Đêm qua trăng sáng dăng hè
Thơ tình đêm đốt , lửa nhoè dưới trăng
Ngậm lòng một chút băn khoăn
Phí công dứt mối nhùng nhằng tơ yêu
Thả hồn chạy trốn liêu xiêu
Trước dòng hiện thực đặt điều xấu xa
Oằn lưng mỏi gối bon ba
Giả câm mà sống thật thà với tâm
Câm mà cũng chẳng yên câm
Hồn thơ cứ giục thì thầm xót xa
Ngậm ngùi cứ thế tuôn ra
Nên thơ tôi chẳng mặn mà hương yêu
Cho tôi khao khát một điều
Sống trong mơ mộng để nhiều sướng vui
Rong thuyền bến nhớ về xuôi
Ngày xưa ơi hỡi ngọt bùi...tuổi thơ