Thơ ngông !
Xa rồi cái thuở ngông nghênh
Xa rồi một dạo bồng bềnh vui thơ
Bây giờ người đã thờ ơ
Bây giờ tôi đã thẩn thờ xót xa
Người ta ơi hỡi người ta
Tình duyên đứt gánh, mặn mà chi xuân
Thương mình số kiếp trầm luân
Tôi về quê cũ....cởi quần tắm sông
"Chim sa cá lặn" buồn trông
Tưởng mình sống lại hồn ngông thuở nào
"Chim sa cá lặn" buồn trông (hvt)
Tưởng Hiền bị rớt cọng lông chỗ nào
Lâu lắm rồi... làm lại chút thơ ngông...
Mượn chút ảo, thoát bão giông đời thực
Nhiều đêm dài ta nằm mà thao thức
Nhớ những ngày còn nao nức rong chơi
Đâu hay biết cuộc đời dài rộng thế
Mấy mươi năm...đi không thấy trở về...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: