Thơ BẢO SINH
4/2/4
Yêu nhau phải có bốn người
Hai người là thực ,hai người là mơ
Ghét nhau phải có bốn người,
Hai người là thực đang mơ ngược chiều .
Nhất Thể
Cái đầu do sách sinh ra
Đầu do nhân tạo ,thân ta của trời .
Đầu Ngô mình Sở than ôi !
Sao không nhất thể như trời đất sinh .
Đọc Liêu Trai của Bồ Tùng Linh
Tắm trăng cây sậy khẽ đong đưa
Đom đóm lập loè trước dậu thưa
Đời nay thiên hạ cười nhân thế
Mình lau giọt lệ bóng ma xưa
Một làn hơi trắng toả trong sương
Hài xanh lướt cỏ cánh thoa vương
Bồng lên thiếp nhẹ hơn làn khói
Tình nồng quên cả cõi âm dương.
Thời Tiết
Hãy yêu nhau như ta yêu thời tiết
Ngắm trời xanh và biết tránh mưa dông
Hãy cãi nhau như bàn về thời tiết
Tình cảm ngược chiều mà vẫn thấy như không .
Xa Gần
Nhớ nhiều rồi sẽ quên nhiều
Yêu là chẳng hiểu mình yêu cái gì .
Hẹn lòng lại muốn đừng đi
Gần lâu bỗng lạ ,xa thì ước mong.
Vô Nghĩa-Ý Nghĩa
Nghĩa cuộc đời đều là vô nghĩa
Sao loài người vẫn sống say sưa
Vô nghĩa cuộc đời chính là ý nghĩa
Hiểu tận cùng sẽ hoá ngây thơ .
Hình Như
Yêu sao giây phút hình như
Cho nhau những cái còn chưa của mình .
Buồn sao hình chạm vào hình
Đôi bong bóng đụng hồn mình chợt tan .
Dở Dang
Tình nào cũng chỉ dở dang
Đôi ta tạo hoá cũng đang hoàn thành
Cái gì cũng chỉ dở dang
Ngay như vũ trụ cũng đang hoàn thành .
Sông Mê
Sông mê chỉ có một bờ
Ngộ mê một bến thuyền về từ đâu ?
.
Sông Mê
Sông mê chỉ có một bờ
Ngộ mê một bến thuyền về từ đâu ?
Bồng bềnh trôi nổi nông sâu
Bỏ thuyền quên bến mê đầu sông tương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2007 13:28:29 bởi Ngọc Lý >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: