Thơ tình ... muộn
Ngày em mới chào đời,
Anh tròn 15 tuổi.
Bao nhiêu năm chờ đợi,
Sao mình chẳng gặp nhau ?
Tận hai đầu đất nước,
Anh qua mấy cuộc tình.
Hẹn từ trong kiếp trước,
Em đến muộn cũng đành !
Đành làm người đến sau,
Nhặt chút tình rơi rụng,
Ta có là của nhau,
Hay chỉ là ảo mộng ?
TÌNH ĐÃ MUỘN
Anh vẫn nhớ em dù tình ta đã muộn
Em vẫn như hôm nào, còn luống cuống nỗi đau
Tình đã muộn khi ta không chung bước
Anh già rồi khi em tuổi đôi mươi
Còn chi đâu gương mặt méo mó cười
Âm thầm nhớ em - người yêu nhỏ bé
Cuộc tình đó anh nhẩm thầm khe khẽ
Đúng là anh qua ngã rẽ cuộc tình
Và đường đời anh tìm kiếm bình minh
Em là một cuộc tình anh yêu dấu
Mình gặp nhau sao phôi phai cho dẫu
Vẫn nhớ nhau cho sầu muộn chơi vơi
Vẫn xót xa cho ta ngẫm sự đời
Vẫn tiếc nuối vì cách xa gợi nhớ
Vẫn nhớ mãi trong từng làn hơi thở
Tận hai đầu đất nước ngỡ quên nhau
Nhưng em ơi còn đâu đó nỗi đau
Tình chia cách ta trao nhau sầu muộn
Tình chợt đến khi đôi ta luống cuống
Đánh rơi tình đã muộn của chúng ta
Nên giờ đây hai đứa phải cách xa
Anh tiếc lắm hát ca trong vô vọng
Người đến sau vẫn thế đường còn rộng
Nhưng tuổi đời còn mộng mị thấp cao
Nhưng đường đời giống gió lắm khổ đau
Ta đánh mất lạc nhau trong bể sóng
Nhặt lại chút tình yêu còn trong mộng
Anh đem về ấp ủ giọng thê lương
Em ra đi lưu luyến chút buồn vương
Ta hai ngả đoạn trường ôi nước mắt
Anh và em sống cuộc đời chán ngắt
Vì chẳng của nhau quay quắt nhớ thương
Đành vậy thôi thao thức những đêm trường
Ôm ấp mộng tương tư ngàn năm nữa