ
Thơ vu vơ tìm nỗi nhớ ghép vần
Nhớ trái tim đã rung lên khe khẽ
Một lần mơ, anh nhớ, đã một lần Nhỏ cứ vẽ khung trời còn xanh ngát
Thả vần thơ mời gió lộng sang xuân
Anh lang thang trong hoàng hôn nắng tắt
Chút gió buồn, chút gió gọi bâng khuâng Đêm nay về thăm lại góc mùa đông
Vẫn là em, là câu chữ bềnh bồng
Cho anh gửi nhớ trong vần thơ ấm
Chẳng biết là nhỏ có nhớ anh không?
Không đề Con yêu nhỏ có một ngày lạc bước
Qua hoang vu ngồi đếm giọt sao trời
Ngủ cùng trăng, tay níu sợi mây trôi
Rồi bất chợt rớt xuống trần - và khóc ! Em - yêu - quái mà không còn phép thuật
Bơ vơ buồn trong cõi - chẳng - còn - anh !
Nắng tắt rồi sao mắt cứ long lanh
Hay trong đó có chút gì ẩn giấu ? Em chắc hẳn chẳng bao giờ về nữa
Lối mòn xưa hoa cỏ hắt hiu rồi
Đợi trăng tàn ghé xuống cõi trần chơi
Trăng có đón em quay về - thuở trước ? Đi một bước, xa ... người thêm một bước
Tạ từ ơi, em hát khúc ly tình
Bên sông Ngân làm một tiểu yêu buồn
Ngắm cô Chức dệt nỗi sầu lên vải Dạ Quỳnh Không đề
Giọt nước mắt trên má nàng yêu quái
Ửng hồng hồng lấp lánh ánh sao xa
Mây trôi qua phải ngập ngừng đứng lại
Chờ giọt buồn rơi xuống lối cỏ hoa Anh vừa nhặt một giọt buồn trên cỏ
Thấy hình như phép thuật vẫn còn vương
Không lấy lại thì cho anh xin nhé
Anh mang về học phép của yêu thương Hoàng Sa
Không có gì Em không hẹn mà anh thì không đến
Để hàng cây cứ lặng đứng buồn thiu
Anh đã quên còn em thì không nhớ
Mây lang thang ngơ ngác cả buổi chiều Anh không chờ, em thì đâu có đợi
Nắng hạ vàng đổ xuống bãi hoang vu
Em không mơ, anh tan rồi giấc mộng
Mặc cho mưa và gió cứ tương tư
Lâu wá mí thấy Hoàng-sa về thăm vườn thơ VNTQ đó nha...Đọc bài ko có j thiệt wả là..ko có j hihih
Đêm nay về thăm lại góc mùa đông
Vẫn là em, là câu chữ bềnh bồng
Cho anh gửi nhớ trong vần thơ ấm
Chẳng biết là nhỏ có nhớ anh không?
Nhỏ là thơ vần thơ biết nhớ Nhỏ là thơ vần thơ luôn trải nhớ Chữ bồng bềnh nên chữ cứ vô biên Trắng mùa đông có rát những muộn phiền, Nơi này thơ làm ấm miền du thực, Vẫn là em...xa như là Ngưu Chức Xoay bốn mùa hạnh ngộ một lần thôi Ánh trăng xa nhưng thơ đã kề rồi, Còn nghi vấn vu vơ chi mà lạ... Nhỏ là thơ mà thơ muôn vạn ngã Anh đừng "ghen" với cảnh hoá thi say, Sao không nghe lời em nói đây này.... Thơ là ảo và em đây mới thật...... Nhỏ là thơ..vần thơ giờ đã cất...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2008 01:19:27 bởi BĂNG NGUYỆT >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
...
Nhỏ là thơ mà thơ muôn vạn ngã
Anh đừng "ghen" với cảnh hoá thi say,
Sao không nghe lời em nói đây này....
Thơ là ảo và em đây mới thật......
Nhỏ là thơ..vần thơ giờ đã cất...
Chào Băng Nguyệt
Lâu rồi HS bị hết ý, cạn thơ... Thèm có "nhỏ" nào thật để gây cảm hứng làm thơ... Nhưng mà có lẽ làm thơ với "nhỏ" ảo thì thoải mái hơn
Băng Nguyệt thì lúc nào thơ cũng tuôn trào, thỉnh thoảng nhớ ghé vào chỗ không có gì này cho vui nha.
Cánh cửa
Ta gõ cửa nơi đìu hiu vắng lặng
Lốc cốc buồn ... thơ hỏi: có ai không?
Thật im lìm một hoàng hôn im ắng
Có ai đâu mà cứ gọi ... hoài công
Hihihi HS....chúc HS sớm gặp được nhỏ nhé....bn thì đâu đó "đàng hoàng" cả ròi hihiihh
Cánh cửa
Ta gõ cửa nơi đìu hiu vắng lặng
Lốc cốc buồn ... thơ hỏi: có ai không?
Thật im lìm một hoàng hôn im ắng
Có ai đâu mà cứ gọi ... hoài công
Vừng ơi mở cửa Những dòng thơ cứ xuôi mình tuôn chảy
Giữa ngàn người ảo và một người thực tại,
Cửa chỉ mở khi niềm tin mang lại,
Phía chân trời xoai xoãi bước hoàng hôn,
Chẳng có gì để suốt đời thờ tôn,
Bằng tình yêu của người yêu mong ngóng,
Không có gì dẫu là nỗi hoài công
Thì vẫn có tháng ngày hồng tươi đẹp,
Hãy cứ gọi dẫu cửa kia đã khép,..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2008 07:23:15 bởi BĂNG NGUYỆT >
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Hihihi HS....chúc HS sớm gặp được nhỏ nhé....bn thì đâu đó "đàng hoàng" cả ròi hihiihh
HS cũng đâu đó "đàng hoàng" cả rồi
Thỉnh thoảng, "không đảng hoàng" một tí để làm thơ (chọc cho người ta đọc đó thôi!)
Quanh miền hư ảo
Những dòng thơ cứ vòng quanh hư ảo
Chẳng biết tìm gì
lãng đãng
ngông ngông
Mảnh cô đơn
đôi lúc chợt bềnh bồng
Rồi ngủ yên bên bến đời dịu ngọt
Nếu không mơ thì vần thơ đi trốn
Lời vu vơ chẳng biết đặt nơi nào
Thôi ta cứ vòng quanh miền hư ảo
Giọt thơ hồng mưa xuống đất chiêm bao
Chiều
Nắng vẫn còn nghiêng một góc chiều
Xuyên vào nỗi nhớ ngỡ như yêu
Mà sao chẳng thấy mơ về lại
Mộng chẳng hòa theo tiếng sáo diều
Gió của chiều nay êm ái quá
Hương đời cứ ghẹo chốn cô liêu
Lao xao khúc nhạc buồn vô nghĩa
Mấy nỗi vu vơ phủ một chiều
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2008 20:42:22 bởi Huyền Băng >
Tôi về
Tôi về nhặt nhạnh lá rơi
Gom vào một cõi rã rời xanh xao
Thắp lên đốm lửa ngọt ngào
Giấc mơ lấp lánh một màu áo ai
Tôi về tắm nắng chiều phai
Chờ mưa tưới thảm u hoài cằn khô
Vẫn cỏn em đó ... hư vô
Tôi quên hay nhớ mà ngơ ngẩn buồn
Tôi về khi nắng chiều buông
Quên đi giấc mộng hoang đường vu vơ
Nửa chừng ... ngơ ngác vần thơ
Nửa tôi ở lại mong chờ hư không
Tôi về sương khói mênh mông
Tóc em còn đó bềnh bồng gió thu
Trái tim tìm lại hoang vu
Một mình tôi nhé ... tương tư ... một mình
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2008 09:54:55 bởi Huyền Băng >
Bơ vơ
Sao không đón anh về trong giấc mộng?
Để đêm dài anh lạc lõng bơ vơ
Dòng sông nào ... thuyền đã chất đầy thơ
Vầng trăng vỡ ... buồn lung linh trên sóng
Xác xơ
Sóng xô dạt thuyền thơ bờ bến lạ
Mùa hạ buồn đỏ mắt đợi chờ ai
Nắng chưa kịp hôn lên nhành phượng thắm
Mưa vội vàng rụng vỡ xác xơ cây
có còn...
anh không biết mưa có còn ca hát
gió có còn ngân những khúc vu vơ
tóc có bay tìm thơ trong nắng nhạt
có hoa nào còn rung cánh mộng mơ?
Lung linh
Thuyền trôi êm
sóng bềnh bồng
Lung linh vạt nắng
dòng sông hát thầm
Mây chiều
đứng lặng trầm ngâm
Cung đàn nhả tiếng
gió chầm chậm đưa
Như đời
gọi tiếng ngàn xưa
Như hoa hé nở
giữa mùa cằn khô
Tay tiên nữ
dệt vần thơ
Lung linh mộng
nằng thẫn thờ
... lung linh
Mong manh
Mong manh
một ánh trăng vàng
Cho anh thao thức
mơ màng
đêm sâu
Hồn về đâu
mộng đi đâu
Mà nghe áo lụa
xạc xào
cõi thơ
Vẫn anh
tìm gió để mơ
Tắm vầng trang ảo
bên bờ
hoang vu
Lạc rồi ... một khúc tương tư
Trôi theo suối tóc
đến từ chiêm bao
Có khi... thơ
Có khi
thơ muốn tìm em
Buông lời dịu ngọt
cho mềm giấc mơ
Nhẹ hều
như gió vu vơ
Biết đâu em đợi
bên bờ xa xăm
Có khi
thơ muốn về thăm
Thuở còn khờ khạo âm thầm nhớ nhung
Khi trăng nhìn nước ngại ngùng
Con thuyền chở mộng
chưa từng ra khơi
Có khi
thơ chẳng có lời
Mang bao hư ảo xa vời về em
Chỉ như lá rụng bên thềm
Thôi em đừng nhặt
đừng xem
... chán phèo
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2008 11:16:43 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: