Ý kiến của Giáo sư Trần Văn Hà và nhiều người khác
Tiếp theo chương trình xin mời Giáo sư Trần Văn Hà phát biểu ý kiến.
Kính thưa các cô, các ông, các bà và các bạn. Tôi rất vui mừng là lần này tôi được dự cái lần thứ năm Hội nghị tổng kết hàng năm của tổ chức đồng chí Chu Phác. Vào năm ngoái chúng tôi đã có phát biểu. Hôm nay tôi chỉ xin nhắc lại ít ý kiến của chúng tôi phát biểu năm ngoái rất phù hợp với ý kiến của đồng chí Trần Phương. Và tôi xin có 3 kiến nghị:
Thứ nhất là tôi cũng xin phát biểu với tư cách là một người nghiên cứu và một Ủy viên của Hội đồng Khoa học Kỹ thuật của UIA nghiên cứu về khả năng tiềm ẩn của con người. Thứ hai là tôi phát biểu với tư cách tôi là Ủy viên Hội đồng tư vấn khoa học giáo dục của Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Trung ương. Tôi phát biểu như vậy và hôm nay tôi mong rằng nếu tôi nói có gì sai thì xin các cụ các ông bà cho ý kiến. Là vì rằng tôi sẽ… tất cả cái gì hôm nay tôi nói đây, thì khi có điều kiện tôi sẽ nói lại. Tôi sẽ nói lại ở Ủy ban Mặt trận.
Ý thứ nhất, là năm ngoái, cũng buổi họp tổng kết thì tôi đã nói rằng: “Tôi tin rằng có thế giới tâm linh 100%”, trên ba cái cơ sở:
Một, là tôi cũng là một nhân chứng vì anh Nguyễn Văn Liên giúp cho gia đình tôi tìm được cháu ruột của tôi, của ông anh… anh họ tôi, tức là… tức là cháu cụ Trần… tác giả của ‘Cổ học tinh hoa’ mà tất cả mọi người đều biết. Sau… sau đến bốn chục năm không tìm được.
Thứ hai là tôi cũng có nhiều cái cuộc làm việc, buổi làm việc, với chị Phương ở Hàm Rồng, chị Thào ở Hải Dương và cô Năng ở Phú Thọ. Thì có thể nói rằng, qua những sự việc đó, tôi khẳng định rằng có tâm… có linh hồn. Không thể không có được.
Cơ sở thứ ba mà tôi tin đấy là chính khoa học vật lý hiện đại. Khi tôi nghiên cứu cái tập của P. Kapra nói về tính tương đồng giữa vật lý học hiện đại với triết học phương Đông. Và nếu chúng ta nghiên cứu cái công thức E = cm2 của Einstein, ta chỉ cần them công vào cái công thức đó cả phía trên và phía dưới lamda (l) là cái l năng lượng đó là cái astral mà ta chụp được người chết… chụp sau khi chết một cái, ta chụp được cả. Thì cái đó là linh hồn đấy. Cái đó nó tồn tại trong không gian và nó phát song cho nên là những người có tần số phù hợp như là “cô” ấy thì người ta bắt được, chứ có gì đâu.
Trên ba cơ sở đó, tôi tin rằng có thế giới tâm linh 100%. Mà nếu có người nào, năm ngoái tôi đã nói rồi, có ai bảo tôi rằng ‘đấy là duy tâm’, tôi thương cái người đấy quá. Vì chẳng hiểu cái gì cả, dốt nát quá. Vì, vì chính cái người đó là duy tâm. Vì sao? Là vì rằng anh coi một cái chủ nghĩa nước ngoài nhập vào, coi như một tôn giáo, thì chính anh là duy tâm chứ còn ai nữa. Cho nên rằng tôi, năm ngoái tôi có phát biểu như vậy. Hôm nay tôi xin nói lại. Và trên cơ sở đó tôi xin có 3 kiến nghị.
Thứ nhất, là tôi kiến nghị với lại chỗ đồng chí Đào Vọng Đức, rồi chỗ anh Khanh, anh Vũ Thế Khanh ở đấy: Những cơ sở đã được nhà nước cho phép nghiên cứu về cái vấn đề khả năng tiềm ẩn của con người và lại cho phép để mà… mà sử dụng và phát huy tác dụng của những anh Nguyễn Văn Liên, rồi thì là chị Bích Hằng. Và đây tôi xin nói với anh Hà Phương là tôi có hẳn… hẳn một buổi được một người giao cho anh Nhạ trách nhiệm làm việc với tôi, tha hồ cho Giáo sư Trần Văn Hà hỏi anh, anh phải trả lời hết. Đấy là Nguyễn Văn Nhạ. Hay lắm! Nếu có thì giờ thì… Thế thì tôi xin đề nghị các nơi này… à các đồng chí là có kiến nghị (với) chính thức với Chính phủ là tặng giải thưởng Hồ Chí Minh và tặng Anh hung lao động cho tất cả những nhà ngoại cảm đã tìm được từ 1000 mộ trở lên. Bởi vì những nhà ngoại cảm mà tìm được từ 1000 mộ, tôi chỉ nói 100 mộ thì cũng đã anh hùng rồi. Vì 1000 mộ trở lên thì ghê gớm quá chứ. Và nếu ai mà không tin bảo rằng phải chứng minh, đấy chứng minh đây. Khoa học, khoa học đòi hỏi những các cái thí nghiệm để mà có thể kết quả được. Anh phải vào làm độ 100, 200 cái thí nghiệm. Đây là khoa học thực nghiệm, người ta làm hang nghìn thực nghiệm. Nếu anh không tin anh đứng ra đây, anh làm đi xem nào. Hay là, anh bất cứ anh chọn cho tôi một chục người để cùng với cô Bích Hằng xem nào… để làm xem. Đấy là khoa học thực nghiệm. Cho nên rằng chúng ta có đầy đủ cơ sở khoa học để mà nói rằng đề nghị với Nhà nước phải tặng thưởng những người này.
Thứ hai là cùng với như vậy, thì nhà nước chính thức lập hẳn một cái viện, Viện khoa học nghiên cứu tìm mộ những người đã mất. Anh tìm mộ không phải, tôi nói, chỉ tìm mộ cho liệt sĩ cho miền Bắc đâu, kể cả những anh em ở miền Nam mà người… người ta chết trong chiến tranh cũng phải tìm. Theo tôi như vậy đấy. Đứng trên quan điểm (mà là) dân tộc, yêu nước, và đồng thời đứng trên quan điểm Hồ Chí Minh. Vì cụ Hồ nói rằng ‘một khi tôi đi gặp cụ Mác, Lê-nin’ thế là cụ Hồ tin rằng có thế giới tâm linh chứ! Cụ Hồ lại… Tôi đã tranh luận với nhiều bạn rồi, nhiều người rồi. Anh không tin, thế tôi bảo ‘Cụ Hồ cụ viết di chúc thế thì cụ nói dối à? Cụ đùa à?’ Không ai dám cãi tôi đâu.
Và như vậy cũng trên cơ sở cái kiến nghị đầu, thì lập cái Viện như vậy nghiên cứu ấy, thì tất nhiên có đầu tư, và ở đây phải có ngay một cái chế độ để mà tài trợ cho, trợ cấp cho tất cả những người đi làm. Chứ năm ngoái tôi nghe chị Bích Hằng nói rằng thì là đầu năm đi kiếm được hơn trăm mộ, cuối năm chửa sắp đẻ vẫn còn phải đi. Tôi thương quá, cảm động qúa chứ. Thế là vì… vì không làm được nữa là vì mệt quá là một, không còn tiền. Thế thì tôi thấy rằng phải có cái trợ cấp, và như anh Trần Phương nói lúc nẫy là không ngoài chính phủ ra thì nên có cái quỹ. Cái đó là rất cần, rất nên lắm.
Tôi đề nghị kiến nghị thứ hai, là các anh kiến nghị với Nhà nước, là Nhà nước ta, qua cái việc này làm, mà có thể nói là Mỹ không làm được, các nước không làm được, không có một nước nào có nhiều ngoại cảm tìm được nhiều mộ liệt sĩ như ở Việt Nam cả. Cho nên rằng Nhà nước công khai xác nhận rằng có thế giới tâm linh và lập ra hẳn một cái viện nghiên cứu về con người Việt Nam ở dưới âm và ở trên dương. Là vì rằng cần quá chứ. Bây giờ vừa rồi chả nghiên cứu cụ Hoàng Công Chất là gì đấy. Và nghiên cứu cụ Hồ này, khi còn sống thì cụ thế nào, khi cụ chết thì cụ thế nào. Vì tôi biết rằng cô Năm Nghĩa, tôi phỏng vấn cô Năm Nghĩa từ 11 giờ cho đến 5 giờ chiều, và cô ấy, hôm nay tôi xin phép, cô Nghĩa không có đây. Cô nói thật với tôi là “Khi em nói thật với bác, quan thầy của em là cụ Hồ đấy”. Rồi cái chuyện thế nào hoặc là cụ Hồ… nghe kể bây giờ thì cũng phải vài tiếng đồng hồ. Cũng cái vị này, thì tôi nghĩ rằng đã đến lúc chúng ta có thể làm một cái việc có thể hết sức đặc biệt đối với lịch sử Việt Nam và cả thế giới nữa. Tôi nghĩ rằng Chủ tịch nước của chúng ta hiện nay tuy không phải dưới sự lãnh đạo của mình, nhưng mà xin lỗi dân… nên xin lỗi dân vì những người tiền nhiệm của mình trước đây trong cái thời kỳ kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ. Lúc đó vì chưa hiểu biết, cho nên rằng lãnh đạo để ở dưới địa phương, không phải do mình chủ trương, nhưng mà ở địa phương, rất nhiều cán bộ đảng viên ở địa phương, ở nhiều nơi phá chùa chiền, phá các thứ về cái gì gọi là thuộc duy tâm đó. Thế thì bây giờ phải xin lỗi chứ, vì có âm thật. Bao nhiêu liệt sĩ người ta sống như thế, người ta kêu, người ta còn đòi hỏi bao nhiêu thứ đây này. Thì nên xin lỗi. Cũng như là Bác Hồ khi còn sống, có sai lầm khi cải cách ruộng đất, Bác Chủ tịch nước, Bác xin lỗi dân, thì có cái gì đâu. Mình bây giờ xin lỗi, là xin lỗi người âm. Và chính thức hàng năm tổ chức lễ cầu siêu cho tất cả các… cho tất cả các vong linh, cả miền Nam, miền Bắc. Tôi thấy rằng có thể tổ chức một cái lễ cầu siêu cũng được, hoặc hai cái. Một cái là lễ cầu siêu cho tất cả những các chiến sĩ chết ở trên hai mặt trận miền Nam, miền Bắc, bất kể phân biệt ai. Còn có thể cái lễ cầu siêu, như các vua người ta ngày xưa làm, cầu siêu cho tất cả các vong hồn. Và khấn trời phật. Nếu mà tự kiểm tra ngày xưa, trước khi ấy thì vua tự kiểm tra, ăn chay mấy ngày, mình xem có lỗi gì mà để đất nước khổ sở, hạn quá, lụt quá… v.v… Tôi cho cái đó hay vô cùng. Vì chúng ta nói chứ ‘Hồn thiêng sông núi.
Thế và tôi có kiến nghị sau cùng, là tôi đề nghị là, hai cái viện đó, hôm nay là tôi thấy mừng quá. Tôi thấy anh Vũ Tuyên Hoàng phát biểu thế thì tôi mừng quá, và các đồng chí phát biểu. Cho nên tôi xin kiến nghị thế này. Để kiến nghị với lại các đồng chí, nhất là tôi muốn đề nghị hẳn hoi, là anh Vọng Đức, rồi thì là anh Vũ Tuyên Hoàng, rồi anh Trần Phương, rồi thì là một số đồng chí nữa, xin kiến nghị hẳn hoi với Bộ Chính trị, xin rằng sau Tết, ngay sau Tết, thì Bộ Chính trị nên ngồi nghe lại cái buổi hôm nay. Thật mà lị, mà chỉ có ích cho các đồng chí ấy thôi. Vì bản than tôi, tôi biết rồi mà. Bản thân các đồng chí là cũng tin ghê gớm lắm đấy chứ. Vì con, cháu, vợ là còn ghi tên của các đồng chí đấy vào…, ở cái chùa Phúc Khánh đấy, để mà dâng sớ đấy. Dân, dân họ biết hết sạch rồi mà. Dân họ biết hết. Thế thì tôi thấy thế này này. Bây giờ đề nghị là, đề nghị các đồng chí trong Bộ Chính trị, mà nếu không có đủ, thì tôi thấy ít nhất, ít nhất là Chủ tịch nước, Tổng bí thư, Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng chính phủ, ít nhất mấy người như vậy, Trưởng ban tư tưởng văn hóa, Trưởng ban tổ chức, nên… nên đầu năm có hẳn, dành hẳn một buổi. Toàn Bộ chính trị thì tốt, mà không có thì ít nhất mấy đồng chí này, ngồi nghe lại cái buổi hôm nay. Tôi thấy chỉ có bổ ích thôi. Nghe, nghe là vì tôi thấy ông Vũ Tuyên Hoàng ông phát biểu thế là hay quá còn gì. Một nhà khoa học, viện sĩ thế mà xác nhận thì phải có thế giới tâm linh chứ sao không có. Thế không ai lại bảo cái ông này là ông duy tâm, không được. Hay là nghe ông Trần Phương nói thế này thì sao bảo duy tâm được. Đấy, để các ông, các ông chịu khó mới được. Chứ không mình chỉ có văn bản không không ăn thua đâu. Ông ấy ngồi ông nghe.
Đấy, thế thì ông Hoàng ông ấy phát biểu đi, phát biểu. Rồi chị Bích Hằng, các anh phát biểu đi. Tất cả phát biểu. Ông nghe lại thôi. Đỡ thì… nghe băng… phải nhìn thấy người ta, phải nhìn cái khí của người ta khi nói thì các ông mới cảm động, mới giác ngộ được. Tôi nói thật đấy, chứ không các ông ấy không giác ngộ đâu. Thế thì, tôi nghĩ rằng, tôi thấy rằng làm thì được thôi. Có thể… có thể các đồng chí nói rằng bận, bận, bận. Tôi bảo “Nếu các đồng chí cứ bớt, bớt các cuộc họp địa phương. Có nhiều cuộc họp địa phương kỷ niệm này, kỷ niệm kia. Tổng Bí thư, Chủ tịch nước đến nhiều cuộc họp tôi thấy mất thì giờ quá”. Nên để dành một buổi nghe cái này thì ích lợi cho đất nước rất nhiều, rất ghê. Và xin… trước khi dứt lời xin chúc mừng tất cả các bác năm mới sức khỏe.
(Thiếu tướng Nguyễn Chu Phác)
Kính thưa các đại biểu, thì để tiếp cảm ơn anh Phương và anh Hà, thì tôi có nói thêm thế này.
Gần đây thôi, thì một đồng chí nguyên Ủy viên Bộ Chính trị có nhờ cháu Hằng với cháu Bẩy. Thì cháu Hằng điều khiển từ xa và nói ngôi mộ, ra tìm bố ngoài Côn Đảo tù thời kỳ gọi là với anh Lê Duẩn và có gần như là theo các nhà… theo như các nhà tu cùng với anh Lê Duẩn với đồng chí bố… à quên với bố đồng chí nguyên Ủy viên Bộ Chính trị. Thế vừa rồi hai cháu đi tìm. Tìm thì được và gia đình cũng chưa tin mang xương về thử ADN thì đúng. Thế nhưng mà gia đình cũng yêu cầu đừng có công bố. Thế nên là để nói với anh Hà là nhiều đồng chí làm. Hoặc một đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị cũng nhờ cháu Hùng vẽ lại ảnh bà chị ruột chết lúc 13 tuổi. Và đồng chí cũng chưa tin mang về quê hỏi những người lớn tuổi xem “có đúng là ảnh chị tôi không” thì cũng bảo đúng, cũng để thờ. Nghĩa là tóm lại các đồng chí có làm, và có tin chứ không có chống đối và không có phê phán. Thế nhưng mà theo yêu cầu thì cũng không được công bố. Cho nên nhiều đồng… một đồng chí Trung ương Ủy viên nhờ tôi đi gọi hồn bố. Bố cũng chết ở Côn Đảo. Thế thì ông cụ lên cụ mắng tôi một chập: “Anh có phải con tôi đâu mà anh dỗi hơi anh đi làm cái việc này. Con tôi nó không thèm gặp tôi thì anh đi gặp làm cái gì? Anh về nói với nó là tôi không nói gì cả.” Tôi mang cái băng ghi âm ấy về thì ông ấy không tin, ông ấy bảo “Chắc là anh nói trước với cô gọi hồn thế nào nên để cô ấy mắng tôi!” Bảo “Không, cô ấy tôi lại không đến cô Phương, mà không đến cô Bằng ngồi đây, mà tôi lên Hòa Bình gọi cô Thi, nhờ cô Thi”. Mà cô Thi, cô ấy người Mán cô ấy biết tôi là ai mà cô ấy mắng tôi một chập rồi cô ấy đuổi tôi ra. Cô ấy bảo “Anh không phải là con tôi đâu mà anh đi gọi hồn tôi về để nhắn nhủ. Nhắn nhủ cho anh để làm gì? Con tôi nó là Trung ương Ủy viên nó sợ nó dám lên đây đâu”. Thế cô Thi cô ấy người Mán cô biết đâu là con làm to. Thế nên là để nói với anh Hà là một điều này này: các anh ấy đều làm cả nhưng mà trong cái tính hình xã hội bây giờ thì các anh ấy không dám công khai. Thì cái ấy phải thông cảm.
Hôm họp đây có anh Luật đây là Vụ trưởng ngồi cuộc họp, một đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị chủ trì và anh Hoàng Gia Khiêm chủ trì để phê phán rất nhiều việc. Thì hôm đấy chỉ có mình tôi thôi, Trung tâm không có ai, và chỗ anh Vũ Thế Khanh không có. Thì tôi chỉ nói một câu thế này “Hôm nay đủ các Bộ Công an” (đây hôm nay có các anh ở Công an ngồi đây, vào khoảng 10 anh), có cả Bộ Văn hóa (lúc đó có anh Hải đang làm Thứ trưởng), tôi có nói câu này này “Trong những người ngồi đây, có những người đã đi xem bói, có người đi gọi hồn. Mà cái cô xem bói ấy đã cho tôi xem bài thơ các anh để lại. Cho nên là để giữ uy tín các anh tôi không công bố trong cuộc họp này. Thế thôi. Chứ không cần phải nói dài làm gì. Những người ngồi đây, nhiều anh cũng đã đi cúng lễ nhưng tôi không công bố”. Đấy, nói như vậy, để thấy rằng là: có, các anh có tin, có làm. Nhưng một số thì nhờ vợ, nhờ con, thế còn một số thì các anh có làm trực tiếp, nhưng mà công bố trong tình hình hiện nay là không có lợi. Cho nên các anh ấy đề nghị đừng công bố. Đấy, thì tôi xin phép anh Hà. Như vậy thì các anh ấy bận lắm mà không có thì giờ mà nghe chúng ta báo cáo những chuyện mà ta gọi là ‘dông dài’ như thế này. Thì xin phép là thế để thanh minh giúp các anh ấy. Hết ạ.
Ý kiến Trần Văn Hà:
Tôi xin phép tôi không có ý kiến cuối cùng, không phải cốt để các anh ấy phải tin đâu. Tôi muốn cái… tôi đặt cái ý kiến cuối cùng, tôi đề nghị như vậy để các anh ấy tin hay không thì các kiến nghị của các anh phải thành sự thật cơ. Cái… chúng ta không thể tiếp tục bây giờ đây đầu thế kỷ 21 rồi. Cứ hàng năm chúng ta cứ ngồi nghe những cái… rất tin rồi. Thế nhưng rồi lại thôi, sang năm lại tiếp tục. Theo tôi thì không phải. Đấy, lúc này là lúc chúng ta phải kiến nghị và các anh ấy phải công khai có những cái điểm như là tôi vừa mới nói cơ. Phải như vậy, chứ không phải chỉ cốt để các anh tin. Tôi, ý tôi muốn nói đầu tiên là cái ý thứ ba, cái kiến nghị thứ ba. Có kiến nghị thứ ba để các anh nghe xong thì kiến nghị của các anh mới đưa lên được. Nhưng mà đây tôi nói để nó có cái trật tự là: qua cái Hội nghị này tôi thấy là anh Đức, anh Khanh, v.v… phải có kiến nghị, có những kết luận có giá trị, gọi là… coi như là anh Phác, bây giờ anh nói, anh ấy không có điều kiện làm việc nữa. Coi như lúc này là đến một giai đoạn các anh phải có kiến nghị cụ thể. Mà Chính phủ tin ở các anh thì Chính phủ phải ra những quyết định cụ thể như tôi nói lúc nãy, thì nó mới được. Chứ không phải là chỉ cốt các anh ấy tin. Không phải ý tôi như vậy.
(Hàn Thụy Vũ phát biểu)
Kính thưa các quý khách,
Thực ra thì cái buổi của chúng ta, chắc là cũng chưa thể thỏa mãn tất cả các mong muốn của tất cả các quý vị, của các bác các anh các chị. Thế nhưng mà cuối cùng thì chương trình cũng phải kết thúc. Trước khi kết thúc, chúng tôi xin trân trọng kính mời Giáo sư Viện sĩ Đào Vọng Đức, Giám đốc Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người phát biểu ý kiến.
(Đào Vọng Đức phát biểu)
Kính thưa các vị đại biểu, kính thưa hội nghị,
Tôi rất là xúc động được phát biểu hôm nay. Và đã thành truyền thống, đến ngày Đức Táo quân chầu trời thì Bộ môn Cận tâm lý tổ chức cuộc gặp mặt đón xuân. Vì thòi gian còn rất ít nên tôi không nói dài, chỉ nói một số ý rất ngắn. Những vấn đề mà chúng tôi gặt hái được, đã biết được. Đặc biệt qua buổi báo cáo hôm nay, và qua những lời phát biểu ý kiến của các cháu.
Thưa các vị đại biểu,
Chúng tôi thấy chúng tôi biết được, chúng ta biết được rất nhiều thông tin, rất nhiều kiến thức và rất bổ ích, và rất là xúc động qua những buổi gặp mặt hôm nay. Tôi nghĩ là rất là đáng ghi nhớ.
Về những công việc của Bộ môn Cận tâm lý đã làm thì Trung tâm chúng tôi rất là ghi nhận và luôn luôn đánh giá rất cao và đó là những đóng góp rất lớn cho Trung tâm và rất lớn cho xã hội. Các vấn đề tìm mộ thì theo phương diện khoa học mà nói thì tôi rất tâm đắc ý kiến của các giáo sư đã phát biểu, đặc biệt là của Giáo sư Trần Phương có nói là vấn đề này còn rất xa mới có thể có những câu hỏi rõ ràng. Nhưng chúng tôi dần dà đã nhận thức được, đặc biệt là những người làm công tác khoa học cùng cộng tác với chúng tôi, dần dà nhận thức được là các vấn đề tìm mộ nói riêng và những vấn đề về tâm linh nói chung, nó liên quan đến những vấn đề rất lớn. Thế trong vật lý học chẳng hạn, liên quan đến vấn đề “Thế nào gọi là các tương tác”, “Thế nào, quan niệm thế nào về không gian và thời gian”, “Quan niệm thế nào gọi là nguyên nhân và hệ quả”. Còn về vấn đề xã hội liên quan đến vấn đề, ví dụ “Quan niệm thế nào gọi là sống, thế nào gọi là chết”, và “Thế nào gọi là nguyên nhân… thế nào gọi là các nguyên lý nhân quả… ra sao?” Thì những việc này riêng với bản thân tôi, riêng đối với tôi, thì tôi không có gì là ngạc nhiên. Vì thật ra, tuy rằng, tôi chưa được trải nghiệm cái gì cả, nhưng tôi không có gì lấy làm lạ lùng cả. Vì thực sự tôi đã có một lần tin khi tôi còn rất bé cơ. Từ khi tôi nhận thức được thế giới thế nào, nhận thức được cuộc đời tôi hoàn toàn. Mặc dù tôi chưa được chứng nghiệm gì cả, nhưng tôi tin hoàn toàn đúng như bây giờ tôi nghĩ. Và nhiều vị giáo sư, nhiều các vị đại biểu đã phát biểu.
Thế, hay là nói vấn đề, nó liên quan thẳng tới vấn đề “thế nào gọi là sống, thế nào là chết?” Thực ra đây là vấn đề không đơn giản. Vấn đề những cái người ta tưởng là chết thực ra là sống. Mà cái đó gọi là sống thực ra là chết. Hay là vấn đề tạm thời, vấn đề vĩnh viễn, vĩnh hằng? Thì có nhiều nguyên nhân lắm và cái này thì có lẽ trong… trong những vị đại biểu nào đã nghiên cứu về Kinh Phật thì nói rất rõ trong Kinh Bát nhã Ba la mật và Kinh Kim Cương thì nói rất rõ. Quan niệm thế nào gọi là có, thế nào gọi là không. Và những quan niệm này thì ban nãy Giáo sư Trần Văn Hà có nói rằng nó cũng… nó phản ánh một phần, một phần thôi trong quyển sách nói về đạo, vật lý (phần rất nhỏ). Nhưng Vật lý ngày nay tiến rất xa, người ta rẩt rõ quan niệm, đặc biệt quan niệm thế nào gọi là không gian, thời gian. Nói rất rõ. Và chính cái không gian, thời gian đấy liên quan tới tất cả, liên quan đến những cái vấn đề mà chúng ta thấy rất là tưởng chừng như mờ ám. Ví dụ như vấn đề, vấn đề không gian, thời gian tạo ra năng lượng thế nào. Và có thể nói một cách vắn tắt thế này là tạo hóa đã cho chúng ta tất cả, rất tối ưu trong không gian và thời gian. Chỉ có chúng ta không biết cách sử dụng, không biết làm. Ngay cả một ý nghĩ chúng ta thế nào thì được phản ảnh ngay ở… và chính cái không gian, nó sẽ làm không gian thế nào cũng như thế khác và từ đó sẽ năng lượng thế nào, năng lượng thế khác và điều kiện xã hội sẽ ra thế nào, sẽ ra thế khác.
Thì tôi nhớ rất rõ là… là ví dụ tôi đã có nhiều lần nói về vấn đề máy tính lượng tử là một phương hướng rất hiện đại. Và tôi đã viết bài, nhân hôm nay tôi cũng nói trong báo Quân đội nhân dân, bài số Tết thì tôi có nói vấn đề máy tính lượng tử hứa hẹn một viễn cảnh huy hoàng. Thì tôi có nói tới, công bố rồi trong báo Quân đội nhân dân, Quân đội nhân dân số Tết. Nói rất rõ nhưng mà rất tiếc thời giờ hôm nay rất ít, tôi không thể nói nhiều, tôi chỉ nói thế này. Có thể gọi tất cả những hành động của chúng ta đều được ghi nhận lại, ghi nhận lại không những hành động mà cả ý nghĩ. Ý nghĩ chúng ta thế nào được ghi nhận lại hết. Như là mỗi người có một cái file trong một máy tính, một thể máy tính… máy tính, có thể gọi máy tính lượng từ. Máy tính… máy tính cực kỳ mạnh, mạnh nhất nghìn lần máy tính hiện nay. Và khi máy tính đấy ra đời thì có lẽ đảo lộn tất cả thế giới và sẽ điều khiển xã hội theo một kiểu khác, không phải hình thức đây nữa. Thì, thì những cái đó tôi có thể nói thế này, vì chỗ đó tôi vẫn thường khuyên bạn bè thế này. Ví dụ như ai người ta nói gì về mình không đúng thì thôi đừng quan tâm lắm, vì cái đó chẳng qua chỉ là cái tạm thời và cái chính là sau này. Sau này sẽ có một sự công bằng tuyệt đối và các bạn sẽ được rõ tất cả. Thì đúng rồi, chỗ này tôi nhớ đến… đến bài hát của Trịnh Công Sơn “Một cõi đi về”: thì “Trên hai vai ta, đôi vầng nhật nguyệt, … suốt trăm năm một cõi đi về”. Thì chính cái đó là cái rất đúng, hoàn toàn chính xác.
Chúng ta có thể thấy rằng bất cứ một ý nghĩ gì được phát ra, sóng phát ra thì nó sẽ được ghi lại và cái đó sẽ được giữ lại tất cả. Và tất cả những cái đó sẽ ảnh hưởng đến tương lai chúng ta thế nào, kiếp sau chúng ta thế nào, tất cả thế nào. Đúng… ghi những lời trong kinh Phật là hoàn toàn chính xác.
Và bây giờ nói về khả năng ngoại cảm, khả năng nhìn thấy cái này, cái khác. … nhiều chuyện, rất tiếc thì giờ không đủ… mấy buổi mới có thể nói hết được. Nhưng tôi có thể nói thế này. Vì xung quanh chúng ta là vật thể, những lượng tử đầy rẫy trong không gian. Mọi thông tin của thế giới, mọi thông tin kiếp này kiếp khác đều được ghi vào đấy cả. Thì đúng như là Đức Phật Thích ca, sau khi thiền 49 ngày ở dưới gốc cây bồ đề thì ngộ ra tất cả, thấy tất cả mọi thứ, tất cả những kiếp xa ta hàng nghìn, hàng tỷ tỷ kiếp, và cả tương lai, cả quá khứ thấy hết, thấy rõ ràng mồn một, thì cái đó là… cái đó thấy rõ ràng như vậy, cái đó là tính… hoàn toàn chính xác, hoàn toàn chính xác như vậy. Và do đó tôi thấy như thế này. Tôi thấy là, bây giờ ví dụ nói thế này: tại sao một số nhà ngoại cảm, tôi không dám giải thích, tôi nghe Giáo sư Trần Phương nói, tôi không dám giải thích. Tôi liên tưởng đến thôi, có thể ngồi thiền rồi nghĩ thế này thế khác. Thì khi ngồi thiền thì người ta biết được cái tư tưởng của chúng ta yên tĩnh đến mức độ ta có thể thấy suốt gọi là lục thông, hoặc là khi đọc câu thần chú trong Mật tông, đọc một số cấu thần chú Mật tông thì trình độ lục thong: thiên nhãn thông, thiên huệ thông và Phật nhãn, tuệ nhãn tất cả những cái đó sẽ có hết. Và nếu đạt được điều đó là cái lý tưởng là chúng ta sẽ thấy hết. Thì tất nhiên những cái này… tôi tất nhiên không dám nói tôi có trình độ gì này cả. Nhưng mà tôi không ngạc nhiên về những chuyện như vậy. Tôi rất trân trọng, rất ngưỡng mộ những chuyện như vậy, và tôi cũng rất muốn chúng ta làm thế nào mà tập luyện hay là tu nhân tích đức để hướng đến, chúng ta đạt được những điều như vậy, chỉ có làm tốt cho xã hội.
Nhân dịp này thì tôi cũng rất là mong sang năm mới thì tiếp theo ý kiến của các vị đại biểu, các vị giáo sư, thì tôi cũng xin tiếp thu, Trung tâm cũng xin tiếp thu và sẽ hành động theo hướng tích cực, hướng có lợi cho xã hội, cho cộng đồng. Và vì thời gian không có dài cho nên tôi xin nói một vài ý vắn tắt như vậy. Tôi xin kính chúc các quý vị đại biểu một năm mới hạnh phúc, mọi sự an khang thịnh vượng.
(Ý kiến Nguyễn Chu Phác)
Trong cái lý thuyết đại thống nhất lượng tử, thì có một vấn đề tôi thích nhất là không thời gian bằng không. Mà chính tôi là người cố luyện tập sau hàng chục năm nay. Mà năm 90 vào học thiền ở cái viện thiền ở Bà Rịa thì các hòa thượng nói tôi là ‘Anh cố tập đi’. Thì cuối cùng là không thời gian bằng không. Thì sau này đối chiếu với lý thuyết ‘Đại lượng tử” thì thấy là đúng là đối với người âm, không thời thời gian bằng không.
(một người khác):
Thưa các đồng chí lãnh đạo bộ môn, thưa toàn thể các bác, các anh, các chị,
Tôi đây là phát biểu tự do, không được mời, nhưng tôi xin đúng một phút. Để ủng hộ ý kiến của Giáo sư Trần Phương và của Giáo sư Hà, cũng như một số các vị lãnh đạo khác. Thì khi mà cháu Bích Hằng, khi mà còn mới có khả năng này, thì cũng ở nhà tôi một vài năm. Thì trong khi ở nhà tôi thì cũng có một Ủy viên Bộ chính trị, một đại tướng cho lính đến để mời cháu Bích Hằng đi hỏi về tâm linh của vợ mình. Tôi muốn nói như thế để gì, để ủng hộ ý kiến của các giáo sư. Và để gì, để làm thế nào để Chính phủ, để Trung ương thấy được việc này cũng là một việc hết sức quan trọng. Bởi vì như là có giáo sư nói là Bác Hồ bây giờ cũng rất tâm linh, năm nào Bác cũng đi đền Hùng, thế Bác cũng thường xuyên nói rằng là Bác… đền Hùng các vua có công dựng nước, con cháu có công giữ nước. Thì hàng triệu con cháu của mình có công giữ nước và đã phải nằm chỗ nào đấy. Thế thì bây giờ hàng ngàn, hàng ngàn người đang canh cánh bên long, mong lắm. Thế mà bây giờ ta không ủng hộ, động viên cái đội ngũ này, những người có khả năng đặc biệt này, (phải không ạ?), thì cứ để các chiến sĩ, cứ để anh em ngoại cảm thầm lặng. Thì cũng phải có một chính sách chứ. Tôi nghĩ như vậy.
Thế để động viên cho người sống, có người có con 9 người con hy sinh cả 9 liệt sĩ cơ mà. Thậm chí còn nhiều người không tìm thấy… khổ vô chừng. Tại sao ta không có một cái chính sách nào thích đáng để động viên cái đội ngũ có khả năng đặc biệt này? Phải không ạ? Chứ tôi nói có đồng chí nói thưởng Huân chương Hồ Chí Minh cũng chưa xứng đáng đâu. Tôi xin lỗi như thế. Phải có cái gì cao quý hơn, để động viên hơn. Tôi xin hết ạ.
(MC: Xin nói vừa rồi là bác, bác Trần Bá Nha là bố nuôi Bích Hằng và đã giúp đỡ Bích Hằng rất nhiều trong cái thời kỳ Bích Hằng mới manh nha làm về ngoại cảm). Tôi xin phát biểu một ý kiến như thế này ạ.
Thứ nhất là cám ơn các quý vị đại biểu, các bác, các anh, các chị, đã ngồi đến đây dự coi như hết phần 1 thì cố gắng ngồi với chúng tôi sang phần 2. Những cái gì chúng ta chưa nói được với nhau, thì ở phần 2 ngồi với nhau chúng ta nói.
Thế tôi xin đọc danh sách và kèm theo đó là một sự … của bộ môn với các quý vị, các bác, các anh, các chị hảo tâm đã giúp chúng tôi điều kiện để có thể làm việc tiếp tục. Các bác, các anh, các chị đã ủng hộ chúng tôi ngày hôm nay thì gồm có bác…
(Nguyễn Chu Phác)
Kính thưa các bác, các anh, các chị, cuộc họp của chúng ta hôm nay chúng tôi quan sát thì thấy rõ ràng chưa thể đáp ứng yêu cầu của các quý vị. Và có nhiều các bác đã gọi riêng tôi ra bảo phải làm một cái cách gì đó, có thể là chia ra thanh nhiều hội nghỉ nhỏ để mà ngồi, để mà nói chuyện được với nhau. Thì cũng xin báo cáo thật là chúng tôi làm là lần này là lần thứ 9. Nếu nói lần đầu là khoảng độ 30 người thì dễ. Nhưng đến bây giờ thì nó là 300 người và hơn 300 người thì cũng… các quý khách hưởng ứng như thế này thì có thể nói không có lời nào mà biết để bầy tỏ cái sự biết ơn của mình. Nếu không có một cái sự ủng hộ như thế này thì chắc chắn rằng chúng tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong công việc. Cho nên nhưng mà rồi cuối cùng Hội nghị cũng, cuộc họp mặt của chúng ta cũng phải kết thúc.
Thay mặt ban tổ chức, chúng tôi một lần nữa xin trân trọng cám ơn sự có mặt của các quý vị đại biểu, của các bác, các anh, các chị đã dành thời gian quý báu tới dự cuộc họp mặt đầm ấm ngày hôm nay. Và cũng với tấm lòng rộng mở đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, và chính đó là một sự cổ vũ để cho chúng tôi tiếp tục công việc nặng nề này trong tình đoàn kết, trong tình đùm bọc đầm ấm của các quý vị, của các anh, các chị.
Cuối cùng chúng tôi xin tran trọng cám ơn Cục Quản lý hành chính của Bộ Tổng tham mưu, cảm ơn tất cả các anh, các chị cán bộ công nhân viên nhà khách số 1 Trúc Bạch đã không nghỉ chủ nhật để góp phần tổ chức cuộc họp mặt thành công. Một lần nữa mong các bác, các anh, các chị rộng lượng bỏ qua những thiếu sót trong công tác tổ chức. Xin trân trọng cảm ơn.
Tiếp sau đây xin mời các quý vị dự bữa cơm thân mật và trong bữa cơm, như những lần trước, thì chúng ta cũng có thể có những cuộc tiếp xúc rất lý thú đối với các nhà ngoại cảm, rồi giữa các nhà khoa học với nhau. Và mong rằng các quý vị không ra về mà không dự với chúng tôi bữa cơm.
Xin cám ơn.