Chương 1 Hôm nay,nhỏ hồng số li bì,nó bị một con rít cắn vaò chỗ kín,sừng vù.Chắc nó phaỉ nghị làm,ừ,chứ sốt thế thì làm sao mà làm được.
Ba Thanh khẽ mở cưả vaò.Sáng sớm,chắc ba đến thu tiền.Nhỏ Tâm nhanh nhâủ chaỵ ra noí ba:
-Ba ơi,hôì tôí nhỏ Hồng bị một con rít cắn vaò chỗ kín,giờ nằm sốt liệt giường.
-trơì,thế naỳ thì tệ quá.Ba đã dặn các con rôì,ngủphaỉ mắc màn vaò.Làm nghề naỳ phaỉ biết giữ gìn,bệnh một caí là mệt lắm.
-dạ,taị hôì tôí qua tuị con làm về mệt quá....
-ba biết rôì,mà thôi,để ba đi mua cho nó liêù thuốc.Tuị con ở nhà nâú chaó vơí pha cho nó ly nước chanh nóng.
-da....
Trước giờ,chuyện đưá naò bị rệp rít cắn không phaỉ là chuyện hiếm.Nhà chỉ có hơn ba mươi mét vuông mà laị chưá gần hai mươi con ngươì.Vả laị,gần đến muà mưa,ẩm thấp,gián,chuột,rệp,rít nó bò ra cả đống.
Đang suy nghĩ mông lung,tôi giật mình vì tiếng nẹt bô ầm ĩ ngoaì ngõ.Ngó ra ngoaì,à,thì ra là gã Thuỳ "đâù hoí".Cha naỳ si thật,sáng chưa bảnh mắt đã mò tơí tìm ngươì đẹp rôì.
-Hường,có "chàng' đến rôì kià!-nhỏ Lan nhaý mắt nghịch ngợm.
-chết,sao chả đến sớm vậy cà.
-Thì chả mê maỳ quá mà,chậc,cha naỳ già mà còn daị gaí thâý ớn.
-Thôi,chắc tao phaỉ đi.Mà tuị bay ở nhà trông nhỏ Hồng.Kiếm đủ đô tôí tao về thay phiên tuị bay.
-Ừ,thôi maỳ đi đi,chả cứ dòm dô hoaì,thâý ghét.
Nhỏ Hường,thế mà hên.Vớ được một thằng cha trí thức,trung thành,tiền nhiêù.Nghe noí là thâù xây dựng.hèn gì,bưã naò đi chơi vơí chả nhỏ Hường cũng kiếm được không dươí một "chai".
ba Thanh về,tay cầm mâý liêù thuốc và một bịch cam sành:
-ba liêù uống một ngaỳ.Còn đống cam,tui con mang vắt nước cho nó uống giaỉ cảm.
Ba Thanh,không phaỉ là ba ruột cuả chúng tôi.song mâý tuị tôi tất cả đêù goị ba là ba.ba lo cho chúng tôi từ caí lớn tơí caí nhỏ,nhà ở,điện nước,son phấn,giaỳ dép hay những công việc lặt vặt như giặt quần aó,lau nhà ba Thanh đêù lo hết.Ba thương chúng tôi và chúng tôi cũng rất thương ba,đơn giản vì ba xuất thân cũng là ngươì ngheò khổ và chúng tôi cũng vâỵ.Ở bên ba và sống trong caí đaị gia đình naỳ,chúng tôi được nhận một thứ tình ngươì,caí mà dường như vốn rất xa xỉ vơí chúng tôi trước khi bước vaò hôị cuả ba Thanh.
Sống trong hôị cuả ba Thanh,có những quy tắc nhất định.Thứ nhất,bất kì đưá naò khi bước vaò hôị đêù phaỉ goị ba là ba,đồng thơì ba sẽ goị chúng tôi là con.Thứ hai,không ai được hỗn vơí ba,ngược laị,ba cũng không bao giờ mắng nhiếc chúng tôi như mâý má.Thứ ba,không ai được ăn cắp tiền cuả nhau.Thứ tư,nêú ai bị ăn hiếp bơỉ các hôị khác hay dân baỏ kê thì phaỉ baó ngay cho ba biết.Và thứ năm,môĩ ngaỳ chúng tôi sẽ nộp cho ba 90000 đồng để ba trang traỉ chi phí cho chúng tôi.
Trước khi đi,ba dặn chúng tôi:
-tuị con dọn mâý hộp cơm ở góc phòng đi.Dơ daý và bốc muì ghê quá.
Chương 2 tôí,22 giờ đêm.trong lúc tuị tôi đang son phấn thì nho Hường về.
-Ê,gì mà vui dữ vâỵ nhỏ kia-Chị Hạnh cươì baỏ.
-Hôm nay em bắt gã xì đến hai "chai"
-2 chai?gì dzữ vây!sao hôm nay gã "boa" đậm thế?
-ừ,thì laõ đoì "chuyện đó".Nhưng em than mệt...
-Rôì sao?
-laõ đúng là gã khờ.Tưởng em bệnh thiệt,đưa em đến hai "chai",baỏ em về chưã bệnh.Cũng không dám đoì hoỉ gì nưã.
Sự ma mãnh cuả Hường khiến cả phòng chúng tôi bật cươì.
-Chị không ngờ laõ "si" em đến vâỵ đó-chị Bình cươì giòn.
-Caí đó thì còn phaỉ noí-Hường nhaý mắt-em mà biêủ laõ bỏ vợ laõ cũng bỏ nưã là...
Vưà lúc đó,ba Thanh đến.
-Nè,các con sưả soạn xong chưa,tuị thằng Sơn đến rôì đó.
-Hôm nay tuị con tơí chỗ naò vâỵ ba?
-Nhà hàng Minh Vi,bển mơí goị cho ba là đang thiêú ngươì.
Nghe đến nhà hàng Minh Vi,nhỏ Lan dựng đứng giaỹ naỹ:
-Thôi ba,tuị con không qua chỗ đó đâu
Nhỏ Quỳnh chêm vaò:
-Ừ,đúng đó ba,hôm bưã qua bển mâý thằng cha "dê xồm" bắt tuị con "muá lưả".Nhục lắm!
-ba biết,hôm bưã ba có nghe noí.ba cũng đặt điêù kiện rôì,các con sẽ được vaò phòng Vip,khách ngươì ta cũng không đến nôĩ quá đáng.
Mâý chúng tôi nhìn nhau,ánh mắt còn chút nghi ngaị.Song,ba Thanh trấn an:
-Mâý con đừng lo lắng gì hết,trước giờ,ba có bao giờ thất hưá vơí tuị con đâu.