Sông Trăng
Cao Nguyên Việt 12.04.2007 11:09:13 (permalink)
 













Bản giao hưởng tuyệt vời được viết bởi lời của hai trái tim trong mùa khát vọng giao phối giữa nguồn sáng của Trăng và sóng của Sông.

Giao hưởng Sông Trăng là một bản trường ca, kết hợp từ những đoản khúc với tiết tấu đam mê dâng lên từ những hạt tình rộ chín sau mùa gió chướng.

*

Khởi đầu bằng tấu khúc Trăng Tháng Bảy:


trăng tháng bảy


Nếu em đến sớm hơn người ấy
biết đâu chừng anh đã yêu em
có thể thôi, vì thực rõ ràng
duyên tự dến, làm sao khiên cưỡng

chỉ tội nghiệp tình thơ lỡ vướng
nên trời mơ bỗng sáng diệu kỳ
vẫn yêu em dẫu biết đó tình si
giữa ảo giác mạch thơ còn rung động

vẫn đắm đuối nụ hôn cháy bỏng
trên bờ môi thoáng mỏng như tơ
Em là mơ. Tình chỉ là thơ
sao vẫn nặng giữa tim lời bối rối

biết không thực vẫn chờ, mãi đợi
lòng rung ngân xao xuyến giữa đêm sâu
mùa tình buồn nhưng đẹp bữa Mưa Ngâu
Thơ hăm hở ngóng chờ Trăng Tháng Bảy!

Trăng


Có một dòng sông cảm nhận được sức quyến rủ của Mùa Trăng Tháng Bảy qua cuộc tình huyền thoại giữa Ngưu Lang và Chức Nữ. Đã gởi đến Trăng một thông điệp:


anh ơi!
trăng tháng Bảy,
mùa trăng rực rỡ nhất
vì...
có phải Ngưu Lang Và Chức Nữ gặp nhau
qua nhịp cầu Ô Thước
trăng tháng bảy, trăng chờ trăng đợi
trăng trong trăng nên trăng sáng thiết tha
trăng tháng bảy ru em nỗi nhớ
đóa yêu thương vừa chớm tình đau
em về một thuở yêu anh
yêu mãi vầng trăng

trăng tháng bảy, trăng ngà ngọc
trăng tinh khôi trăng đến bên thềm
em đứng đợi
như ngàn năm vẫn đợi
tình đầu xa nhưng tình ấy vẫn gần
trăng trải thảm trên bao la tuổi mộng
nên trong mơ em vẫn đợi một người
anh đến sớm
hay là anh đến muộn
trong tim em anh vẫn sáng như trăng
mơ và ước
một đời huyễn mộng
trái tim em vẫn chung thuỷ cùng trăng
tháng bảy trăng tròn rồi anh sẽ đến...


Rất Tình và rất Thơ
Trăng trên Sóng
Sóng trong Trăng

Trăng trong Trăng
lời thơ anh trải thảm
mời em vào
đêm mộng rất bình yên
nhắm mắt lại
anh truyền em nhịp thở
giọt thơ tình
nồng thắm cánh môi xinh
giữa thanh thoát
ta ru tình vui ngủ...

Trăng trong Trăng
anh đuổi bắt theo em...


Lời của Sông


Đêm qua trăng non, trăng nghiêng một mảnh thật hiền hòa. Em thích trăng non hơn trăng tròn.
Trăng non, nhìn xuyên suốt, sẽ thấy hình ảnh một vầng trăng tròn ôm ấp bao dung không cần lộ diện, đúng hẹn kỳ sẽ đến, bao bọc, chở che mảnh trăng non gầy yếu. Lúc ấy trăng sẽ đẹp biết bao, và Sông dịu dàng ôm ấp vầng trăng...
Em là Sông nằm chờ nơi thác nhớ
Anh là Trăng đợi trên đỉnh đồi thương


lời của trăng


dòng nước Sông Em
chảy
bình thản lạ kỳ
giữa tiết tấu những hạt sóng
sạch trơn vẩn đục phù sa
và cả lòng nghi hoặc tháng năm

Không gian Anh hai chiều
hư,thực
giờ chỉ còn duy nhất
một Lời Trăng
rực hồng trên sóng
của Lời Sông

nền trời đầy sao
phủ choàng lên
ấp ủ
Sông và Trăng đang ngủ
trong tình khúc
không có ngôn từ
của cuộc đời

chỉ có Trăng và Sông
những nụ hôn của sóng
rực hồng
đắm đuối
trong bản giao hưởng tuyệt vời
Sông Trăng.

*

Kể từ đó, bản giao hưởng Sông Trăng bắt đầu với những tấu khúc rung động nhiệt thành và say đắm trong một mối tình ẩn dụ giữa Thực và Hư của hai Trái Tim Thơ.


Lời của Sông đêm nay :


Sông lửng lơ, đêm sâu dịu dàng,thắm thiết. Mảnh Trăng in trên mặt dòng Sông còn khuyết, nên trăng nghiêng nghiêng chờ đợi mùa trăng mới.

Vành nguyệt quế còn nghiêng bóng xế

Một dòng Sông chứa trọn trăng thanh

Sông buồn, không biết tại sao, chỉ thấy buồn, thấy nhớ một vầng Trăng trên cao soi miệt mài bóng ảo xuống dòng sông,

Sông và Trăng... muôn đời đuổi bắt, nước chảy xuôi sông lóng lánh ôm sầu

Như em với anh bóng theo bóng vờn nhau

ngày sẽ tới và trăng không còn nữa

Sông Buồn

*


Sông buồn, Trăng cũng buồn theo
nên mây có cớ lẻn vào Sóng Trăng
vừa hồng, chợt tím bâng khuâng
phải vì nhớ quá, Sông ơi! Hay là...

bến tình mỗi bữa Trăng qua
phải lay Sông dậy ngắm hoa Ngọc Quỳnh
nhụy vàng, cánh mỏng hồng xinh
hương Sông ngát toả, Trăng nhìn ngẩn ngơ

bỗng nhiên Xuân Mộng và Thơ
ngân lên Tình Khúc Ảo mờ Sông Trăng
yêu Sông, Trăng gối sóng nằm
bềnh bồng một thoáng thì thầm lời ru:
ngủ đi, quên cuộc trầm tư
chỉ còn nghe sóng vỗ từ Sông Em...



Lênh đênh sông nước lặng thinh
Dấu yêu êm ái trăng nhìn sông mơ
Sông ôm trăng ngủ thật thơ
Bao nhiêu là mộng bay vơ vẩn buồn

Ngủ đi sông... mộng thật thường
Trăng còn lồng bóng sông trăng diệu kỳ

*

Đêm nay Trăng lên
với ánh sáng Trung Tuần vằng vặc
nhìn xuống dáng trong xanh, bát ngát của Sông
những ngọn sóng em
lăng tăng vàng như mật
những nhịp thở của Sông và Trăng
hoà vào nhau
vô cùng, bất tận
nối tiếp từng mạch đời
bỏ dưới sóng mọi chất cặn dơ
rác rến thông tục
để thanh thoát nhịp đêu cuộc sống vô ưu
lặng lẽ
một lặng lẽ của sự thiết tha
mà ngôn ngữ Thi Ca, với tất cả những ngẫu hứng
nhiệt thành
cho tình yêu với bao điều huyền nhiệm
vượt thoát qua những bẩn chật và phù phiếm
Tình Yêu - một cõi trời mơ
của Thơ
không nhiễm tục trần

Thanh khiết quá
dễ chừng như ảo ảnh
một ảo ảnh rất thật
dưới cái nhìn Phù Thuỷ và Thánh Thiện
của những Người đã lột bỏ xác Con
Tâm và Hồn của họ uống chất Thơ mà sống
trên dòng thời gian miên trường
mà vĩnh cửu trở thành khái niệm.

Xin được tôn vinh những Tín Đồ nhiệt thành và cực đoan
của Thơ Giáo.

Với Tình Yêu, Thơ không có ngôn ngữ chết,
chỉ có Tín Đồ Thơ muốn và dám chết vì tình.
Khi những cơn sóng em rộn ràng cuốn hút ánh trăng
khi ánh trăng vờn êm trên từng hạt sóng mịn màng của Sông.
Trăng và Sông đang sống trong nhau.

Trăng.


Sống trong nhau


"Anh ơi! có phải mình đã sống-trong-nhau.."
cảm giác đó thật ngọt ngào quá đỗi
nghe ấm nồng từng giọt máu qua tim

sống-trong-nhau
có nghĩa là sẽ chết
nếu tách rời một nửa trái tim yêu

sống-trong-nhau
nghĩa là cùng thương tiếc
những nụ hôn đã lỡ dịp trao nhau

như thế đó
em ơi
là thương
là yêu
là trân trọng những giọt tình chắt lọc
là giữ thơm vị ngọt bờ môi
là mỗi phút xa
lòng thấy bồi hồi
là mỗi phút gần
mặn nồng tha thiết

sống-trong-nhau
với tình là mãnh liệt

Sông


 

Giữa Thơ và Tình


Nhớ đêm, Sông đã bảo Trăng:
mình đem tình mộng vào trăm năm chờ
kết lời hẹn ước bằng Thơ
phối giao chữ nghĩa giữa mơ thực đời

Buồn Vui trộn lẫn chia đôi
sóng tình góp lại cho ngời dáng thơ
hôm nào Trăng hẹn trễ giờ
Sông neo sóng đợi mà ngơ ngẩn hồn

Mộng nào có?Thực nào không?
nhốt lời nhật nguyệt vào trong cuộc chờ
giữ lời hẹn ước duyên thơ
ươm tình cho chín đợi giờ hóa thân

dịu êm từng chữ ru ngân
ngủ đi Sông hỡi,Trăng bâng khuâng chờ
bình yên xoãi sóng qua mơ
Sông ôm Trăng ngủ giữa Thơ và Tình.





xao xuyến


đêm lạnh quá. thơ anh thao thức muộn
vờn nụ cười em ngủ nướng trên môi
khe khẻ ướp Quỳnh hương lên tóc rối
ngạt ngào em. tình khúc vội sinh đôi

dọc Ngân Hà tìm đôi sao rất mới
đặt tên con tươi rói giừa sông Trăng
đừng xao xuyến vì thơ mà thức vội
nụ cười em còn đợi giữa môi anh!


neo mộng


Trăng tròn rực sáng trên Sông
treo lơ lửng mộng, rọi hồng sóng thơ
đam mê Sông xoãi tay chờ
Trăng tuôn nguồn sáng ngập mơ giữa hồn

sóng triều cuộn vỗ quanh thân
đôi bờ Sông mọng miết dòng Trăng qua
mịn màng gió trượt vờn da
mơn man Trăng lướt trên ngà ngọc Sông

nước reo đón giọt Trăng hồng
long lanh hạt sóng trộn dòng Sông đêm
phù sa bồi đỉnh cát mềm
nhẹ nâng nhịp thở dọc triền Sông mơ

vỡ đêm mạch đất rung thơ
cỏ cây bừng thức chạm giờ sương gieo
Trăng xuyên nước, sóng vờn theo
bình minh mở mắt, mộng neo đầu ngày.

Sông Trăng


trăng say


thơ gọi trăng về say với sông
ghẹo mây thẹn đỏ vóc xuân hồng
sao ghen nheo mắt nhìn đêm mộng
nghiêng cả dòng trăng rót xuống sông

ngẫu hứng, gió đùa sông xoả tóc
lệch vai, sông cuộn cát che thân
trăng quyện sóng say nồng giấc ảo
ngơ ngẩn hồn thơ, đắm lụy trần.

Trăng


lửa mộng


mơn man suốt đôi bờ sông quyến rũ
trăng rót tràn nguồn sáng giữa dòng em
cho những ánh sao ghen mình lỡ dịp
chờm những nụ hôn trên sóng sông đêm

rực rỡ quá sông ơi! đêm lửa mộng
sóng sông trăng rực cháy giữa mênh mông
sâu, hút sâu trong điệp trùng tiếng vọng
nghe dập dồn tiếng vỡ của cuồng phong!

Trăng





dòng sông tím


khi cố quên, lại càng thêm nhớ
yêu thương nhiều, mê đắm càng sâu
đừng bao giờ tách ngọn sóng xa nhau
dẫu Trăng mãi giữa dòng Sông tím

yêu đã khó, thôi yêu càng không dễ
khi đã hòa hình bóng giữa con tim
Sông sẽ buồn, nếu Trăng phải đi tìm
sóng thương nhớ tràn đêm như thác lũ

Sông em, tên hòa vào vũ trụ
giữa ngàn sao, anh gọi thương yêu
bầu trời mênh mông, bềnh bồng mây tím
Trăng bỗng rực hồng trong sóng Sông em

Trăng


giữa những vì sao


khi Sông, Trăng đã là Anh, Em
thì không gian đâu còn vô tận
sóng của hai dòng Sông, Trăng
đã hợp nhất ngôn từ tiếng vọng

khi Sông ôm Trăng giữa những vì sao
tất cả mây ửng hồng giao cảm
và bầu trời là không gian riêng
của sự thật và ước mơ quấn quít

Anh nhìn đi, chiều đang đi xuống
nắng chạy trốn vào cuối chân mây
ánh Trăng chờ, chảy vào Sông đợi
Trăng trong Sông, ngâp cả vòng tay

có phải Em bước vào mơ thật nhẹ
sợ vỡ lời thơ trong sóng Trăng Anh
có phải Anh ru Em thật khẽ
bằng chính tiếng sóng của lòng Em

giữa mênh mông, sóng cuộn êm đềm
Em chết giữa Anh, niềm mơ hạnh phúc
Anh đuối trong Em, khát vọng tình yêu
khi Sông ôm Trăng giữa những vì sao.

Sông


Sông ghen


sẽ có lúc Sông chờ, Trăng biệt tích
vì sương mù hay mưa, tuyết giăng
ngàn sóng nhớ cứ cồn lên da diết
không gian đầy tha thiết, băn khoăn

một lời nhắn cho Trăng, giờ cũng khó
cửa nào mây hé chút, để Trăng qua
có thể đổi nửa hồn mua ngọn gió
đẩy Trăng nghiêng dòng sáng giữa sông ta

Sông đuối sức, ngàn sóng mòn kiệt lã
chờ Trăng về, Sông chắc đã hôn mê
nếu đã thế, Trăng đừng về chi nữa
Sông ghét Trăng và hận cả mây, mưa!!!

Sông


hồn Trăng


đêm nay buồn, Sông đi ngủ muộn
miên man nghe, sóng vỗ vô thường
sao Trăng mãi giữa trời lơ lửng
chạm Sông đi, sóng nhẹ vô cùng

sóng vẫn rung, Trăng ơi! Sông lạnh
ôm Sông đi, ánh sáng trùng khơi
mịn như sữa, rực hồng như lửa
hồn của Trăng, giữa sóng tuyệt vời!

Sông

tình thơ

(đã lâu lắm, Trăng không về Sông nhớ)
biết rồi cưng, Trăng mãi nợ tình Sông
thu về sớm, sương mù giăng kín ngõ
Trăng vào Sông theo lối nhớ mênh mông

vàng phiến lá cuối chân trời đông bắc
bay ngược đường theo hướng gió tây nam
tương tư quay một vòng tình xa lắc
mà tơ hồng sao óng mượt trăm năm

vạn vật nói: tình thơ là huyễn hoặc
sao mãi buồn với tiếng khóc trần gian
Sông có biết "nỗi buồn trên mặt đất" *
vẫn râm ran nước mắt của ngàn năm

không truy vấn, sóng thôi buồn thao thức
sống như thơ và hãy chết như thơ
vất gian dối tận sâu đêm hỏa ngục
chỉ Sông Trăng rất thực giữa tình thơ!

Trăng


cám ơn Sông

cám ơn Sông, dành cho Trăng tuổi mộng
hồn nhiên thơ vượt khỏi sóng lụy trần
hăm hở, đam mê, theo nguồn khát vọng
cuồn cuộn trôi, dim đắm cuộc phù vân

Trăng thanh thoát trên dòng Sông cảm nhận
từng hạt thơ rơi xuống bỗng nhiên hồng
mỗi nhịp thở của Sông là tiếng vọng
nâng hồn Trăng toả rộng giữa mênh mông

*

Cám ơn Sông đã xoá đi tiếng động
khi nguồn thơ chạm mặt bóng trần gian
Trăng đi, đến. Trọn hành trình tuổi mộng
quên dòng đời khắc khoải chuyện trầm thăng

gió vờn nhẹ trên mặt Sông yên ả
sóng gợn hồng vì có cả hồn Trăng
thơ lướt trải lời tình đi rộn rã
giữa trung tuần, Trăng chín đã vàng ươm.

Trăng


về đây em nhé

về đây em nhé, xem trăng ngọc
rọi sáng thềm sương giữa tiết thu
mênh mang chảy một dòng sông bạc
sóng cuộn thời gian trôi hút sâu

còn mỗt hồn thơ trên ngọn sóng
thủ thỉ cùng sao chuyện chúng mình
dẫu lỡ mùa duyên thời tuổi mộng
vẫn mãi tìm nhau, bóng lẫn hình

hình như suối tóc mây huyền hoặc
bóng tựa lời trăng nói với sông
tình đắm đuối giữa thơ rất thật
nụ hôn đời vuột mất bờ môi

về đây em nhé, nghe thơ hát
trên sông mơ bàng bạc trăng thu
kể chuyện tình ngôi sao đi lạc
trong cung buồn tuyệt tác tương tư!

Trăng


tâm thức



nếu là trăng, anh sẽ không một nửa
mãi đầy tròn mới chứa hết tình em
cho khao khát chảy tràn đêm thơ mộng
ngập đầy hương trong tình khúc Sông Trăng

tuyết đang rơi, trăng lên trời hồng rực
sóng đam mê đánh thức mạch sông đêm
Trăng anh ảo trong Sông em rất thực
tình diệu kỳ giữa tâm thức anh, em.

Trăng



Nếu là sông, em sẽ không ngừng chảy
Để một đời mãi mãi quyện theo trăng
Cho tròn nghĩa tình sông trăng mãnh liệt
Đẩm mát muôn đời tinh khiết sông trăng

Sương đang phủ nhưng trời sao rực rỡ
Trăng đang lên rộng mở sáng tinh khôi
Sông mười sáu và trăng đang mười sáu
Bổng yêu đời như sau giấc cô miên

Sông



như tiếng sét
giữa không gian tím
buổi hoàng hôn
hòa điệu đất trời
nguồn lửa nhiệt
tinh khôi dấu ấn
bút nở hoa
giữa chốn địa đàng

sông




Nhìn tín hiệu của Sông, bỗng dưng Trăng nhớ lời hát: "...chiều tím, chiều nhớ thương ai... người em tóc dài...".
Trăng không nhớ tựa đề và tác giả bài hát. Chỉ nhớ là Trăng đã nghe bài hát này từ lâu lắm, độ chừng đã mấy mươi năm. Vậy mà ký ức vẫn còn lưu dấu, để lại bùng lên trong khung trời tím hôm nay. Như màu tim rất xưa của hoa cà, hoa sim...và cả màu áo của dấu yêu, từ cái thời "nón lá che nghiêng mặt chữ điền". Màu của một thời, thoáng thôi mà đậm đặc của se sắt buồn vì nhớ, của ngọt ngào vì thương, để những vấn vương còn mãi đấy. Không mượn mà phải trả, trả không xong thì nợ - món nợ trăm năm mà chữ nghĩa vô cùng và tấm lòng vô tận.
Cái thách đố trong tín hiệu Sông gởi Trăng hôm nay là một hồi âm từ Trăng. Sông biết mà, Trăng không biết hành văn, chỉ biết ráp chữ thành câu theo ngẫu hứng mà Sông gọi đó là Thơ. Thì cứ cho là thơ đi, để tình khúc Sông Trăng có cớ mà du mộng, giữa lằn ranh thực ảo của một chuyện tình vượt thoát âm ba của sóng tình thông lệ.
Tiếng sét giao cảm của tâm linh với ánh chớp xung động trên nền trời rực tím, đã làm những con-chữ-của-thơ trốn biệt để tránh một hồi âm thiếu sự rung động nhiệt thành. Nên Trăng đành phải hành văn, mà chắc khi đọc, Sông sẽ mỉm cười vì cái chất trữ tình lãng mạn của Trăng đã chệch khỏi lằn ranh huyền ảo của Sông Trăng, đến với hiện thực của "tiếng sét" trong "chiều tím...với người em tóc dài..." từ một "thoáng" xưa.

"... thoáng em. chiếc áo bà ba
rất riêng sắc tím hoa cà năm xưa
gót hồng đon đả nắng mưa
còn nguyên nỗi nhớ, lại vừa hư không

thoáng em. mắt biếc môi hồng
bềnh bồng óng mượt tóc vòng vai thon
tiếng cười ấm ngọt rơi dòn
chưa tan âm hưởng, sao còn vọng thôi?

thoáng em. tình khúc tuyệt vời
nồng nàn dấu ái gởi người trăm năm
môi còn nồng ấm hương trầm
đã phai sắc thắm ngữ âm cuối đời... " (*)

Cái "thoáng" xưa ấy bây giờ là đây
lại một tiếng sét" trên mây của tình...

Sông chờ nhé, Trăng phải cầu cứu nàng thơ, để Sông Trăng trở về trên lằn ranh hư thực...
Vui nhé Sông,

Trăng.


-----------
(*) "Thoáng em" - Thơ CN, Hiếu Anh phổ nhạc trong CD "ngày tháng cô đơn"

tỏa hương


đêm nay lại có niềm vui
ôm Thơ em ngủ với lời tỏa hương
nhẹ nhàng anh đặt môi hôn
trên từng con chữ còn vương ý hồng
ru êm tình khúc trăng-sông
ngủ say đẫy giấc trong vòng tay Thơ
em về lịm ngọt cơn mơ
yêu thương lăn sóng vỗ bờ tim anh!

Sông Trăng




điệp khúc


anh vẫn theo em
trên từng bước chữ
dọc hành trình thơ
về bến trăng xưa

cả những đêm mưa
trăng buồn dấu mặt
bến vẫn thì thầm
điệp khúc ru đêm

ru hai trái tim
đã từng vỡ nhịp
trên một cung buồn
hạnh phúc cưu mang

khi mặt trời buông
anh theo bước chữ
vừa lúc trăng lên
vàng tròn điệp ngữ

yêu ơi! nhớ em!

Trăng









Sinh nhật Sông Trăng


Ánh trăng vàng màu mật, đang rực rỡ chiếu ngời ngời trên dòng sông mơ

Trăng đợi thủy triều lên đầy tuổi
Người đợi người đầy giấc thôi nôi
(trần dạ từ)


Màu trăng tháng Bảy, kỳ hẹn chiêm bao em tới đây,
kỳ hẹn trở về trên một nhánh sông xưa!

vàng phiến lá cuối chân trời đông bắc
bay ngược đường theo hướng gió tây nam
tương tư quay một vòng tình xa lắc
mà tơ hồng sao óng mượt trăm năm

(Cao Nguyên)


Đêm nguyệt tận, đêm sông lên
Sông ôm trăng ngủ, Ô Thước bắt cầu mùa trăng mật sông trăng
trăng sáng rực mùa trăng riêng tháng bảy
trăng giao hòa cùng sông nước miên man

Mùa trăng tao ngộ, nhớ không trăng, ngày này năm trước
Sông gọi trăng từ vầng trăng khuyết,
mảnh hạ huyền gợi dấu tròn xưa
Sông đứng đợi từ muôn năm cũ,
ủ ấp Trăng tròn giấc thu mưa

Mảnh hạ huyền thương yêu, chiếu lung linh một dãi trên sông,
ôm ấp sông say ngủ tới tròn trăng, ôm siết mãi dòng sông mềm mại, ru mộng đời tới kỳ hẹn mùa sau

sông


Đêm rằm, sinh nhật Sông Trăng
thơ về thắp sáng cung Hằng vạn sao
chữ Duyên giăng khắp nẻo vào
lời Tình nồng ngỏ tiếng chào giữa tim

chung môi thắm giọt hạnh nguyên
ủ trong giao phối luân truyền mạch tâm
dòng chợt say, sóng gợn hồng
Sông ôm Trăng tỏa trên nồng nàn đêm

trong thẳm sâu, cõi lặng yên
tình nghe rõ tiếng nhịp tim hát mừng:
đêm nay sinh nhật Sông trăng
giữa rằm tháng Bảy, cung Hằng vạn sao!

Trăng


Khi Sông vào Trăng-tháng-bảy
cả dòng sóng dậy rực hồng
nước cũng vừa ngưng nhịp chảy
lặng nghe ánh sáng thì thầm

rồi mai, Sông âm vang sóng
mãi còn ngân vọng lời Trăng
dẫu đời buồn trôi thăm thẳm
vẫn tình Trăng giữa lòng Sông!

Sông Trăng.

tháng bảy, hai lẻ sáu



 

 








<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2007 11:24:51 bởi Cao Nguyên Việt >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9