THƠ YÊN SƠN
Thay đổi trang: << < 78 > | Trang 7 của 8 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 114 bài trong đề mục
yenson 20.10.2010 09:10:12 (permalink)
0
LÂU RỒI ĐỜI NGƯỜI CŨNG QUA

Xin cười với nhau nụ cười độ lượng
Để làm hành trang khi phải ra đi
Cuộc sống hèn sang ngẩm lại ích gì
Sau khi bước chân qua cầu sinh tử

Xin cười với nhau nụ cười thân thiện
Để khỏi đau lòng, hối hận về sau
Đời sống mỏng manh cũng sẽ qua mau
Lắm lúc xuôi tay không hề báo trước

Xin cười với nhau nụ cười hỷ xả
Khó khăn ích gì chỉ bận lòng thôi
Lấy lượng từ bi ngăn giọt lệ rơi
Xóa thù hận bằng khoan hồng tha thứ

#91
    yenson 22.10.2010 03:55:57 (permalink)
    0
    Đừng Buồn Anh

    Đừng buồn anh em ơi
    Sông đời chia trăm nhánh
    Tình mình là ảo ảnh
    Quá một thời thanh xuân

    Đừng nhìn anh bâng khuâng
    Cho tơ vò trăm mối
    Nhìn em buồn vời vợi
    Đời mai này về đâu

    Anh trên ngọn tình sầu
    Nhìn em cười héo hắt
    Cho tim sầu se sắc
    Giọt nắng chiều bơ vơ
    #92
      yenson 29.10.2010 07:35:55 (permalink)
      0
      TOKYO NHỮNG NGÀY MƯA THU


      Konnichiwa Narita
      Phi trường mờ sương khi tôi đến
      sương rơi lấm tấm như mùa Đà Lạt Liên Khương
      tất cả những con đường
      rất hẹp và dập dìu xe cộ
      phải tốn hơn tiếng rưởi đồng hồ
      Airport Limousine mới về thành phố
      tràn ngập ánh đèn lộng lẫy, kiêu sa

      Chào Tokyo buổi sáng
      mưa nhạt nhòa
      mây rất thấp che nghiêng mấy từng cao ốc
      khách sạn Washington với 25 tầng cao
      nhưng chung quanh bị bao bọc
      bởi những tòa nhà chọc trời
      ngạo nghễ, vô tư

      Mưa vẫn rơi
      dù rơi rất nhẹ
      nhưng vẫn làm lầy lội những nẻo đường dọc ngang
      tràn ngập người và xe cộ
      gió lộng Tokyo
      mưa giăng trên đường phố
      rừng người trên mặt lộ
      vội vã, tay cầm ô

      Tôi hỏi thăm một cô gái trẻ
      đường về đại học Waseda University
      cô nhỏ cười, chiếc răng khểnh hữu duyên
      em cúi đầu e lệ
      vì tiếng Anh hạn chế
      mỗi lần nói xong một câu
      lại cúi đầu “hậy hậy”
      tôi cười cũng cúi lạy
      Arigato nhỏ ơi

      Mưa vẫn không ngừng rơi
      người tràn qua mặt lộ
      những ngả tư đèn đỏ
      họ nói cười như không
      ngó chỗ nào cũng đông
      tay dù, tay xách cặp
      rộn rịp, rộn rịp

      Karioka Tokyo
      Sáng nay mưa vẫn rơi rất nhẹ
      khi tôi từ giã thành phố này
      người người vẫn ngược xuôi, bận rộn hai tay
      (tay mang dù, tay xách cặp tắp)
      cuộc sống vẫn tiếp diễn đó đây cùng khắp
      như mặt trời vẫn lên, trái đất vẫn quay
      tôi chợt nhớ tới một người má đỏ hây hây
      liếc rất vội
      khi tôi vô tình hỏi em bao nhiêu tuổi

      cử chỉ vùng vằn
      lặng thinh không nói
      làm tôi giật mình, tôi cũng bối rối như em
      ước gì đoạn đường cùng bước với nhau dài thêm
      để tôi được nói cười với em hơn chút nữa
      thời gian đã đẩy tuột tôi vào ga xe lửa
      chỉ kịp vẫy tay từ tạ lên đường
      xe trực chỉ phi trường
      em xoay lưng bước vội
      dường như có môt điều gì tiếc nuốichia tay lần này biết có gặp lại lần sau
      Tạm biệt Tokyo

      20100930
       R
       
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2010 03:59:52 bởi Viet duong nhan >
      #93
        yenson 14.11.2010 12:35:08 (permalink)
        0
        MÙA THU HÁN THÀNH

        “An-yeong Incheon”
        Tôi vừa đến từ Tokyo lộng lẫy
        Đến từ một nước láng giềng
        Mà trong lòng dân Hàn không mấy thích ưa
        Vì mối thù truyền kiếp từ ngàn xưa
        (một quần đảo nay đã là của Nhật)

        Khuya đầu tháng Mười
        Phi trường ướt lạnh,
        Mưa bay lất phất
        Mưa dai dẳng chừng như tôi mang theo từ bên nước láng giềng
        Incheon tối tân, to lớn
        Giữa khuya
        Tàu vẫn lên xuống triền miên
        Phi cảng ở khá xa nơi tôi định đến
        Hơn một tiếng rưỡi đồng hồ taxi
        Và tôi phải trả hai trăm đô la đau điếng

        Tôi đã thuê một khách sạn trước khi tới
        Khách sạn trung bình, gần chín chục đô la
        Chỉ vừa đủ chỗ để xoay lại xoay qua
        Dù sao đi nữa cũng rộng hơn ở Tokyo một bực
        Tôi cố dỗ giấc ngủ để còn đủ sức
        Vì ngày mai tôi chưa biết ra sao
        Giấc ngủ phập phồng
        Lòng lại nôn nao
        Vì cuộc hẹn với những người chưa lần gặp gỡ

        Sáng Seoul mưa bay gợi nhớ
        Nhớ buổi chia tay cũng ở phi trường
        Đến phòng tiếp tân dè dặt hỏi đường
        Gặp cô nhỏ tóc dài rất đông phương xinh xắn
        Cố nói chữ “An-yeong-ha-say-yo” đứng đắn
        Xưng hô với cô nàng bằng chữ “nuna”
        Dường như cô không bằng lòng khi nói chữ “op-pa”
        Kéo dài giọng làm cho tôi bối rối
        Kam-sa-hap-ni-da cô nàng rất vội
        Bước ra đường chào buổi sáng mưa bay

        Tôi loanh quanh ở Seoul suốt mấy ngày
        Đi xe buýt, xe điện ngược xuôi khắp lối
        Tôi đã tới những nơi cần tới
        Đã gặp những người cần gặp, cần quen
        Đời sống ở Seoul tân tiến, văn minh
        Phố xá thênh thang không thua ở Nhật
        Chỉ thương cho quê hương mình hơn 35 năm thống nhất
        Dân chúng vẫn đói nghèo,
        Vẫn thiếu vắng tự do
        Cán bộ, chức quyền càng lúc càng giàu to
        Sống vương giả trên khổ đau dân tộc
        Nghĩ tới đây,
        Tôi nghiến chặt răng để không bật khóc
        Tôi lại xót xa một thuở ngang trời

        Buổi tối cuối cùng lên đồi
        Uống rượu, dạo chơi trên đỉnh Nam San
        giữa lòng thành đô rực rỡ
        huy hoàng
        nhìn đất nước người lòng tôi lại nhớ
        Ôi nhớ Saigon của ngày tháng xa xăm
        Tôi khát khao một chuyến về thăm
        Nhưng chắc chắn sẽ đau lòng khi nhìn quê hương tụt hậu
        Nghĩ như thế lòng u buồn, áo não
        Cuộc vui cũng tàn
        Từ biệt Seoul
        An-yeong-hi-ka Seoul

        Yên Sơn
        20101006

         
        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2010 04:04:38 bởi Viet duong nhan >
        #94
          yenson 17.11.2010 01:25:51 (permalink)
          0
          ĐưỜng mây lỐi gió
          Nhớ thời lối gió đường mây
          Nhớ sông núi cũ, nhớ ngày tang thương
           


          Một thuở phi bào khăn quàng tím
          Ngày ngày quanh quẩn vạn đường mây
          Hăm chín tháng tư tàn cuộc chiến
          Ba sáu năm qua cuốc với cày
           
          Một thuở súng bên hông xuống phố
          Cánh bay xao động áo Trưng Vương
          Nhớ giờ tan học chào cô nhỏ
          Hỏi đợi chờ ai trước cổng trường
           
          Một thuở thu về ngang xứ Huế
          Tóc dài lộng gió thơm Hương Giang
          Đồng Khánh cười nghiêng tà áo tím
          Che nón bài thơ nhặt lá bàng
           
          Một thuở Cù Hanh thăm phố núi
          Cưỡi con ngựa sắt đón Pleime
          Lên đồi, xuống giốc ai cười nói
          Mờ mịt hoàng hôn quên lối về
           
          Một thuở đất trời không có tuổi
          Đời nương lối gió vẹt đường mây
          Đêm về chếnh choáng trong hư thực
          Đâu tính tương lai, tháng với ngày
           
          201011
          #95
            Nguyên Đỗ 19.11.2010 12:52:47 (permalink)
            0


            Chàng Hiệp khách

            Chàng hiệp khách một lần lên Phố Núi
            Sương mịt mù, thành phố bụi, nắng mưa
            Đường Hoàng Diệu rạp xi nê Diệp Kính
            Biển Hồ yên thanh tịnh lúc ban trưa
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 14:35:39 bởi Nguyên Đỗ >
            #96
              duonglam 22.11.2010 11:16:37 (permalink)
              0
              Yên sơn
               
              Đã nên thân phận gì đâu
              Chỉ là chiếc lá nhuộm màu thu sang...








               






              Mùa thu không bao giờ chết , muà thu sẽ tàn ...rồi mùa thu sẽ trở lại...như mùa xuân , mùa  hạ , mùa đông...như tình yêu bao la , đất trời ,  hoa lá ,trăng sao... Xin tặng YS và các bạn  bài  "BUỒN CUỐI THU" sau đây:


              BUỒN CUỐI THU


              ...Thu về có gả nằm say ,
              Dốc nghiêng bầu rượu thơ bay dạt dào...


              …Đầu thành tiếng vạc lao xao ,
              Sườn non dế goị mây vào ngỏ thu .
              Chiều hoang ướt lũng sương mù ,
              Đêm qua phố chợ  trăng thu uá vàng.



              Ừ thôi em , cũng quan san ,
              Non xanh, nước biếc  mây ngàn  từ  đây.
              Gặp nhau còn ở hội nầy ,
              Tìm nhau rồi cũng cỏi nầy mà thôi .



              Sông nào nước chảy mây trôi,
              Thuyền nào lờ lững bên trời tuyết pha.
              Trăng nào hát khúc cầm ca ,
              Lệ nào chảy giữa  giang hà xanh xao.



              Em xưa má thắm môi đào,
              Hạ khoe áo đỏ , thu chào aó bông.
              Bây giờ  trời sắp sang đông,
              Em còn thơ thẩn… áo hồng , aó hoa…




              Mây xưa về dỗ nắng tà,
              Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ...
              Ta về gác vắng làm thơ.
              Buồn len lén  đọng mấy tờ thư xanh.



              Hoa nào ươm nụ đầu cành ,
              Trăng nào chếch bóng tần ngần lệ sương.
              Thu về chếch bóng tà dương,
              Non phai nét ngọc nắng vàng pha phôi.



              Từ em cuối phố mây trờì ,
              Ta qua biển bắc em dời biển đông,
              Chim quyên ăn trái nhản lồng,
              Trăm năm gở mối tơ  lòng hỏi ai.


              Tình cờ như gió gặp mây,
              Rừng thu lá đổ hoa bay xạc xào.
              Lá vàng rơi rụng lao xao,
              Trăm con mộng đó  mộng nào cho em.



              Hoa nào đẹp  tựa hoa tim,
              Tình nào đẹp tựa đóa Quỳnh tinh sương.
              Ừ trăm năm , cũng vô thường,
              Xa nhau…rồi cũng lược gương hững hờ.




              Ta về ngỏ vắng năm xưa,
              Gói trong kỹ niệm những tờ thư xanh.
              Dẫu mai đời có vô tình ,
              Lật trang thơ cũ  bóng hình là đây…



              Nhớ xưa em dáng hao gầy,
              Hoa thua nét ngọc, má hây nắng hồng.
              Bây giờ trời đã sang đông ,
              Em còn thơ thẩn  tơ hồng đem hong .



              Ngày nao em chửa theo chồng.
              Thơ anh  em đọc, chỉ hồng em đan .
              Bây giờ em đã sang ngang,
              Câu thơ mối chỉ  còn đang tơ vò.



              Thu đi từ độ bao giờ,
              Thuyền  trăng  lặng lẻ  bên bờ vô minh,
              Từ em sáng kệ chiều kinh,
              Hồi chuông thức tĩnh hồn anh lặng tờ.



              Sông trăng từ độ đề thơ,
              Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.
              Tình trăng dù có thiết tha,
              Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ.




              Mốt mai dẫu có bao giờ,
              Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng.
              Yêu nhau thương nhớ vô cùng,
              Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.



              Đường về gỏ nhịp hàm ca,
              Quan san mấy dặm , quan hà là đây.
              Ngập ngừng tay lại cầm tay,
              Rừng phong thu lá rụng đầy trước sân.



              Sao em tay ngọc   tần ngần,
              Sao em mắt lệ thâm quầng dáng hoa .
              Sao em nghìn dặm thiết tha ,
              Mà trong lòng đó xót xa bao điều... [ còn tiếp ]


              Dương Lam






              #97
                yenson 25.11.2010 06:25:28 (permalink)
                0
                Bạn Nguyên Đỗ có phải người Phố Núi
                Sao ngôn từ nghe thiệt là quen
                Nhớ một thời sương xuống chiều lên
                Mà thương quá sau một đời tao loạn
                #98
                  yenson 25.11.2010 06:32:11 (permalink)
                  0
                  Bạn Dương Lam thân mến,

                  Cám ơn bạn đã đọc thơ và chia sẻ tình thu với YS và thi hữu. Vâng, đã nên thân phận gì đâu chỉ là chiếc lá nhuộm màu thu sang. Bài thơ trường thi lục bát của bạn rất gợi cảm.

                  Chúc bạn bè và thi văn hữu mùa Thanksgiving vui tươi và đầm ấm.

                  Tình thân,
                  Yên Sơn
                  #99
                    yenson 25.11.2010 06:36:54 (permalink)
                    0
                    Dấu Xưa

                    ngày xưa nay đã xưa rồi
                    mà trong tim vẫn bồi hồi, bâng khuâng
                    tan trường xác phượng đầy sân
                    làm sao quên được những lần chia tay
                    phượng bây giờ vẫn còn đây
                    nhưng tà áo trắng tháng ngày phôi pha
                    sân trường càng lúc càng xa
                    lật trang lưu bút mực nhoà dấu xưa

                    yenson 30.11.2010 02:58:58 (permalink)
                    0
                    CHỈ CÓ EM THÔI

                    Em yêu
                    Nếu cứ tính trung bình mỗi ngày một lượt
                    Anh nói yêu em và chỉ có em thôi
                    Em thử ngồi xuống cùng anh tính lại em ơi
                    Không phải đã gần ba ngàn lần rồi sao chứ

                    Nếu cứ tính trung bình,
                    mỗi lá thư tình anh viết hơn ngàn chữ
                    em nghĩ xem
                    đã hết bao nhiêu cuốn vở học trò
                    Không biết chữ nghĩa của thiên hạ
                    ở thời đại điện tử
                    có tới mấy bồ,
                    mà anh đã trộm mang về
                    để viết nhạc,
                    để làm thơ
                    cho em vui tươi trong giấc ngủ
                    cho em thấy xuân thắm, hạ nồng, thu vàng, mùa đông tình tứ
                    rất êm đềm trong từng bước em đi

                    Nếu điện thoại cầm tay không cho thêm phút free
                    Chắc anh phải đi làm sớm khuya chiều tối
                    Và chắc chắn anh không cần hay nói dối
                    Với người chung quanh là anh có lắm bạn bè

                    Em yêu
                    Mùa thu sắp đi, đông lại sắp về
                    Anh rất nhớ những lần mình tương ngộ
                    Nhớ suối tóc mềm trên bờ vai nhỏ
                    Chảy tràn lên môi mắt, gối chăn
                    Nhớ lần đầu cùng đi dạo dưới trăng
                    Anh muốn được nắm bàn tay nhỏ bé
                    Em yên lặng đi bên anh ké né
                    Hết con đường lại đi xuống đi lên

                    Em yêu
                    Tháng ngày qua lặng lẽ
                    như lục bình trôi lênh đênh
                    dù rất chậm nhưng sắp xuôi về biển
                    Anh càng nghĩ càng thấy lòng xao xuyến
                    Biết bao giờ mình gặp lại em ơi

                    201011

                     
                    #101
                      duonglam 01.12.2010 00:45:02 (permalink)
                      0
                      TIỄN THU

                                              

                       
                       
                                      Ta tiễn em mùa thu,
                                            Trời đất cũng thâm  u ,
                                            Như lòng em  u- uẩn…
                                            Như tình ta hoang- vu …..
                                                                     DL
                       
                            
                       
                               …Thu về chớp biển mưa nguồn,
                                 Thu đi… trăm nhớ ngàn thương lại về…
                           
                       
                       
                      …Đầu thành tiếng vạc lao xao ,

                      Sườn non dế goị mây vào ngỏ thu .

                      Chiều hoang ướt lũng sương mù ,

                      Đêm qua phố chợ  trăng thu uá vàng.

                       
                       
                       
                      Ừ thôi em , cũng quan san ,

                      Non xanh, nước biếc  mây ngàn  từ  đây.

                      Gặp nhau còn ở hội nầy ,

                      Tìm nhau rồi cũng cỏi nầy mà thôi .

                       
                       
                      Sông nào nước chảy mây trôi,

                      Thuyền nào lờ lững bên trời tuyết pha.

                      Trăng nào hát khúc cầm ca ,

                      Rượu nào say giữa giang hà xanh xao.

                       
                       
                      Em xưa má thắm môi đào,

                      Hạ khoe áo đỏ , thu chào aó bông.

                      Bây giờ  trời sắp sang đông,

                      Em còn thơ thẩn áo hồng… aó hoa…

                       
                       
                      Mây xưa về dỗ nắng tà,

                      Em xưa giấc ngủ thềm hoa…hững hờ.

                      Ta về gác vắng làm thơ.

                      Buồn len lén  đọng mấy tờ thư  xanh.

                       
                       
                       
                      Hoa nào ươm nụ đầu cành ,

                      Trăng nào chếch bóng tần ngần lệ sương.

                      Thu về  bóng xế tà dương,

                      Non phai nét ngọc nắng vàng pha phôi.

                       
                       
                       
                      Từ em cuối phố mây trờì ,

                      Ta qua biển bắc em dời biển đông…

                      Chim quyên ăn trái nhản lồng,

                      Ta về gở mối tơ  lòng hỏi ai ?...

                       
                       
                       
                      Tình cờ như gió gặp mây,

                      Rừng thu lá đổ hoa bay xạc xào.

                      Lá vàng rơi , lá lao xao,

                      Trăm con mộng nhỏ bay vào thơ em ..

                       
                       
                       
                      Hoa nào đẹp  tựa hoa tim,

                      Tình nào đẹp tựa đóa Quỳnh tinh sương.

                      Ừ trăm năm , cũng vô thường,

                      Xa nhau…thôi cũng lược gương hững hờ.

                       
                       
                       
                      Ta về ngỏ vắng năm xưa,

                      Gói trong kỹ niệm những tờ thư xanh.

                      Dẫu mai đời có vô tình ,

                      Lật trang thơ cũ  bóng hình là đây…

                       
                       
                       
                      Nhớ xưa em dáng hao gầy,

                      Hoa thua nét ngọc, má hây nắng hồng.

                      Bây giờ trời sắp sang đông ,

                      Em còn thơ thẩn  tơ hồng… đem hong .

                       
                       
                       
                      Ngày nao em chửa theo chồng.

                      Thơ anh  em đọc, chỉ hồng em đan .

                      Bây giờ em đã sang ngang,

                      Câu thơ mối chỉ  còn đang tơ vò.

                       
                       
                       
                      Thu đi từ độ bao giờ,

                      Thuyền  trăng  lặng lẻ  bến bờ vô minh.

                       Anh về phố núi chênh vênh,
                       Em đi bóng nhỏ một vành trăng soi…
                       
                       
                      Sông trăng từ độ đề thơ,

                      Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.

                      Tình trăng em có thiết tha,

                      Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ ?

                       
                       
                       
                      Mốt mai dẫu có bao giờ,

                      Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng.

                      Yêu nhau thương nhớ vô cùng,

                      Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.

                       
                       
                       
                      Đường về vỗ nhịp hàm ca,

                      Quan san mấy dặm , quan hà là đây.

                      Ngập ngừng tay lại cầm tay,

                      Rừng phong thu lá rụng đầy trước sân.

                       
                       
                       
                      Sao em tay ngọc tần ngần ,

                      Sao em mắt ngọc thâm quầng dáng hoa .

                      Sao em buồn chẳng nói ra,

                      Mà trong lòng đó  xót xa bao điều …

                       
                       
                       
                      Ta về gác vắng đìu hiu ,

                      Rừng thu vàng vỏ nắng  chiều phôi pha.

                       Sương khuya phủ kín la đà ,
                      Sân trăng chờ đợi người hoa hững hờ.

                       
                       
                       
                      Cũng đành một kiếp người thơ,

                      Sông Ngân ngồi đợi bên bờ tương tư.

                      Tóc râu phủ kín bơ phờ,

                      Qua sông buổi ấy…con đò ai đưa ?

                       
                       
                       
                      Nhớ xưa con sáo ơ hờ  ,

                      Rừng chưa thay lá em chưa lấy chồng.

                      Bây giờ sáo đã sang sông,

                      Rừng thu vàng đỏ  lá phong rụng đầy.

                       
                       
                       
                      Ta về nhặt nắng hiên tây,

                      Gửi hương cho gió gửi mây cho ngàn.

                      Gửi thơ cho khắp nhân gian,

                      Ngàn năm-  tằm vẫn kiếp tằm- nhả tơ.

                       
                       
                      …………………………………

                      …………………………………

                      …Ai đem tơ dệt thành thơ,

                      Ai đưa con sáo bên bờ sang sông…

                       
                       
                      Thương em từ thuở chưa chồng,

                      Thơ anh em đọc, tơ lòng em  xe.

                      Bây giờ đi sớm về  khuya,

                      Thơ anh còn  đó… ai chia nỗi sầu .

                       
                       
                       
                      Đầu hôm tiếng vạc lao xao,

                      Con ra biển bắc con vào biển  nam.

                      Tình anh như ánh trăng vàng,

                      Chênh vênh đứng đợi… người sang gọi đò.

                       
                       
                       
                      Trăng đi từ độ bao giờ,

                      Thuyền anh còn đứng bên bờ khói mây.

                      Đêm về chuốc chén rượu say,

                      Sương khuya còn đợi dấu hài em  qua.

                       
                       
                       
                      Rừng thu lá rụng la đà,

                      Em xưa hờ hửng tình ra phụ phàng.

                      Thương em từ độ mười lăm,

                      Đến năm hăm…mốt… em đành vu qui.

                       
                       
                       
                      Con oanh bờ liểu xầm xì,

                      Vườn xưa còn đó ong đi sao đành.

                      Hoa phong nhụy bướm đa tình,

                      Em vui duyên mới bỏ  mình anh đây .

                       
                       
                       
                      Rượu nào không uống mà say ,

                      Tình sao chưa thắm mà cay đắng rồi.

                      Em về còn đọng trong tôi,

                      Mùi hương giọng nói nét cười… chiêm bao.

                       
                       
                       
                      Đầu cành lá rụng rì rào,,

                      Trên không tiếng vạc xạc xào kêu sương.

                      Thu về chớp biển mưa nguồn,

                      Thu đi trăm nhớ nghìn thương lại về…

                       
                       
                       
                      Lá vàng rơi rụng lê thê,

                      Lá bay cuốn cả… lời thề em bay …

                      …Đêm về có gả ngồi say …

                      Dốc nghiêng bầu rượu thơ bay dạt dào…

                       
                       
                       
                      ……………………………………..

                      ……………………………………..

                      …Trời  khuya mưa gió lao xao ,

                      Bên sông tiếng nhạn gọi chào TIỄN THU.


                      Dương Lam

                      #102
                        yenson 02.12.2010 03:59:57 (permalink)
                        0
                        Cám ơn bạn Dương7 Lam tiếp tục cho đọc những bài thơ thu rất hay.
                        YS
                        #103
                          yenson 02.12.2010 04:35:08 (permalink)
                          0
                          Đã Hết Một Mùa Tình
                           
                          Vườn Cổ Tích, một lần anh trở lại
                          Nằng hanh vàng, nắng se lạnh rừng thông
                          Thu sắp tàn, mùa đã chuyển vào đông
                          Bước ngần ngại, cầm trên tay nỗi nhớ
                           
                          Bụi trúc, bờ cây, những chùm bông đỏ
                          Đang mơ màng lời tình tự năm nao
                          Đôi chân ngập ngừng lối cỏ xôn xao
                          Anh hồi tưởng bờ môi ai quyến luyến
                           
                          Dõi mắt xa xăm lòng đầy xao xuyến
                          Thương cuộc tình buồn. Thương một đời hoa
                          Chút hương duyên giờ mọc cánh bay xa
                          Chỉ để lại mùa tình không trọn vẹn
                           
                          Anh trở lại như một lời ước hẹn
                          Để thấy mình chao đảo dấu chân xưa
                          Như con dế mèn chết giữa đêm mưa
                          Trong cô quạnh bật cười thay tiếng hát
                           
                          Vườn Cổ tích năm xưa giờ phai nhạt
                          Như nụ hôn tình tự dưới trăng thu
                          Môi ai cười lả chả mấy giọt châu
                          Trong tiềm thức âm vang lời ai tỏ
                           
                          Chân quay gót tần ngần nơi đầu ngõ
                          Vẫy tay chào Vườn Cổ Tích sau lưng
                          Nghe nghẹn ngào ươm từng giọt rưng rưng
                          Thôi đã cạn một mùa tình vỡ lỡ
                           
                          Mai mốt về ngang nếu em còn nhớ
                          Hãy ngồi cạnh cây bông đỏ ven tường
                          Đọc lại một lần nét chữ thân thương
                          Anh đã viết cùng em ngày thu muộn
                           
                          Yên Sơn
                          20101130

                          R
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 01:31:15 bởi Viet duong nhan >
                          #104
                            yenson 14.12.2010 13:33:11 (permalink)
                            0
                            CÓ PHẢI CHỈ LÀ MƠ
                             
                             
                            Nắng thưa thớt rớt trên cành trơ trụi
                            Con chim một mình tiếng gọi bi thương
                            Chiếc lá lìa cành đẫm ướt hơi sương
                            Nằm nhỏe nhọet đợi một lần hóa kiếp
                            Gió đi vắng cho rừng thông thiêm thiếp
                            Đứng mơ màng như ngủ giữa trời đông
                             
                            Ai nhớ thương ai sáng đợi chiều mong
                            Ngày vời vợi đến đêm dài tiếp nối
                            Giấc ngủ hiếm hoi mộng cuồng tan vội
                            Ai đứng bên đời tay gạt mưa sa
                            Chăn gối cô đơn, hơi lạnh đầy nhà
                            Nghe tê tái con tim. Sầu cô lẻ
                             
                            Hộp thư trống cho lòng thêm quạnh quẽ
                            Điện thoại im lìm nặng khối tình si
                            Sao bỗng dưng mình vào cuộc chia ly
                            Cho buốt giá trời đông ươm màu tóc
                            Đốt lò sưởi mở thơ xưa ra đọc
                            Nghe dư âm từng đợt sóng vỗ bờ
                             
                            Ta xa người tưởng chỉ có trong mơ
                            Sợ miên viễn sẽ làm đau lòng đá
                            Lửa nhảy múa dìu cơn sầu rất lạ
                            Lôi kéo nhau ngã vào giấc mộng dài
                            Tình chúng mình tưởng không thể nhạt phai
                            Sao bỗng chốc như kim chìm đáy nước
                             
                            Cố nhắm mắt, không làm sao ngủ được
                            Lửa đã tàn, chim đã gọi bình minh  
                             
                            Yên Sơn
                            20101208
                            R
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 01:36:32 bởi Viet duong nhan >
                            #105
                              Thay đổi trang: << < 78 > | Trang 7 của 8 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 114 bài trong đề mục
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9