Tình câm
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
MariaThuy 17.08.2004 15:02:48 (permalink)
0
Yêu em rồi sao anh không nói
Lặng câm hoài_anh thử lòng em sao ?
Gái như em đâu phải thiên thần ...
Mà chờ đợi cuộc tình không lên tiếng!

Tình bé nhỏ trao về anh tất cả
Thương anh rồi chẳng lẻ nói ...yêu anh
Em chờ đợi tiếng yêu từ anh đó
Nói đi anh em sẽ ....gật đầu !

Anh không nói chắc em mãi chờ mong
Để rồi héo hắt tháng ngày đợi mong
Nếu yêu người em nên bảo là yêu
Cớ sao lại mãi ôm sâu tình trường

Muốn nói thương nhưng ngại không dám
Muốn tỏ lòng nhưng ngại lắm anh ơi
Vì trót lỡ sinh ra đời con gái
Ai sỗ sàng khi nói chuyện ...yêu đương

Người con gái khi yêu thường câm lặng
Chi biết rằng mình sẽ khổ đau
Đối diên nhau không nói đươc câu nào
Đành để mất những gì mình mong muốn


Xin hiểu cho em lắm tủi buồn
Lòng sầu canh cánh dạ thê lương
Yêu ai không dám hoài mơ tưởng
Chỉ để trong lòng chữ vấn vương
#1
    tulipdenus 16.09.2004 04:31:35 (permalink)
    0
    Ôi!
    Anh đã yêu em mất rồi
    Anh là kẻ đến sau
    Anh biết em đang có một tình yêu thật đẹp
    Với người mà em gọi là người yêu
    Càng đau khổ bao nhiêu
    Khi anh biết em cũng dành cho anh cảm tình chút ít
    Và anh nghĩ
    Chắc gì anh thua thiệt
    Nếu lao vào cuộc đuổi tay ba
    Nhưng anh sợ...
    Chắc gì anh được như người ta
    Đem đến cho em những điều em mong mỏi
    Hạnh phúc phải nào đâu viên sỏi...
    Có thể nhặt vào rồi có thể vất ra
    Khiến trong lòng bỗng dậy phong ba
    Yêu? không yêu? điều anh trăn trở
    Thôi thì em hãy đi với họ
    Anh sẽ đứng bên lề ủng hộ bước em đi.
    nhv
    #2
      KeDangGhet 21.09.2004 23:48:23 (permalink)
      0
      Yêu em rồi, nhưng chẳng dám nói
      Vì chồng em le lói đứng sau
      Anh cũng muốn cho hắn một dao
      Thành tù nhân, chừng nào em lấy...
      #3
        BĂNG NGUYỆT 02.10.2004 03:25:48 (permalink)
        0
        Đâm thử đi rồi anh sẽ thấy
        Cửa nhà gông đón lấy anh về
        Dù thương yêu muôn lối bộn bề
        Nhưng rồi sẽ tái tê --vì cơm --nhà nước.......hihi Wi?

        Phá cũng ko chừa hén hihhi....
        #4
          KeDangGhet 02.10.2004 19:44:22 (permalink)
          0
          Đâm chồng em rồi anh, ai lấy?
          Ngồi tù, em vào đấy thăm không?
          Biết em chẳng phải 1 lòng
          Nên anh đành chổ ni trồng cây si... thui
          #5
            hellomy9 03.10.2004 01:44:19 (permalink)
            0

            Trích đoạn: tulipdenus

            Ôi!
            Anh đã yêu em mất rồi
            Anh là kẻ đến sau
            Anh biết em đang có một tình yêu thật đẹp
            Với người mà em gọi là người yêu
            Càng đau khổ bao nhiêu
            Khi anh biết em cũng dành cho anh cảm tình chút ít
            Và anh nghĩ
            Chắc gì anh thua thiệt
            Nếu lao vào cuộc đuổi tay ba
            Nhưng anh sợ...
            Chắc gì anh được như người ta
            Đem đến cho em những điều em mong mỏi
            Hạnh phúc phải nào đâu viên sỏi...
            Có thể nhặt vào rồi có thể vất ra
            Khiến trong lòng bỗng dậy phong ba
            Yêu? không yêu? điều anh trăn trở
            Thôi thì em hãy đi với họ
            Anh sẽ đứng bên lề ủng hộ bước em đi.
            nhv


            để trả lời hellomy tặng bạn 2 bài thơ mình sưu tầm được này nhé!


            NÓI VỚI NGƯỜI ĐẾN TRƯỚC

            ( Bùi Thị Tuyết nhung )

            Có thể anh ấy yêu chị nhiều hơn em
            Bởi mối tình đầu nhiều dại khờ nông nổi,
            Bởi rung động đầu đời thường khó nói
            Nhè nhẹ thấm vào từng năm tháng đã qua

            có thể anh ấy sẽ chẳng quên được chị đâu
            Dẫu bây giờ anh đã thuộc về em mãi mãi,
            Xong vẫn có chút gì đọng lại,
            Một chút ngày xưa như nhớ thương

            Trách sao được những phút em giận hờn
            Khi anh ấy nhắc về những tháng ngày bên chị.
            Xin đừng trách em là người ích kỉ
            Cũng chỉ vì em yêu anh quâ mà thôi!

            Rồi ngày mai trên khắp nẻo đường đời ,
            Chị sẽ gặp ai kia hơn anh ấy,
            Quá khứ xưa xin đừng làm sống dậy,
            Để anh ấy sống cho mình và sống chọn vẹn với em .


            ( hãy cảm thông và chia sẻ với họ _ những người đến sau )


            VIẾT CHO NGƯỜI ĐẾN SAU

            ( Trịnh Hoài Vũ )

            Chị cũng từng yêu anh ấy như em
            Chỉ có khác chị là người đến trước
            Khóc làm gì em, cho má hồng thấm ướt ?
            Anh ấy vụng về, chẳng biết dỗ dành đâu!

            Có một thời chị cũng thích giận nhau
            Để đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi
            Để một lần chị vô tình mắc lỗi
            Một lần thôi! thế rồi... mãi mãi xa

            Biết nói gì khi tất cả đã xa
            Chị là quá khứ hôm qua - em là hôm nay,hiện tại
            Biết chẳng thể thêm một lần yêu lại
            Chị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em

            Em sẽ có cái bấy lâu chị khát thèm
            Tuổi trẻ - hồn nhiên - gót chân mềm mới lạ
            Và một buổi trời đông cây thay lá
            Voan áo cưới cô dâu bay ngợp trước hiên nhà

            Khi ấy vô tình chị giả bộ ghé qua
            Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể
            Em đừng quay ngang rồi chau mày như thể
            "Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem ! "

            Phố cũ - cơn mưa cũ ướt mèm...
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2004 01:46:31 bởi hellomy9 >
            #6
              BĂNG NGUYỆT 04.10.2004 01:05:09 (permalink)
              0
              Chòy oy tội nghịp dzậy sao
              Gốc si trồng ở chổ nào vậy anh
              KO thấy lá chẳng thấy cành
              Lòng nào định được ---thôi đành ---làm ngơ........!


              HL09 ui hai bài thơ đọc hay wa' a thax HL đã share với mọi người nà......
              #7
                hellomy9 04.10.2004 02:23:34 (permalink)
                0

                Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
                HL09 ui hai bài thơ đọc hay wa' a thax HL đã share với mọi người nà......


                Trời trời... gọi muội là HL09 hả hu hu hu... sao giống mật danh của điệp vụ quá dzị cà giống... muội muội của 007 ghê á á á hu hu hu
                nhưng mà cũng oai nhở hi hi hi

                Thật ra muội muốn sáng tác một bài cho người ở hiện tại, vì đã có bài cho người đến trước, có bài cho người đến sau, cũng nên có bài cho người hiện đang thuộc về ai đó hi hi... muội còn chưa nghĩ ra, nhưng trong lúc "xuất thần" hi hi hi đã nghĩ ra được cái tiêu đề bài thơ là "HIỆN TẠI LÀ EM" hi hi hi tỷ thấy thế nào?
                #8
                  tulipdenus 04.10.2004 05:14:11 (permalink)
                  0
                  Cảm ơn hell đã cảm thông và chia xẻ với mình,dù sao thì không phải điều mình mong muốn cũng có thể trở thành hiện thực,nên cái nổi đau nó sẽ nhỏ bé đi phần nào nếu như ta chấp nhận số phận phải không?
                  Nói như vậy hell đừng cho mình là yếu đuối quá nghen vì vốn dĩ con trai là phải "đầu đội trời chân đạp đất" mới đúng,nhưng trước kia sự tự tin,kiêu hãnh của mình cao bao nhiêu thì giờ e dè và thận trọng bấy nhiêu.........hy vọng mọi người có cùng tâm trạng sẽ hiểu mình hơn và chúc các bạn gặp nhiều hạnh phục
                  "Ta đội nón mời em đi uống rượu
                  Chuyện tình buồn xin tạm gác qua bên
                  Ta đâu có giận hờn chi cuộc sống
                  Dù thật tình buồn lắm phải không em?"
                  #9
                    hellomy9 04.10.2004 23:35:48 (permalink)
                    0
                    hi hi bây giờ biệt hiệu của muội lại được mệnh danh là "hell" rồi nè hi hi... hellomy9 nghĩa là hello my nice, còn nhân tố sau chữ nice là do tự bản thân người đối diện xây dựng lấy hình tượng của mình. hổng phải "địa ngục" hay là bạn bè của H2SO4 hay H2O gì gì đâu nha hi hi hi. có cách hiểu đơn giản hơn là khi nhìn thấy ai đó, chúng ta chào: hello, my! <-- nghĩa là mỗi lần ai đọc nick của muội là chào muội một tiếng, và mỗi lần dùng nick này để trò chuyện với ai đó, muội chào họ một tiếng ^_^


                    Trích đoạn: tulipdenus

                    Cảm ơn hell đã cảm thông và chia xẻ với mình,dù sao thì không phải điều mình mong muốn cũng có thể trở thành hiện thực,nên cái nổi đau nó sẽ nhỏ bé đi phần nào nếu như ta chấp nhận số phận phải không?
                    Nói như vậy hell đừng cho mình là yếu đuối quá nghen vì vốn dĩ con trai là phải "đầu đội trời chân đạp đất" mới đúng,nhưng trước kia sự tự tin,kiêu hãnh của mình cao bao nhiêu thì giờ e dè và thận trọng bấy nhiêu.........hy vọng mọi người có cùng tâm trạng sẽ hiểu mình hơn và chúc các bạn gặp nhiều hạnh phục
                    "Ta đội nón mời em đi uống rượu
                    Chuyện tình buồn xin tạm gác qua bên
                    Ta đâu có giận hờn chi cuộc sống
                    Dù thật tình buồn lắm phải không em?"


                    Đúng là những gì ta mong muốn - không phải tất cả đều có thể thành sự thật, vì nếu tất cả đều có thể thành sự thật, thì hỡi ôi chúng ta khác gì thượng đế ở trên cao kia?

                    Số phận? Cái gọi là số phận luôn xuất hiện cùng với sự ra đời của một mầm sống. Nhưng số phận là cái có thể thay đổi được. Ai chẳng có số phận là sinh - lão - bệnh - tử? cuối cùng cũng chỉ là về với cát bụi, vậy nếu tin vào số phận định sẵn, chúng ta không cần lao động để tồn tại nữa, số phận mà!! tulipdenus biết đấy, đúng là số phận rồi ai cũng đi đến điểm kết thúc cuộc đời mình, nhưng họ đã tạo ra cuộc đời cho mình và kết thúc cuộc đời của mình như thế nào mới quan trọng. Nếu cuộc sống là một sàn diễn rộng lớn, chúng ta sợ gì không đóng tốt vai diễn của mình. Quan điểm của hellomy là thà tỏa sáng trong đêm để rồi mai kia lụi tắt, còn hơn mãi mãi chỉ le lói mờ nhạt. tulipdenus có quyền chấp nhận giới hạn của khả năng bản thân mình, nhưng huynh không được quyền nghĩ đến việc chấp nhận số phận.

                    Nỗi đau chỉ nhỏ bé hơn khi tulipdenus huynh nhận ra nguyên nhân của nó và tìm cách khắc phục nó mà thôi. Trốn tránh là hèn yếu, quên lãng là sai lầm, chối bỏ là nhục nhã. Có thể huynh không khắc phục được, như thời gian không để quay lại, nhưng ít ra huynh đã cố gắng tìm cách và đã thử cố hết sức mình, huynh sẽ cảm giác thanh thản và thôi không uất hận.

                    Con trai hay con gái.. con gì thì cũng là con người, con người chúng ta khác các loài khác là do có cảm xúc, việc gì phải xấu hổ khi phải rơi lệ? Có những người rất mạnh mẽ, nhưng họ vẫn khóc ít nhất 2 lần trong đời, mặc dù có thể huynh và mọi người không nhận thấy. Muội nghĩ người biết khóc không có gì yếu đuối cả, họ chỉ yếu đuối khi khóc mãi, và chỉ có biết khóc, đụng chuyện là khóc. Cứ khóc đi, khóc đi để biết huynh đã mất mát những gì, hoặc huynh đã hạnh phúc như thế nào. Rồi huynh sẽ biết mình phải làm gì, "ngày mai luôn là một ngày mới" mà, huynh sẽ biết cách biến đau thương thành sức mạnh. Nén tiếng khóc trong lòng chỉ làm ức chế thần kinh, bong bóng nếu thổi quá to dĩ nhiên sẽ vỡ, nguyên lý đó chúng ta ai cũng đều biết.

                    Ai cũng có cái "tôi" của mình, và cái "tôi" đó vẫn không ngừng tự tin và ngẩng cao đầy kiêu hãnh. Nhưng huynh cần phải biết thừa nhận nó, đơn giản là vậy thôi.

                    Nếu có nỗi buồn không thể nào kìm hãm
                    Và cuộc tình nào đốt cháy cả con tim
                    Anh có biết phải giận hờn cuộc sống,
                    Để đấu tranh cho hạnh phúc của mình?


                    Huynh hãy tin vào huynh nhé, muội nghĩ huynh sẽ làm được mà! Nếu huynh không tin vào bản thân, thì hãy tin vào nhận định của muội, hi hi... muội muội nói toàn chân lý không à, muội thuộc phái Toàn Chân mà hi hi hi

                    Còn đây là một tham khảo nho nhỏ dành cho huynh hi hi hi
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2004 00:02:24 bởi hellomy9 >
                    #10
                      tulipdenus 05.10.2004 01:13:20 (permalink)
                      0
                      Cảm ơn Hell nhiều,đọc xong bài của bạn mình cảm thấy tự tin hơn một chút.(ước gì có hell bên cạnh để có thể trao đổi hoài và chia xẻ thì khoái quá!)
                      Những điều mà hell nói mình đã nghĩ đến chứ không nhưng hell à,khoảng cách giữa lý thuyết và hành động thì là một đoạn đường quá dài...tuy nhiên những ý hay cũng giúp người ta suy nghĩ và hành động tốt hơn, hay hơn...
                      Mình chán chường thì nói vậy thôi chứ làm sao mà ta có thể chạy trốn được ,như vậy thật là hèn nhát đúng không?và mình cũng hiểu là đường đến hoa hồng không dễ chút nào hoa hồng chỉ dành cho những ai xứng đáng,nên mình cũng chẳng ngại khó gì, chỉ có điều...
                      Không là gió mà nghe lòng giông bão
                      Bước ngã nghiêng muốn ngã theo dòng đời
                      Vội tìm che dưới bóng cây Thập Giá
                      Mà nghe đời vẫn chưa hết mưa rơi...
                      Bạn chưa gặp những dồn dập của cuộc sống,đến nỗi chúng ta không thể nào thích nghi kip...không riêng gì chuyện tình cảm,mà nhiều thứ quan trọng hơn nữa kìa lúc đó bạn sẽ thấy rằng những điều hay đẹp trên ý thuyết thật là ru ngủ và mọi cố gắng thật vô nghĩa....
                      Hii...mình chẳng nên có tư tưởng thế phải không?nếu không phụ lòng bạn mất...thôi mình về đây, chào bạn nhé.
                      Xiết tay thật chặt!
                      #11
                        hellomy9 05.10.2004 23:44:16 (permalink)
                        0

                        Trích đoạn: tulipdenus

                        Cảm ơn Hell nhiều,đọc xong bài của bạn mình cảm thấy tự tin hơn một chút.(ước gì có hell bên cạnh để có thể trao đổi hoài và chia xẻ thì khoái quá!)
                        Những điều mà hell nói mình đã nghĩ đến chứ không nhưng hell à,khoảng cách giữa lý thuyết và hành động thì là một đoạn đường quá dài...tuy nhiên những ý hay cũng giúp người ta suy nghĩ và hành động tốt hơn, hay hơn...
                        Mình chán chường thì nói vậy thôi chứ làm sao mà ta có thể chạy trốn được ,như vậy thật là hèn nhát đúng không?và mình cũng hiểu là đường đến hoa hồng không dễ chút nào hoa hồng chỉ dành cho những ai xứng đáng,nên mình cũng chẳng ngại khó gì, chỉ có điều...
                        Không là gió mà nghe lòng giông bão
                        Bước ngã nghiêng muốn ngã theo dòng đời
                        Vội tìm che dưới bóng cây Thập Giá
                        Mà nghe đời vẫn chưa hết mưa rơi...
                        Bạn chưa gặp những dồn dập của cuộc sống,đến nỗi chúng ta không thể nào thích nghi kip...không riêng gì chuyện tình cảm,mà nhiều thứ quan trọng hơn nữa kìa lúc đó bạn sẽ thấy rằng những điều hay đẹp trên ý thuyết thật là ru ngủ và mọi cố gắng thật vô nghĩa....
                        Hii...mình chẳng nên có tư tưởng thế phải không?nếu không phụ lòng bạn mất...thôi mình về đây, chào bạn nhé.
                        Xiết tay thật chặt!


                        Muội biết khoảng cách từ 2 chữ "lý thuyết" đến "hành động" nếu chỉ bằng 1 gang tay, thì khoảng cách từ lý thuyết đến hành động là vô hạn. Nhưng những gì muội đây nói với huynh đều là thực tiễn mà muội trải nghiệm cả đấy, nếu như muội làm được thì huynh có lý do gì lại không làm được ^_^

                        Có thể rất khó để cải tạo lại một kết quả, một mối quan hệ, một nỗi đau... nhưng huynh luôn có thể cải tạo bản thân mình, bởi vì cải tạo bản thân không hề có yếu tố "mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên", huynh sẽ thành công nếu huynh thật sự muốn.

                        Hoa hồng, ừ, để nhận được những đóa hồng tươi đẹp không dễ một chút nào. Nhưng không phải không có cách, mà huynh chọn cách nào vậy? nếu huynh chọn cách nhận từ tay người khác thì thật khó. Nếu huynh hỏi, muội có thể chỉ cho huynh một cách, huynh hãy tự trồng lấy đi nhé! Không biết huynh có nghe câu chuyện về sự tích hoa hồng chưa, đó là một loài hoa rất đẹp, nhưng không có màu đỏ như bây giờ. Rồi loài hoa ấy đã được nhuộm màu đỏ bằng máu của một cô gái, khi cô ấy cố gắng cứu lấy tình yêu của mình. Muội nhớ đã đọc câu chuyện này đâu đó trong tiểu thuyết về tình yêu của xứ sở hoa hồng, ở chương cuối diễn đạt hình ảnh cô gái gục xuống, và rồi nơi đó chính là nơi những đóa hồng với sắc màu đỏ thắm xuất hiện. Vì vậy đôi khi để có một đóa hồng, người ta phải hi sinh cả máu và nước mắt.. huynh nhỉ?
                        Để trồng được một khóm hồng, huynh phải chọn giống tốt, huynh phải dành thời gian vào đấy, huynh phải lắng nghe nó muốn gì, huynh phải biết cách để không bị gai đâm phải khi chạm vào... và nếu trái tim huynh là một giống hồng bất diệt, hãy xem những chỗ gai ghim vào đấy như thực tế nó phải ở đấy, đơn giản vì một trái tim toàn vẹn không thể là một trái tim biết cảm nhận hạnh phúc... listen to your heart hi hi

                        Muội hiểu tâm trạng trong bài thơ của huynh, hay!

                        Nghe gió lạnh khiến lòng buồn man mác
                        Ngắm mưa rơi bất giác lại nao lòng
                        Chân muốn bước, dùng dằng đi chẳng đặng...
                        Khó lắm chăng, giây phút mới bắt đầu?


                        Đừng bao giờ ru ngủ chính mình bằng lý thuyết cao đẹp huynh nhé, khi đó đúng là mọi cố gắng đều sẽ trở thành vô nghĩa. Chỉ cần khi nào đó huynh cảm thấy mình như đang đứng trước rất nhiều những con đường, không biết đâu là con đường mình nên chọn. Huynh hãy hình dung ra con đường mà huynh muốn đi - một con đường có thể làm huynh cảm thấy vui vẻ, thoải mái, và hạnh phúc - nhưng phải là một con đường vừa sức mà huynh có thể xây đắp cho mình, hoặc không quá tầm với của huynh. Và rồi huynh có thể chọn con đường nào phù hợp với tiêu chí đó, nếu không có, huynh hãy mạnh dạn tạo một lối đi riêng. Nhận thức rõ về khả năng và ước muốn, huynh có thể dung hòa được cả hai thứ đó, huynh sẽ rất tỉnh táo mà không mê muội. Chúc huynh thành công nhé!

                        (Cái vỗ vai chân thành!)
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2004 23:47:42 bởi hellomy9 >
                        #12
                          tulipdenus 07.10.2004 03:43:41 (permalink)
                          0
                          Đọc xong bài viết của muội ta cảm thấy thật hay!!!và muội biết sao không?Ta cảm giác là muội thật là từng trải..và nhất là muội vỗ vai ta ở cuối trang,giống chị vỗ vai em vậy hihihi...
                          Nhưng nói vậy thôi chứ mình chẳng quan tâm đến tuổi tác ,mà cũng chẳng quan tâm đến quá nhiều mặc dù rất muốn,Hel có biết là bạn sẽ gợi tò mò cho nhiều người lắm không??....
                          Mình cảm ơn bạn thật nhiều,bạn lắng nghe và chia xẻ cùng mình,mình rất vui và mong xẻ được chia xẻ cùng bạn không phải là mình sòng phẳng cứ muốn có qua có lại đâu nghen,nhưng mà mình muốn làm quen với bạn thật tình đấy...
                          Mình sẽ cố gắng hết sức mình trước khó khăn - Hy vọng mình sẽ còn cơ hội,nhưng thật lòng mà nói mình hết lòng tin hy vọng rồi,dù mình chẳng hề yếu đuối...
                          Thôi đừng bàn chuyện này nữa...lần sau bạn hãy tặng mình một bài thơ thật hay nhé!!!
                          #13
                            hellomy9 08.10.2004 01:15:30 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: tulipdenus

                            Đọc xong bài viết của muội ta cảm thấy thật hay!!!và muội biết sao không?Ta cảm giác là muội thật là từng trải..và nhất là muội vỗ vai ta ở cuối trang,giống chị vỗ vai em vậy hihihi...


                            không phải là chị vỗ vai em, mà là... cái vỗ vai của những người bạn chân thành. một cái vỗ nhẹ nhưng dừng lại đủ lâu trên đôi vai bạn bè, để họ cảm giác nỗi cô đơn lắng dịu và sự tự tin trỗi lên thật nhiều.


                            Nói vậy thôi chứ mình chẳng quan tâm đến tuổi tác ,mà cũng chẳng quan tâm đến quá nhiều mặc dù rất muốn,Hel có biết là bạn sẽ gợi tò mò cho nhiều người lắm không??....
                            Mình cảm ơn bạn thật nhiều,bạn lắng nghe và chia xẻ cùng mình,mình rất vui và mong xẻ được chia xẻ cùng bạn không phải là mình sòng phẳng cứ muốn có qua có lại đâu nghen,nhưng mà mình muốn làm quen với bạn thật tình đấy...

                            Nói hay lắm! Đường phố Sài Gòn có thể cong cong quẹo quẹo, con người Sài Gòn có thể bị tính kinh tế và yêu thời gian chi phối, nhưng mọi thứ đều được phơi bày rõ ràng không che đậy. Một mặt nào đó, có thể nói đến sự thẳng tính, chân chất, ít khoa trương và hoa mỹ hay ngọt ngào dễ lầm tưởng. cám ơn bạn.


                            Mình sẽ cố gắng hết sức mình trước khó khăn - Hy vọng mình sẽ còn cơ hội,nhưng thật lòng mà nói mình hết lòng tin hy vọng rồi,dù mình chẳng hề yếu đuối...
                            Thôi đừng bàn chuyện này nữa...lần sau bạn hãy tặng mình một bài thơ thật hay nhé!!!


                            Có những con đường thật dài...
                            Mà tôi phải đi,
                            Một mình..
                            Không có ai cả
                            Chẳng có lấy một bóng người,
                            Chẳng có lấy một nụ cười,
                            Chẳng có lấy một cái nhìn,
                            Mở ra niềm tin và hi vọng
                            Cho tôi biết mình đang đi đúng hướng...
                            Nhưng tôi vẫn sẽ đi
                            Một mình.
                            Chỉ một mình thôi,
                            Tôi biết mình sẽ thắng
                            Con đường dài trước mặt!

                            hi hi hi tặng cho huynh đấy. huynh,

                            Đời nó vậy, sợ gì không sống vậy?
                            Nghĩ đến đây, phải cất bước lên đường
                            Đường còn dài vì chưa ai làm bạn
                            Đi trên đường, rủ kẻ khác cùng đi!


                            chúc huynh mau tìm được người đó nhé!
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2004 01:29:03 bởi hellomy9 >
                            #14
                              tulipdenus 08.10.2004 04:01:18 (permalink)
                              0
                              Bởi cớ gì ta lại gặp nhau?
                              Giữa bão lòng - ta chẳng còn tha thiết
                              Em hạ ta bằng mũi tên đặt biệt:
                              Là trái tim nguyên vẹn sự chân thành
                              Khi bầu trời chẳng gợn áng mây xanh
                              Chim hoạ mi u uất buồn đâu đó
                              Tại sao em không thờ ơ ghét bỏ
                              Để lòng ta lưu luyến lẫn u buồn
                              Rồi cớ gì em lại giận hờn
                              Khi chiều nay ta nghĩ điều hơn thiêt...
                              Dẫu biết rằng yêu là không hối tiếc
                              Nhưng mọi điều ta đang nghĩ về nhau
                              Liệu chân tình có còn đến mai sau
                              Khi có lúc giật mình em sẽ hiểu
                              Cuộc đời ta trăm ngàn hiểm yếu
                              Bảo bọc đời em là chuyện khó thành
                              Nên hãy đi đi em dẫu không đành...
                              Ta hiểu cả và không hề hờn trách
                              Kĩ niệm kia sẽ rồi hoá thạch
                              Dấu lòng nhau dấu cả nỗi buồn...
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9