THƠ YÊN SƠN
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 8 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 114 bài trong đề mục
yenson 18.06.2009 01:17:34 (permalink)
0
Thương Nhớ Huế
 
thì cứ hãy tưởng tiếc,
thì cứ hãy bâng khuâng;
cuộc đời là cuộc phù vân,
là cơn bão nổi vạn phần trầm luân
 
 
tui thương Huế, ngay từ khi mới lớn
tuổi học trò đầy ắp những mộng mơ
tuổi học trò đầy ắp những tình thơ
dấu trong vở, ngại ngần, còn nguyên vẹn
 
tui thương Huế từ bước đời luân lạc
khắp bốn vùng chiến thuật chuyển quân
cứ nhớ về là lòng dạ bâng khuâng
là ray rứt thương người em bé nhỏ
 
tui thương Huế từ sẩy đàn tan nghé
từ chia xa, từ ly biệt trùng trùng
em có còn ra đứng cạnh ven sông
viết trên lá thả theo dòng nước chậm
 
Huế của tôi ơi nhớ em nhiều lắm
biết bao giờ về lại bến sông xưa
đã xa lắm rồi một thuở đón đưa
khi hoa phượng tàn bên dòng sông vắng
 
thương nhớ Huế để nhiều đêm thức trắng
với tiếng thở dài cùng khói thuốc cay
một đời người tựa như áng mây bay
sẽ mờ khuất cuối trời xa bảng lảng
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2009 17:26:36 bởi Huyền Băng >
#76
    yenson 06.08.2009 22:19:25 (permalink)
    0
    BCA
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2009 13:47:29 bởi yenson >
    #77
      yenson 06.08.2009 22:21:27 (permalink)
      0
      BÊN DÒNG SÔNG VỆ

      Hai bên bờ vắng đầy cỏ rác
      Ngập lối đi xưa xuống bến đò.
      Hồn ma bóng quế đều xơ xác
      Và lòng người sống cũng buồn xo.

      Chiều ra lặng ngắm dòng sông cũ mà thấy lòng đau dĩ vãng xưa.
      Con nước khiêm nhường lách mình như con rạch dù đất trời đang giữa mùa mưa!

      Từng bước nhỏ đi tìm con đường cũ xuống bến đò nhưng cỏ rác ngập lối đi.
      Lòng bâng khuâng như cô gái xuân thì về chốn cũ lá hoa đều trơ trụi.

      Tôi ngồi xuống ven bờ, nơi khi xưa là vườn cây ăn trái! Tim quặn đau và lòng tê tái, bên lở bên bồi và lòng sông cạn chơ vơ.

      Ôi thương quá ấu thơ, cùng lũ bạn leo trèo hái quả sau những giờ tan trường về vội vã quăng sách vở học trò dưới những cội cây.

      Giờ cảnh cũ không còn đây và người xưa đã biệt mù sương gió. Mảnh vườn xưa bị con nước sông làm sạt lở; bên kia, xưa là sông giờ lại thấy dựng mấy căn lều.

      Ôi những dấu yêu! Khi bỏ nước ra đi đã chấp nhận là mình sẽ mất, nhưng ai mà tin nay biến thành sự thật, như vận nước bây giờ có lắm nỗi đớn đau.

      Tôi quanh quẩn vườn sau, nay chỉ còn có vài gốc ổi sát chân tường ôm chân căn nhà cũ như giữ gìn chút di sản cha ông.

      Tôi quay lại ngó dòng sông, bờ xe nước năm xưa đã trở thành huyền thoại. Lòng đã buồn lại càng thêm tê tái khi vẫy tay chào… nước mắt rưng rưng.

      Yên Sơn
      090706
      #78
        yenson 06.08.2009 22:23:43 (permalink)
        0
        Cô Bé Miền Tây
         
         
        Sáng thức dậy lại nghĩ ngay đến bé
        Tối hôm qua đi ngủ bé cũng theo
        Giấc mộng nào cũng thấy bé mè nheo
        Đi đứng nằm ngồi cũng đều nhớ bé

        Đừng ở đó cười mỉm chi đấy nhé
        Anh thèm vào, đừng có chảnh mắc công
        Dẫu có thèm cũng hai ngả tây đông
        Vẫn tiếp tục yêu bằng lời... mặc sức

        Nhớ suối tóc dài mùi hương phảng phất
        Đi bên anh chiều lộng gió năm nao
        Nhớ dáng nghiêng nghiêng đôi má hồng đào
        Khi anh trộm đặt bờ môi lên đó

        Nhớ cả cái mặt mỗi khi nhăn nhó
        Dẩu đôi môi làm phách rất dễ thương
        Nhớ biển chiều với nắng nhạt mờ sương
        Chì hai đứa cũng sợ người dòm ngó

        Nhớ ai đứng, cứ phập phồng, trước ngỏ
        Khi thấy anh xuất hiện tuốt đằng xa
        Anh bật cười thong thả bớt chân ga
        Làm cô bé giận hờn gần một buổi
        Và hôm đó khi chúng mình ăn tối
        Anh trộm cành hoa chưng ở nhà hàng
        Chưa kịp đưa, bé bảo "rất cải lương,
        Tha cho đó, lần sau đừng rắn mắt"

        Đôi khi nhớ đến ruột gan se thắt
        Biết bao giờ mình gặp lại bé ơi
        Lòng muộn phiền cùng ngày tháng dần trôi
        Mà hai đứa vẫn hai đầu nỗi nhớ
        #79
          yenson 04.10.2009 13:11:00 (permalink)
          0
          Viết Cho Một Tình yêu


          "chỉ có thuyền mới hiểu biển mênh mông nhuờng nào!
          Chỉ có biển mới biết thuyền đi đâu về đâu" (*)


          hai câu thơ càng nghĩ càng thấm thía
          anh và em ôm thương nhớ mỗi đầu
          dù chúng mình lâu không gặp mặt nhau
          không điện thoại, không thư từ thăm hỏi

          dẫu cuồng nộ như phong ba đêm tối
          vẫn môi cười với tháng nắng ngày mưa
          vẫn cam lòng khi hạnh phúc đong đưa
          như trái chín đầu cành bên vực thẳm

          dẫu không nói, em biết anh nhớ lắm
          dẫu bặt tăm, anh cũng biết em buồn
          tình chúng mình lãng đãng như giọt sương
          nằm lắt lẻo trên đầu cành trụi lá

          thì hãy cứ nằm im như phiến đá
          đâu có ai nói đá có linh hồn
          mặc cho đời ai dại với ai khôn
          ai mặc khải một tình yêu trái đắng ?!

          đừng hỏi nhau làm gì khi trống vắng
          cứ nhìn trời khi trăng tỏ đêm khuya

          ----------------------------------------------------------------
          (*) Thơ Xuân Quỳnh
          #80
            yenson 04.10.2009 13:12:10 (permalink)
            0

             
            VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
            Yên Sơn
             
            Hơn ba mươi năm lưu đày biệt xứ
            Ở những ngày tàn cuộc chiến điêu linh
            Cũng bấy nhiêu năm xót đời lữ thứ
            Tiếng gọi trường xưa rộn rã ân tình
             
            Tôi trở lại thăm qua ngôi trường cũ
            Mái ngói rêu phong, tường phủ rêu mờ
            Gốc phượng già trổ thêm vài nhánh khổ
            Ở đầu cành điểm vài nụ chơ vơ
             
            Phòng ốc cũ cỏ hoang vây kín lối
            Bóng thầy cô như nhòa nhạt đâu đây
            Giữa trưa hè tiếng ve sầu réo gọi
            Như nhớ như thương những tháng cùng ngày
             
            Tôi cố nén tiếng thở dài não nuột
            Muốn quay lưng mà chân bước không đành
            Đứng trước cổng nhìn sân trường một lượt
            Nôn nao buồn trang lưu bút ngày xanh
             
            Tôi cúi mặt dấu lệ buồn nhỏ xuống
            Tưởng niệm vong linh bè bạn chung trường
            Đứa hy sinh cho tự do, lý tưởng
            Đứa chết trong tù, đứa bỏ xác đại dương
             
            Tay vuốt tóc, tóc nhuộm màu sương khói
            Mồ hôi tuôn ướt mặt giữa trưa hè
            Và tiếng ve sầu nỉ non réo gọi
            Trong cõi vô tình ấm lạnh hồn quê
             
            Yên Sơn
            Đức Quang 090708
             
            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2010 04:09:12 bởi Viet duong nhan >
            #81
              yenson 14.11.2009 13:56:05 (permalink)
              0
              CHIỀU THU TRÊN BẾN VẮNG 2
               
              Mắt trĩu nặng trái sầu rụng xuống
              Nghe vỡ tan từng phiến trăng gầy
              Thu rong chơi vừa trở lại đây
              Cùng với gió xạc xào cây lá
               
              Đứng ven bờ làm người khách lạ
              Bến sông buồn con nước bâng khuâng
              Lá thu rơi từng chiếc ngập ngừng
              Khơi tiếc nuối một thời đã mất
               
              Trên bến vắng đèn câu leo lét
              Chiều đã tàn, tiếng vạc kêu sương
              Nghe thanh âm bi thiết lạ thường
              Trong trời rộng một mình một bóng
               
              Le lói rán chiều in trên sóng
              Mặt nước lặng lờ soi bóng mây
              Kỷ niệm về buồn ngất buồn ngây
              Nỗi khắc khoải gan bào, ruột thắt
               
              Sương rơi nhẹ đậu trên môi mắt
              Nhạt nhòa trông dòng nước vô tình
              Phận bọt bèo chiếc lá lênh đênh
              Về đâu hỡi chiều trên bến vắng
              #82
                yenson 16.12.2009 12:50:17 (permalink)
                0
                Khúc Tương Tư
                Nhớ Em


                tự nhiên trong bụng buồn buồn
                làm như đang cuối sông Tương đợi người
                nhớ ơi cái miệng hay cười
                nhớ vành môi mọng thốt lời yêu đương
                dường như lòng cứ vấn vương
                dáng người xa khuất ở phương trời nào
                bầu trời lồng lộng trăng sao
                lòng buồn man mác, nao nao nhớ người



                Nhớ em! Chân bước vụng về
                Trên từng lối cũ, trên lề đường quen
                Tóc thề thoảng thoảng hương sen
                Như còn vướn vất bên ven cầu buồn

                Tiếng nhạc chiều nhè nhẹ buông
                Đàn nai ngơ ngác bên truông ngập ngừng
                Kìa dòng sông, nọ cánh rừng
                Thản nhiên như thể chưa từng gặp em
                Quẩn quanh, quanh quẩn… buồn thêm
                Nghe trăng khuya rụng bên thềm… dửng dưng
                #83
                  yenson 16.12.2009 13:03:40 (permalink)
                  0
                  Có Ai Biết

                  Ở vườn sau cụm hoa cúc màu vàng
                  đã úa rủ sau mấy ngày tuyết giá
                  nhìn hoa tàn lòng anh thương quá
                  dù biết cuộc đời vốn dĩ sắc không

                  Anh muốn về châm ngọn lửa hồng
                  để sười ấm cuộc tình ngang trái
                  từ mong ước biến thành sợ hãi
                  nếu có một ngày mình hết yêu nhau

                  chỉ tưởng thôi mà lòng đã thấy đau
                  như có ai rứt ra từng đoạn ruột
                  như có ai làm con tim trầy sướt
                  cơn gió vô tình lạnh buốt hồn anh

                  cuối thu rồi mà giọt nắng long lanh
                  con bướm tìm hoa thẫn thờ bay lượn
                  bướm run rẩy theo từng cơn gió chướng
                  mùa đã thay rồi bướm sẽ về đâu

                  #84
                    yenson 05.03.2010 00:27:19 (permalink)
                    0
                    NHỚ PLEIKU
                    Gửi người xưa...
                    và những nàng môi hồng má đỏ
                     
                    Tôi muốn viết một bài thơ
                    Tặng những người em môi hồng má đỏ
                    Nhưng lâu quá rồi quên cả đường xưa lối cũ!
                    Chỉ nhớ Cà phê Dinh Diền
                    Nhớ triền giốc sương mưa,
                    Chỉ nhớ Biển Hồ tình tự năm xưa
                    Nhớ rất nhớ con đường quen Hoàng Diệu
                    Ôi nỗi nhớ nay đã là giai điệu
                    Nằm cuộn mình bên trường nữ Pleime
                    Dưới chân đồi một ngựa một xe
                    Chiều bãng lãng đưa em xuống phố
                     
                    Đêm Phượng Hoàng với ánh đèn màu rực rỡ
                    Sau những lần sinh tử hành quân
                    Dập dìu cùng em trong tiếng nhạc tưng bừng
                    Say chuếnh choáng bên bước chân đài các.
                    Em tựa trên vai tôi khẽ hát
                    “Phố núi cao phố núi đầy sương…”
                    Nhớ dáng ngoan hiền lặng ngắm đài gương
                    Nhớ màu son môi
                    Nhớ mùi hương tóc
                    Nhớ một đêm khuya đưa em về bên kia con giốc
                    Diệp Kính buồn ngẩn ngơ
                    Em rúc rích cười nghe rất trẻ thơ
                    Ôm rất vội trước khi biến vào ngõ tối
                    Tôi bỗng thương em quá đỗi
                    Nếu mai này không trở lại Cù Hanh
                    (Làm trai thời chiến tranh
                    Đã có rất nhiều người đi không trở lại)
                     
                    Nay sống ở quê người làm thân chiến bại
                    Không biết bây giờ em trôi dạt về đâu
                    Có giống như tôi nhớ mãi thuở ban đầu
                    “Chiều sương lạnh bên giốc cầu Hội Phố
                    Em bước bên tôi phập phồng hơi thở”
                    (tại con giốc dài hay tại vì xao động trong tim)
                    Bao nhiêu năm qua tôi vẫn trông tìm
                    Cũng chẳng biết để làm chi
                    Khi mỗi con đường đi về một ngả
                     
                    Nhìn thời gian đi lòng tôi buồn bã
                    Tiếng thở dài rụng xuống tóc pha sương
                    Nhớ bạn bè xưa
                    Nhớ thời binh lửa chiến trường
                    Nhớ những sáng Café Văn
                    Nhớ những chiều ngồi thiển bên Thiên Lý
                    Nhớ Café Băng rất trữ tình cùng người tri kỷ
                    Nhớ “em Pleiku má đỏ môi hồng”
                    Nhớ thời oai hùng Bảo Quốc Trấn Không
                    Giờ chỉ còn lại trong ký ức những chiều sương giăng mờ trên phố

                    Yên Sơn
                     
                    R
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2010 00:39:11 bởi Viet duong nhan >
                    #85
                      yenson 18.10.2010 07:01:05 (permalink)
                      0
                      Đại Họa Tàu Ô


                      Dưới chân cầu, từng con nước qua lầm lủi
                      Trên trời cao mây trắng vẫn miệt mài bay
                      Ngó lại thân tôi, mòn mỏi với tháng ngày
                      Mà ngày tháng có chờ đợi ai đâu chứ

                      35 năm tôi làm người xa xứ
                      Vẫn đứng bên này ngóng vọng quê xưa
                      Quê hương tôi vẫn sớm nắng chiều mưa
                      Vẫn ì ạch trong tự do, hạnh phúc

                      Dân vẫn sống trong đọa đày, tủi nhục
                      Cán bộ chức quyền mặc sức xa hoa
                      Họ thản nhiên bán đất tổ quê cha
                      Vô tư lự khi giặc Tàu xâm lăng biển, đảo

                      Cả một lũ quyền thần trơ tráo
                      Vinh thân, phì gia mặc kệ nước non
                      Ải Nam Quan, thác Bản Giốc không còn
                      Rừng núi Tây Nguyên uất hờn Bauxites

                      Quần đảo Trường Sa tương lai mờ mịt
                      Biết bao giờ lấy lại được Hoàng Sa
                      Từng bước giặc Tàu xâm lấn quê cha
                      Còn lũ tham tàn bán buôn đất mẹ

                      Ôi cái nhục của ngàn năm nô lệ
                      Như chực như chờ vùi dập Việt Nam
                      Đất nước này không diệt được lũ gian tham
                      Thì đại họa Tàu Ô rất là khó tránh

                      Yên Sơn
                      20100903

                       
                      R


                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.10.2010 00:51:31 bởi Viet duong nhan >
                      #86
                        yenson 19.10.2010 00:01:54 (permalink)
                        0
                        Chốn Cũ

                        Đi lâu chợt nhớ quê nhà
                        Quay về chốn cũ sương pha giang đầu
                        Hồn xưa phách cổ nay đâu
                        Sau cơn quốc biến đẫm mầu thê lương
                        Rán mây đỉnh núi còn vươn
                        Ta như chú bướm bên đường lẻ loi
                        Dăm nghìn tăm nhạn trăng soi
                        Chợt nghe tiếng vọng hồi còi trong đêm
                        __________________
                        #87
                          yenson 19.10.2010 00:05:18 (permalink)
                          0
                          EM HÃY CỨ LÀ PHƯỢNG

                          Em hãy cứ là phượng
                          của những ngày hè rực rỡ năm xưa
                          hãy kiêu sa trong nắng
                          cứ ngạo nghễ trong mưa
                          như khi con gió hữu tình hôn em bất chợt
                          em lộng lẫy cho lòng anh choáng ngợp
                          để đêm về nặn óc cố làm thơ
                          cho cây tương tư sum suê cành lá
                          lắm mộng nhiều mơ
                          cho trang giấy trắng trở mình thơm mùi mực

                          Em hãy cứ là phượng
                          để tim anh vẫn tràn đầy nao nức
                          khi hái dâng người chùm hoa đỏ kiêu sa
                          chuyện ngày xưa đã xa thật là xa
                          nhưng lâu lâu vẫn quay về trong lối mộng
                          em ở đâu trong bốn phương trời rộng
                          để riêng anh nuối tiếc quãng xuân thì

                          Ừ thì em cứ là phượng
                          của ngày xưa thân ái em nghe
                          là phượng năm xưa của những buổi trưa hè
                          khi giờ tan học bên cổng trường Đồng Khánh
                          những tà áo màu nhởn nhơ, đỏng đảnh
                          như đàn bướm bay vượt khỏi cổng trường
                          từng nhóm, từng đôi đi dọc bờ Hương
                          ríu rít chuyện trò
                          khua vang guốc mộc
                          chợt bắt gặp có anh chàng đơn độc
                          lẻo đẻo theo sau mòn cả lối về

                          201009
                          #88
                            Viet duong nhan 19.10.2010 00:57:07 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: yenson

                            Kính chào chị 7 Việt Dương Nhân,
                            Năm hết Tết tới YS kính chúc chị và gia quyến an hưởng một mùa xuân hạnh phúc. chị nhé. Paris có gì lạ hơn những điều rất lạ không chị?
                            Có lẽ năm nay tôi sẽ qua thăm Paris, thăm chị và bè bạn chị nhé.

                            Yên Sơn

                            Chào YS,
                             
                            Xin lỗi YS ngàn lần, lời nhắn gần 2 năm - nay mới đọc.
                            Rồi 2 mùa hè qua YS có sang Paris chưa ?
                            Chúc YS an vui & hồn thơ lai láng.
                            Thân mến
                            vdn
                             
                            #89
                              yenson 20.10.2010 09:08:11 (permalink)
                              0
                              Hello chị VDN,

                              Cám ơn chị đã "hồi âm dù thư đến muộn".
                              Thưa chị, YS chưa có duyên với Paris nên chưa được ngồi quận 13 ngắm ông đi qua bà đi lai.
                              Mong một ngày không xa.

                              Paris có gì lạ chị ơi
                              Hay là chỉ một dòng sông nhộn nhịp
                              Chắc thế nào yên sơn cũng có dịp
                              Một lần thăm khu Quận Mười Ba
                              #90
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 8 trang, bài viết từ 76 đến 90 trên tổng số 114 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9