Trích đoạn: Đông Hòa
Đời Kỷ Nữ
Kỷ nữ cuộc đời khổ xiết bao
Từng đêm buôn phấn tận nơi nao
Phận duyên một thuở đầy hương sắc
Tơ tóc giờ đây bạc trắng màu
Trọn tối lòng buồn tim quặn thắt
Nửa đêm ruột xót dạ xoăn đau
Niềm thương thể xác đời mang lấy
Chua xót tâm cang ngấn lệ trào
Đông Hòa
08.04.07
TÌNH CA NỮ Đàn nguyệt khơi sầu choáng ánh trăng
Ca nữ buồn thương con nhện giăng
Quân tử dăm người nâng chén cụng
Tiệc tàn, em hỏi : có còn chăng?
Đây chút tình hư, đây rượu thừa
Đây bàn tay lạnh, mắt, môi đưa
Em đem mời mọc, trăng sáng quá
Lòng thẹn, đầu môi, tiếng lọc lừa...
Gió mang hương nhạt, tóc khô, thưa
Trăng tàn, quân tử đã say chưa ?
Da em tê buốt màu sương khói
Lại cắn hồn đau, sau trận mưa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2007 13:18:43 bởi Phan_Cuu_Long >