Lâu quá không quay lại, mình xin tham gia 1 bài mới, tặng mọi người. Chúc các Bạn luôn khỏe và HP
Duyên phận. Khi những tia nắng cuối cùng tắt lịm
Trên bờ môi em sẫm màu thời gian
Chưa khi nào anh nhìn thấy
một thoáng buồn đến thế
Nét ưu tư phá cả trời chiều
Đền Trần, chiều muộn
Em đi cầu may, cầu lộc?
Còn tôi, đi cắt bỏ duyên âm
Chàng trai 34 tuổi, đẹp trai, đào hoa
Những cuộc tình đếm trên đầu ngón tay-Không hết
Mãi không tìm thấy điểm dừng
Trong thinh không tiếng mõ, tiếng chuông
đều đặn
Râm ran lời khẩn cầu
Ngài linh thiêng che chở phận trần ai
Những ánh mắt thoáng nhìn nhau ngài ngại
Nhưng em ah, với anh một cặp mắt buồn
sẽ là đẹp nhất
Cũng như Phật đã từng dạy sắc-không.
Cầu cho em toại nguyện, tôi tìm được chỗ dừng chân
Hẹn mai sau khói hương lại về cùng một chỗ
Nỗi buồn cửa phật
Nét nhìn vu vơ, ngày đông gió lặng
Khói tỏa hương trầm
Lóc cóc mõ kêu
Lại một ngày, thế là đã đi qua.
Liêu xiêu chân bước, dáng ai ngập ngừng
Em cứ mơ những điều diệu vợi
Nỗi buồn, niềm vui chẳng thể tách rời
Anh về, cầu Trời khấn Phật
Xòe bàn tay
và sẽ lại đếm từ
ngón đầu tiên./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2009 19:22:42 bởi tqh1976 >