Phúc âm buồn
(Tưởng nhớ N.S. Trịnh Công Sơn)
Em đi bỏ mặc con đường
Níu tay nghìn trùng tuổi đời mênh mông
Đời gọi em biết bao lần
Hoa vàng mấy độ phôi pha mưa hồng
Ru em từng ngón xuân nồng
Bên đời hiu quạnh tưởng rằng đã quên
Xin mặt trời (hãy) ngủ yên
Còn có bao ngày ngẫu nhiên ru tình.
dangth.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2007 10:30:20 bởi dangth >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: