Không có gì
Dòng sông không hát
Có một dòng sông âm thầm chảy
Không hay rằng nước đã thay màu
Êm êm giấc ngủ mùa không gió
Nhốt mấy mùa trăng dưới đáy sâu
Tóc xưa đổ suối qua miền lạ
Mắt chuyển trời xa bỏ giấc mơ
Có lúc mưa chiều lay cõi nhớ
Sông lùa bến cũ nhặt vu vơ
Em trở lại thăm bờ cỏ úa
Vẫn tà áo ấy vấn vương thơ
Mà sao nước chẳng còn in bóng
Sông giấu hồn trong sóng nhấp nhô
Có lẽ hương xưa em đã cất
Không mang về với khúc sông hoang
Chiều
nghe réo rắt lời cơn gió
Thôi
hát làm chi
chỉ bẽ bàng
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2012 21:23:06 bởi Huyền Băng >
Lời ru cuối
Ru em lời cuối nồng nàn
Trước khi mờ mịt
chiều tàn
bụi bay
Như là
trả gió cho mây
Trả sông về biển
trả cây về rừng
Hương trầm trà tóc người dưng
Trả cho mưa hạ
giọt rưng rưng buồn
Dấu chân trả lại phố phường
Mộng thơm
trả chốn thiên đường mong manh
Ru cho mùa cũ qua nhanh
Trả vàng cho nắng
trả xanh cho trời
Ru bằng cơn gió chơi vơi
Hôm xưa đã lỡ đánh rơi mảnh tình
Trả sao cho mắt lung linh
Trả hồng cho đóa môi xinh dịu hiền
Ru em trôi hết ưu phiền
Ngọt ngào
êm ả
một miền không anh
Ru em lời cuối yên lành
Trái sầu trả lại cho cành tương tư
Hồn thơ tím
trả mùa thu
Hư vô nuốt trọn
lời ru
cuối cùng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: