Vết dấu thiên thu
DI THỂ TÌNH YÊU
Hoàng Hoa
Tặng Ngân;
“Con chim hót như chưa từng đã hót
Một bài ca vô tận giữa bụi hồng”
(Bùi Giáng - Tuyết mùa Viễn Xứ)
--------------
Em lặng lẽ chào ngày qua vô tận
Chào nay – sau, chào hết thảy, trong ngần
Tinh khôi về sáng khoảnh khắc yêu thương
Em mãi là em; thiên thần em ạ!
Trăng viễn xứ bóng trăng về phố lạ
Xuân du du trở bước phía vô cùng
Bụi miên trường lem lấm áo phong sương
Mùa nắng Hạ thắp đầy nhau nỗi nhớ
Con đường nào đưa tim về giữa ngọ
Giữa tinh mơ, giữa chiều tím, giữa đêm...
Khúc hát nào hơ háp lại niềm riêng
So phím cũ trên cung đàn tươi mới
Mùa trở gió mây làm mưa khấp khởi
Mây từ trời và mưa thấm đất đai
Nhành hoa dại hương thầm thơm thoảng tới
Hành khất nghèo tích cóp ướp thơ say?
Khuấy ly tình chớm sủi bọt, à ơi...
Bong bóng mộng dẫu rằng tan ảo huyễn
Dẫu chồi non khô giữa trời nắng hạn
Vẫn ước thề chuyển kiếp hẹn vô biên
Nơi chốn nào được ví xứ Đào nguyên?
Ắt hẳn là: nơi em tôi trú tựu!
Em; nguyệt bạch loang màu mắt biển biếc
Anh; cõi hồn hóa sóng phút ngụ cư
Ôi, Thiên Thai... bờ trầm trải... phù du
Tiếng sáo xưa chao lòng ai đá lạnh
Dõi ngàn sao Ngân hà khuya nhấp nhánh
Vì sao nào soi giấc ngủ em ngoan
Khúc tình ca xao xuyến đến mênh mông
Người ru người - mùa ru mùa đồng vọng
Lời; ẩn ngữ như dấu hài trên cát:
Di thể tình yêu - giữ mãi nhé, em ơi!…
*************
tháng chớm Hạ, năm không bảy
Viết cho “hạnh phúc của một khởi đầu!”
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2007 12:49:55 bởi Huyền Băng >
THÁP ĐÔI
Hoàng Hoa
Tặng Ngân;
-------------------
Tháp đôi âu yếm bên trời
Gợi sầu hoang - lẻ chuyện người với ta
Mùa Xuân ấp nhuỵ trong hoa
Nhả hương rừng vắng cũng là ... thế thôi?
Tri âm nào có mấy người
Đành như phấn của thông lơi lả chiều
Dẫu sao cũng chút mỹ miều
Về đâu?
- thoảng tiếng hạc kêu
giữa
mùa!
---
April 6, 2007
Còn tuổi nào cho nhau!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2007 01:24:40 bởi Hoàng Hoa >
VẾT DẤU HƯ PHAI
Hoàng Hoa Bỗng thinh lặng như là ngày vắng gió
Sợ vu vơ làm xao xuyến tim gầy
E lá vàng lả tả cánh chao rơi
Vệt ly biệt gợn mắt chiều sương trắng
Sắc vàng tụ cửa cõi tình ươm nắng
Hong chút dại khờ em một thuở hư phai
Lụa bạch hồn xưa đẫm niềm hoa sứ Đại
Mầu - ngải - hương - bùa thơm nghiêng cánh;
thơ say!
Kiêu bạc nửa đời khoảnh khắc hóa mây bay
Phút giác ngộ rời ngã tâm giả ảnh
Bụi phong trần chợt trở nên lấp lánh
Giữa trải trầm khánh tận loáng niềm tin!
Thuyền an nhiên lãng lãng bến phiêu linh
Lòng thanh thản bỏ ngôn từ, mặc ý
Quên sóng đời nồng giấc mùa túy lúy
Kiếp giang hồ yêu cả bóng hư phai!
Tặng Ngân; tháng tư - 2007
Yêu cả bóng hư phai!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2007 18:57:17 bởi Hoàng Hoa >