THƠ YÊN SƠN
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 114 bài trong đề mục
yenson 16.04.2007 10:08:03 (permalink)
0
TUỔI TRẺ & DÒNG SINH MỆNH CỦA DÂN TỘC

Một ngàn năm trong bóng tối
được đem chưng bày nơi Tàng Cổ Viện
để rồi một-ngàn-một-trăm-năm sau
đêm đêm ngồi nghe Mẹ kể chuyện Liêu Trai
"những con chồn hoang, sống lâu trăm tuổi
hiện hình người giao hoan cùng chàng thư sinh khờ dại"

Năm nào người mặt trắng mắt xanh
tay cầm Thánh Kinh
tay ôm súng
tiến vào cửa bể Đà Nẵng
Làm sao quên được Sông Lô
với hơn hai ngàn xác quân thù
Bến Đoan Hùng bềnh bồng thây giặc
rồi núi rừng cũng xào xạc âm ba
hàng vạn xác người kéo về thành phố mừng hòa bình
nôn nao, hăng hái như chàng dũng sĩ
khi vác giáo xông vào đấu truờng
Và hàng vạn xác người
buồn bã đưa nhau về rừng núi
khi thời Bảo Hòang sụp đỗ

Mặt trời cũng đã tách rời Thái Dương Hệ
nên hơn hai mươi lăm năm
chưa ló một tia nắng rọi xuống
Đêm đen
chung quanh chỉ bóng tối và đầy rẫy danh từ
Ôi ước mơ treo cao từ đỉnh núi

Tuổi trẻ lớn lên
quen dần với nỗi cô đơn, tủi nhục
nên tâm hồn đóng băng
thương đau cũng trở thành quen thuộc
quen thuộc như câu Cách Ngôn ở nhà trường
hồi còn Tiểu học

Sông Lô vẫn lạnh lùng trôi
mang theo cùng tủi buồn dân tộc
và lạnh lùng như thương đau, đỗ vỡ từng phút
ngự trên mảnh đất vốn đã nghèo đói
Bao năm qua "con trâu đi trước, người cày theo sau"

Bóng tối nào rủ rê tôi
trở về với quá khứ vàng son
vừa đắng cay, vừa hãnh diện
Bàn tay nào xô đẩy anh
phải làm những gì mà lương tâm chối bỏ
Giọt nuớc mắt nào tiễn anh về với nghĩa trang

Ôi bóng dáng nào
Bàn tay nào
Giọt nuớc mắt nào
Tuổi trẻ sống trong miền bằng họai của linh thể
tức tửi, nghẹn ngào
Hàng ngày bạn bè, anh em chạy như bay vào hố thẳm
Sống để chờ đợi, phó mặc
hay sống cho thời thơ dấu vàng son, hoa buớm
Không! Đã qua, đã qua rồi
chỉ còn lại muời ba năm sách đèn
tạm đủ để hiểu, để biết, để tiếc rẻ tuổi thơ
và thương yêu những nguời còn sống
Muời ba năm nhắc nhớ đến vị tiền nhân
đã khai sinh cuộc Cách Mạng văn hóa
Đông Kinh Nghĩa Thục
để nghe khuyên nhũ rằng
"quê hương, đất nuớc ta không là thành Paris
Chúng ta không là con cháu
của những nguời mắt xanh tóc vàng"
Quanh đâu đây
anh ngồi canh bánh tét
chị lặng yên quay tơ
chờ xem con gì ra đời
đợi chờ với nỗi niềm thầm kín, xót xa

Xin hãy nguớc mắt nhìn về Israel
Nhìn bóng đêm rùng mình rủ nhau chạy trốn
Ánh nắng hồi sinh
dãy Trường Sơn mỉm cười, vươn mình ra biển
Thắp nén hương quỳ bên mộ Tolstoi
xin Leon đốt đèn đi truớc
mang cô đơn ra khỏi tâm hồn nguời đôn hậu
đem tin yêu treo truớc cửa nhà

Chắp tay hướng về
một-ngàn-một-trăm-năm trong Tàng Cổ Viện
Hồn sông núi linh thiêng
xin cho năm chục triệu người buớc ra khỏi bóng đêm

Xin nhặt những mảnh bom vỏ đạn
trên đồng lúa nương khoai
về làm gạch xây tường cho lớp học
Xin cho quê hương Miền Trung bớt đói nghèo
sắn khoai cũng đủ ấm lòng mẹ già
suốt đời tần tão nuôi con
Xin cho quê hương Việt Nam sớm thanh bình
để Bắc Nam chung về một mối
cùng nhau ngậm ngùi quỳ truớc bàn thờ tổ tiên
để tưởng nhớ, để không quên
giống người ngọai lai
với đại hận "một ngàn một trăm năm"

Yên Sơn
Mùa Thu 1965

:: Bài thơ đưa vào TV ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2007 06:23:02 bởi Viet duong nhan >
#1
    Nguyên Đỗ 23.04.2007 10:57:42 (permalink)
    0
    Hiền điệt ghé vào kính viếng Đại sư thúc, sư thúc lại đi vắng!
    #2
      Nguyên Đỗ 03.05.2007 04:48:20 (permalink)
      0




      Anh Lẩm Cẩm


      Nguyên Đỗ



      Chắc anh già nên đã thành lẩm cẩm
      Nghe rồi quên, tai lễnh lãng quá thôi
      Trí nhớ ai, hay đã mỏi mòn rồi
      Nói bậy bạ, có ngày nên phạt vạ

       
      "Chẳng nên nết, không biết mình già cả
      Cứ thẩn thơ như mới lớn, trai tơ..."

      Phạt anh đi anh nhận phạt bây giờ
      Chịu đền tội, sẵn sàng lên máy chém...

       
      "Cái miệng đó, càng già càng ba lém...
      Như gừng già lại càng đậm thêm cay...
      Mai em về em mách với Cha này...
      Anh hư lắm nói năng nhiều như cuội..."

       
      "Hở một ly, là đổ lỗi cho tuổi!...
      Gớm ghê chưa, mai em gọi chú Lỳ...
      Cho anh buồn, anh khóc tỉ tì ti
      Nhện ơi hỡi, tơ giăng... sầu quạnh quẽ!"

       
      Thôi tha lỗi cho anh một lần nhé
      Tội bông đùa, viết nghịch ngợm như ma
      Chẳng màng chi chuyện anh nói anh già
      Hồn vẫn trẻ như thời còn hăm mí...

       
      Nguyên Đỗ

      ND tự nói mình đó nha, hổng có ý chọc sư thúc đâu nha!
      #3
        yenson 04.05.2007 00:44:08 (permalink)
        0

        ND tự nói mình đó nha, hổng có ý chọc sư thúc đâu nha!

        Trích đoạn: Nguyên Đỗ

        Whoa! Không ai hỏi mà khai đó nha!
        Hi bạn ta... bạn đúng là thiên tài, chỗ nào cũng có sự giúp đỡ của bạn! Bạn ở trung Mỹ mà có ai nói là bạn ở Sacto! Well some day mình cũng sẽ gặp nhau bạn nhỉ. Chúc vui và sáng tác mạnh!


        Chắc sư thúc có ý viết thiện tai đó nha!
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 11:32:46 bởi Nguyên Đỗ >
        #4
          yenson 04.05.2007 01:41:42 (permalink)
          0
          ĐÃ LÀ DĨ VÃNG


          Sáng hôm nay vị cà phê chợt đắng
          Khi tình yêu và hạnh phúc mong manh
          Những đóa hoa tươi xanh màu dĩ vãng
          Ướt đẫm thời gian những vết thương lòng

          Nghe tiếng gió hát lời ru rất lạ
          Đậu xuống mặt đường xám xịt chiều đi
          Cuối con đường tình trái tim đói lã
          Chung lối về với một gã tình si

          Có những cuộc tình lạnh nồng bất chợt
          Thực và mơ rồi cũng sẽ phôi pha
          Cùng những nụ hôn ngọt mùi son lợt
          Rồi cũng mơ hồ khi đã chia xa

          Nhắm mắt lại là nghe lời êm dịu
          Tiếng ai cười làm mê hoặc vết thuơng
          Nhắm mắt lại là nghe lời nũng nịu
          Ở một chiều bên suối mộng mờ sương

          Tối hôm qua cùng ai mừng sinh nhật
          Lệ nến nghiêng trôi xuống những vai đời
          Lời chia ly bỗng ngại ngùng biếng nhác
          Tiễn đưa người khi mưa lạnh ngừng rơi
           
          Yên Sơn
           
          R
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 01:58:36 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Nguyên Đỗ 04.05.2007 11:33:18 (permalink)
            0
            Thiện Tai
             
            Chắc  nhà bác run run tay viết lộn
            Chữ thiện tai hóa ra chữ thiên tài
            Làm nhà em đến đỏ mặt tía tai
            Tai họa đến lúc nào không biết nữa

             
            Không miền Đông, không miền Tây đất hứa
            Tự xưa nay ở Trung Mỹ mà thôi
            Missouri, Michigan, Illinois
            Ba tiểu bang đã thành nơi trú đóng

             
            Đã đi chơi cả nơi lạnh nơi nóng
            Thăm cao bồi, đi tắm biển, lên non
            Gần năm mươi tiểu bang, bước chửa mòn
            Sang tận Pháp, quanh Âu châu... làm khách

             
            Ở Sacto, đi vào vài ngõ ngách
            Cho biết trời, cho biết đất tha phương
            Ở Georgia, ồ thương rất là thương
            Nói sao hết, ngàn bài thơ chẳng đủ

             
            Dông dài thế, bạn ta chắc buồn ngủ
            Tấn công ngay, dang, đỡ, phạt, công phu
            Bậc võ sư đâu có sợ bùa phù
            Hạ bình tấn, bạn ta đương đắc thế

             
            Đùa sư thúc vài nụ cười chơi nhé
            Hiền điệt vui, phá phách tí cho vui
            Mai kia đây Houston ghé lại chơi
            Nâng ly rượu chú cháu mình thù tạc

             
            Chắc đang xỉn, hầm bà lằng có khác
            Lúc đại huynh, lúc chú cháu, bạn ta
            Ui cứ vui, cuộc đời ngắn ngủi mà
            Vào đại cuộc cắm đầu lo chuyện lớn

             
            Nguyên Đỗ

            #6
              yenson 04.05.2007 12:13:54 (permalink)
              0
              tui đang pịnh mà có người rủ nhậu
              cũng phát thèm rờ rẫm mấy cái ly
              tháng Tư vừa qua say xỉn li bì
              bởi cái hận ba hai năm còn đó
              lòng buồn bã mở nút chai ngồi ngó
              ước có người cũng ráng cụng vài canh
              nghẹt mũi, ho khan... đi ngủ không đành
              chạy lên net thấy bạn ta thơ phú
              ui thi sĩ... đúng là thơ nhiều bồ lắm tủ
              mấy ngàn bài... ui bái phục! thiện tai!


              #7
                yenson 04.05.2007 12:17:31 (permalink)
                0
                Như Sóng Vỗ Bờ

                Hoàng hôn bóng ngã thiên đường khép
                Ngửa mặt nhân gian ngất ngưởng cười
                Chén rượu cay nồng ngày sắp tắt
                Trên cành trơ trụi lá vàng .... rơi

                Thôi nửa đời ta, nửa đời em
                Góp lại hư vô với bóng đêm
                Một khung trời nhỏ vầng trăng khuyết
                Nửa cuộc tỉnh say, ngủ trước thềm

                Ta bán cuộc đời ai vay mượn
                Đổi dăm bầu rượu, nửa hồ thơ
                Một mai ở cuối trời quên lãng
                Rảnh nợ tung hê ... sóng vỗ bờ

                Kìa em nhắp chén kẻo tàn canh
                Thương tiếc làm chi chuyện chúng mình
                Nửa cuộc phong ba cười gắng gượng
                Một đời dâu bể cũng mong manh

                Rồi mốt rồi mai đời khô cạn
                Phó mặc trần ai thảng thốt cười
                Em ở cuối trời mây lãng đãng
                Ta chuyển luân hồi cũng thế thôi

                 
                Yên Sơn
                 
                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2007 19:37:07 bởi Viet duong nhan >
                #8
                  yenson 05.05.2007 00:28:47 (permalink)
                  0
                  Sao Tôi Vẫn Xót Xa Cười

                  Tôi gặp tôi ở cảnh đời rất lạ
                  Đất nước người làm tàn tạ thân danh
                  Đem chôn huyền hoặc tuổi xanh
                  Rêu rao nòi giống
                  Buồn tênh nửa đời

                  Ba mùa thu đất nước người xuôi ngược
                  Cứ tưởng quên mà quên được gì đâu
                  Từ tôi vào cuộc bể dâu
                  Đời như chìm xuống bể sầu mênh mông

                  Vẫn biết
                  Sắc là không
                  Không là sắc
                  Là khổ đau vì u mặc kiếp người
                  Sao tôi vẫn xót xa cười
                  Vẫn mòn mỏi sống
                  Vẫn vui não nề

                  Vẫn cúi đếm bước đi về rời rã
                  Vẫn thu đông xuân hạ tịch liêu
                  Gia đình bè bạn thân yêu
                  Đầu ghềnh tăm cá
                  Cuối đèo bóng chim
                   
                  Yên Sơn
                   
                  R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 01:13:53 bởi Viet duong nhan >
                  #9
                    yenson 05.05.2007 00:31:29 (permalink)
                    0
                    XUÂN QUÊ NGƯỜI

                    Xuân đã về, tiết trời vẫn lạnh
                    Sáng mưa bay như buổi đông tàn
                    Nhìn quanh nhà lá hoa hiu quạnh
                    Có ai ngờ giữa buổi xuân sang

                    Ngồi lặng ngắm cà phê nhỏ giọt
                    Tưởng thời gian chậm lại bất ngờ
                    Trong tâm tưởng giọt buồn thánh thót
                    Rơi xuống thành nhịp điệu bài thơ

                    Đốt điếu thuốc, khói vờn cay mắt
                    Theo khói bay trở lại quê nhà
                    Nhớ mộ cha ruột gan se thắt
                    Bao năm rồi con chẳng hương hoa

                    Ôi mùa xuân thuở nào sum họp
                    Pháo giao thừa xưa vẫn còn vang
                    Đêm thức trắng canh nồi bánh tét
                    Học thuộc lòng lời chúc đầu năm

                    Sáng mồng một mặc quần áo mới
                    Cúi đầu chào mừng tuổi mẹ cha
                    Mùa xuân cũ đã là rất cũ
                    Bao tháng ngày bám sát theo ta

                    Xuân quê người bỗng dưng buồn quá
                    Điếu thuốc tàn, khói vẫn còn cay
                    Ly cà phê sáng nay rất đắng
                    Tím cả trời... mưa vẫn mờ bay
                     
                    Yên Sơn
                     
                    R
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2007 01:16:17 bởi Viet duong nhan >
                    #10
                      yenson 08.05.2007 12:02:55 (permalink)
                      0
                      CŨNG CHỈ LÀ ẢO ẢNH

                      ta vốn nhìn đời xanh thăm thẳm
                      trong mãi mê tìm kiếm bôn ba
                      rốt cuộc cũng trở về khởi điểm
                      bật cười xuân sắc đã phôi pha

                      có những ước mơ không với được
                      ngại ngùng nhân nghĩa đãi bôi thôi
                      ngày tàn tháng lụn không theo kịp
                      một kiếp phù sinh chỉ lỡ thời

                      ai có cùng ta uống chén đầy
                      kể như mơ ước ở trên mây
                      ở đâu cũng mặc không quan hệ
                      nhắc nhở làm chi, ta cứ say

                      tất cả ước mơ chỉ ước mơ
                      chung cuộc đời dài rượu với thơ
                      nghìn trùng xanh thẳm, đời khô cạn
                      thân thế mù tăm trăm mối tơ

                      Pasadena, TX 12/91
                       
                      R
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2007 23:55:29 bởi Viet duong nhan >
                      #11
                        yenson 08.05.2007 21:23:55 (permalink)
                        0
                        BUỔI CHIỀU MỜI EM UỐNG RƯỢU

                        Mời em
                        nhấp chén rượu suông
                        Gọi trăm nỗi nhớ,
                        lòng vương vấn
                        lòng
                        Xin em hát khúc núi sông
                        Cho đêm rực rỡ nắng hồng ban mai
                        Nợ cơm áo
                        gánh oằn vai
                        Dấu trong tim cõi trần ai
                        nhục nhằn

                        Mời em nhắp chút phù vân
                        Cầu sinh tử có bao lần vượt qua
                        Dựa lưng đời bỗng trầm kha
                        Nhìn sâu ánh mắt
                        chiều
                        pha ráng chiều

                        Cho anh xin chút mỹ miều
                        Một mai vàng úa

                        bóng thiều quang
                        xưa
                        (Quẩn quanh tiếng đập chiều mưa
                        Cụng ly
                        nhấp chút hương thừa
                        cuối đông)

                        Mời em nhắp chút núi sông
                        Kẻo mai sau
                        lạc giữa dòng phồn hoa
                        Đêm say
                        gõ cửa đời ta
                        Mới hay dĩ vãng

                        đã là trăm năm
                        Tặng em một khối tình câm
                        Cớ sao em lại lệ đầm đìa
                        rơi
                        Bên hiên
                        tiếng nhạc chơi vơi
                        Ráng chiều pha sắc....
                        Một trời vấn vương

                         
                        Yên Sơn
                         
                        R
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2007 23:57:47 bởi Viet duong nhan >
                        #12
                          yenson 13.05.2007 12:34:25 (permalink)
                          0
                          TÔN NỮ ƠI
                          TRĂNG HÔM NI SÁNG QUÁ


                          “Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc” *
                          Tóc nàng bay trong gió chớm thu về *
                          Sợ chi nờ… sợ chi lạ rứa thê
                          Răng không nói lời con tim che dấu

                          Rồi hôm nớ trăng mười lăm mười sáu *
                          Cây ngô đồng thiêm thiếp đứng yên nghe
                          Tình mong manh bay lại buổi trưa hè
                          Rồi rực sáng như thu, vàng như cúc

                          O đứng hát nghe thời gian u uất
                          Lời du dương như tiếng nhạc trong lòng
                          Tôn Nữ buồn gì… có kẻ chờ mong
                          Trăng sáng quá, ngoài tê trăng sáng quá

                          Tôn Nữ ơi đừng quen ai nữa nhé
                          Đem cất đi màu hoa cúc áo dài
                          Lời ca buồn đừng hát tặng riêng ai
                          Chỉ để hát khi cùng chồng mới cưới

                          Trăng mười sáu hôm ni buồn rư
                          ời rượi
                          Chỉ mình tui ngồi uống ánh trăng tan
                          Tui bâng khuâng mong đợi chiếc áo vàng
                          Và khe khẻ ngâm bài thơ hoa cúc

                          Tôn Nữ ơi đây tình yêu tù ngục
                          Giãi cứu dùm cho thánh nhạc thanh tao
                          Con tim si chờ giọng nói ngọt ngào
                          Xin cứu rỗi một linh hồn mê đắm

                          Nì Tôn Nữ trăng hôm ni tròn lắm
                          Con tim tui đầy ấp những dấu yêu
                          O để ở mô bóng dáng mỹ miều
                          Cho tui chết giữa vườn trăng xế bóng

                          23/12/99
                          *** Hơi thơ của Nguyên Sa
                          #13
                            yenson 17.05.2007 01:44:10 (permalink)
                            0
                            thơ dịch dịch thơ
                             
                            LỘ BIÊN HỎA

                            Nguyệt khuyết, vạn sầu thôi,
                            Lộ biên, lữ khách bồi.
                            Đạm quang hân bán diện,
                            Bạc diễm lạc không bôi.
                            Lãnh địa ngưng nhân ảnh,
                            Du yên phủ thạch môi.
                            Dạ thâm, cô hỏa tức,
                            Hàn lệ sái tàn hôi.

                            Trần Văn Lương


                            NHÓM LỬA BÊN ĐƯỜNG

                            Trăng tà cùng nỗi buồn nôn
                            Bên đường lữ khách nghe hồn lạnh căm
                            Nhóm lên chút lửa phù vân
                            Ánh hồng nửa mặt, chén không... bồi hồi
                            Đất ôm lạnh đặc bóng người
                            Khói lang thang quyện bám vào rêu xanh
                            Đêm sâu bếp lửa lạnh tanh
                            Lệ rơi từng giọt buồn trên tro tàn

                            #14
                              hoang_sa 17.05.2007 05:11:15 (permalink)
                              0
                              Cho hỏi Yên Sơn một tí:
                              Tại sao bài thơ trên lại có địa danh "Biên Hòa"
                               
                              Bài thơ dưới đây viết riêng cho Yên Sơn chứ không phải là dịch bài trên đâu nhé
                               
                              Nhạt nhòa một mảnh trăng tan
                              Bước chân lữ khách lang thang xứ người
                              Gió vào hồn lạnh rã rời
                              Buồn xưa còn đọng bên trời xa xăm
                              Giữa đời một bóng âm thầm
                              Rong rêu phủ kín tháng năm u hoài
                              Lửa hồng bên một đêm say
                              Tro tàn, rượu cạn, còn đầy hư không

                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 8 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 114 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9