THƠ YÊN SƠN
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 8 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 114 bài trong đề mục
yenson 27.05.2008 01:51:12 (permalink)
0
Đọc thấy một bài thơ hay....
 
Theo Gió Mây Ngàn
Tử Đinh Hương___________________________________________________________


ừ thôi không thể tròn vuông
tiếc làm chi nữa
thêm buồn
thêm đau
vết son rồi cũng phai mầu
vết trong tim đã nát nhàu
thời gian
giữ sao được gió qua ngàn
cánh hoa phố nội ngỡ ngàng
rụng
rơi

ừ rồi tình sẽ mù khơi
giữ chi nỗi nhớ chơi vơi đêm về
mảnh trăng tàn khuyết
lỗi thề
chơ vơ một bóng
não nề canh thâu

sau lưng
trước mặt
là đâu
loanh quanh mấy đoạn đường tàu
chia phôi
trăm điều không nói
...cũng thôi
nỗi niềm biết có khôn nguôi
cũng đành...

xuân tàn
phai nhạt mầu xanh
sóng đưa xóa hết ngọn ngành dấu chân
dã tràng một kiếp hoá thân
tiếc chi một cõi trầm luân mỏi mòn

mai anh về
...chắc đâu còn
mùi hương tóc thuở sắc son đợi chờ
mai em về
...bước hững hờ
nhớ
quên
bỏ lại
bên bờ phù vân

ừ thì thôi hết bâng khuâng
ừ thì là mộng
chỉ ngần ấy thôi...

Tử Đinh Hương
PhốBiểno22oo8

 
 
.... tui mang dzìa đây tui họa:
 

CHỈ LÀ NHÁNH PHÙ VÂN
Yên Sơn_______________________________________________


Biết rằng không thể tròn vuông
Chia tay
Chắc sẽ rất buồn
Rất đau
Năm canh tim thở mạch sầu
Ngày dài sáu khắc héo nhàu
Trái ngang
Sương rớt muộn
Gió mơn man
Câu ca lỗi nhịp
Cung đàn phím lơi

Biết rằng tình sẽ mù khơi
Che trăng tàn khuyết
Lạnh lời nhớ thương
Sao câu hẹn ước lửa hương
Vẫn luôn vang vọng
Vẫn vương vấn sầu
Loanh quanh
Chẳng biết về đâu
Ngập ngừng tay vẫy chuyến tàu hoàng hôn

Trăm lần dại
Mấy lần khôn
Quay lưng
Cúi mặt
Nghe hồn rưng rưng
Biết tình là nhánh phù vân
Dã tràng một kiếp hóa thân
Ngậm ngùi
Trăm lần khổ
Mấy lần vui
Mà sao cứ mãi một đời bon chen

Mai về suối tóc hương sen
Ủ xuân thì
Mỗi chiều lên
Đêm dài
Khánh ngân rời rạc hiên ngoài
Niềm riêng canh cánh
U hoài
Nhớ
Quên
Vô thường một đoá lênh đênh
Dẫu cho cuối thác đầu ghềnh
Cũng cam
#46
    HanSiNguyen 28.05.2008 23:10:11 (permalink)
    0
    CHỈ LÀ NHÁNH PHÙ VÂN
     
    Thơ Yên Sơn
    Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
    Hòa âm Hàn Sĩ Nguyên
     
    Ca sĩ Đăng Tuấn
     
     
    Nhạc bản
     
    #47
      HanSiNguyen 06.06.2008 05:19:35 (permalink)
      0

      Trích đoạn: yenson 

      CHỈ LÀ NHÁNH PHÙ VÂN
      Yên Sơn_____________


      Biết rằng không thể tròn vuông
      Chia tay
      Chắc sẽ rất buồn
      Rất đau
      Năm canh tim thở mạch sầu
      Ngày dài sáu khắc héo nhàu
      Trái ngang
      Sương rớt muộn
      Gió mơn man
      Câu ca lỗi nhịp
      Cung đàn phím lơi

      Biết rằng tình sẽ mù khơi
      Che trăng tàn khuyết
      Lạnh lời nhớ thương
      Sao câu hẹn ước lửa hương
      Vẫn luôn vang vọng
      Vẫn vương vấn sầu
      Loanh quanh
      Chẳng biết về đâu
      Ngập ngừng tay vẫy chuyến tàu hoàng hôn

      Trăm lần dại
      Mấy lần khôn
      Quay lưng
      Cúi mặt
      Nghe hồn rưng rưng
      Biết tình là nhánh phù vân
      Dã tràng một kiếp hóa thân
      Ngậm ngùi
      Trăm lần khổ
      Mấy lần vui
      Mà sao cứ mãi một đời bon chen

      Mai về suối tóc hương sen
      Ủ xuân thì
      Mỗi chiều lên
      Đêm dài
      Khánh ngân rời rạc hiên ngoài
      Niềm riêng canh cánh
      U hoài
      Nhớ
      Quên
      Vô thường một đoá lênh đênh
      Dẫu cho cuối thác đầu ghềnh
      Cũng cam


       
      Thi Nhạc Giao Duyên
       
      CHỈ LÀ NHÁNH PHÙ VÂN
       
      Thơ Yên Sơn
      Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
      Diễn ngâm Bảo Cường
      Ca sĩ Đăng Tuấn
      Tranh Sáo Bầu : Minh Thành, Thanh Bình, Thúy Hạnh
       
       
        
      #48
        CTT 25.06.2008 08:07:23 (permalink)
        0

        Con Đường Xưa hoa tím
        Con đường hoa tím ai lại về?
        Hoa tràn ngút mắt nỗi đam mê
        Ngày xưa đôi bóng cùng sánh bước
        Văng vẳng bên tai tiếng hẹn thề.

        Người yêu màu tím lại yêu thơ
        Tuổi mộng còn vương lắm dại khờ
        Trên cao che khuất tràn hoa tím
        Phủ bóng đường em bao ước mơ.

        Người đi xa vắng ai nhung nhớ?
        Hay đoạn đường xưa vẩn hững hờ...
        Dù người năm cũ cô đơn bước
        Tràn ngập lòng thương nhớ vô bờ

        Giờ ta về lại con đường tím
        Ảo vọng ngày xưa ta lại tìm
        Dòng thời gian chảy không quay lại
        Biển nhớ nhung tràn lấp con tim...

        LYênSơn



         
         Cõi Quên Hoa Tím...!
         
        Con đừơng xưa tím ai lãng quên?
        Hoa màu tim tím rụng bên thềm
        Anh và tôi xa nhau như thể
        Ngày mãi không trùng với bóng đêm
         
        Con đường xưa tím ,đứng lặng nhìn
        Trong cõi quên, nỗi nhớ khai sinh
        Dòng thời gian ,vòng xoay con tạo
        Dù ngàn năm,tím mãi chữ tình...
         
        Tím cõi quên ,cõi nhớ chập chờn
        Em về hoa tím nhẹ từng cơn
        Ngày xưa ai chung nhau sánh bước
        Phủ nhẹ đường xưa hương tóc non
         
        Hôm nay - ai vắng - ai nhung nhớ
        Ai mãi ước mơ - ai hững hờ...
        Đường xưa hoa tím còn đâu đấy
        Mình em nhẹ bước...nhẫm dại khờ...
        Chân Trời Tím.

        #49
          yenson 26.09.2008 12:04:22 (permalink)
          0
          GỬI O

          Tui đã hứa về thăm O lần nữa
          Khi mưa thu nhuộm vàng lá vườn sau
          Răng còn kèn cựa chi nhau
          Mai tê há chẳng qua cầu tử sinh

          Lá bao lần thay tình mình cũng cạn
          Cuối cuộc đời chỉ là thóang phù du
          Bên ni trời đã chớm thu
          Mà ngày về vẫn mịt mù, nôn nao

          Tui hỏi O tháng ngày bao giờ đợi
          Như mây trắng bay về cuối trời xa
          Bốn mùa lần lượt đi qua
          Bên ni tui nhớ quê nhà, nhớ O

          Vẫn chẳng biết sẽ bao giờ gặp lại
          Biết rằng mình sẽ ngần ngại nhìn nhau
          Nhìn nhau khơi lại mạch sầu
          Như khi ngả nón qua cầu năm xưa

          Mình xa nhau đã bao mùa mưa nắng
          Nhưng bóng hình O vẫn chẳng hề phai
          Dẫu rằng chẳng có tương lai
          Chỉ là mây trắng… bay hoài ngàn năm

          Tui hứa với O về thăm lần nữa
          Khi mưa thu nhuộm vàng lá vườn sau
          Thôi đừng kèn cựa chi nhau
          Mai tê rồi cũng qua cầu tử sinh


          Thu 2008
          #50
            lyenson 03.10.2008 07:05:56 (permalink)
            0
            Gởi người bạn thơ trùng tên
             
            Ta với bạn chưa từng gặp mặt
            Tên nghe quen bởi đặt trùng nhau
            Bỏ lờ (L) chừa mấy chữ sau
            Mình cùng núi khói một màu Sắc - Không
             
            LYênSơn
            #51
              yenson 16.10.2008 09:29:20 (permalink)
              0
              Rất hân hạnh được làm quen với bạn
              Trong văn thơ chưa từng thấy lằn ranh
              Hỏi nhỏ thôi bạn là chị hay là anh
              Hỏi chỉ để chúng mình xưng hô cho tiện
              #52
                yenson 16.10.2008 09:44:45 (permalink)
                0
                Tại sao...
                LÁ KHÔNG RỤNG VỀ CỘI


                Anh rất tiếc
                Không cùng em trở về quê hương yêu dấu
                Để chúng mình cùng sống lại quảng đời xưa
                Cùng vui chơi, cùng chạy nhảy nô đùa
                Bên dòng Trà Giang như thời mới lớn
                Hay cùng ngồi xuống ven bờ nhìn dòng sông sóng gợn
                Dưới nắng chiều vàng rực rỡ hồn quê

                Nhớ làm sao bãi biển Mỹ Khê
                Nước rất xanh, dài ven bờ cát mịn
                Nơi giòng họ anh đã bao đời an định
                Nhưng khi giặc về một phần gia tộc phải xuôi Nam
                Đã khá lâu rồi anh chưa có dịp về thăm
                Biết còn nhớ được những con đường ngày xưa đi học!

                Kìa sao em bật khóc
                Anh không về
                Không phải không thương nhớ quê hương
                Không phải vì nghìn trùng xa vạn dặm đại dương
                Nhưng vì lũ giặc vẫn còn đang thống trị
                Giặc tham tàn sống cuộc đời xa hoa quyền quý
                Còn người dân vẫn bữa đói bữa no
                Xã hội tang thương bỏ mặc người lo (*)
                Còn nhóm lãnh đạo
                Cậu ấm, cô chiêu lắm nhà, xe sang trọng
                Tiếng gào thét của dân oan từng ngày vang vọng
                Giặc vẫn thản nhiên cướp đất, cướp nhà
                Chùa chiền, thánh đường giặc cũng không tha
                Hoạnh hoẹ toàn dân, một phường ăn cướp
                Hãm hại, tù đày những người yêu nước
                Nuốt nhục cầu vinh nhượng đất cho Tàu
                Nam Quan bán trước, hải đảo mất sau
                Lũ ngu ngốc chỉ biết cúi đầu khuất phục

                Anh rất tiếc không cùng em về được
                Dù vẫn hoài mong từng phút từng giờ
                Đất lạ quê người trôi nổi bơ vơ
                Như chiếc lá vàng bị gió chướng cuốn đi
                Không thể rơi về cội!


                (*) để người VN Hải ngoại và các nước khác lo cứu trợ và từ thiện

                #53
                  lyenson 16.10.2008 09:57:13 (permalink)
                  0

                  Trích đoạn: yenson

                  Rất hân hạnh được làm quen với bạn
                  Trong văn thơ chưa từng thấy lằn ranh
                  Hỏi nhỏ thôi bạn là chị hay là anh
                  Hỏi chỉ để chúng mình xưng hô cho tiện

                  Rất hoan hỉ trả lời cùng bạn
                  Là đàn ông lắm vợ nhiều con
                  Tuổi tác thì cũng độ sòn sòn
                  Hay cứ gọi là bạn thơ thư quán...
                  nhé!
                  #54
                    Nguyên Đỗ 17.10.2008 20:26:59 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: yenson

                    Đọc thấy một bài thơ hay....
                     
                    Theo Gió Mây Ngàn
                    Tử Đinh Hương___________________________________________________________


                    ừ thôi không thể tròn vuông
                    tiếc làm chi nữa
                    thêm buồn
                    thêm đau
                    vết son rồi cũng phai mầu
                    vết trong tim đã nát nhàu
                    thời gian
                    giữ sao được gió qua ngàn
                    cánh hoa phố nội ngỡ ngàng
                    rụng
                    rơi

                    ừ rồi tình sẽ mù khơi
                    giữ chi nỗi nhớ chơi vơi đêm về
                    mảnh trăng tàn khuyết
                    lỗi thề
                    chơ vơ một bóng
                    não nề canh thâu

                    sau lưng
                    trước mặt
                    là đâu
                    loanh quanh mấy đoạn đường tàu
                    chia phôi
                    trăm điều không nói
                    ...cũng thôi
                    nỗi niềm biết có khôn nguôi
                    cũng đành...

                    xuân tàn
                    phai nhạt mầu xanh
                    sóng đưa xóa hết ngọn ngành dấu chân
                    dã tràng một kiếp hoá thân
                    tiếc chi một cõi trầm luân mỏi mòn

                    mai anh về
                    ...chắc đâu còn
                    mùi hương tóc thuở sắc son đợi chờ
                    mai em về
                    ...bước hững hờ
                    nhớ
                    quên
                    bỏ lại
                    bên bờ phù vân

                    ừ thì thôi hết bâng khuâng
                    ừ thì là mộng
                    chỉ ngần ấy thôi...

                    Tử Đinh Hương
                    PhốBiểno22oo8

                     
                     
                    .... tui mang dzìa đây tui họa:
                     

                    CHỈ LÀ NHÁNH PHÙ VÂN
                    Yên Sơn_______________________________________________


                    Biết rằng không thể tròn vuông
                    Chia tay
                    Chắc sẽ rất buồn
                    Rất đau
                    Năm canh tim thở mạch sầu
                    Ngày dài sáu khắc héo nhàu
                    Trái ngang
                    Sương rớt muộn
                    Gió mơn man
                    Câu ca lỗi nhịp
                    Cung đàn phím lơi

                    Biết rằng tình sẽ mù khơi
                    Che trăng tàn khuyết
                    Lạnh lời nhớ thương
                    Sao câu hẹn ước lửa hương
                    Vẫn luôn vang vọng
                    Vẫn vương vấn sầu
                    Loanh quanh
                    Chẳng biết về đâu
                    Ngập ngừng tay vẫy chuyến tàu hoàng hôn

                    Trăm lần dại
                    Mấy lần khôn
                    Quay lưng
                    Cúi mặt
                    Nghe hồn rưng rưng
                    Biết tình là nhánh phù vân
                    Dã tràng một kiếp hóa thân
                    Ngậm ngùi
                    Trăm lần khổ
                    Mấy lần vui
                    Mà sao cứ mãi một đời bon chen

                    Mai về suối tóc hương sen
                    Ủ xuân thì
                    Mỗi chiều lên
                    Đêm dài
                    Khánh ngân rời rạc hiên ngoài
                    Niềm riêng canh cánh
                    U hoài
                    Nhớ
                    Quên
                    Vô thường một đoá lênh đênh
                    Dẫu cho cuối thác đầu ghềnh
                    Cũng cam


                     
                     
                    Cuộc Đời Mấy Chuyện Tròn Vuông?
                     
                    Cuộc đời mấy chuyện tròn vuông
                    Phù du
                    Sao nỡ để buồng tim đau
                    Dấu xưa đường cũ khơi sầu
                    Mênh mang

                    Khói sương
                    Khắp lũng truông ngàn
                    Thế gian
                    Vũng lệ tình tràn khôn nguôi
                     
                    Nụ cười héo hắt đôi môi
                    Chắt chiu niềm nhớ sao rơi, nguyện thề....
                    Thời gian
                    Rơi

                    Rụng
                    Đam mê
                    Lá bay lác đác
                    Não nề hồn đau
                     
                    Trước sau
                    Sau trước
                    Tìm nhau
                    Bến xưa phố nội
                    Một tàu dơn côi
                    Biết rằng
                    Trăm ước

                    Cũng thôi
                    Ngàn câu ước nguyện
                    Một đời quẩn quanh
                     
                    Hoa tàn
                    Cây lá hết xanh
                    Mùa thu gió lạnh ru mành
                    Tủi thân
                    Mắt xưa lệ đã lòa dần
                    Nỗi dau trong kiếp trầm luân chưa mòn
                     
                    Tuổi trời đâu mãi còn son
                    Khi em về đến chắc còn trăng mơ?

                    Hững hờ đau nhức lời thơ
                    Có con sáo nhỏ đợi chờ bên sân
                     
                    Ừ thôi rồi hết tần ngần...
                    Gió trăng cũng đã...
                    Một lần... thế thôi
                     
                    Nguyên Đỗ
                    Phố núi 2008
                     
                    (mạo muội phá với anh Yên Sơn)
                     
                     
                     
                    #55
                      yenson 20.10.2008 02:42:46 (permalink)
                      0
                      Cám ơn bài thơ hoạ
                      Của Nguyên Đỗ thi nhân
                      Quen lâu rồi còn lạ
                      Nhưng xa vẫn thấy gần

                      Cám ơn bạn l-yênsơn
                      Ở đây cũng tuổi sồn sồn như huynh
                      Sồn sồn nhưng thơ rất tình
                      Tại rằng vẫn tưởng chúng mình còn xuân

                      #56
                        yenson 12.11.2008 00:47:15 (permalink)
                        0
                        GIÃ BIỆT SÂN TRƯỜNG

                        Con nắng Hạ cháy bỏng
                        Tiếng ve kêu râm rang
                        Tiếng ve sầu như giục giã, oán than
                        Sân trường im bặt tiếng đùa nô thường lệ
                        Phòng lớp trống trơn
                        Không gian quạnh quẽ
                        Tự nhũ lòng “không trở lại mùa sau”

                        Thời gian đi quá mau
                        Đã bốn mùa mưa nắng
                        Làm thầy giáo tưởng sống đời bình lặng
                        Gượng làm vui với bụi phấn, bảng đen
                        Mặc cho đời với giành giựt bon chen
                        Bên tuổi trẻ chưa biết lọc lừa tính toán

                        Rốt cuộc rồi cũng chán
                        Tâm nguyện thả mây bay
                        Giảng dạy cho suông là việc của cô thầy
                        Một lớp học đã nửa phần lêu lổng
                        Năn-nỉ-rầy-la-hết-hơi-rát-giọng
                        Cũng tỉ như là “nước đỗ lá môn”

                        Bước chậm lên bục giảng
                        Cầm viên phấn trên tay
                        Tính viết lời giã từ lưu lại nơi đây
                        Trong lồng ngực con tim chừng co thắt
                        Trong cổ họng như có gì vướng mắc
                        Cũng một phần đời…
                        Đành ngoảnh mặt quay lưng

                        Nghe nặng bước chân
                        Nỗi buồn giăng mắc
                        Quay ngó lại sân trường một lần sau chót
                        Giọt nắng lung linh cùng tiếng ve sầu
                        Tuổi trẻ bây giờ biết sẽ về đâu
                        Khi bụi phấn, bảng đen…
                        Thầy cô, sân trường, sách vở…
                        Chỉ là những hình ảnh nhạt nhòa trong tâm tưởng các em ?!

                        Cuối niên học 2007-2008
                        #57
                          yenson 31.12.2008 05:49:32 (permalink)
                          0
                          PHẬN CÂY & LÁ
                          Yên Sơn
                           
                          Một chiếc lá trên mặt đường trơ trọi
                          Ngày tàn thu hơi lạnh trốn đi đâu
                          Nắng vàng hanh trên lá ngẩn ngơ sầu
                          Chợt xao động khi gió đùa bất chợt
                           
                          Ngày tàn thu lá trên cành thưa thớt
                          Cây mơ hồ hỏi lá cuốn về đâu
                          Sẽ còn gì sau một cuộc biển dâu
                          Với thân lá mỏng manh, đời nghiệt ngã
                           
                          Lá buồn không khi cuốn về chốn lạ
                          Ở cuối trời, nơi góc núi buồn tênh
                          Hay trên dòng trôi xuôi ngược lênh đênh
                          Có tự hỏi, có nhớ về nguồn cội
                           
                          Gió chuyển mùa thổi lá tung muôn lối
                          Lòng lá đau có ai biết bao giờ
                          Cây xác xơ trơ trụi với cành khô
                          Gầy guộc sống mong chờ mùa xuân mới
                           
                          Ngày cuối Thu đầy nắng ấm 2008
                          #58
                            yenson 02.01.2009 23:26:59 (permalink)
                            0
                            Tình bỗng xót xa




                            Một cõi đi về không có nhau
                            Đông qua, thu lại buốt niềm đau
                            Xuân thắm không vui, buồn nắng hạ
                            Bốn mùa tim gọi nhớ xôn xao
                             
                            Mộng ước chưa tròn nay cách xa
                            Em đi biền biệt chỉ còn ta
                            Mây trắng che nghiêng, chiều rớt vội
                            Bâng khuâng lòng chợt nhớ quê nhà
                             
                            Những điều chưa nói, thôi không nói
                            Nỗi niềm sâu kín dẫu khôn nguôi
                            Hẹn ước bên kia cầu sinh tử
                            Một lần ly biệt… mấy lần vui
                             
                            Một cõi đi về tôi với tôi
                            Hương thu lay động, lá thu rơi
                            Em vẫn đi ngang từng cơn mộng
                            Nhìn nhau độ lượng… vết thương đời
                             
                            Yên Sơn
                             
                            R
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2009 01:21:23 bởi Viet duong nhan >
                            #59
                              Viet duong nhan 03.01.2009 01:07:45 (permalink)
                              0
                              Chúc YS & gia đình năm mới 2009 tràn đầy sức khỏe, bình an hạnh phúc và hồn thơ lai láng.
                              7_vdn
                               
                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2009 01:54:18 bởi Viet duong nhan >
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 8 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 114 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9