RE: Những đoạn văn đi hoang.
-
03.04.2007 19:51:17
Mày lên đây sẽ thấy bọn nó để mỗi đứa một kiểu đầu, không đứa nào giống đứa nào, mà toàn kiểu hay. Phải rồi, dân Hà Nội thủ đô nghìn năm văn hiến thì kiểu tóc cũng phải cam sành một chút chứ.
Mới lên Hà Nội hai ba hôm thằng Minh nó đã chê đầu tóc mình thế này thế kia. Rồi bảo mày cứ yên tâm, tao sẽ cắt cho mày kiểu đầu chất chất. Mày thích kiểu gì?
Kiểu gì à? Chất gì à? Chất rock được không? Lâu rồi không xem rock, thèm vật vã như nghiện thèm thuốc mày ạ. Nhớ ngày xưa mấy lần đi xem rock đều mặc quần tụt, trông ngu ngu bỏ mẹ. Có lần thấy bọn nó chế quần rách toe tua, về nhà cũng xí xớn, nhưng chế xong đéo dám mặc. Áo rock cũng không có luôn, đi xem mà kiếm được cái áo nào đen đen 1 tí là ngon lành lắm rồi. Mà nói thật, có lần nào đi xem rock mà ko cởi mẹ nó áo ra đâu? Bây giờ mày bảo tao để đầu rock được không? Tao thấy bọn rock cũng hay hoặc là cắt trọc, hoặc là để dài, trông ngu bỏ mẹ. Đéo thấy ngầu mà cũng đéo thấy nghệ.
À, hay là để kiểu nghệ nghệ? Kể cho mày nghe, tao cũng hay nghệ sĩ lắm. (Viết đến đây nhớ thằng chó Đạt, nó bảo mình có bao giờ vừa đi đường vừa lẩn thẩn nhìn cây nhìn cối không ). Hôm nay tao cũng tập tành nhìn cây cối thử lúc đi lấy xe, đ.mẹ. con bé đi phía trước nó tự dưng đứng lại lục túi (tìm vé xe hay là băng keo băng dán gì đó). Tao đâm sầm vào nó, tự dưng, ngu bỏ con mẹ, nó nhìn mình như thể mình định làm gì nó, may là nó không chửi. Mà có chửi tao cũng đéo dám ho he, tao vốn không thích lằng nhằng với những đứa cỡ 70 kg trở ra. Hay tao cứ để kiểu đầu nghệ sĩ? Ừ, tao cũng hay nói văn nói vẻ cho nó sĩ diện lắm, đôi khi còn triết lí rẻ tiền mà. Sao? Bọn nghệ sĩ trông bẩn lắm à? Ừ, thế thì tao đéo cần nghệ sĩ nữa, ra đường nó bảo điên.
Mày bảo tao để kiểu sành điệu à? Hố hố hố, tiền ăn đéo có, cả đời không ăn sáng mà đầu tóc đua đòi cam sành!?! Nhưng nghe cũng hấp dẫn đấy. Ừ ừ, thì tao đéo có Style (cái đấy may ra bọn con gái nó có thôi, tao quan tâm làm đéo gì?) À, mày bảo phong cách hả? Trông tao cục mịch à? Ừ cũng đúng. Nói đến cục mịch, tao thèm đấm nhau quá. Thôi được rồi, mày cứ cắt kiểu đầu chất đi, để khi tao ra đường bọn nó kiềng.
Vậy là thằng Minh nó cũng cắt cho mình. Đại loại thế này: Phía trước phía sau trụi lủi, ở giữa có 1 tí chỏm tóc dựng lên lố bịch. Nhác qua thì thấy cái đầu giống Nakata, cái mặt giống Công Lý. Thằng Quân cười khả ố khi ngó thấy cái đầu này. Đẹp thì có đẹp. Nhưng tối hôm trước cắt thì sáng hôm sau nó lại lôi mình dậy, cắt phăng cái chỏm đi. Bây giờ trông cái đầu na ná cạo trọc, dài hơn 1 tí.
Mình cắt trọc, đi gặp bà cô, cô la oai oái bảo rằng răng mà mi cắt như rứa? Khổ thân, đúng là sinh viên. (!!!) Về nhà gặp mấy đứa bạn, có đứa nhìn mình rất chi là thông cảm, rồi hỏi chuyện yêu đương dạo này thế nào? Bà chị mình thì buông một câu: "Quyết chí rồi hả?" Bó tay luôn.
Dù sao dạo này cũng đang dài ra. Mấy hôm nay thấy người dở dở, nhiều lúc muốn biến mẹ đi nơi nào đéo có người, hoặc được đập phá đánh đấm gì đó ... Tự dưng nghĩ hay là mình cạo mẹ nó trọc đi?